Ánh mắt tiểu hắc xà đột nhiên trợn to, không chớp mắt nhìn về phía trước dường như còn liên tục nuốt nước bọt, không dám động đậy mặc cho cô định đoạt.

Lý Quả không để ý đến vẻ yên tĩnh của nó mà rất nghiêm túc giúp nó tắm rửa. Cọ cọ, cô chợt nhớ ra một vấn đề liền nhịn không được đem nó giơ cao, đặt trước mắt mình nhìn tới nhìn lui.

“Rắn nhỏ, mày là đực hay cái?”

Không nghĩ đến, cô bất ngờ hỏi một câu như thế. Hóa ra là cô đang tìm kiếm cái...của nó để phân biệt là đực hay cái.

Tiểu hắc xà nghe xong thân thể giống như bị điện giật, run nhẹ một cái nhưng trấn định rất nhanh mặc cô tùy tiện.

“Rắn là cùng loại với những con vật khác sao? Chắc là ở chỗ này nhỉ.” Lý Quả lẩm bẩm, tay đặt dưới thân nó sờ loạn còn lướt qua đuôi, mặt ghé sát lại hơi thở phả lên người nó.

Tiểu hắc xà không nhúc nhích, cảm nhận độ ấm trên tay cô cùng với hơi nóng lướt qua thân thể mình, nội tâm không khống chế được khẽ kích động.

“A, là chỗ này sao?” Bỗng nhiên, Lý Quả phát hiện dưới bụng tiểu hắc xà có một khe nhỏ, cô nhịn không được lấy ngón tay đâm đâm, hỏi. (Bó tay với chị này =.=!)

Tiểu hắc xà cuối cùng không nhịn nổi liền quẫy đuôi, tiếp tục giãy mạnh khỏi tay cô lấy tốc độc cực nhanh phóng đến ngực cô, vèo một tiếng lập tức nằm sấp lên một ngọn núi cao.

“Mày, rắn hư.” Lý Quả bị hành động của nó dọa cho giật nảy, nghĩ là nó muốn cắn mình song lại phát hiện nó chẳng qua chỉ dán chặt lên phía trên, hơn nữa cái miệng nhỏ còn không tử tế đụng vào...lưỡi vẫn đang thè ra.

Mặt của cô dần đỏ lên, thân rắn lạnh như băng hơn nữa còn đang trên chỗ kia của mình chính giữa hồng tâm khiến cô nổi lên cảm giác, thân thể khẽ run nhẹ.

“Xuống mau.” Mặt đỏ bừng, tay chân luống cuống nhấc nó ra khỏi người mình, không biết nên tức giận hay nên khóc cuối cùng đành phải thả nó vào bên trong bồn.

Tiểu hắc xà đang hưởng thụ song rất nhanh đã bị lôi xuống liền cực kỳ khó chịu nhưng rất biết điều không dám phản kháng, mặc cho cô xử lý.

Lý Quả sau khi nhấc nó ra liền vội vàng xoay người đưa lưng về phía tiểu hắc xà trong bồn không để nó nhìn cơ thể mình nữa. Cô mơ hồ cảm thấy mình không phải đang đối mặt với một con rắn nhỏ mà giống như một người đàn ông vậy.