*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tôi nhìn rồi lại nhìn, vẫn luôn nhìn thấy cậu đầu tiên trong đám người. Còn tưởng là do cái dáng người cao ngất của cậu, cho nên mới rơi vào mắt tôi.”***Đêm còn chưa đến, đèn nơi thành thị phồn hoa này cũng chưa sáng toàn bộ.
Vốn dĩ lúc 4h chiều là có thể kết thúc công việc ở đài truyền hình, nhưng lại bởi vì có một số tình huống đột ngột xảy ra làm kéo dài thêm hai tiếng đồng hồ. Thời điểm này tình hình giao thông trên đường khó mà thông thoáng, có lẽ do đằng trước có tai nạn, giao thông ách tắc khiến Lạc Kiều Xuyên càng thêm khó chịu.
Điều chỉnh mở cửa sổ xe, y để nửa đoạn khuỷu tay ra ngoài, tay phải đặt trên tay lái không kiên nhẫn lại nhấn hai hồi còi, nhưng đám đông phía trước vẫn không nhúc nhích.
M* nó… Chật kín thế này thì bao giờ mới đến được BLEIB? Lạc Kiều Xuyên thầm chửi một tiếng.
Thừa dịp dừng lại không thể di chuyển, Lạc Kiều Xuyên lấy từ trong ba lô trên ghế ngồi ra một chiếc CD bỏ vào trong bộ phát thanh của xe rồi chỉnh âm lượng tăng lên hai nấc. Âm nhạc hỗn loạn xen lẫn những cảm xúc dao động của Beat Break (*) lập tức chui vào tai y, ngón tay trái đặt ở kính xe bắt đầu gõ theo nhịp.
(*) Beat Break: Hay còn gọi là Break hoặc Breakbeats, là một lại nhạc điện tử nhịp điệu nhanh và mạnh.Chín giờ tối nay là sàn diễn của y.
Việc làm ăn của BLEIB luôn rất náo nhiệt, bất luận vào ngày làm việc hành chính hay cuối tuần, đến tối nhất định sẽ chật kín người. Ban đêm không còn chỉ là nơi tụ tập của cái gọi là “Người không đứng đắn”, mà rất nhiều thành phần tri thức cũng thích đến nơi này giải sầu vào buổi tối. Những áp lực dồn nén nơi đô thị phồn hoa cùng những điều không thoải mái khi đêm đến liền có thể lột bỏ để phát tiết.
Nhưng, sàn nhảy đến tối thứ ba là náo nhiệt nhất, bởi vì ngày này mỗi tuần đều là ngày cố định mà BLEIB tặng phúc lợi cho những khách hàng nữ, hơn nữa DJ đứng đài mỗi tối thứ ba chính là Lạc Kiều Xuyên. Dùng lời của những người phong lưu kia mà giải thích thì: DJ của BLEIB đều rất HIGH, đặc biệt là cái người ngày thứ ba ấy.
Lạc Kiều Xuyên trên đài DJ quả thật có một loại mị lực khó diễn tả được. Trong cái vòng luẩn quẩn thật giả lẫn lộn nhiều loại người thế này, chỉ hơi biết về nhạc là cũng có thể đứng trên đài cao biểu diễn, cái gọi là chơi nhạc không đạp bass (*), quơ tay một cái vơ được cả nắm. Nếu như nói tới kỹ thuật chơi nhạc của Lạc Kiều Xuyên thì chính y là người rõ ràng nhất.
(*) Trong 1 bộ loa thường có 3 loại loa: treble, mid, bass. Bass là để chỉ những âm trầm, có tần số thấp (dưới 200Hz)Y làm ở BLEIB được một năm rồi. So sánh với những DJ khác, kỹ thuật của Lê Hân cũng khiến cậu nhận được rất nhiều sự ủng hộ và yêu mến, nhưng cậu vẫn nhớ rõ buổi chiều đầu tiên Lạc Kiều Xuyên đến BLEIB thử nhạc. Người kia chỉ mặc một cái T-shirt ngắn tay đơn giản màu đen cùng quần jean bình thường, nhìn lên nhìn xuống không có gì đáng chú ý, nhưng thời điểm thật sự “đề thương ra trận” (*), những cái đánh tay, phối âm đều đâu ra đấy, tốc độ tiết tấu phối cùng hỗn âm rất chuẩn xác. Tai nghe của y cũng như rất nhiều DJ khác đều treo trên cổ, trước mỗi đoạn nhạc lặp lại sẽ đưa sát vào một bên tai mình, một bên xoay người lấy CD, đồng thời động tác dùng bả vai bên phải kẹp lấy tai phone cũng rất đặc biệt. Chơi đến khi HIGH, y giơ hai tay lên dùng sức lắc lư thân thể, khuấy động những người đang trên sàn nhảy. Lê Hân xem mà giật mình, nhưng là tâm phục khẩu phục, bởi cậu không thể bắt bẻ được gì.
(*) “đề thương ra trận”: ý nói thời điểm thật sự bắt tay vào làmTừ ngày đó, Lạc Kiều Xuyên trở thành DJ cố định.
….
Ngay lúc Lạc Kiều Xuyên dừng xe ở chỗ trống bãi đỗ xe bên cạnh BLEIB thì đã gần đến tám giờ tối.
Y tắt máy, tựa vào cửa xe châm điếu thuốc cuối cùng trong hộp thuốc lá. Blue8
(1) của KENT, y gần đây hay dùng loại này, thật ra không biết tại sao loạt thuốc này được gọi là “gươm đồng”, nhưng Lạc Kiều Xuyên lại thích gọi là “Lam Bát” (*). Đơn giản, đây vốn là phong cách của y.
(*) Blue8 = Lam Bát (Blue = xanh = Lam, 8 = Bát)Hút một hơi cuối cùng, phát hiện hộp thuốc lá đã trống không mà dạ dày chưa được lót cái gì nên càng thêm đói bụng.
Y nhìn nhìn đồng hồ, trông thấy một cửa hàng tiện lợi 24h bên cạnh BLEIB. Tùy tiện ăn tạm vài thứ cho đỡ đói, lại mua một bao Lam Bát bỏ vào túi.
Lúc ra khỏi cửa hàng tiện lợi, đúng lúc nhìn thấy giữa một đám nam nữ trên đường cái đối diện, có một vóc dáng cao cao trông thật quen mắt. Bước chân Lạc Kiều Xuyên chậm lại, rất muốn nhìn rõ hơn nhưng tầm nhìn lại bị mấy lượt xe cộ qua lại không ngớt ngăn trở, thời điểm muốn ngó đầu nhìn lần nữa thì đám người kia đã quẹo vào chỗ ngoặt, biến mất ở giao lộ rồi.
Y không để ý nữa, chỉ tăng nhanh bước chân, băng qua đường sau đó tiến vào BLEIB.
8h30, đám người trong BLEIB toàn bộ chuyển động.
Lạc Kiều Xuyên bước lên đài DJ, lấy từ ba-lô đặt bên chân ra một đĩa nhạc, ngồi xuống trước dàn máy, đem đầu nối Phono trên Mixer kết nối với dây âm thanh của đĩa xoay (*). Sau khi kiểm tra hết thảy đều chuẩn bị đâu vào đó, y đi xuống đài, chỉ chờ đến giờ.
(*) Phono, Mixer, đĩa xoay: những thiết bị dùng trong DJ (xem hình ở cuối)Dưới ngọn đèn lập lòe, nhìn đến mấy chỗ ngồi trên sô-pha nam có nữ có đã bắt đầu giơ tay cụng rượu, tiếng cười vang dội, tiếng thét chói tai hòa vào âm nhạc cực đại, rối loạn thế này dường như là vì một màn cao trào cuối cùng.
9h tối, đèn trong quán bar toàn bộ tối đi, mọi người toàn lực bị hấp dẫn.
Trong giây lát Lạc Kiều Xuyên đã đứng trên đài DJ, dùng kỹ năng thành thạo chơi lên một bản vũ khúc break. Mọi người tràn vào sàn nhảy theo bốn nhịp trống điện tử mạnh mẽ, dần dần đong đưa theo đó. Âm thanh của bản mix “In the air” của Axwell được Lạc Kiều Xuyên dùng nhịp bốn tám triệt để đẩy lên cao trào đinh tai nhức óc. Trong ánh đèn màu rực rỡ, lập lòe chớp tắt của BLEIB, một đêm cuồng say như vậy chính thức bắt đầu.
Đối với đám người vào ban đêm càng trở nên lớn mật cùng phóng túng ở đây, Lạc kiều Xuyên đã sớm nhìn quen.
Y đang một mình đơn ca liền xoay người từ trong ba-lô lấy ra một đĩa đơn khúc, tay trái đặt trên một máy quay đĩa khác chuyển động xoay tròn, đồng thời làm công tác chuẩn bị mix âm.
Headphone được nâng lên, tìm kiếm vị trí mix phù hợp. Y không quên chú ý đến phản ứng của mọi người trên sàn, ánh đèn chói mắt chiếu vào những vũ điệu cuồng dại, âm nhạc ầm ĩ kích thích thần kinh mỗi người.
Loại cảm giác chỉ một mình y mà lôi kéo được sự di chuyển của mấy trăm thậm chí mấy ngàn người, khiến Lạc Kiều Xuyên muốn ngừng mà không được.
Mà khi y nhìn thấy Nhâm Viễn trong đám người hỗn loạn thì mới biết được cái nhìn thoáng qua ở trước cửa hàng tiện lợi kia không phải mình nhìn nhầm. Anh trông rất tùy ý, cũng không như đám người nhảy điên cuồng nhưng không biết tại sao lại cực kỳ nổi bật. Nghĩ đến người này thời trung học tính tình vô cùng quy củ, còn tưởng anh ta sẽ không bao giờ đến nơi như này chứ. Hay quả thật ở Hà Lan nhiều năm như vậy nên mới đổi tính sao?
Lạc Kiều Xuyên đứng trên đài nhếch khóe miệng mỉm cười, khom nửa người tìm một cái đĩa nhạc khác. Đến khi ngẩng đầu lên lại, thân ảnh người kia đã không thấy đâu nữa. Lạc kiều Xuyên nhìn khắp xung quanh, nỗ lực tìm cái người đặc biệt trong đám người chen chúc, nhưng lại tìm không thấy.
Là quay về chỗ ngồi sao? Hay là đã đi rồi?
Lạc Kiều Xuyên thân thể ngừng đong đưa.
————-
(1) Blue8 của KENT:(2) Phono:(3) Mixer: Bộ trộn âm.(4) Đĩa xoay:Hết chương 04.