Chính Năng Lượng Hệ Thống

Chương 85: Phiên ngoại (3) — Bối Giang Thành Cuộc đời cô độc

Trans: Koliz

Bối Giang Thành kiếp trước, là một thằng nhóc đáng thương.

Cậu sinh ra ở Bối gia, cho dù không thể vinh hoa một đời, thì cũng nên  không lo cơm áo. Thế nhưng cậu lại gặp phải một người mẹ ác độc, cùng một người anh trai nóng lòng mong muốn cậu sớm chết đi.

Trước khi cha của Bối Giang Thành qua đời, cuộc sống của cậu trôi qua coi như không tệ. Cha cậu bận bịu với công việc, rất ít ở chung với người nhà, ngoại trừ dịp tết hằng năm ra, người một nhà gần như rất khó tề tựu đông đủ. Thế nhưng ít nhất ở phương diện chi phí ăn mặc, thì chưa từng quá hà khắc với cậu.

Song thế sự vô thường*, cha của Bối Giang Thành gặp phải tai nạn xe cộ. Vụ tai nạn xe cộ xảy đến rất kỳ lạ, tuy rằng Bối Giang Thành nghi ngờ, nhưng lại không có bất cứ biện pháp nào. Lúc đó cậu bất quá chỉ mười một mười hai tuổi, cho dù là có ý, cũng vô lực.

(*: Việc đời luôn thay đổi, thất thường.)

Sau khi cha mất, người quản lý Bối gia biến thành mẹ Bối Giang Thành.

Khi đó đúng lúc cha mẹ Bối Giang Thành đang mâu thuẫn, bà ta lại càng thích đứa con lớn của mình hơn, đối với đứa con nhỏ từ trước đến nay luôn là mặt không biểu tình, ngoại trừ sinh hoạt phí không thể thiếu, ngay cả mặt mũi cậu cũng không muốn thấy nhiều.

Bối Giang Thành khi đó chỉ là một thiếu niên tâm tư thuần lương, cậu không hiểu nổi vì sao mẹ mình lại không thích mình, chỉ nghĩ càng xuất sắc hơn nữa, mới có thể làm cho mẹ chú ý tới mình, lại không nghĩ rằng cậu càng xuất sắc, có người càng không yên lòng.

Sau khi cha qua đời, Bối Giang Thành vẫn trọ ở trường, nếu như cậu vẫn cứ ngoan ngoãn ở lại, không có phần hứng khởi nhất thời kia, như vậy có lẽ đời này sẽ cứ trôi qua hồ đồ như thế, kế tiếp, cũng sẽ không phát sinh những chuyện hỏng bét đó.

Nhưng vào một buổi chiều ngày nào đó, Bối Giang Thành đột nhiên muốn về thăm nhà một chút, vì vậy cậu không gọi điện cho mẹ, trực tiếp rời khỏi trường học trở về nhà, móc chìa khóa ra mở cửa, thấy được một màn cậu không nên nhìn.

Mẹ cùng anh trai ruột của cậu nằm trên ghế sô pha, đang làm chuyện không thể tha thứ khiến Bối Giang Thành buồn nôn, hai người đều xích lõa, da thịt trắng bóng cùng từng tiếng rên rỉ chói tai kia về sau trở thành ác mộng không thể biến mất trong sinh mệnh Bối Giang Thành.

Nhìn thấy một màn này, Bối Giang Thành như bị sét đánh, ngốc tại chỗ, nhìn mẹ cùng anh trai mình, trong lúc nhất thời một câu cũng không nói nên lời.

itsukahikari.wordpress.com

Chuyện về sau, mọi người cũng dễ dàng biết được.

Mẹ cậu cuối cùng niệm cậu là con trai ruột của bà ta, không trực tiếp ra tay diệt trừ cậu, mà tùy ý người anh trai căm hận cậu, bán cậu cho bọn buôn người, kiếm lời được một khoản tiền nhỏ.

Chuyện này, nếu Bối Giang Thành được lựa chọn, cậu thà rằng chết dưới tay mẹ, cũng không muốn trải qua những sự tình kia.

Bối Giang Thành ở thế giới thứ nhất, không được Quý Trần Ai tới cứu. Cậu bị bọn buôn người mang đi, sau khi điều giáo hai năm, bán cho một kẻ giàu có. Tính cách kẻ giàu có kia thật ra cũng không tệ lắm, chỉ là bất quá hứng thú với Bối Giang Thành giảm sút rất nhanh.

Bối Giang Thành đã trải qua hai năm hủy hoại kia, cả người xem như phế đi, cậu hận mẹ cậu, hận anh trai cậu, nhưng khổ nổi không có sức mà trả thù.

Quý Trần Ai trong ấn tượng của Bối Giang Thành, còn tính là rõ ràng. Bởi vì Quý Trần Ai tàn phế hai chân coi như tương đối đặc biệt, hơn nữa hình như anh cũng là bị người trong nhà lừa bán tới, vì vậy Bối Giang Thành liền bỏ nhiều hơn một phần tâm tư lên người Quý Trần Ai. Quý Trần Ai so với Bối Giang Thành thành thật hơn, cho nên càng chịu nhiều khổ hơn cậu.

Kỳ thực lúc bị người mua đi, Bối Giang Thành đã vô cùng hiểu rõ vận mệnh của mình, cậu biết cuộc đời mình sẽ cứ như vậy, không nói đến trốn thoát hay không — cho dù có trốn thoát, cũng không có chỗ để đi.

Quý Trần Ai chết, việc đến có phần đột ngột, kẻ giàu có kia đem anh không chịu nghe lời cho một tên khách có sở thích đặc biệt, lúc ấy Bối Giang Thành cũng ở đó, mắt nhìn Quý Trần Ai bị người mang đi, rồi không trở về nữa.

Tâm Bối Giang Thành đã chết lặng, thấy tình cảnh như vậy cũng không có chút cảm giác xúc động nào, sau cậu lại thuận miệng hỏi kết cục của Quý Trần Ai, nghe tin người ta nói Quý Trần Ai đã chết, chết rất thảm.

Bối Giang Thành lại hỏi, anh chôn ở chỗ nào.

Người kia nói: Chôn? Chôn thế nào được, hiện tại mộ đắt như vậy, ai lại cam lòng bỏ tiền cho một món đồ chơi nhỏ? Đơn giản là tìm nơi hỏa táng, tùy tiện tìm một chỗ mà vứt.

Bối Giang Thành nghe xong không nói gì, trái tim lại bị những câu này làm lạnh xuống, đây chính là kết quả của anh, cậu phải tiếp thu cho tốt.

Vài năm kế tiếp, cuộc sống của Bối Giang Thành vẫn như cũ không có sóng gì lớn, cậu ngoan ngoãn lại không gây sự, tên giàu có kia mặc dù không tính là yêu thương cậu, nhưng tiêu xài vẫn tương đối hào phóng, thậm chí cậu so với những người khác còn có thêm một khoản được tự do ra ngoài.

Về sau Bối Giang Thành thấy được anh trai của mình trên TV, gã đàn ông này cưới một người phụ nữ trẻ tuổi, vẻ mặt hăm ở, hoàn toàn không gặp phải nghiêm phạt nên có bởi những chuyện anh ta đã làm ra.

Bối Giang Thành xem TV, sau đó đập vỡ màn hình, đó là lần đầu tiên cậu phát hỏa, cũng là lần cuối cùng, bởi vì, thế giới đã bắt đầu tan vỡ.

Trên thế giới luôn luôn tồn tại người xấu, pháp luật nghiêm khắc sẽ không thể làm thế giới hòa bình, ngược lại làm cho tiếng oán than khắp nơi. Chỉ cần * một ngày đêm, như vậy nhân loại sẽ không có khả năng thay đổi đến hoàn mỹ.

Bối Giang Thành đã triệt để kiến thức được sự tàn khốc của con người, nhưng lại vẫn như cũ không có quá nhiều hi vọng. Cậu chỉ lặng lẽ tích trữ tiền, nghĩ chờ tới khi cậu chết đi, còn có một chỗ táng thân.

Thế nhưng Bối Giang Thành còn chưa chờ đến lúc ấy, liền gặp được Chu Nghiêu Uẩn — ở trong TV.

Trong chương trình TV, Chu Nghiêu Uẩn xuất hiện với thân phận một người lương thiện, cậu ta cười dịu dàng, giải đáp từng vấn đề của người chủ trì, không biết vì sao, Bối Giang Thành từ trong ánh mắt cậu ta nhìn thấy được mùi vị tĩnh mịch, giống như cách màn hình, cũng có thể nhìn ra được dáng vẻ cằn cỗi nặng nề trên người cậu ta.

Khi đó Bối Giang Thành còn chưa biết, người đàn ông cười lên sáng rỡ này trước mắt mình này, chính là người sẽ hủy diệt toàn bộ thế giới.

Tất cả mọi thứ Chu Nghiêu Uẩn làm, đều là nước ấm nấu ếch. Tới khi mọi người phát hiện chuyện không đúng, cũng đã quá muộn. Mọi người mấy năm trước còn chúc mừng tội phạm giảm xuống, giờ bắt đầu sợ hãi loại lực lượng này.

Tên giàu có mua Bối Giang Thành và Quý Trần Ai kia, vào năm Bối Giang Thành ba mươi tuổi thì chết, tử trạng vô cùng thê thảm, căn cứ vào camera quan sát, nhưng lại là tự sát.

Thế nhưng có ai tự sát, lại dùng một con dao nhỏ cắt từng miếng thịt của mình, thẳng đến khi mất máu quá nhiều mà chết sao. Kiểu chết này quá mức bất thường, đã vượt ra khỏi phạm vi khoa học có thể giải thích.

Người bạn thân của tên giàu có sở thích đặc thù kia cũng đã chết, nghe nói là chết ở trên giường, ruột bị lôi ra ngoài rõ ràng, sau khi ở đó đau đớn, miễn cưỡng chống đỡ vài ngày thì mới chết. Mặc dù là pháp y kiến thức rộng rãi nhìn thấy thi thể này, cũng thiếu chút nữa nôn ra.

Người mua chết, Bối Giang Thành liền tự do.

Hiện tại cậu đã gần ba mươi tuổi, nhưng cái gì cũng không biết, cậu chính là chú chim hoàng yến ở trong lồng, thả tự do ra bầu trời, cũng không nhất định sống tiếp được.

Lúc này Bối gia trái lại phát triển rất tốt, mẹ cậu sinh ra một đứa bé, không biết là của anh cậu, hay là của người đàn ông nào bên ngoài. Bất quá Bối Giang Thành lúc này đã không còn quan tâm.

Cậu biết cậu đời này, đã bị hủy hoại triệt để.

Báo thù thì hữu tâm vô lực*, vì vậy chỉ có thể để hận ý quấn thân mỗi ngày, khiến bản thân không được yên bình.

(*: Có lòng không mà không có sức.)

Theo thời gian trôi đi, thế giới bắt đầu đi theo chiều hướng cực đoan. Không có bất cứ ai dám làm chuyện xấu, bởi vì rất đơn giản — cho dù mi tùy tiện ném rác ở ven đường, cũng sẽ gặp phải một loạt nghiêm phạt, những nghiêm phạt này có nhẹ có nặng, đơn thuần là xem tâm tình của người được xưng là “Thượng đế”.

Thế giới mà thiện ác được nắm giữ trong tay của một người, thế giới như vậy,  thì chỉ còn cách hủy diệt không xa.

Bối Giang Thành không thể hoàn toàn nhìn thấy thế giới hủy diệt, bởi vì trước khi ở thế giới hủy diệt, người Bối gia đã phát hiện sự tồn tại của cậu — cậu chết. Chết trong tay chính người anh trai ruột. Bất quá chết đi với cậu lại càng giống như một loại giải thoát, bởi vì anh trai của cậu cũng sẽ phải chịu nghiêm phạt, cái thế giới kia, có thượng đế, mặc dù vị thượng đế này, so với ác ma còn đáng sợ hơn.

itsukahikari.wordpress.com

Khi Bối Giang Thành ở thế giới thứ hai có được ký ức của thế giới thứ nhất, linh hồn của cậu rất khó không bị bóp méo, sự dữ tợn này, những ký ức đáng sợ khó có thể quên được ấy vững vàng xuất hiện trong đầu cậu, giống như bùa chú truy mệnh hé ra, khiến cậu không thể sinh ra một chút thiện ý nào với thế giới này, cậu hận nơi này,  hận thế giới này, càng hận Chu Nghiêu Uẩn không bảo vệ tốt Quý Trần Ai — nếu như Chu Nghiêu Uẩn bảo vệ tốt Quý Trần Ai, Quý Trần Ai đã có thể cứu cậu giống như đời này, kết cục của cậu và Quý Trần Ai đều đã khác đi.

Hiển nhiên, những ý nghĩ này là một mình Bối Giang Thành tình nguyện, cũng bởi vì cách nghĩ méo mó này, khiến cậu từ từ đi tới vực thẳm xã hội.

Bối Giang Thành giết chết anh trai của mình, đưa mẹ vào bệnh viện tâm thần, triệt để có được Bối gia, mà lúc này cậu cũng hiểu được, “Thượng đế” thần bí xưa kia rốt cuộc là cái gì.

Hiện tại cậu có thượng đế, hiện tại thế giới này thuộc về cậu

Nếu như Chu Nghiêu Uẩn không khôi phục ký ức, không có Tiểu Thất cấp mười, như vậy Quý Trần Ai nhất định sẽ nằm trong tay cậu. Hai đời này, Bối Giang Thành chỉ từng được duy nhất một người cứu rỗi, người kia tên là Chu Nghiêu Cần — anh trai của Chu Nghiêu Uẩn.

Bối Giang Thành muốn Quý Trần Ai, muốn đến sắp phát điên.

Chỉ có điều đến cuối cùng, mục đích của Bối Giang Thành vẫn thất bại, Chu Nghiêu Uẩn mang Quý Trần Ai đi, đồng thời cảnh cáo Bối Giang Thành, cậu ta nói, nếu như mày còn động tay với Quý Trần Ai, tao đây nhất định sẽ không bỏ qua cho mày.

Bối Giang Thành nghe lời đe doạ của Chu Nghiêu Uẩn, lập tức căm hận cậu ta, thế nhưng lúc Chu Nghiêu Uẩn và Quý Trần Ai đi rồi, Bối Giang Thành lại khóc nức nở rơi nước mắt. Nếu như lúc trước Chu Nghiêu Uẩn cũng như vậy với người giết chết Quý Trần Ai thì thật tốt, nếu như lúc trước Chu Nghiêu Uẩn cứu Quý Trần Ai, sẽ thật tốt.

Ký ức hỗn loạn của Bối Giang Thành dẫn đến tính cách bất thường của cậu, cậu cũng muốn buông xuống một vài thứ giống như người thường, thế nhưng thứ mà cậu muốn buông xuống đã sớm sáp nhập vào linh hồn của cậu, trừ khi chết còn không không thể mang đi.

Quý Trần Ai tới tham dự hôn lễ của cậu, người yêu Bối Giang Thành, là cậu gặp được khi đi du lịch nước ngoài, mặc dù bất đồng nhân chủng, nhưng Bối Giang Thành lại thấy được trên người này bóng dáng Quý Trần Ai. Vì vậy cậu không do dự nữa, lựa chọn giữ người này trong tay.

Bối Giang Thành hiểu rõ, đời này cậu không thể nào có được Quý Trần Ai, Quý Trần Ai đã có Chu Nghiêu Uẩn.

Mà cậu, chỉ có thể giống như một kiếp trước, cô độc bước đi trên thế giới này, lại cô độc chết đi.

Đối với Bối Giang Thành mà nói, cô độc chưa chắc đã là một chuyện xấu.