Chập 3:

Trong cuộc sống có nhiều sự trùng hợp không ai ngờ đến cũng như sự gặp mặt tình cờ của Lyly và Quang Long - người đàn ông thứ ba trong mối quan tình cảm hệ của Tinh Quân và Lưu Linh trước kia.

Trên đường chở Lyly về nhà đột nhiên Quang Long rẽ sang một hướng khác làm cô hơi lo lắng:

- Anh đi sai đường rồi, không phải hướng này.

- Ai nói tôi đưa cô về nhà.

- Anh rõ ràng...

- Ngồi im đi, tôi đang bắt cóc cô "anh nghiêm túc khiến Lyly cũng phải sợ".

- Tôi không có tiền đâu, anh có bắt cóc tôi, tôi... "cô bối rối".

- Không sao, tôi chỉ cần người.

- Tôi sẽ báo cảnh sát.

- Ghê vậy, tôi rất sợ nha... haha... "anh cười thật thoải mái".

- Anh... tôi...

Xe rẽ vào một gara rồi dừng lại, Lyly nhìn xung quanh thấy quen thuộc "đây không phải gara nhà hàng Phương Đông sao?" cô tự hỏi. Cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Quang Long lên tiếng:

- Cũng đã trưa rồi chắc em chưa ăn gì đúng không? Nếu muốn cảm ơn anh thì cùng anh ăn bữa cơm đi.

Cô chợt hiểu ra rồi mỉm cười gật đầu, nhớ lại lúc nảy cô thấy mình thật buồn cười còn cho rằng anh bắt cóc cô nữa chứ.

Quang Long mở cửa cho cô, nhẹ nhàng dìu cô đi từng bước; do vết thương mới vẫn còn hơi đau nên cô nhận sự giúp đỡ của anh.

Bước vào nhà hàng, nụ cười trên môi cô tắt liệm, tim cô ngừng đập hết 3 giây bởi vì ở giữa trung tâm nhà hàng đang có sự hiện diện của Tinh Quân cùng một cô gái xinh đẹp.

Cô gái xinh đó không ai khác chính là cô gái trong bức ảnh được treo ở phòng khách nhà Tinh Quân. Một cảm giác đau đớn chỗi dậy, cô quay sang nhìn người đàn ông đang dìu mình nở một nụ cười gượng gạo để có thể ngăn được nước mắt.

Quang Long tiếp tục dìu Lyly đến một gốc bên phải gần cửa sổ, kéo ghế cho cô ngồi anh mới chịu buông cô ra:

- Em cứ chọn món đi, anh qua chào người quen đã.

Dõi theo bước chân Quang Long, Lyly chạm phải ánh mắt Tinh Quân nên cô vội vàng quay sang hướng khác.

Từ lúc Lyly bước vào quán, Tinh Quân đã nhìn thấy cô cặp kè cùng một người đàn ông mà người đàn ông đó lại chính là Quang Long "có phải người đàn ông cô yêu là anh ta".

Lưu Linh nhận ra sự khác lạ của Tinh Quân trước sự xuất hiện của Quang Long cùng một cô gái khi họ bước vào "có phải nhìn thấy Quang Long - người con trai mà cô đã từng cùng anh ta làm tổn thương anh nên anh mới vậy, nhưng thật lạ ánh mắt của anh thoáng nét đau buồn cứ nhìn chằm chằm về người con gái kia như nhìn người mình yêu, phải chăng..."

- Tinh Quân, người anh yêu... người anh yêu là cô ấy "Lưu Linh khẳng định".

Tinh Quân nhìn cô không nói gì, gọi phục vụ đến tính tiền, anh cùng Lưu Linh bước ra khỏi nhà hàng.

Anh đau lòng, anh không thể tiếp tục ngồi đó nhìn người con gái mình yêu đang vui cười bên người đàn ông khác. Anh gọi taxi cho Lưu Linh về vì bây giờ anh muốn ở một mình "tại sao mình luôn thất bại trong tình yêu mà tất cả đều bại dưới tay của anh ta - Quang Long".

Dùng cơm xong, Quang Long đưa Lyly về đến đầu con hẻm nhà trọ Anh Thư, lấy số điện thoại của cô mới cho cô xuống xe đi vào.

Vào phòng cô tựa người vào cửa ngồi xuống khóc nức nở, lấy điện thoại cô gọi cho Thanh Trúc.

Nghe tiếng Lyly khóc nên Thanh Trúc rất nhanh đến ôm cô vào lòng cho đến khi tiếng khóc nhỏ dần rồi im bật, Thanh Trúc nhẹ nhàng tách cô ra mới phát hiện vết thương trên tay cô.

- Tay cậu làm sao vậy, sao lại bị thương.

- Không quan trọng.

- Khóc đến thế này mà cậu còn bảo là không quan trọng.

Nước mắt cô lại tiếp tục rơi khiến Thanh Trúc hốt hoản ôm cô vào lòng.

- Thanh Trúc...

- Ừm, mình đây đừng khóc.

- Thanh Trúc... mình yêu rồi "cô khóc oà".

- Yêu... yêu ai "Thanh Trúc như không tin".

- Mình vừa thấy anh ấy cùng bạn gái ở trong nhà hàng "cô thương tâm".

- Hắn ta lừa dối cậu, hắn ta là ai "Thanh Trúc tức giận".

- Không, anh ấy không lừa dối mình... là tự mình yêu anh ấy huhu...

Thanh Trúc ôm cô vào lòng khẽ vỗ vai an ủi vì cô biết "không có nỗi đau nào bằng nỗi đau nhìn người mình yêu bên cạnh một cô gái khác mà lại là yêu đơn phương".

- Anh ấy biết cậu yêu anh ấy không?

Ở trong lòng Thanh Trúc cô lắc lắc đầu.

- Mình có biết anh ấy không?

Cô khẽ gật gật đầu.

- Có thể nói cho mình biết anh ấy là ai không?

Sau câu nói sự im lặng kéo dài đến khi chỉ còn tiếng nấc cô mới ngẩn đầu lên nhìn Thanh Trúc:

- Là Tinh Quân.