Di động trượt xuống đất.

Tống Thanh Y chậm rãi đem mình cuộn tròn, cô ôm chặt hai chân, gục đầu xuống, khóc không lên tiếng.

Thượng Nghiên không nói gì.

Tống Thanh Y cũng cảm thấy mình đã sáng tỏ.

Chuyện của Trình Dật, thật sự là do Thượng Nghiên làm.

Tống Thanh Y vốn còn muốn cho bọn họ lưu lại một đường sống.

Bất kể khi nào, cô luôn muốn giữ một phần thể diện giữa bọn họ.

Cha mẹ cô đã quá thiếu tôn trọng nhau trong suốt cuộc đời của họ, cho cô thấy được trên thế giới này không bao giờ có sự dịu dàng, cho cô chứng kiến toàn bộ sự tàn nhẫn của thế giới này.

Ngay cả khi Thượng Nghiên lựa chọn ở bên Trần Đạc, cô vẫn không phơi bày điều đó ra bên ngoài.

Cô đã chịu đựng tất cả những lời chỉ trích một mình mình và tự đi một mình trong thời gian đen tối nhất trong cuộc sống này.

Bây giờ, những người xung quanh cô lại tiếp tục vì cô mà bị tổn thương.

Tống Thanh Y đã khóc rất lâu.

Sau khi khóc xong, cô gửi một tin nhắn cho bà nội: Bà ơi, cháu xin lỗi.

Cô không thể để Trình Dật cứ như vậy vì cô mà chịu ủy khuất.

Cô nợ Thượng Nghiên, cô có thể tự trả.

Nhưng tại sao mọi người xung quanh phải vì Thượng Nghiên mà chịu ủy khuất?

Kim đồng hồ đã qua mười hai giờ.

Tống Thanh Y mở WeChat, lịch sử trò chuyện trước đó vẫn còn lưu lại, chụp màn hình.

Sau đó từ trong sổ đen mở tin nhắn Trần Đạc.

Chọn một vài bằng chứng để chứng minh rằng trước kia cô và Trần Đạc có yêu nhau, mà Thượng Nghiên chính là người thứ ba.

Tống Thanh Y viết qua rất nhiều kịch bản, xem rất nhiều cảnh phân phân hợp hợp, ngẫu nhiên cũng sẽ mở hot search, nhìn những minh tinh công bố tình cảm hoặc là đã chia tay.Lúc cô gõ chữ,ngòn tay còn run run. Những giọt nước mắt liên tục rơi trên màn ảnh, vội vàng lau những giọt nước mắt đó bằng áo của mình, mỗi một từ đánh ra đều đâm thẳng vào tim gan.

Mở weibo, đánh xuống hàng chữ đầu tiên:

Tống Thanh Y -Tôi vốn chưa từng nghĩ sẽ đi đến bước này.

Tôi luôn tin tưởng rằng tình yêu đích thực là vô tội, cũng hiểu được tất cả tình yêu tốt đẹp trên thế giới này đều xứng đáng được tôn trọng, nhưng tôi lại không nghĩ rằng tình yêu đích thực của cô ấy lại được xây dựng từ trên nỗi đau của tôi.

Từ khi bắt đầu gặp Trần Đạc sau đó đến gặp Thượng Nghiên, tình cảm của ba người luôn luôn tốt.Ai cũng không ngờ tới bây giờ sẽ ầm ĩ như thế này.

Vốn còn định ngày sau chúng ta có thể gặp lại, nhưng các người ép người quá đáng, tôi không nghĩ sẽ tiếp tục nhịn.

Tôi, Tống Thanh Y, chưa bao giờ làm người thứ ba, cả cuộc đời này cũng sẽ không làm.

Sau khi chỉnh sửa Weibo đánh dấu add @TrầnĐạc và @ThượngNghiên kèm theo ảnh chụp màn hình lịch sử trò chuyện.

Ngay khi weibo này được tung ra, ngay lập tức phát nổ trên mạng xã hội.

Vì hôm nay là ngày thứ bảy, hiện tại lại hơn 12 giờ,có thể nói đó là thời gian người người truy cập phương tiện truyền thông xã hội nhiều nhất, không ít người đều tụ tập trên weibo để chơi, xem tin tức mới cập nhật.

Các fans lập tức nhận thông báo.

Nhìn weibo Tống Thanh Y mới cập nhật,mau chóng đọc toàn bộ, nắm bắt thông tin, các fans còn cảm thán may mắn là họ ngủ trễ.

[ vừa định buông di động chuẩn bị ngủ, kết quả là cho tôi một tin nóng như vậy? ]

[ không phải tôi nói chứ, hiện tại còn muốn tiếp tục xé rách? ]

[Hazii đây là kết cục sao???]

[ cái này giống như nện cho tôi một cái thức tỉnh? Nhìn cuộc nói chuyện kia,chết tiệt thật! Tôi phải qua Trần Đạc cho anh ta vào danh sách đen, trước kia còn rất thích phim anh ta đóng, kết quả quay qua quay lại anh ta chính là một tên cặn bã. ]

[ cho nên náo loạn thành như vậy, Tống Thanh Y mới thực sự là nạn nhân bị hại? Bị tiểu tam phá hạnh phúc về sau còn bị người ta nói bản thân mình chính là tiểu tam? Ôi trời ơi,nếu như tôi bị như vậy chắc sẽ mau chóng chết cho xong,rửa cả một dòng sông cũng không hết oan ức.... ]

[ Thật đáng thương,Tống Thanh Y chỉ là một nạn nhân trong đoạn tình cảm này. ]

[ vẫn là câu nói kia, Tống Thanh Y lúc nào cho Vạn Tịch nhà ta một lời xin lỗi? ]

[ đêm khuya quả nhiên thích hợp nhất là tung tin nóng..... ]

[... ]

Tống Thanh Y không nhìn bình luận, đi vào phòng bếp, nấu hai bát mì ăn liền, thả trứng vào, bưng lên gõ cửa phòng Trình Dật.

Trên tay bưng hai bát mì, cho nên cô là dùng chân đá.

Trình Dật ở trong phòng cả buổi chiều, hai người đều chưa ăn cơm tối, Cục Bông ngửi được mùi hương,chạy tới cọ cọ chân Tống Thanh Y, kết quả Tống Thanh Y đá nó một cái.

Lúc sau, Trình Dật mới mở cửa phòng.

Tóc của Trình Dật vô cùng lộn xộn, con mắt hơi đỏ, nhìn qua giống như đã khóc, mơ mơ màng màng nửa mở con mắt.

Tống Thanh Y ngón tay đều run, nhìn Trình Dật cũng bất chấp, trực tiếp tiến vào trong phòng thả hai tô mì xuống đất, ngón tay bị bỏng đo đỏ,khẽ nói: "Nóng chết mất."

Trình Dật mở đèn, lúc đèn sáng lên vội vàng lấy tay che mắt.

Hướng tới Tống Thanh Y bước vài bước, cúi đầu cầm lấy ngón tay cô nhìn.

Ngón tay mảnh khảnh lúc này đỏ bừng, có chút đáng thương.

Tống Thanh Y thấp giọng nói: "Đau."

Trình Dật nhìn cô, chậm rãi cúi đầu, trên ngón tay cô thổi một hơi, dùng giọng điệu dỗ dành,anh nói: "Thổi một chút sẽ hết đau."

Tống Thanh Y ôm anh, cảm giác được Trình Dật đang cứng đờ,nói: "Thực xin lỗi."

Trình Dật không nhúc nhích.

Thật lâu sau, anh ôm chặt Tống Thanh Y.

Tống Thanh Y: "Thật sự..."

Hai chữ "Xin lỗi" còn chưa nói ra khỏi miệng, Trình Dật đã hôn cô.

Anh nhắm mắt lại, vô cùng chú tâm.

Lông mi Trình Dật vừa dài vừa cong, những sợi tóc mỏng che đi vầng trán mịn màng, tay anh nâng mặt Tống Thanh Y, Tống Thanh Y thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp Trình Dật, trên môi truyền đến xúc cảm không đồng nhất.

Trình Dật ở môi dưới cô cắn nhẹ, Tống Thanh Y ăn đau, càu nhàu anh.

Trình Dật ngừng lại, áp trán mình vào cô " Điều anh muốn nghe nhất bây giờ là... em yêu anh.."

Tống Thanh Y im lặng không nói.

Đôi mắt nhìn chằm chằm Trình Dật, mang theo một chút đau lòng.

Trình Dật hôn lên mắt cô.

Trong phòng tràn ngập hơi thở mập mờ.

Tống Thanh Y chỉ vào mì trên mặt đất "Anh có đói bụng không?"

"Nhìn nó anh càng muốn ăn em hơn." Trình Dật nói một cách bình tĩnh.

Tống Thanh Y nhìn anh khẽ thở dài "Nhưng em đói bụng."

Sau đó, cô rời khỏi vòng tay của anh, ngồi trên thảm, bưng một tô, bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói: "Nếu để nó nở sẽ không ngon."

Trình Dật tìm tư thế thoải mái ngồi xuống, bưng lên bát mì, dáng vẻ ăn giống Tống Thanh Y.

Hai bát mì đều được giải quyết xong.

Trình Dật đi vào phòng bếp rửa bát, Tống Thanh Y theo đuôi anh, điện thoại Tống Thanh Y vang không ngừng.

Tống Thanh Y chỉ liếc một cái, số xa lạ, treo.

Lại một lần nữa, tiếp tục treo.

Ngại phiền, liền ấn chế độ yên lặng, tùy ý để bọn họ gọi.

Nghĩ cũng biết là Thượng Nghiên gọi.

Rửa chén xong, điện thoại Trình Dật vừa lúc vang lên.

Là Phong Bằng.

Trình Dật ấn yên lặng trước, để điện thoại rung, quay qua hỏi Tống Thanh Y: "Ngụy Gia nói em biết?"

Tống Thanh Y cúi đầu "Vâng"

"Em đã làm gì?" Trình Dật hỏi.

Tống Thanh Y: "Phát weibo."

"Nhằm vào Thượng Nghiên?"

Tống Thanh Y ngón tay móc tủ lạnh, lẩm bẩm nói: "Còn có Trần Đạc."

Trình Dật cảm thấy nhẹ nhõm, lúc điện thoại sắp tự động cắt đứt thì Trình Dật nhận,anh nói:"Thầy Phong."

Phong Bằng nói ngay vào điểm chính: "Cậu vẫn còn muốn diễn vai nam chính « màu trà » chứ?"

"Không ạ." Trình Dật nói: "Có một số việc khi đã bỏ lỡ, chính là bỏ lỡ cả đời."

Cùng Phong Bằng nói vài câu sau đó cúp điện thoại.

Trình Dật mở weibo thấy được tin Tống Thanh Y mới phát ban nãy, tỉ mỉ nhìn qua, sau đó tắt di động.

Tống Thanh Y còn đang móc móc tủ lạnh.

Trình Dật đưa tay xoa đầu Tống Thanh Y, dịu dàng nói: "Cực khổ."

Tống Thanh Y ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Trình Dật.

Theo cách nói của Ngụy Gia, Tống Thanh Y cảm giác mình làm như vậy có khả năng sẽ khiến cho anh không vui.

Không lường trước được anh lại cười.

"Ngụy Gia nói anh không quá thích người khác nhúng tay vào chuyện riêng của mình." Tống Thanh Y nói: "Lần này... là do em nhịn không được."

Trình Dật đi qua ôm cô, đầu khoát lên bả vai, ở bên tai thấp giọng nói: "Đó là bọn họ."

"Em không giống với họ!."

Tống Thanh Y nói ngớ ngẩn: "Nơi nào không giống với!?"

Trình Dật cười khẽ "Em không phải là người khác."

Mà là người trong.

**

Sau hai giờ đăng tải,Tống Thanh Y trực tiếp bị đưa lên đỉnh hot search,đứng đầu trong bảng xếp hạng tìm kiếm nóng và trở thành tin tức hot.

Các hãng phim của Thượng Nghiên cùng Trần Đạc bắt đầu bước vào tình trạng khẩn cấp.

Trần Đạc đã sớm có chuẩn bị, dù sao hai người cũng đã chia tay vì vậy vào lúc 5h sáng, Trần Đạc thanh minh, công bố một tháng trước, hai người bởi vì nguyên do cá nhân nên đã chia tay, hơn nữa còn nói trước khi cùng Thượng Nghiên yêu đương,có cùng Tống Thanh Y yêu đương một khoảng thời gian, tóm lại nói tới nói lui đem mình phủi bỏ sạch sẽ.

Trần Đạc phát weibo:

Tôi thừa nhận sai lầm đã cùng Thượng Nghiên yêu đương, trong quá trình yêu nhau tôi lúc nào cũng mang áy náy vì tôi nhận ra chính tôi là người không biết yêu là như thế nào,hiện tại bây giờ tôi đã trở về trạng thái độc thân, tôi sẽ suy nghĩ kĩ càng và tự hỏi bản thân mình yêu là cái gì, hơn nữa tôi sẽ nghĩ rõ ràng sẽ không tiếp tục vùi đầu vào những đoạn tình cảm chưa đủ trưởng thành này nữa, cũng xin mọi người hãy giám sát tôi.

Dân tình không bởi vì tin mới đăng của Trần Đạc trên weibo mà không mắng anh là tên cặn bã.

Nhưng khi weibo Tống Thanh Y phát tán ra, mạng internet hướng gió rất nhanh liền thay đổi.Không chỉ mắng Trần Đạc xong xui,còn hướng bên phía Thượng Nghiên mắng,trong tổ công tác bối rối mau chóng giải quyết.

Người đại diện của Thượng Nghiên đứng trong văn phòng "Cô nói xem, bây giờ nên làm gì bây giờ?"

Thượng Nghiên mở di động ra, trong mắt giống như sắp rơi lệ, cười khẩy nói: "Trần Đạc thật đúng là một con người tốt."

"Còn không phải là do cô." Từ Tốt nói: "Lúc trước tôi đã bảo cô đừng yêu đương, cô thì tốt rồi, trực tiếp cùng Trần Đạc yêu nhau?"

Thượng Nghiên im lặng không nói, yên lặng xoát bình luận.

" Thế còn quan hệ công chúng thì sao?" Thượng Nghiên buông di động, ấn mi tâm nói: "Tìm một đội PR tốt hơn, phát ra một phần thanh minh."

"Cứ như vậy?" Từ Tốt cười lạnh "Trần Đạc cũng không phải là người tốt lành gì! Không có việc xảy ra thì cùng cô ngàn tốt vạn tốt; vừa chia tay liền phủi bỏ sạch sẽ quan hệ, hiện tại phát weibo thanh minh một cái, tất cả fans đều mang sự tức giận phát qua nơi này, fans của cậu ta thậm chí còn bò qua weibo chúng ta mắng cô triệt để, chuyện này cứ như vậy mà lật bài sang chúng ta."

Thượng Nghiên bỗng nhiên gục xuống bàn, hai mắt không tập trung, ánh mắt tán loạn, thấp giọng nói: "Có phải hay không tôi đã làm sai cái gì rồi?"

Từ Tốt cùng Thượng Nghiên hợp tác đã nhiều năm, nhìn cô từng bước dấu chân đi vào, từ hai bàn tay trắng biến thành người không có ánh sáng, thậm chí chỉ còn một bước, có thể sẽ trở thành Ảnh Hậu.

Cô nhìn Thượng Nghiên, cuối cùng thở dài "Tôi lại đi thử xem, hiện tại không dám nói dễ dàng, phải nhìn xem tình huống tiếp theo như thế nào?."

Sau khi nói xong đi ra khỏi văn phòng.

Trong văn phòng chỉ còn Thượng Nghiên, mở kho ảnh trong di động, giải khóa album ảnh.

Trên màn hình là hình ảnh Tống Thanh Y đang mỉm cười.

Cô mặc chiếc áo kẻ sọc màu xanh và trắng, mái tóc dài được tết thành bím, tự nhiên xã xuống, một bông hoa nhỏ màu vàng cài vào mép tai, khép hờ mắt cười.

Đây là ảnh chụp lúc họ ra nước ngoài chơi.

Nhìn thật lâu sau đó, cô khép lại di động.

Suy sụp nằm trên bàn, nhắm hai mắt lại.

Dư luận bắt đầu chậm rãi phát tán tin tức.

Trần Đạc đã mời một nhóm quan hệ công chúng hùng mạnh nhất trong ngành để giữ bản thân mình sạch sẽ với tốc độ nhanh chóng trong vụ việc này, tại internet phủi sạch sẽ, gần như tất cả các tin tức đều đã được chuyển hướng sang Thượng Nghiên.