Về việc tại sao lần này Thường Nhạc không lựa chọn cho Quý Nguyên cơ hội thử phim truyền hình, mà lại cho anh một cơ hội tốt hơn hẳn, Quý Nguyên nghĩ nguyên nhân chắc là do sự khác biệt bởi ấn tượng ban đầu.

Đời trước sau khi gặp mặt bạn học về, một đám nam sinh bọn họ cười cười nhốn nháo đến rất muộn, đều là một bộ dáng say rượu, siêu vẹo muốn tinh thần không có  tinh thần, muốn lễ phép cũng không có lễ phép, so với đời này anh luôn có thói quen cười ba phần khi gặp người, kiểu ngoài miệng bôi mật rót đường khác nhau một trời một vực. Cộng với việc Quý Nguyên lại quan tâm đến ngoại hình, độ đẹp trai cũng hơn nhiều so với đời trước.

Vừa nghĩ đến cơ hội ngoài dự đoán này, Quý Nguyên lập tức xem lại tất cả quảng cáo trên trang web chính thức của se¬cret kể từ đầu thiên nhiên kỷ. Bình thường mỗi một quảng cáo của se¬cret sẽ dung nhập tất cả các sản phẩm của năm đó vào trong từng chi tiết, mà hàng năm mỗi quảng cáo hàng loạt sản phẩm chủ đề đều phối hợp ăn ý với nhau.

Youth (thanh xuân), poi¬son (độc. Dược), lux¬ury (xa hoa)...... Cũng từng là hàng loạt sản phẩm chủ đề của se¬cret khiến cả thế giới phải kinh ngạc.

Với việc se¬cret nổi tiếng, chưa bao giờ che giấu sự yêu thích tuấn nam mỹ nữ của mình, cho tới  bây giờ gần như mỗi một năm quảng cáo ở Trung Đô sẽ xuất hiện vưu vật (báu vật, ưu tú) xinh đẹp khiến một mọi người thán phục.

Trên Website chính thức những tin tức liên quan đến việc quay quảng cáo năm này cực kỳ ít, nhưng mà Quý Nguyên vẫn tìm được một cuộc phỏng vấn trong nước gần đây với Tổng giám đốc thiết kế nước hoa Danae đã tiết lộ ra ngoài một từ then chốt: nar¬cis¬sism (tự luyến).

Quý Nguyên bị cái từ then chốt này lay tỉnh.

Quảng cáo một năm này mặc dù có thể trở thành kinh điển, chính là bởi vì cái từ mang tính then chốt này, hàng loạt sản phẩm của se¬cret cũng là một nét bút điểm thêm cho cái từ then chốt này. Kể từ khi se¬cret ra đời tới nay, chưa từng che giấu thái độ "Tự luyến" của mình. Họ cao ngạo, lạnh nhạt, cực kỳ giống thân ở trong đám mây lại nghĩ thần linh thương xót cho mình, đối với vật phàm trần phàm tục chẳng thèm ngó tới. Nhưng mà lúc trước vẫn nói sé giấu kín sản phẩm bên trong, nhưng lần này rõ ràng lại nói ra miệng rồi.

Cùng lúc Quý Nguyên cũng nhớ lại sau khi mình thấy phóng sự về lần quảng cáo này, trong đó Danae đã từng xác nhận chi tiết tiến hành đối với việc quay quảng cáo này, mặc dù khen ngợi như nước thủy triều, nhưng thật ra thì lần này quảng cáo từ việc tuyển vai đến thành phầm cuối cùng mà nói, cũng cũng không được như cô mong muốn.

"Gần như tất cả người mẫu lúc đó đều không có cách nào đạt được hiệu quả mà người ta mong muốn, cho dù là diễn viên chuyên nghiệp cũng như thế, mình nghĩ bọn họ nên cảm tạ Thượng Đế đã cho bọn họ gương mặt hoàn mỹ, nếu không với cái kiểu biểu hiện ngu ngốc kia, ngay cả mình còn không chịu được, nhất định người xem cũng sẽ không mua.

Hiện tại còn chưa bắt đầu tuyển diễn viên, mình còn ngây thơ nghĩ, có lẽ lại có một người như thế, vẻ đẹp khiến ông trời cũng phải ghen tỵ, lại thêm ông trời ban cho cách cư xử, nhưng sự thật chứng minh không thể nào cùng lúc mở ra nhiều cánh cửa được."

Sau khi se¬cret tung ra hai cái quảng cáo, Quý Nguyên đã xem hết tất cả. Thật ra chất lượng của bản Quốc tế kia vô cùng tốt, dùng ánh mắt chuyên nghiệp mà nhìn lại bản trong nước quả thật không được như ý muốn một chút. Dẫn đến trong lần phỏng vấn đó, Danae cũng không nhắc tới cái quảng cáo thứ nhất ở Trung Quốc, phóng viên hỏi vấn đề liên quan đến việc này thì cô cũng không vui, rất nhanh đã nhảy qua vấn đề khác.

Thực tế phải khuất phục tiền tài, tiền tài cũng thường thường phải khom lưng vì thực tế. Ở nơi này một năm se¬cret bắt đầu hi vọng mở ra thị trường Đông Phương rộng lớn, tự nhiên muốn dốc hết vốn liếng phục vụ cho khách hàng. Dẫn đến gần một nửa là minh tinh mời tới quay quảng cáo này.

Đầu tiên phải nói, làm như vậy rõ ràng là chỗ tốt nhiều hơn chỗ xấu. Có minh tinh công nhận có thể mang đến đề tài và mức độ tuyên truyền, từ đó có thể tối ưu hóa quảng cáo tạo lên hiệu quả một cách tốt nhất. Tiếp theo, hiệu quả của fan cũng mang đến sức mua không thể khinh thường.

Sau cái quảng cáo này se¬cret lấy tên nhãn hiệu theo tiếng Trung là mê tiến quân vào thị trường phương Đông, quả thực làm mọi việc đều thuận lợi, thậm chí cái kiểu từ trước đến giờ không dính khói lửa nhân gian cũng trở nên thân dân. Nhưng mà chỗ xấu cũng có, từ đó gần như việc tuyên truyền của thị trường trong nước và thị trường nước ngoài chia ra làm hai, kết hợp lại nhìn thế nào cũng rất kỳ lạ. Vài năm sau nhìn lại cái quảng cáo chụp một mình kia, bắt đầu có không ít bình luận tiêu cực xuất hiện, sớm đã không còn dáng vẻ được mọi người khen ngợi hết lời năm đó.

Quý Nguyên giải thích đơn giản suy nghĩ, cảm thấy cũng có lo lắng. Nhưng mà sau khi anh xem một vài hình ảnh về dáng người của nam nữ trong màn hình máy tính, lại nhéo thịt trên người mình, cảm giác thế nào cũng giống một đứa trẻ.

Mặc dù vóc người của anh cũng tốt, chơi bóng rổ tập thể dục đều không tụt dốc, nhưng mà chưa từng được huấn luyện một cách bài bản. Hiện tại đang là thời kỳ đầu của sự phát triển cơ bắp, cũng chỉ vẻn vẹn dừng ở đây.

Bây giờ nhìn lại có chút không đủ.

Ban đêm Quý Nguyên tắm xong, lõa thể. Thể đứng ở trước gương quay một vòng, vốn là muốn soi gương nhìn cơ bắp của mình, ai ngờ được vừa mới quay được một vòng bỗng nhiên trong mắt nhìn thấy vài chấm đỏ sau lưng.

Anh vội vàng quay trở lại trước bồn rửa mặt, lau sạch hơi nước trên gương rồi tiến lại gần nhìn kỹ, lần này nhìn càng thêm rõ ràng, sau lưng anh có năm sáu chấm đỏ, chằng chịt lộn xộn rơi trên da anh, bây giờ đã bắt đầu chuyển thành màu đỏ nhạt, rõ ràng không phải là do muỗi đốt, ở phía dưới cũng có một cái in trên mông anh rồi.

Lập tức Quý Nguyên nghĩ tới Chu Diễn, so với dáng vẻ thành thật trước kia của cậu.

Lão tử thật sự tin cái không bình thường của cậu!

Tức giận của Quý Nguyên bay đến tận trời, chỉ hận ngay bây giờ không thể hành hung Chu Diễn một trận, thừa dịp anh ngủ như chết thậm chí ngay cả chuyện bỉ ổi như vậy cũng làm ra được. Quý Nguyên tức giận đến hai gò má cũng đỏ lên, đưa tay che đi những vết đỏ kia, không biết tại sao lại cảm thấy có chút nóng lên, làm cho anh sợ đến vội vàng rụt lại, dứt khoát lau khô người mặc quần áo tử tế.

Mắt không thấy, tâm không phiền.

Từ đó về sau Quý Nguyên đã cố gắng hết sức trong cả kỳ nghỉ đông, mỗi ngày vừa khống chế ăn uống vừa tập thể dục, khiến cho bố mẹ anh sợ hết hồn.

Mẹ Quý Nguyên nghĩ đến trước đây đứa con của mình trong mấy ngày nghỉ tết này không phải ăn ăn uống uống mập đến ba cân, nếu không thì chính là mỗi ngày đều ngủ đến khi tự tỉnh, nhưng hiện  tại ngày ngày chạy trong phòng Gym của chung cư như cắn thuốc lắc. Nghĩ lại từ đầu đến cuối Quý Nguyên khác thường như vậy bắt đầu từ sau khi Chu Diễn rời đi không lâu.

Hiện tại không phải là Chu Diễn lại rời đi lần nữa, không phải là vì cùng một nguyên nhân chứ?

Trước khi Chu Diễn đi đã cho Mẹ Quý Nguyên số điện thoại, Mẹ Quý Nguyên nghĩ trước nghĩ sau vẫn lặng lẽ gọi điện thoại cho cậu.

Mặc dù là tháng giêng, không khí ở nhà họ Chu lại hoàn toàn bất đồng, người một nhà ngồi chung một chỗ ăn một bữa cơm có thể nói là u ám và nóng nảy, Chu Hoành Uy ngồi ở vị trí chủ vị (chủ nhà), mặc dù tay cầm đũa nhưng không có gắp thức ăn, những người khác ở phía dưới cũng không cầm đũa lên. Duy chỉ có một mình Chu Diễn tới trễ, cậu vừa ngồi xuống, chiếc đũa của Chu Hoành Uy đã đập xuống bàn, một cái nặng đến rung trời, khiến những người khác cũng bị dọa sợ đến run một cái.

Tiếng đũa rơi xuống đất vang lên khắp phòng.

Chu Diễn giương mắt nhìn lên, ánh mắt bình thản, lúc nhìn thẳng vào mắt Chu Hoành Uy không hề có chút gợn sóng: "Làm sao vậy, bố?"

"Bố" giọng nói này rơi vào trong tai Chu Hoành Uy có hơi châm biếm, vậy mà chờ khi ông nhìn kỹ lại vẻ mắt hết sức nghiêm túc của Chu Diễn, giống như thật sự không hiểu tại sao ông lại tức giận.

Đối với đứa con trai này, Chu Hoành Uy chưa bao giờ để ở trong lòng, hôm nay không thể không tìm Chu Diễn trở về từ tận trong đáy lòng ông cũng không mong muốn. Đặc biệt là từ sau khi trở về, Chu Diễn hoàn toàn giống như là biến thành người khác, khiến cho ông nhìn không thấu.

Đến bây giờ địa vị nhà họ Chu là do ông mở rộng, nhưng ngay cả suy nghĩ của một đứa trẻ mười bảy tuổi cũng không đoán ra. Chu Hoành Uy không biết là tự giễu trong lòng hơn hay là thất bại nhiều hơn.

Lúc này người phụ nữ trẻ tuổi ngồi bên cạnh Chu Hoành Uy lên tiếng hoà giải, bà gọi người giúp việc ở bên cạnh đến: "Đổi cho ông chủ một đôi đũa, " bà lại quay đầu lại nói với Chu Hoành Uy, "Ăn cơm trước, có lời gì ăn xong lại nói là được."

Sau khi Chu Hoành Uy cãi nhau với vợ của mình, những người phụ nữ mà ông từng có quan hệ lại thường thường xuất hiện tại nhà họ Chu. Sống lại nhìn một chút, mặc dù Chu Diễn vẫn chán ghét mẹ mình như cũ, nhưng cũng không thể không nói bà là người thông minh nhất.

Những người phụ nữ ở trong nhà này không có ai ngu đến mức sẽ nói chuyện tình cảm với Chu Hoành Uy, nhưng mà dã tâm của các cô quá lớn, đều muốn trở thành Chu phu nhân. Chỉ có mẹ của Chu Diễn cầm tiền của nhà họ Chu ung dung tự tại qua ngày, thường ngày gần như không có xuất hiện cùng một lúc với Chu Hoành Uy. Trước khi trở lại nhà họ Chu có làm quen với người đàn ông khác, về sau khi trở lại nhà họ Chu lại càng an phận thủ thường.

Đương nhiên Chu Hoành Uy và mẹ của Chu Diễn cũng không tính là tốt lành gì, Chu Diễn nghĩ cũng là gieo tai họa cho nhau thôi.

Bữa cơm này cũng may là thuận lợi ăn xong, về phần có bao nhiêu người ăn không biết ngon cái này không cần phải biết rồi.

Chu Diễn rời khỏi bầu không khí ngột ngạt ở nhà chính nhà họ Chu, vừa lên xe sắc mặt đã trầm xuống. Chiếc xe từ từ lái ra ngoài, anh ngồi ở ghế sau nhìn ra phía ngoài. Đi chầm chậm đến khu náo nhiệt, các loại quảng cáo đập vào mi mắt. Trong đó có một nhan hiệu trà sữa mà Quý Nguyên đã nói qua, mặc dù anh có giúp đỡ nữ chính đó để quay quảng cáo nhưng lại khiến Chu Diễn ăn dấm đến phát điên, nhưng quả thật hiện tại anh khắc sâu ấn tượng đáng yêu của Quý Nguyên khi đóng cái quảng cáo đó.

Quý Nguyên nhếch khóe miệng lộ ra má lúm đồng tiền, chỉ cách màn hình tivi quả thật kiến Chu Diễn phát điên rồi.

Tài xế lái xe phía trước yên lặng nhìn cậu một cái từ kính chiếu hậu, thật sự không hiểu tại sao cảm xúc của Chu Diễn biến chuyển nhanh như vậy. Vừa rồi ra cửa còn giống như là muốn giết người, hiện tại đã giống hệt như một thiếu niên biết yêu.

Chu Diễn đang say sưa nghĩ đến Quý Nguyên, điện thoại di động trong túi chợt rung lên. Cậu móc ra liếc mắt nhìn, là một dãy số chưa được lưu, nhưng số điện thoại chưa lưu này anh cũng có thể đọc thuộc làu.

"Cháu chào cô?"

Mẹ Quý Nguyên núp ở trên ban công gọi điện thoại cho Chu Diễn, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy Quý Nguyên đang ngồi trên ghế sa lon, muốn hỏi gần đây Chu Diễn có liên lạc với Quý Nguyên không, hoặc là gần đây hai đứa có mâu thuẫn gì không.

Chu Diễn hoàn toàn phủ nhận, Mẹ Quý Nguyên còn nói: "Kể từ sau ngày cháu về, bắt đầu giằng co, hiện tại mỗi ngày đều ăn thức ăn vô cùng kỳ lạ."

Mặc dù mẹ Quý Nguyên không có nói thẳng, nhưng là ý tứ  rất rõ ràng, cậu nghĩ hẳn là Quý Nguyên.

Trong lòng Chu Diễn mừng như điên, hận không được ngay bây giờ có thể đi qua bên đó ức hiếp Quý Viên Viên mềm mại đến khóc.