- Sư phụ, người bảo đồ nhi đặt Tâm Quỷ vào trong nội tâm Tiêu Tiễn quả nhiên là không sai. Vừa rồi tâm quỷ đã nghe trộm được hắn mưu tính trong lòng. Thì ra thiên tư của đồ nhi đột nhiên biến mất, cũng là do hắn năm đó âm thâm hạ độc thủ!
Tiêu Yến tức giận.
- Ừ, chuyện này cũng có thể lý giải. Tiêu Tiễn cướp đoạt vị trí gia chủ từ tay phụ mẫu ngươi, phải đề phòng ngươi tương lai đoạt lại. Trong tiêu gia, chỉ có hắn và ngươi là có xung đột về lợi ích lớn nhất. Nếu không phải ta ở cùng ngươi trong một thời gian dài, phát hiện thân thể ngươi có một tia không ổn, nếu không chỉ sợ là thực sự bị hắn qua mặt rồi.
Sở Vân cười ha hả. Nếu bản thể hắn ở đây, nhất định sẽ lập tức phát hiện ra thân thể Tiêu Yến bị người ta động tay động chân. Nhưng lúc này bên trong Tinh Quỷ Hồn Giới chỉ là một bộ phận hồn phách của hắn mà thôi. Huồng hồ hắn đối với đan phương Quỷ Châu vẫn chưa quá quen thuộc.
- Bình Dong Vô Vi đan chính là đan dược thượng đẳng, nghìn kim khó cầu. Sư phụ người vẫn có thể cảm nhận được, thực là lợi hại!
Tiêu Yến đối với Sở Vân càng ngày càng sùng bái.
Mỗi lần Sở Vân chỉ điểm, đều khiến cho nàng thu được lợi ích cực lớn. Không chỉ trên phương diện tu hành ngự yêu sư, còn có cả cách đối nhân xử thế. Nhất là hắn đã mở rộng tầm mắt cho nàng trở nên vô cùng khoáng đạt, khi xử lý sự tình đều nhìn xa trông rộng, bắt tay vào làm từ chuyện nhỏ trước, càng thêm thành thục lão luyện, khiến cho người ta kinh dị mà tán thưởng.
- Tiêu Tiễn muỗn ám toán ngươi, nếu như ngươi còn ở lại Phương Cốt Bảo mà nói thực sự quá bất lợi. Dù sao Tiêu Tiễn là tộc trưởng, quyền cao chức trọng, nơi đây hắn là chủ tràng. Không bằng chúng ta tạm thời ly khai Phương Cốt Bảo, tiến vào nơi hoang dã tu hành.
Sở Vân đề nghị.
Tiêu Tiễn là cường giả Hào Hùng cấp, nắm giữ sáu đầu Linh Yêu, thực lực rất mạnh. Còn có một đầu Kiếp Yêu Xuy Tuyết Nữ Yêu tu vi mười vạn năm, chính là khắc tinh của Sở Vân. Mấu chốt nhất, tòa Phương Cốt Bảo này là do năm đó tổ tiên Tiêu gia tự tay chế tạo, cũng là sản phẩm của Binh Thánh, ai biết được trong Binh Thánh bởi vì chiếu cố hậu nhâu có bố trí mai phục ở bên trong hay không.
Sở Vân cũng không muốn mạo hiểm. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nếu lui lại một bước, chủ động ly khai Phương Cốt Bảo, phía trước chính là trời cao biển rộng, mặc sức tung hoành, ngư dược long đằng.
- Tốt, có sư phụ lão nhân gia ở đây, đồ nhi sợ cái gì? Đêm nay chúng ta sẽ ly khai Phương Cốt Bảo.
Tiêu Yến quyết định thật nhanh, không chút do dự nói.
…
Bạch cốt thương khung, sâu trong Âm Hủ Hoang Địa đang diễn ra một cuộc chiến nảy lửa.
- Bạch Cốt Viên, dùng bạch cốt loạn đả!
Sắc mặt Tiêu Yến tái nhợt, trên bờ vai nàng là một vết thương sâu hoắm, máu đầm đìa. Nàng đang phải dốc toàn lực đối kháng với cường địch. Địch nhân của nàng là một con yêu thú hoang dã. Đây là một con quạ hình thể cực lớn, toàn thân phủ một lớp lông đen như mực. Thân thể nó so với tuấn mã còn cao lớn hơn, hai cánh sải rộng ra ước chừng phải dài tới sáu mét. Đây là một trong những sinh vật đặc hữu của Quỷ Châu - Trớ Chú Nha, yêu thú ám hệ, am hiểu tập kích cùng với các loại đạo pháp nguyền rủa. Thương thế trên người Tiêu Yến chính là kết quả do bị đầu Trớ Chú Nha này đánh lén.
Một trận chiến vô cùng gian nan.
Trong tay Tiêu Yến có ba đầu yêu vật, Bạch Cốt Viên, U Hồn Chương Ngư, Tâm Quỷ.
Lúc này U Hồn Chương Ngư đã sớm bại trận bị Trớ Chú Nha đánh trọng thương. Trong tràng, công kích của Bạch Cốt Viên hữu khí vô lực, không còn cường thế như trong dĩ vãng. Trớ Chú Nha không ngừng tung ra đạo pháp nguyền rủa, là khắc tinh của kiểu yêu thú cường công như Bạch Cốt Viên.
Quác!
Trớ Chú Nha phát ra một tiếng kêu bén nhọn, hai cánh chấn động, quét ra một cơn lốc màu đen. Tiêu Yến cắn răng, quyết định thật nhanh, mạnh mẽ lệnh cho Bạch Cốt Viên thi hành một kích liều mạng. Tu vi Bạch Cốt Viên đã đạt tới Linh Yêu cấp, lực lượng bộc phát
ra vô cùng cuồng bạo, phá tan gió lốc, mạnh mẽ ném cốt bổng cực lớn trong tay về phía trước.
Ầm!
Cốt bổng cực lớn đập trúng đầu Trớ Chú Nha.
Trớ Chú Nha rơi thẳng xuống mặt đất, lắc lắc cái đầu quạ, tựa như là say rượu.
- Tiến lên Tâm Quỷ, dựa cả vào ngươi.
Hai mắt Tiêu Yến bùng lên tinh quang, lập tức ra lệnh. Tâm Quỷ chính là yêu thú tuyệt cực phẩm, trải qua vài tháng bồi dưỡng, tu vi cũng đã đạt tới Đại Yêu cấp. Nó vô hình vô chất, chỉ có chủ nhân dựa vào liên hệ linh quang mới có thể cảm ứng được vị trí của nó. Tâm Quỷ sớm ẩn núp đã lâu, là lá bài cuối cùng của Tiêu Yến.
Trớ Chú Nha vốn bị nện cho choáng váng, lại bị Tâm Quỷ quấy rối, trở nên vô cùng bối rối.
Tiêu Yến thừa thắng truy kích, đang muốn chỉ huy Bạch Cốt Viên tiêu diệt đầu yêu thú hoang dã này. Bỗng nhiên trong đầu vang lên thanh âm của Sở Vân.
- Thủ đoạn ứng biến của ngươi quá ít. Đầu Trớ Chú Nha này không tệ, có thể thừa dịp này thu phục nó, tăng cường tính cơ động trên không trung của ngươi.
- Vâng sư phụ.
Thiếu nữ lập tức cải biến chủ ý, tự mình nhào tới. Bàn tay mềm mại, mịn màng dán ở trên đầu Trớ Chú Nha, thúc dục linh quang đến cực hạn.
Tâm thần Trớ Chú Nha đã trở nên hoảng loạn, căn bản là không thể đề phòng. Thiếu nữ thuận lợi tìm được linh quang bên trong thân thể nó, nhưng trong quá trình thành lập khế ước đã gặp phải khó khăn rất lớn. Trớ Chú Nha cũng là một đầu Linh Yêu. Bạch Cốt Viên đã là Linh Yêu, hơn nữa Tâm Quỷ cũng sắp tấn thăng thành Linh Yêu.
Linh quang của Tiêu Yến không còn dư giả nhiều, muốn thành lập khế ước với đầu Trớ Chú Nha này mười phần miễn cưỡng.
- Tiểu Yến Tử, khảo nghiệm của ngươi đã đến. Chịu đựng, dùng ý chí sắt đá, dùng sức mạnh trái tim của ngươi chinh phục đầu Trớ Chú Nha này. Đột phá cực hạn của bản thân, sẽ tìm ra được một chân trời mới.
Sở Vân chọn đúng thời cơ động viên Tiêu Yến.
A a a a a...
Nghe được thanh âm cổ vũ của sư phụ, thiếu nữ yêu kiều hét lên một tiếng. Mặc dù nàng gầm thét, nhưng vẫn tràn đầy khí tức đáng yêu, thanh khí non nớt.
- Tiểu Nha, ngươi mau thần phục ta đi. Làm thủ hạ của ta, đảm bảo ngươi sẽ được ăn ngon mặc đẹp!
Trong chốc lát, toàn thân Tiêu Yến đã ướt đẫm mồ hôi, linh quang đã đạt tới cực hạn, thân thể mềm mại đang không ngừng run nhè nhẹ.
Trớ Chú Nha hú lên quái dị, chống đỡ không nổi tinh thần ngoan cường của thiếu nữ, triệt để bại trận.
Khế ước chính thức được thành lập.
- Thành công rồi.
Trớ Chú Nha vốn đang không ngừng dãy dụa, chợt trở nên ngoan ngoãn, nó dùng móng vuốt đạp đất đứng lên, nhẹ nhàng dùng cái mỏ cạ cạ vào đầu Tiêu Yến bày tỏ ý thân cận.
Cục diện đã định, tâm thần căng cứng của Tiêu Yến rốt cục cũng được thả lỏng, hai chân mềm nhũn quỵ xuống mặt đất.
- Đau quá!
Động tác này đụng chạm đến vết thương trên bờ vai của nàng, cơn đau khiến cho thiếu nữ nhe răng trợn mắt, đôi mắt rưng rưng, miệng nhỏ chu lên ủy khuất nói.
- Sư phụ, người thực quá nhẫn tâm. Ngay cả một tiếng cảnh báo cũng không có, đã bắt đồ nhi một đơn độc xông vào Âm Hủ Hoang Địa! Đồ nhi thương tâm quá, sư phụ người mau an ủi đồ nhi đi.
Ở chung cùng Sở Vân, lâu dần tính cách quái gở của thiếu nữ cũng đã được tháo gỡ, thể hiện ra bản sắc tinh linh cổ quái. Sở Vân cười ha hả. Hắn biết Tiêu Yến không có oán trách mình, mà đang làm nũng, vì vậy nói.
- Không làm như vậy, thì sao có thể khiến cho ngươi phát triển nhanh được? Tiểu nha đầu, ngươi phải hiểu phần dụng tâm lương khổ này của ta!
Tiêu Yến liên tục gật đầu, hai mắt sáng rực.
- Vâng, đồ nhi cảm nhận được. Bất quá sư phụ, đồ nhi thụ thương nặng như vậy, người không thể an ủi một chút trái tim bé nhỏ đang rỉ máu của đồ nhi sao? Kể lại một chút chuyện xưa của sư phụ đi, đồ nhi đang rất háo hức chờ đợi.
- Không được.
Sở Vân quả quyết cự tuyệt.
- Đã kể cho ngươi rất nhiều rồi.
- Một chuyện, chỉ một chuyện thôi mà.
Thiếu nữ năn nỉ.
- Ai!
Sở Vân thở dài một tiếng, khiến cho Tiêu Yến không biết phải làm sao. Thiếu nữ mở lớn hai mắt, nhìn chiếc nhẫn thần sắc có chút bối rối.
- Sư phụ, người làm sao vậy? Có phải đồ nhi hơi quá đáng không?
- Xem ra ngươi vẫn còn chưa chính thức cảm nhận được dụng tâm lương khổ của vi sư.
Tiêu Yến gãi gãi đầu, vội vàng nói.
- Cảm nhận được rồi, đồ nhi cảm nhận được rồi.
- Vậy ngươi còn không mau kiểm tra linh quang trong thể nội của ngươi?
Sở Vân nhẹ cười.
- Tại sao phải kiểm tra linh quang?
Thiếu nữ lẩm bẩm, bỗng thiên thần sắc biến thành chấn động, khuôn mặt ửng đỏ vì kinh hỷ.
- Trời ạ, ta… Ta đã tấn thăng đến Dị Sĩ cấp! Sư phụ, người thấy không, đồ nhi đã trở thành ngự yêu sư Dị Sĩ cấp rồi!
Thiếu nữ quên hết tất cả, nhảy cẫng lên vì sung sướng, vì vậy lại chạm đến miệng vết thương, biểu lộ trên mặt biến thành cổ quái. Một bên là đau đớn đến nhếch miệng nhe răng, một bên lại đang cười ngây ngô.
- Tốt rồi, những ngày này người đã dùng rất nhiều đan dược, tích lũy đã đủ. Lại một mình tu hành trong Âm Hủ Hoang Địa, mượn ngoại lực bức bách tiềm năng của thân thể, vốn đã cách Dị Sĩ cấp rất gần. Vừa rồi ngươi hàng phục Trớ Chú Nha, đã đột phá cực hạn đạt tới Dị Sĩ cấp. Điều này cũng không có gì kỳ quái.
Sở Vân cười lạnh nhạt.
Thiếu nữ lại không bình tĩnh được, giơ cao cánh tay, dùng ánh mắt sùng kính nhìn Tinh Quỷ Hồn Giới.
- Sư phụ người thực lợi hại, quá vĩ đại. Vài tháng trước đồ nhi mới có tu vi Tuấn Kiệt cấp. Vài tháng sau, con đã có tu vi Dị Sĩ cấp rồi, nếu tốc độ tu luyện này truyền ra bên ngoài chỉ sợ là toàn bộ Quỷ Châu đều phải trợn mắt há hốc mồm. Chẳng phải những thiên tài kia sẽ xấu hổ đến chết sao?
Nghĩ đến điều này, thiếu nữ không khỏi cười rộ lên.
- Điều này thì có gì kỳ quái? Tu vi của ngự yêu sư đều dựa vào tài nguyên. Những ngày qua ngươi đã dùng rất nhiều đan dược, đây chính là tích lũy. Hơn nữa có ta chỉ điểm, có thể vận dụng mỗi phần tài nguyên đến cực hạn. Đây chính là làm chơi ăn thật, là do vận khí của ngươi tốt.
Sở Vân đưa ra nhận xét.
- Vận khí? Sư phụ người nhắc đến thứ này rất nhiều lần rồi, loại vận khí phiêu miểu này trọng yếu đến như vậy sao?
Trên mặt Tiêu Yến tràn đầy ngây thơ.
- Đương nhiên. Ngươi không nên xem thương ảnh hưởng của khí vận. Tỷ như ngươi muốn luyện chế Quang Thải Đan, giải khai dược hiệu của Bình Dong Vô Vi Đan. Dược liệu của loại đan dược này đều vô cùng hiếm thấy, nhưng ngươi chỉ cần đảo một vòng quanh Âm Hủ Hoang Địa, không mất đến ba ngày đã thu thập đủ được dược liệu, luyện chế ra Quang Thải Đan. Tiểu Yến Tử khí vận trên người ngươi vô cùng dày, vạn sự
đều như ý. Hơn nữa còn có thể nhân họa đắc phúc!
Sở Vân chậm rãi nói.
- A.
Lúc này thiếu nữ hơi mơ hồ hiểu ra một chút.
- Hơn nữa, cho dù sử dụng Quang Thải Đan khôi phục thiên tư, ta cũng không thể chỉ mất một thời gian ngắn như vậy đã tấn thăng lên Dị Sĩ cấp. Ta hiểu rồi.
Sở Vân lại nói:
- Đây cũng là nguyên nhân ta chỉ một mực khoanh tay đứng nhìn. Nếu ta ra tay, sẽ quấy nhiễu đến vận chuyển của khí vận, thậm chí phân mỏng khí vận trên người ngươi. Bản thân ngươi mất phương hướng đi loạn trong Âm Lịch Đất Hoang lâu như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác đều đạt được thu hoạch cực lớn. So với việc ta chỉ dẫn phương hướng, còn tốt hơn nhiều.
Đương nhiên Sở Vân không ra tay, còn vì một nguyên nhân khác. Chính là vì che dấu hành tung của mình.
Vốn hắn đã có ý định, để cho thiếu nữ ký kết khế ước cùng Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, cho nó đảm nhiệm vị trí bảo mẫu. Bất quá làm như vậy sẽ khiến cho người ngoài chú ý.
Cường giả Đế Hoàng không phải là kẻ ngu, sẽ lập tức phát hiện ra điều cổ quái. Chỉ cần tính toán một chút, lập tức sẽ phát hiện ra Sở Vân là kẻ đứng sau dật dây.
- A, thì ra là như vậy, sư phụ người thực là dụng tâm lương khổ. Bất quá nếu khí vận trên người đồ nhi đã dày như vậy, san sẻ cho sư phụ lão nhân gia một chút cũng không sao.
Tiêu Yến cười khanh khách nói.
- Hừ ta là sư phụ của ngươi, làm gì có đạo lý nào sư phụ đi cướp đồ của đệ tử?
- Sư phụ, đây không phải là cướp đoạt, là đồ nhi hiếu kính người.
Giọng nói thiếu nữ vô cùng ngọt ngào.
Sở Vân lắc đầu không có trả lời, nhưng trái tim cảm thấy ấm áp.
Tiêu Yến này tâm tính không tệ, lại chịu khó, điểm duy nhất không hoàn mỹ chính là nàng chỉ là địa vận chi tử. Trong thời loạn thế này, chỉ có thiên vận chi tử mới có thể trở thành nhân vật chính, địa vận chi tử chỉ là nhân vật phối hợp. Còn nhân vận chi tử chỉ có thể coi là hạt giống dự khuyết.
- Tuy rằng ta muốn dồn tất cả tư nguyên cho việc luyện chế Âm Dương Đại Hậu Cung. Nhưng chỉ cần ra tay dẫn dắt đồ đệ thứ hai này một chút, cũng không phải là
không có cơ hội biến nàng trở thành thiên vận chi tử.
Thiên vận chi tử so với địa vận chi tử được Quỷ Châu sủng ái hơn nhiều. Đương nhiên cũng không phải là không thể bị Tiên Thiên Thần Ma giết chết. Chỉ là tỷ lệ này thực sự quá nhỏ, hơn nữa còn có khả năng nhân họa đắc phúc, thực lực tăng mạnh.
Khi xưa, Sở Vân có thể quật khởi nhanh chóng như vậy, ngoại trừ do sự cố gắng của bản thân, còn do Tinh Thánh rút đi toàn bộ khí vận trên thân Long Nguyện Thụ, gia trì lên trên người hắn.