Chinh Phạt

Chương 48: Chương 49 Kho tàng của 89 đời Hoàng tộc Janvina

Angler gật đầu cho Ngọc văn nói tiếp, Ngọc Văn thong thả nói:

-Đây là đồ thuộc sở hữu của Đức vua cuối cùng của hoàng tộc Janvina – Hoàng đế mất nước Ginvi S. Janvina. Theo tài liệu con học được thì ngay tại trên biểu tượng vương miện sẽ khắc tên Hoàng đế và Hoàng tộc thống trị hiện tại, trên thân của biểu tượng thanh kiếm trong tài liệu từ trước đến nay đều không có bất kỳ hình ảnh gì nhưng lại có Cổ ngữ, dòng cổ ngữ này nếu dịch ra Ngựa Trắng, đây vốn là dấu con ấn của đức vua dân tộc Mirot.

Ngọc Văn chau đôi mày thanh tú một cách nghiền ngẫm, cậu nói tiếp:

-Nhưng con thắc mắc là không phải chỉ có người sở hữu mới có thể sử dụng đồ vật ẩn chứa dấu ấn máu của bản thân hay sao?. Theo tư liệu thì Vua Ginvi đã bị thiêu sống khi cuộc cách mạng thành công rồi, chẳng lẽ lại có ẩn tình gì đó trong việc này?.

Angler lên tiếng quở mắng:

-Con lại quên mất Cổ ngữ thuật linh hồn của Hoàng tộc Janvina – Skummekia Illukac. Nếu được sự đồng ý đến từ hai bên thì người Hoàng tộc Janvina có khả năng trao đổi linh hồn giữa các thành viên trong Hoàng tộc với nhau.

Ngọc Văn hai mắt sáng lên:

-Thầy nói vậy đồng nghĩa với việc di tích lần này có khả năng mang theo cả kho tàng của người Mirot. Quá tuyệt vời, vậy là nhiệm vụ “Truy tìm kho báu của 89 đời Hoàng tộc Janvina” đang ở trước mắt chúng ta hay sao. 5000000 GC tiền thưởng kèm thêm việc người ra nhiệm vụ chỉ cần lấy một món đồ trong kho tàng, tất cả vật còn lại đều do chúng ta sở hữu.

Agus trầm giọng cắt đứt giọng nói của Ngọc Văn:

-Thằng ngốc, con tưởng rằng mình có thể đơn giản thực hiện nhiệm vụ này sao?. Những nguy hiểm con sẽ đối mặt khi bước qua cánh cổng này, đến ta hiện tại cũng không thể khống chế được. Một vĩ nhân cách đây 176 triệu năm như vua Ginvi S. Janvina không phải thằng nhóc như con có thể hình dung được quyền năng của ông ta.

-Con nắm chắc 70% khả năng hoàn thành nhiệm vụ này, ít nhất là Ginvi sẽ không giết chết ngay lập tức người bước qua cánh cổng.

Agus trầm mặc, muốn có được điều gì đó thì sự nguy hiểm tương ứng sẽ không kém gì phần thưởng, ông không muốn Ngọc Văn quá mạo hiểm, ông cần cậu phát triển hết mức có thể trước khi tung cánh bay lượn tự do. Angler cũng có cùng suy nghĩ với Agus, đang muốn lên tiếng nhắc nhở Ngọc Văn thì đã nghe giọng nói của cậu vang lên:

-Con dám chắc để trở thành những người vĩ đại như hôm nay thì khi trẻ tuổi thì hai thầy còn liều lĩnh và điên cuồng hơn cả con lúc này.

Agus sững sốt nhìn nụ cười rạng ngời không chút bụi trần của cậu học trò mà ông xem như đứa con trai duy nhất trước mắt, những nhiệt huyết bừng bừng của Agus lúc còn trẻ tuổi như hiện lên trong ánh mắt Ngọc Văn. Đúng vậy, để đạt được thành tựu càng cao thì sự mạo hiểm luôn là điều cần thiết. Angler nghe câu nói này của Ngọc Văn cũng ngẩn người, sau một lúc thì cả hai người thầy cùng bật cười sảng khoái, Angler cười ấm áp nói với Ngọc Văn:

-Cứ theo ý con đi, ta cùng Agus sẽ không trợ giúp con trong lần này. Hãy chứng minh sự liều lĩnh ngu xuẩn của mình và cho chúng ta thấy là con đã đúng.

Angler vừa dứt lời thì Gikuya cũng lên tiếng:

-Hai người bọn chị cũng muốn đi cùng em.

Nhìn vào ánh mắt quật cường của hai cô gái, Ngọc Văn gật đầu. Cả ba người nắm tay nhau bước qua màn ánh sáng, Angler nhìn ba người Ngọc Văn biến mất sau màn ánh sáng thì vui vẻ nói:

-Tuổi trẻ thật tốt.

-Nhớ lúc xưa ta cũng từng đuổi hổ, bắn rồng, chăn phượng vui vẻ biết bao nhiêu, giờ già rồi không biết cái lưng này còn chịu nổi không.

Nhìn vẻ mặt dối trá của Agus thì Angler rất không hình tượng mắng:

-Lão mắc dịch, già rồi sao không biến ra thêm chòm râu mà cạo mặt láng như thế?.

Agus đưa ra ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc nói với Angler:

-Già là một chuyện, nhan sắc là chuyện khác, có khi nào ngươi thấy hai từ đó đồng nghĩa không?.

Gikuya và Mikari bước qua màn ánh sáng thì ngỡ ngàng, Chakra trong cơ thể hoàn toàn biến mất, bọn họ bây giờ trừ việc có một thân thể mạnh mẽ của Tiên nhân thì một chút Chakra trong cơ thể để vận chuyển cũng không hiện ra. Liếc nhìn qua Ngọc Văn thì thấy vẻ mặt hoàn toàn bình tĩnh của cậu, Ngọc Văn bắt được ánh mắt nghi hoặc của Mikari và Gikuya thì nhún vai hờ hững nói:

-Không ngoài dự đoán, chúng ta đã bị dịch chuyển qua vùng không gian vũ trụ khác, nói đơn giản để hai người hiểu thì chúng ta đang ở một thế giới chỉ tồn tại loại năng lượng khác với Chakra. Tạm thời thì em vẫn chưa xác định được loại sức mạnh nơi này.

Mikari tò mò lên tiếng:

-Em hãy cho chị biết tất cả mọi chuyện được không Ngọc Văn, khi gặp em lần đầu tiên chị đã cảm thấy em có gì đó rất khác thường, nó giống như sự khác nhau giữa thế giới của người sống và kẻ chết vậy?.

Nhìn sang ánh mắt hiếu kỳ không kém của Gikuya, Ngọc Văn rồi nói tất cả những gì liên quan đến các vùng không gian Vũ trụ, tập đoàn Grandown, quê hương của mình và mục đích mình đến Ẩn Vũ trụ,… Cả hai cô gái nghe từ đầu đến cuối thì mất một lúc thời gian mới tiêu hóa hết những gì Ngọc Văn nói, Gikuya thì thào:

-Thế giới này không ngờ rộng lớn như thế, cuộc sống thì ra không nhạt nhẽo như bản thân vẫn tưởng. Ngọc Văn, nếu em nói thế thì sau khi em kết thúc cuộc chiến với Lục Đạo thì em cũng phải trở về tập đoàn, không biết đến bao giờ trở lại đúng không?.

Nhìn ra sự lo lắng và buồn bã trong ánh mắt Gikuya, Ngọc Văn vuốt gò má cô và nói:

-Đừng lo lắng, còn nhiều điều hai người vẫn chưa biết lắm, lần sau chuyến thám hiểm này thì em sẽ bổ sung kiến thức cho cả hai bằng một tài khoản đăng ký ở tập đoàn Grandown. Khi đó chúng ta có thể thường xuyên liên lạc với nhau. Chưa kể em còn muốn chinh phục cả Ẩn Vũ trụ này, đến khi đó thì hai người cũng có thể đến tổng bộ của tập đoàn để gặp em.

Nhìn hai cô gái đã lấy lại tinh thần sau khi nghe lời an ủi, Ngọc Văn thở dài, chinh phạt và trở thành Chưởng khống giả của Ẩn Vũ trụ là hành trình xa xôi, không biết phải mất bao nhiêu thời gian để hoàn thành.

Ở nơi này, các thiết bị điều tra của tập đoàn mà Ngọc Văn mang đến đều không sử dụng được, bất đắc dĩ cậu phải dùng cách nguyên thủy nhất. Lần lượt sử dụng các phương pháp hấp thụ năng lượng mình đã học qua, hơn 7800 cách. Dĩ nhiên, trong số đó sẽ có một cách hấp thụ phù hợp với loại năng lượng nơi đây. Agus đã từng nói, trong tất cả các vùng không gian Vũ trụ sẽ không nằm ngoài con số 9000 loại năng lượng, hàng triệu triệu các Vũ trụ với nhiều loại năng lượng tương ứng nhưng tất cả đều là sự phân chia từ 9000 loại năng lượng chính.

Nếu Ngọc Văn tập hợp đầy đủ Bản Nguyên 9000 loại năng lượng thì cậu sẽ đạt đến đỉnh cao trong những nhân vật hùng mạnh mà Agus và Angler gặp từ trước đến nay, nhưng điều này gần như không thể, người mạnh nhất mà Agus gặp qua là Lâm Vân – Chưởng khống giả Đạo Vũ trụ cũng chỉ tập hợp được 890 Bản Nguyên các năng lượng chính. Càng tập hợp càng nhiều Bản Nguyên năng lượng về sau thì xung đột giữa các loại năng lượng càng cao, nếu vượt quá sức chịu đựng của cơ thể thì sự xung đột giữa các dòng năng lượng sẽ trực tiếp công phá linh hồn và hủy diệt hoàn toàn chủ thể.

Ngọc Văn đã học được 7800 cách hấp thụ năng lượng thuộc nhánh chính, vẫn còn 1200 loại và cậu vẫn chưa động chạm vào vì sự thâm ảo tối nghĩa của nó. Agus cũng không dạy Ngọc Văn hàng tỷ loại năng lượng nhánh phụ, ông nói chỉ cần học tập cách hấp thụ, vận dụng năng lượng nhánh chính là quá đủ, phương pháp của nhánh chính sẽ tự động áp dụng cho các năng lượng nhánh phụ.

Thử vận dụng 7800 loại năng lượng là quá trình dài dẵng, buồn chán, rất có khả năng là loại năng lượng nơi đây chỉ phù hợp với 1200 loại mà Ngọc Văn chưa học qua, lúc đó thì xác suất thành công chuyến thám hiểm này chỉ còn 30%. Cậu nói với Mikari và Gikuya việc bản thân cần làm sau đó ngồi xuống ngay trước cánh cổng và bắt đầu thực hiện ý tưởng của mình.

Gikuya và Mikari nhân cơ hội này đi tham quan hành lang bằng vàng to lớn nơi họ vừa bước qua cánh cổng ánh sáng. Hành lang này có bề ngang tầm 20 mét, sâu thăm thẳm không thấy điểm cuối. Trên trần hành lang tối đen có những đốm sáng lấp lánh, vì không thể vận dụng Chakra để thăm dò nên cả hai người đành nhảy lên xem sao.

Vụt!...

Cả hai rơi xuống mặt hành lang đồng thời ngạc nhiên nhìn nhau, thân thể của Tiên nhân mạnh mẽ khủng bố, nếu bình thường thì một cái điểm chân nhẹ đủ để hai người bay xa hơn vạn mét nhưng cả hai lúc này chẳng khác gì người bình thường, họ chỉ bật khỏi mặt đất tầm 40cm thì rơi xuống, lúc này Mikari và Gikuya nghe được âm thanh bất đắc dĩ của Ngọc Văn:

-Em quên nói với hai chị về quy luật Áp Chế giữa các vùng không gian, chỉ đến hai người học được cách hấp thụ năng lượng của thế giới đó mới có thoát khỏi quy luật Áp Chế này, lúc này thì hai người ngoài việc có thân thể của Tiên nhân ra, các yếu tố khác như sức mạnh, tốc độ,... đều chỉ ngang với người bình thường nhất thôi.

Mikari hơi cáu nói:

-Cái tên đặt ra quy tắc này quả thật nên chết đi.

(TG: em xin nhỗi chị vì đã thiết kế như thế.)

Ngọc Văn nói tiếp:

-Hai người có thể đi dạo chung quanh đây nhưng phải sử dụng các kỹ năng của ninja một cách cẩn thận nhất, đôi khi những thứ chúng ta cho rằng vô dụng lại phát huy rất tốt tác dụng của nó ở một vài thời điểm, không bao giờ phí thời gian khi học bất kỳ điều gì cả.

Nói rồi Ngọc Văn nhắm mắt lại một cách điểm tĩnh tiếp tục công việc đang làm. Mikari hơi bĩu môi nói:

-Lại cụ non.

Gikuya cốc đầu Mikari nghiêm túc nói:

-Đừng cãi lời Ngọc Văn, em đi hướng bên trái, chị đi bên phải, chúng ta sẽ cẩn thận quan sát thật kỹ nơi này để trợ giúp cậu ấy.

-Vâng

Mikari gật đầu nghiêm túc và bắt tra xét cẩn thận hành lang sâu thẳm này.