- Cứ như vậy, trong cuộc chiến này có hai trọng điểm. Một là đến tột cùng Thư Gia có công chiếm căn cứ Lục Kình của Đông Hải Phái, đánh bại Đông Hải Phái được hay không. Điểm thứ hai là chiến lực Vương cấp của Lục Kình Vương có thể bị ngăn chặn hay không.
- Không sai. Lục Kình Vương muốn nhất thống Chư Tinh Quần Đảo, chắc chắn phải có nhân thủ. Nếu không, cho dù giết chết cao tầng Thư Gia, Chư Tinh Quần Đảo cũng
sẽ trở lại quần hùng chia cắt, cục diện hỗn loạn. Một khi Lục Kình Vương không ổn định được cục diện trước, đến lúc đó thế lực Giang Hán quốc đang chờ tất nhiên cũng
sẽ xuất binh. Lục Kình Vương sẽ không còn cơ hội.
- Đồng dạng, mặc dù quân Thư Gia đánh bại Đông Hải Phái. Nếu cao tầng bị Lục Kình Vương tàn sát không còn, cũng chẳng khác gì thất bại. Hậu quả cũng là hỗn
loạn. Giang Hán quốc đến nhặt tiện nghi. Nói cách khác, chắc chắn hai bên đều chú ý tới cuộc chiến này. Cá nhân các cường giả chiến đấu, đại quân liên hợp chiến cũng phải giành được thắng lợi, mới có thể chân chính được tính là người thắng.
Trong bữa tiệc rượu, khắp nơi đều là cường giả, ánh mắt khôn khéo, kinh nghiệm phong phú. Khai chiến còn chưa được bao lâu, cũng đã phân tích rành mạch về trọng điểm của trận chiến tranh này.
- Trong Thư gia, lực lượng đối phó với Lục Kình Vương, cũng chỉ có Sở Vân. Hắn có thể giết chết Tham Lang Vương, điều này thực sự không thể tưởng tượng được. Thế nhưng lại là sự thực. Như vậy xem ra, cũng chỉ có hắn có thể ngăn chặn Lục Kình Vương. Hả? Sở Vân đi đâu rồi?
Lúc này bỗng nhiên có người phát hiện, Sở Vân đã lặng lẽ biến mất, vội vàng hỏi.
- Trên không trung!
Bỗng nhiên, một người chỉ vào không trung, hô to một tiếng.
- Hả? Tay trái hắn cầm kiếm, tay phải cầm đao, đạp khoảng không, nhìn thẳng về hướng Lục Kình Vương, nhưng không tiến tới xung phong liều chết. Hắn định làm gì?
Mọi người ngửa đầu nhìn lại, trong lòng đều dâng lên cảm giác nghi hoặc.
Đứng cách mặt biển đến nghìn trượng, gió gào thét ở bên tai, quét trên mặt, giống như đao cắt.
Nhưng Sở Vân lại vẫn không có cảm giác, toàn bộ chú ý của hắn đều tập trung trên chiến trường phía xa.
Những làn sóng màu đỏ dài dằng dặc, đã tràn lên trên lưng Lục Kình. Rất nhiều Tinh binh chuông đồng dưới sự chỉ hủy của hai lão tướng, lão Hồng Thương, Kiều Lão Hầu Tử, xông lên đánh vào trận tuyến của Đông Hải Phái.
Hai bên đánh giáp lá cà, thật sự là sức chiến đấu hơn người. Trong lúc nhất thời cục diện giằng co, đao quang kiếm ảnh nhấc lên, gió tanh mưa máu.
Hô... Hấp...
Hô... Hấp...
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnTrên trời cao, chỉ có duy nhất một mình Sở Vân, có thể nghe rõ ràng tiếng tiếng hít thở.
Trong lúc hoảng hốt, giót biển thét gào bên tai dần dần suy yếu, ngược lại tiếng tim mình đập, lại càng ngày càng lớn, càng ngày càng vang.
Hắn có thể nghe được rõ ràng tiếng tim mình đập, như trống trận lôi động!
Trong tiếng tim đập như tiếng trống trận, hắn chậm rãi giơ đao kiếm trong tay lên.
Đao, là Túy Tuyết Đao.
Kiếm, là Băng Hà Kiếm.
Đinh. Một tiếng thủy tinh chạm vào nhau vang lên. Hai đầu đao và kiếm của Sở Vân tương giao.
Hô...
Lúc này, Sở Vân dùng hết sức thở mạnh một tiếng, đồng thời linh quang trong cơ thể hắn bắt đầu được phát động. Chậm rãi phát sáng, càng lúc càng phát sáng. Sau mấy lần hô hấp, tăng tới mức phát sáng lớn nhất!
Cũng bởi vậy, trong khoảnh khắc, linh áp Hầu cấp phát ra, lại một lần nữa xác nhận chiến lực thực sự của Sở Vân đích thực là Hầu cấp cao đoạn!
Ở sâu trong linh quang, Đại Kiếm Bộc biến thành luyện không thác nước, Thiên Tịch biến thành thủy tinh không trung, tất cả đều vùng lên, cô đọng ra hai sợi đạo tơ lý tuyến, như giao long bay lượn, lần lượt thu vào trong Băng Hà Kiếm và Túy Tuyết Đao.
Đạo pháp thần thông, bởi vì liên quan đến pháp tắc Đại Đạo thiên địa, lấy trí tuệ của yêu vật khó có thể lý giải, chỉ có thể tồn tại trong linh quang của Ngự yêu sư. Khi sử dụng, cũng phải tạm thời thu vào trên thân yêu vật.
- Sở Vân hắn đang làm gì?
Trong tiệc rượu Hỏa Đức Thành, rất nhiều người đều ngửa đầu nhìn lên trời, có phần nghi hoặc.
- Làm tư thế như vậy có ích lợi gì? Chẳng lẽ đây là vũ khí bí mật để hắn giết chết Tham Lang Vương sao? Hừ!
Có người cười nhạo. Cho dù có Chân Tâm Linh Lung Thạch làm chứng, cũng không tin Sở Vân có thể giết cường giả Vương cấp.
Nhưng đúng lúc này...
Một sự thay đổi lớn.
Thời tiết vốn âm u mây trắng lan tràn, đột nhiên gió nổi mây phun, vô số mây trắng bắt đầu cấp tốc khởi động, như vạn thú lao nhanh, tản về bốn hướng.
Gần như trong lúc đó, lấy Sở Vân làm trung tâm, lộ ra bầu trời trong xanh với bán kính vượt qua trăm trượng. Một khoảng không không tỳ vết.
Dựa theo lẽ thường, mây tản đi, tất nhiên ánh mặt trời chiếu xuống, một khoảng trời xanh thẳm. Nhưng cũng không phải như thế. Khoảng không gian trên đầu Sở Vân, lộ ra một mảng trong suốt đến kỳ lạ. Giống như đã ngưng tụ thành thủy tinh màu trắng.
- Đây là có chuyện gì? Trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng trống vắng và cô độc.
Có người che ngực, khó chịu, nhíu mày.
- Tuyết, không ngờ trên bầu trời có tuyết rơi.
Có người hoảng sợ la lên.
Bất tri bất giác, không khí đã trở nên rét lạnh. Với mắt thường có thể thấy được những bông tuyết trắng mịn không tỳ vết, đang rơi với tốc độ cực nhanh, càng ngày càng nhiều. Trong chớp mắt, liền hình thành tuyết lớn rơi đầy trời.
- Còn chưa thi triển đạo pháp ra, chỉ cần mở đầu, không ngờ đã khiến tuyết bay đầy đất. Đây là hiện tượng quấy nhiễu Đại Đạo thiên địa, thay đổi sự vận chuyển của tự nhiên.
- Đúng vậy, trên thế gian này chỉ có đạo pháp cấp thần thông, mới có thể có khí tượng dồi dào như vậy!
Trong bữa tiệc rượu tất nhiên có đủ cường giả, nhưng bọn họ lại không biết được danh tác
"Song thần thông" lần này của Sở Vân!
Băng Hà Kiếm cùng Túy Tuyết Đao!
- Thiên Tịch Đại Kiếm Bộc!!
Sở Vân bỗng dưng quát lớn, âm thanh như Tình Thiên Phích Lịch. Hắn vận dụng sức mạnh toàn thân, đao kiếm điên cuồng chém xuống, quan tâm tới khoảng cách nghìn trượng, ngang nhiên chém về phía Lục Kình Vương.
Ầm ầm ầm...
Giờ phút này, mọi người kinh hãi phát hiện - thiên phá!
Bầu trời như thủy tinh trên đầu Sở Vân, trong như mặt gương rơi xuống mặt đất. Chỉ một thoáng xuất hiện vô số vết rạn kinh khủng. Vết rạn nổ lớn, ánh đao kiếm quang vô cùng vô tận, giao hội thành thiên hà chậm rãi, trút xuống.
Trong khoảnh khắc, cuồng phong nổi lên bốn phía, tuyết bay rít gào!
Ánh đao sáng như tuyết, diệt tất cả trở ngại. Kiếm quang chói mắt, phá hết vạn pháp thế gian. Băng Hà Kiếm phối hợp Túy Tuyết Đao, thuộc tính gần giống nhau, đều là Kiếp Yêu binh tu vi mấy trăm vạn năm, biến đổi hai đạo pháp cấp thần thông, hình thành đòn công kích kinh khủng tuyệt luân này!
Uy áp khôn cùng, như núi lớn vô hình ầm ầm đè xuống trong lòng đám người Cửu Mệnh Yêu Quân. Rất nhiều người ở phía trước cùng hộc máu. Hỏa Đức Thành to lớn đã bị đao kiếm thiên hà lan đến, phát ra tiếng gào thét run rẩy.
Ù ù ù ù...
Đây là không thua gì tiếng Trường Giang Tứ Xuyên lao nhanh về phía đông. Thật sự giống như thiên hà rơi xuống, đao quang kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp, tạo thành vô số tuyết bay. Đầu tiên, chúng bao phủ thân hình nhỏ bé của Sở Vân. Sau đó mang theo khí thế khủng khiếp hủy thiên diệt địa, chậm rãi, nhằm về phía trên lưng Lục Kình.
- Hai, hai đạo pháp thần thông!
Tinh Ngân đại sư nhìn thiên hà rít gào, dâng lên cuồn cuộn, tuyết bay đầy trời, sắc mặt trắng bệch.
- Đây là sức chiến đấu sánh ngang Vương giả! Đến tột cùng, cường giả Hầu cấp kia là ai?
Cao tầng Đông Hải Phái án binh bất động, ban đầu còn lơ đễnh, lúc này lại nhất tề biến sắc.
Dưới đòn công kích như vậy, bọn họ đều cảm thấy bản thân mình nhỏ bé.
Gầm!
Ngay cả này đầu Lục Kình Tiên Thiên Kiếp Yêu, cũng ý thức được nguy hiểm tới sinh mạng đang ở ngay mặt lâm, phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa.
Phịch.
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, hai mắt hắn vô thần nhìn đao kiếm thiên hà, môi run run, lẩm bẩm lặp đi lặp lại:
- Hắn là người sao, hắn vẫn là người sao?
Những người khác ở xung quanh hắn, biểu hiện cũng không khá hơn so với Cửu Mệnh Yêu Quân là mấy. Biểu tình khiếp sợ cực độ, đọng lại ở trên mặt bọn họ.
- Nếu có một ngày, ta đối mặt với đòn công kích như vậy...
Một giả thiết nho nhỏ khiến cường giả như Vô Thường Hầu, cũng cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ khí lạnh!
Đòn công kích cuồn cuộn như vậy, chỉ có Vương giả mới có thể trực tiếp ngăn cản.
Giờ phút này, lại không người nào không tin tưởng Sở Vân đã giết chết Tham Lang Vương là chuyện thật!
Ánh sáng ngọc bạch rực rỡ, chiếu sáng lên toàn bộ chiến trường âm u. Lúc này, ánh đao kiếm khí tầng tầng lớp lớp vô tận, cuồn cuộn tuôn đến, quét ngang phía chân trời. Thiên hà sáng lạng rộng chừng trăm trượng, dài đến nghìn trượng bắt đầu từ vị trí Sở Vân
đang đứng, hướng về phía Lục Kình.
Mặc kệ là cao tầng Đông Hải Phái, hay các anh hào trên yến hội, hoặc án binh bất động, còn đang chờ đợi thời cơ chiến đấu với tướng sĩ Thư Gia, đều có động tác dùng ánh mắt kinh sợ, chấn động, nhìn lên không trung. Nhìn lên một thân hình sừng sững trong thiên hà.
Sở Vân!
Hắn như chiến thương tuyệt thế, ngạo nghễ đứng thẳng. Đao khí cuồng bạo, vờn xung quanh hắn. Kiếm quang sắc bén lưu chuyển bên cạnh hắn.
Hắn mặc chiến giáp Đại Lôi Trạch Huyền Kim, đầu đội Luân Hồi Kính, tay phải cầm Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, tay trái cầm Băng Hà Kiếm. Hắc phong ***g lộng, ánh mắt như băng, giống như Chiến thần Thượng cổ từ trên trời giáng xuống. Tất cả trở ngại đều bị cuốn sạch, bị bao phủ, bị phá hủy!
- ...
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, cũng đã quên bò dậy, ngửa đầu nhìn thiên hà trên đầu.
- Chiến lực cường đại như thế, khó trách Tham Lang Vương cũng phải nuốt hận!
Vô Thường Hầu trầm mặc không nói, hai mắt sâu kín.
- Đạo pháp thần thông! Đây tuyệt đối là điều khiến Vương giả vô cùng đau đầu. Hôm nay, hắn muốn đánh một trận, như ngọa long thăng thiên!
Toàn thân Tử Tiêu kích động đến mức run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Vân tràn ngập một ánh sáng cuồng nhiệt.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Đòn công kích như vậy, chúng ta căn bản không thể ngăn cản!
Sắc mặt cao tầng Đông Hải Phái đều thảm đạm.
Ánh sáng trắng của đao kiếm thiên hà, chiếu rọi ở trên mặt mỗi người bọn họ. Thân ảnh Sở Vân, ở trong mắt mọi người càng ngày càng rõ ràng.
Chân hắn giẫm thiên hà, đạp sóng tiến đến!
- Lục Kình Vương, ngươi sợ hãi sao? Đi ra, cùng Sở Vân ta đánh một trận! Nếu không đao kiếm của ta sẽ quay lại, diệt Đông Hải Phái của ngươi.
Sở Vân lại ngửa mặt lên trời thét dài, giọng nói của hắn như thiên lôi cuồn cuộn, nổ vang dưới vòm trời, chấn động tất cả mọi người, khiến họ run lên.
Trên yến hội, anh hùng hào kiệt không nói gì. Trên lưng Lục Kình, Đông Hải Phái cao tầng phát không được chút thanh âm.
Giờ phút này, không còn ai dám không tin tưởng vào chiến lực của Sở Vân!
- Hừ, người trẻ tuổi, kiêu ngạo của ngươi, sẽ khiến người phải trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.
Một giọng nói, trầm trọng như núi, thâm thúy như địa ngục, đột nhiên xuất hiện, thét lớn về phía Sở Vân.
Ngay sau đó, một thân ảnh đột nhiên hiện ra phía trước Lục Kình, chắn trên đường đi của thiên hà.
Lục Kình Vương!
Trong lòng cao tầng Đông Hải Phái lập tức buông lỏng, ngay sau đó nảy sinh cảm giác sùng kính vô hạn - đó là Vương của bọn họ!
Ánh mắt Sở Vân nhất thời cứng lại, Tinh Châu Thất Vương Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương, Nhân Ngư Vương, Tiên Nang Vương, Lạc Anh Vương, Tham Lang
Vương, Lục Kình Vương, cuối cùng hắn đã thấy được tất cả.
- Lục Kình Vương xuất hiện, quả thực giống như lời đồn đại. Thân thể hắn hùng tráng, quả thực là thủ lĩnh hình Yêu thú!
Trên yến hội, Hắc Sơn Man Quân thất thanh kinh ngạc kêu lên.
Hắc Sơn Man Quân, cũng coi như một người cao lớn vạm vỡ, nhưng so với Lục Kình Vương, đùi hắn còn không bằng bắp tay đối phương.
Lục Kình Vương cao ít nhất phải tới một trượng rưỡi. Nếu Hắc Sơn Man Quân đứng ở bên cạnh hắn, cũng không cao bằng nửa chân hắn.
Lục Kình Vương không chỉ cao, hơn nữa lưng rộng, hình thể to lớn đến cực điểm, biểu hiện trầm tĩnh che giấu sức mạnh không gì so sánh nổi.
- Lục Kình Vương vừa ra trận, toàn thân mang Huyền Thiết Trọng Khải. Đây chính là yêu binh phòng ngự chủ lực nổi tiếng trong Tinh Châu của hắn. Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn của ta, chính là vật phẩm mô phỏng, nhưng hiệu quả phòng còn chưa bằng một phần mười của nó!
Đà Bối lão quân chặc lưỡi.
- Cuối cùng Lục Kình Vương đã xuất hiện. Hắn không thể không xuất hiện. Trong Đông Hải Phái, ngoại trừ hắn là Vương giả, bất kỳ ai cũng không thể ngăn cản quân tiên phong Sở Vân. Đây chắc chắn là một trận long tranh hổ đấu! Đáng tiếc chúng ta không thể được chứng kiến quá trình chiến đấu, chỉ có thể nhìn được kết quả.
Phi Vũ Kiếm Quân bóp cổ tay thở dài.
Kiếp Yêu trêu chọc thiên kỵ, không thể lộ diện trong trời đất quá lâu. Sở Vân có thể sử dụng Băng Hà Kiếm, Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải là những Hậu Thiên Kiếp
Yêu, vẫn bởi vì Chư Tinh Quần Đảo có khí vận ngũ hành nồng đậm bao trùm. Nhưng khả năng che giấu của khí vận cũng không phải vạn năng. Cho nên trong thời gian
chiến đấu kịch liệt, vẫn phải lôi ra không gian chiến trận, mở ra một chiến trường nhỏ.
Quả nhiên, giống như dự đoán của Phi Vũ Kiếm Quân, Lục Kình Vương giơ bàn tay to lớn, bay ra vô số Kiếp Yêu.