Edit: Su_ri“Ai da, Khả Nhi ngoan, cô rất yêu mến con!” Lệ Tây Á vội vàng ngắt lời Lâm Khả Nhi, sợ cô nói ra lại cản trở chuyện của cô ta. Cô ta thật vất vả mới có thể sắp trở thành phu nhân của tổng giám đốc Đường thị, một trong 50 tập đoàn mạnh nhất toàn cầu, không thể chỉ vì một tiểu ác ma mà bị hủy diệt.

“Khả Nhi cũng ‘thích’ cô Lệ Tây Á a”, cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Khả Nhi toét ra cười cười. Cái lão yêu bà này, chờ cô thu thập đủ bằng chứng cô ta phản bội Chá thúc thúc, thử xem cô ta còn mặt mũi nào nhìn Chá thúc thúc nữa.

“Lệ Tây Á, em tìm anh có việc gì?” Đường Chá đang xem xét một văn bản, ngẩng đầu lên hỏi.

“Chá, anh quên sao? Chiều này công ty áo cưới đã hẹn chúng ta đến chụp ảnh cưới”. Lệ Tây Á nhắc nhở Đường Chá. Đường Chá cho tới bây giờ cũng không mảy may để tâm đến hôn sự của bọn họ, tất cả đều là do một tay cô ta tự sắp xếp, trong lòng cô ta thật ấm ức mà.

“Chụp ảnh?” Lâm Khả Nhi vừa nghe bọn họ muốn đi chụp ảnh cưới, lập tức trở nên căng thẳng. Đám cưới của Chá thúc thúc và Lệ Tây Á càng ngày càng đến gần, Lệ Tây Á không nói, cô cũng quên mất. Cô ngồi thẳng người lên, lắc lắc cánh tay Đường Chá, giống như một đứa trẻ đòi kẹo nói: “Chá thúc thúc, lâu lắm rồi Khả Nhi không chụp ảnh cùng người, người cho người ta đi cùng nha!”.

Lệ Tây Á không vui mở miệng nói: “Chá, chúng ta đi chụp ảnh cưới, làm sao có thể mang một đứa trẻ đi cùng?”

“Chá thúc thúc” Lâm Khả Nhi chớp chớp đôi mắt to linh động, bộ dạng đáng thương cắn cắn môi dưới, tựa như đang lâm vào cảnh khốn cùng, buồn bã nhìn Đường Chá. Vẻ mặt đáng thương đó khiến Đường Chá đau lòng không chịu được liền vội vàng gật đầu.

“Lệ Tây Á, Khả Nhi không phải là đứa trẻ không hiểu chuyện, về sau phải đối xử tốt với nó”. Giọng nói của Đường Chá có chút không vui. Hình như Lệ Tây Á không thích Khả Nhi, thế này thì sau khi kết hôn làm sao sống cùng được.

“Chá, em sẽ thương Khả Nhi giống như con gái, anh yên tâm đi”. Lệ Tây Á lập tức cười tươi như hoa, miệng ngọt như đường.

Đồ giả dối! Lâm Khả Nhi trong lòng khinh thường mãnh liệt. Mấy ngày nay cô đã điều tra ra, Lệ Tây Á này quyết không phải là người bình thường, dường như có liên quan đến Hắc Ám đế quốc, nếu cô ta đúng là sát thủ lam hồ đứng đầu Hắc Ám đế quốc thì cô ta đang diễn một màn kịch hay. Dù sao thì có một đối thủ lợi hại như vậy, cô càng hăng hái chiến đấu. Aiiiii! Lâu lắm rồi không có đối thủ nào làm cô có hứng thú, lần này thật vừa ý, cô sẽ luyện tập cho thật tốt.

Ở studio áo cưới phong cách hiện đại cùng cổ điển được kết hợp hoàn mỹ, thợ trang điểm đang trang điểm cho Lệ Tây Á. Lâm Khả Nhi cười duyên, từ trong một dãy áo cưới đắt tiền thời thượng, chọn được một chiếc trắng tinh, đính phale cực ngắn dệt bằng sa mỏng. Chiếc váy này tuy đơn giản nhưng mang một vẻ mỹ lệ, thiết kế vai trần lại có vẻ ngây thơ tinh khiết, làn váy ngắn nhưng không mất đi vẻ ý vị. Mặc chiếc váy này, Lâm Khả Nhi tựa như một tinh linh rơi xuống nhân gian, so với trang phục lộng lẫy của Lệ Tây Á còn có phần mê người hơn.

Trong lúc Lệ Tây Á còn đang trang điểm, Đường Chá đã thay xong quần áo đi khỏi phòng thử quần áo. Lâm Khả Nhi cười cười, nụ cười chứa đựng xấu xa đi tới trước mặt anh nói: “Chá thúc thúc, Khả Nhi mấy năm nay không được chụp ảnh cùng người rồi, cô Lệ Tây Á còn chưa trang điểm xong, không bằng chúng ta chụp trước mấy kiểu đi”.

Đường Chá nhìn một chút, thấy Lệ Tây Á mới trang điểm được một nửa liền nhìn về phía Khả Nhi gật đầu một cái.

“Thật tốt quá! Nhanh nhanh một chút!” Lâm Khả Nhi dắt tay Đường Chá đi tới trước ống kính, nói với nhiếp ảnh gia đã đợi từ lúc nãy, “Chú, mau chụp cho bọn cháu”.