Thấy Liễu chắp sự đang đi vào,Lý Kỳ Phong cắn răng như ra một quyết định,hắn chợt mở miệng nói:

- Liễu lão,chỗ mọi người có bán phương pháp luyện đan không??

Lão giả thoáng kinh ngạc lấy làm lạ nói:

- Phương pháp,tiểu hữu nói đùa rồi,phương pháp khống hỏa luyện đan thì chỉ luyện dược sư mới biết thôi,chỗ ta chỉ có bán vài phối phương luyện đan cấp thấp,nhưng giá khá đắt,tiểu hữu muốn mua??

Lý Kỳ Phong thầm kêu không ổn,không ngờ nghề luyện dược sư này lại nghiêm ngặt đến như vậy,Lê Hoàn muốn nói gì đó nhưng Lý Kỳ Phong đã khẽ nháy mắt ra hiệu cho y rồi nói tiếp:

- Không quan trọng,phiền lão bán cho ta một phối phương cơ bản nhất.

“Đầu tiên cứ mua phối phương trước đã,ta không tin chỉ mỗi việc khống hỏa có thể làm khó được ta”,hắn lẩm bẩm suy tính như vậy trong đầu.

Liễu chắp sự nhìn Lê Hoàn không có phản ứng gì liền ngầm hiểu,lão là người có kinh nghiệm buôn bán,chỉ cần là có linh thạch là được,lão lấy trong người ra một tấm da thú đưa cho hắn nói:

- Tiểu hữu mời xem,đây là một phương thuốc điều chế tụ khí đan,giá năm trăm linh thạch,ngoài ra chúng ta còn vài phối phương khác,nếu tiểu hữu cần loại nào thì ta sẽ cho người đi lấy.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng hắn vẫn bị dọa sợ,Lê Hoàn cũng thầm lắc đầu,y biết trước luyện chế đan dược cực kỳ tốn kém nhưng không ngờ hắn lại kiên quyết muốn học,Lý Kỳ Phong tính toán một hồi rồi khẽ cắn răng nói:

- Mua.

Liễu chắp sự cười ha hả:

- Đủ sảng khoái,nếu tiểu hữu đã có quyết tâm như vậy thì ta cũng tặng thêm cho tiểu hữu một thứ đi kèm.

Nói rồi lão giả lấy trong người ra một cuốn sách khá dày và cũ kỹ đưa cho hắn nói:

- Đây là một cuốn sách ghi tên,hình ảnh,công dụng của đa số các loại thảo dược trong Mục Sâm Lâm từ tứ cấp trở xuống,thậm chí có một vài loại thảo dược ngũ cấp.

Thanh Tâm cũng vui mừng thay hắn,nàng biết cuốn sách thảo dược đó đáng giá cỡ nào,trong Mục Sâm Lâm có vô vàn các loại thảo dược,muốn nhận biết được chúng trong thời gian ngắn quả là bất khả thi,một người không hiểu biết chút nào như hắn được tặng cuốn sách quả đúng là trân bảo.

Lý Kỳ Phong nhìn vẻ mặt của nàng cũng biết cuốn sách đó rất quý giá,hắn vội ôm quyền nói:

- Vậy đa tạ Liễu lão rồi.

Lão giả khẽ gật đầu,hắn vội mở cuốn sách thảo dược ra,dựa theo những thông tin về những loại thảo dược hỗ trợ tu luyện “ngũ long luyện thần quyết” mà bức tượng thần đã truyền cho hắn mà tìm,làm cho hắn thấy vui mừng là may mắn trong này cũng có thảo dược mà hắn cần,mà đa số cũng là loại nhất,nhị giai thôi nếu không hắn khóc không ra nước mắt mất.

- Liễu lão cho ta mấy loại thảo dược này,cùng với các loại thảo dược luyện chế tụ khí đan,mỗi loại hai mươi phần dược liệu.

Lão giả cười híp mắt,lão đã nhận ra thiếu niên phàm nhân này đúng là một con dê béo,quả nhiên.

- Tiểu hữu,ta sẽ cho người mang lên ngay,ngươi còn cần gì nữa không,hắc hắc??

Lý Kỳ Phong tính toán một hồi rồi lắc đầu đáp:

- Vậy thôi,ta cũng tiêu gần hết linh thạch bán được rồi.

Một lát sau,lão đưa cho Lê Hoàn hai bình đan dược,còn hắn thì một đống thảo dược,sau một hồi tính toán,lão giả nói:

- Ba mươi cây thảo dược nhị giai mỗi cây hai mươi linh thạch,mười cây tam giai mỗi cây năm mươi linh thạch,tổng cộng là một ngàn một trăm linh thạch.

- Ba viên tục liên đan mỗi viên tám mươi linh thạch,hai mươi viên tụ khí đan mỗi viên ba mươi linh thạch,tổng cộng là tám trăm bốn mươi linh thạch,còn thừa hai trăm sáu mươi linh thạch.

Dừng lại một chút lão giả nói tiếp:

- Huyết sắc chi thảo,thảo dược tứ giai quý hiếm đáng tiếc do để bên ngoài quá lâu nên dược tính giảm đi,có thể bán được bảy trăm linh thạch,nếu bán ở hội đấu giá có thể cao hơn nhưng chắc các vị không muốn nên ta mua luôn với giá một ngàn linh thạch.

- Phối phương tụ khí đan cùng với bốn mươi phần nguyên liệu các loại,tổng cộng là bảy trăm năm mươi linh thạch.

- Các vị còn lại năm trăm mười linh thạch,cảm ơn đã chiếu cố bổn tiệm,hắc hắc.

Lão giả đưa cho Lê Hoàn một cái túi nhỏ đựng số linh thạch con lại cười đắc ý.

Lý Kỳ Phong cũng đoán được số linh thạch chi tiêu nên cũng không bất ngờ,chỉ là bây giờ hắn còn có hơn hai trăm linh thạch,Lê Hoàn thì bán hết số thảo dược và mua ba mươi viên đan dược thì còn thừa có hai trăm sáu mươi linh thạch.

Lý Kỳ Phong thực sự không ngờ đan dược lại bán đắt như vậy,điều đó chứng tỏ nghề luyện đan dược xem ra rất có triển vọng làm hắn càng khao khát muốn học đan hơn.

Khi mọi thứ xong xuôi,Lê Hoàn chắp tay nói:

- Vậy thôi,bọn ta xin cáo từ.

- Lê đạo hữu lần sau có thảo dược cứ đến chiếu cố Dược Vân Các của ta nhé.

- Tất nhiên rồi.

Nói rồi Lê Hoàn khẽ phất tay cho Lý Kỳ Phong và Thanh Tâm,hai người mang theo số thảo dược mà hắn vừa mua rồi cả ba liền rời đi.

Ra khỏi Dược Vân Các được một đoạn Lê Hoàn đưa lại cho hắn một cái túi nói:

- Đây là phần linh thạch còn thừa của cậu,không phải ta nhiều chuyện nhưng mà tiểu tử ngươi mua tốn nhiều linh thạch như vậy mà sau này lại không có thiên phú trở thành luyện dược sư thì biết làm sao??

Hắn nhận lấy túi linh thạch không cần đếm mà nhét vào người rồi mỉm cười đầy tự tin:

- Lê đại thúc yên tâm,ta tự có tính toán rồi,huống hồ ta tin mình có thể trở thành luyện dược sư.

Lê Hoàn khẽ lắc đầu không nói nữa,trở thành luyện dược sư đâu có dễ dàng như vậy,cho dù có đủ tố chất luyện đan nhưng phải có linh thạch mua nhiều thảo dược để tập luyện mới được,bởi vậy mới nói luyện dược sư phải dành cho người giàu hoặc có tông môn đằng sau tiếp ứng mới được,nhưng đó là lựa chọn của hắn,y cũng không tiện can thiệp sâu.

Lê Hoàn thở dài nói:

- Thôi,đó là linh thạch của ngươi nên muốn dùng như thế nào đó là quyền của ngươi,hiện tại ta cũng có chút chuyện cần giải quyết,có điều chắc ngươi cũng định đi mua lò luyện đan,để ta cho Tâm nhi đi cùng ngươi vậy,thành Phong Kiều này rất rộng lớn và cũng có vài quy tắc nên ngươi đi một mình cũng không ổn.

Lý Kỳ Phong vui mừng nói:

- Vậy đa tạ Lê đại thúc rồi,thúc chu đáo quá.

Nói rồi hắn quay mặt sang phía thiếu nữ vẻ mặt cười như không cười nói:

- Nhưng không biết Thanh Tâm tiểu muội có muốn đi cùng ta không??

Nghe hắn hỏi trong lòng thiếu liền trở nên bối rối ngập ngừng:

- Ta.

.

ta.

.

muội đi.

- Haha…

Lý Kỳ Phong cười to nói:

- Lê đại thúc,vậy chúng ta đi trước đây,thúc mang giùm ta hai giỏ thảo dược nhé,xong xuôi chúng ta gặp nhau ở cổng thành.

Nói rồi không để cho Thanh Tâm kịp phản ứng hắn liền nắm lấy tay nàng rồi khẽ nhỏ giọng nói: “chúng ta đi”

Nhìn thấy hắn lại to gan dám nắm lấy tay con gái yêu quý của mình mà chạy,đã thế còn quăng lại hai giỏ đầy thảo dược lại làm Lê Hoàn tức muốn phát điên.

Thanh Tâm bị hắn kéo đi bất ngờ,bàn tay của hắn cầm vào tay nàng khiến trái tim của thiếu nữ bỗng đập nhanh như con nai con đang chạy loạn,dưới lớp hóa trang mặt nàng đã đỏ bừng,nàng muốn rút tay ra nhưng cảm nhận được đôi bàn tay ấm áp và an toàn đó khiến nàng có một cảm giác kỳ lạ không muốn buông dời.

Hai người cứ chạy như vậy được nửa nén nhang thì hắn liền dừng lại quay sang nói:

- Muội có biết nơi nào bán những quyển sách nói về thông tin của thế giới này không,đầu tiên ta muốn tìm hiểu nhiều hơn về nơi này??

Nghe hắn gọi hai lần Thanh Tâm mới như bừng tỉnh,nàng rụt vội cánh tay ra,khuôn mặt vẫn còn hơi đỏ,cũng may là đang hóa trang nên hắn không nhìn thấy,bình tĩnh lại nàng liền hiểu ý của hắn nói:

- Ý huynh là ngọc giản thông tin ư,cái đó thì muội nhớ là phía trước có bán.

Vào tiệm bán ngọc giản,hắn thấy ở đây có rất nhiều ngọc giản thông tin khác nhau,hắn liền chọn mỗi thứ một loại,điều hắn ngạc nhiên là cách lưu giữ thông tin của thế giới này đúng là rất tiện lợi,nó không cần phải đọc mà tự truyền thông tin vào trong đầu mình vậy.

Nó cũng giống như bức tượng thần truyền bộ pháp quyết vào trong đầu hắn vậy,có điều số thông tin này so với số chữ trong bộ pháp quyết thì giống như một giọt nước so với hồ nước vậy,vì vậy hắn một hơi thu nạp tất cả ngọc giản thông tin một lúc.

Hành động của hắn làm gã bán hàng liên tục lau mắt mà nhìn,một gã phàm nhân dùng ngọc giản thông tin nhiều như vậy mà không bị vỡ đầu,thậm chí nhăn mày cũng không có,đến tu sĩ khai điền cảnh còn không thoải mái như hắn,chuyện này có nói ra ngoài cũng chẳng có ai tin mất.

Sau khi dùng các loại ngọc giản hắn như hiểu được đại khái về nơi này rồi,Lý Kỳ Phong rời khỏi tiệm rồi hào hứng nói:

- Đi thôi,chúng ta đi Luyện Khí Các,ta muốn mua một cái lò luyện đan.

Muốn luyện đan tất nhiên là phải mua lò luyện đan rồi,mà muốn mua lò luyện đan thì tất nhiên phải đến luyện khí các.

Luyện Khí Các,tên cũng như ý nghĩa,đó là cũng là một nơi chuyên mua bán và trao đổi các loại đồ vật được tinh luyện mà thành:vũ khí,y phục bảo hộ,lò đan,…

Vừa bước vào Luyện Khí Các hắn liền có vẻ sững sờ.

Không khí ở đây nhộn nhịp và thoải khoái hơn Dược Vân Các rất nhiều,đương nhiên không phải vì Luyện Khí Các được ưa chuộng hơn mà là cách trang trí và tiếp đãi tu sĩ ở đây có phần độc đáo hơn ở Dược Vân Các.

Nếu không phải hắn nhìn quanh còn có trưng bày rất nhiều vũ khí thì hắn còn tưởng đây là Thiên Hương Lâu hay Thủy Nguyệt Lâu gì đó cơ.

Ở Dược Vân Các toàn là các lão già ngồi bán đan,nhưng ở đây lại toàn là thiếu nữ trẻ tuổi mi mục thanh tú tiếp đãi,cách phục vụ của hai nơi khác biệt nhau một trời một vực.

Lý Kỳ Phong mới nhìn sơ qua ở đây hầu như thể loại nào cũng có:diễm lệ nóng bỏng,e thẹn rụt rè,mỹ phụ cũng có luôn! bảo sao người vào Luyện Khí Các hầu như là nam tu sĩ trẻ tuổi,cho dù không mua cũng vào ngắm mỹ nữ cũng là một ý kiến không tồi,không ngờ ở nơi thô thiển như Luyện Khí Các mà cũng có kẻ nghĩ ra được phương thức “độc đáo” đến vậy.

Lý Kỳ Phong thầm khen ngợi:nam nhân mà,ngắm nữ nhân xinh đẹp cũng là chuyện bình thường,thế nhưng xem ra bọn họ có vẻ cũng quá là nhút nhát đi,nhìn cái điệu bộ si mê của bọn họ mà hắn muốn cười ra vài tiếng,thậm chí có vài tên nhìn thấy mấy nữ nhân mặc bộ đồ hơi ngắn hở bắp chân còn không kìm được mà chảy máu mũi.

Lý Kỳ Phong bật cười đầy khinh bỉ:“Thất bại,thất bại,quả là mất mặt nam nhân quá đi mất,nếu bọn họ mà nhìn thấy phụ nữ ở địa cầu diện đồ lót tắm biển chắc chắn không kìm được mà ngất sỉu,yếu sinh lý a!!!

Có điều bọn họ mà biết thì sẽ thầm kêu oan uổng!!! Thành Phong Kiều này không giống ở thành trì khác,những nơi như Thiên Hương Lâu hay Thủy Nguyệt Lâu gì gì đó không được phép mở ở đây.

Bọn họ đa số là những tu sĩ ở thành này,còn trẻ tuổi chưa từng ra ngoài nên thấy những thứ “mới lạ” bị kích thích cũng là điều bình thường.

Đang cười thì hắn đột nhiên cảm giác buốt lạnh sau gáy,quay mặt lại chợt nhìn thấy Thanh Tâm bên cạnh vẻ mặt đầy ai oán lòng thầm kêu một tiếng không ổn,hắn vội ho lên một tiếng phỉ một bãi nước bọt vẻ mặt đầy căm phẫn:

- Ta không ngờ Luyện Khí Các lại là một nơi như vậy,nếu biết như vậy ta đã không thèm vào rồi,ta khinh.

Nói rồi hắn khẽ vỗ ngực vẻ mặt đầy chính khí nói:

- Cũng may con người ta chẳng có bản lãnh gì nhưng được mỗi cái trước mặt ta bọn họ còn chưa đủ làm ta hứng thú.

Thanh Tâm nghe vậy khuôn mặt cũng đỏ bừng,nàng cũng chưa từng vào đây bao giờ,vậy mà lúc đầu nàng còn tưởng hắn là một công tử đứng đắn xem ra là đã nhìn nhầm rồi,bây giờ nghe hắn ba hoa nàng mới bĩu môi nói:

- Ta tin huynh mới lạ,mới vừa rồi huynh còn nhìn chằm chằm vào bọn họ mỉm cười kìa,huynh còn nói mình không háo sắc thì trên đời này đã không còn kẻ háo sắc rồi.

Lý Kỳ Phong cảm thấy mình thật oan uổng,hắn sao có thể so sánh được với bọn họ được,hắn chỉ là tinh tế thưởng thức mà thôi,có điều hắn cũng không nói ra mà đảo mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới mỉm cười đầy ẩn ý:

- Bọn họ ta mới chỉ nhìn thoáng qua thôi chứ riêng mà là muội thì chắc chắc ta sẽ nhìn cả đời cũng không biết chán luôn,nếu nói ta háo sắc thì ta háo sắc với mình muội có được không??

Thanh Tâm đỏ bừng mặt như quả táo chín mọng,nàng hoảng loạn bưng kín tai quay mặt đi khẽ gắt:

- Lưu manh.

- Hahaha.

Lý Kỳ Phong nghe vậy sảng khoái cười to đắc ý vô cùng.

.