Chí Tôn

Chương 503: Cường giả Quân Cấp

Thạch Gia Minh nhìn Sở Vân như vậy, thoáng đờ đẫn.

- Chưởng môn...

Tiếu Tiểu Hiền xúc động, một tiếng "chưởng môn" này xen lẫn cả sự kính phục.

- Tiểu tử nhà ngươi, mà thôi, đành nhờ ngươi mạo hiểm một phen vậy!

Bạch Toa Toa thở dài một tiếng, lại khẽ cười một tiếng. Mặc Kỳ Lân đã đuổi tới gần. Lúc này mỗi lần bọn họ thay đổi phương hướng, đều tràn ngập nguy hiểm tới tính mạng!

- Thay đổi hướng!

Sở Vân hô to. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần, chọn ra một cái phương hướng, thôi động Hồng Yêu không màu.

Tiếu Tiểu Hiền, Bạch Toa Toa cùng buồn bực không lên tiếng, dùng toàn lực, sử dụng yêu vật của mình, phụ giúp Sở Vân.

Rống!

Đột nhiên, hai mắt Mặc Kỳ Lân sáng lên, ánh mắt như ánh chớp, chiếu thấu hư không, thoáng cái đánh tan Hồng Yêu không màu, khiến tốc độ của đám người Sở Vân chậm lại, lộ nguyên hình!

Không xong!

Ngay lúc đó, mọi người đều run rẩy, giống như đang trong hầm băng.

- Phi Vân Sa!

Thời khắc mấu chốt, Bạch Toa Toa liền cử động thân thể, thôi động Phi Vân Sa, thay thế vị trí chủ đạo của Hồng Yêu không màu, lại mang theo mọi người điên cuồng chạy trốn.

- Đây mới chỉ là một đạo pháp truy tìm, lại khiến Hồng Yêu không màu thương nặng gần chết!

Sở Vân thu Hồng Yêu không màu vào trong túi, không tự chủ được trong lòng chợt cảm thấy sợ hãi.

Không có Hồng Yêu không màu, tốc độ của mọi người lập tức giảm xuống bốn phần.

Mặc Kỳ Lân dùng bốn chân đạp xuống hư không. Chỉ một thoáng đã rút ngắn khoảng cách tới năm mươi trượng.

Một khi bị nó đuổi theo, trúng phải làn sương do nó phun ra, tất cả mọi người khó có thể may mắn thoát khỏi.

Nó là Kiếp Yêu nghìn vạn năm, tu vi quá cường đại. Quả thực là vô cùng kinh khủng. Nếu nói Kiếp Yêu là yêu thú có tu vi đỉnh phong. Vậy Kiếp Yêu nghìn vạn năm, chính là đỉnh phong trong đỉnh phong.

Về phần Kiếp Yêu ức năm (trăm triệu năm), trên thế giới này căn bản không tồn tại.

- Tật Phong Kính Thảo Hài của ta, chỉ có thể dùng cho một người, không thể trợ giúp gì trong hoàn cảnh này. Tuy rằng Kim Ngọc Tiên Điệp là Phỉ Thúy Mộng Cảnh có thể phòng ngự, nhưng tu vi của Mặc Kỳ Lân rất cao thâm, căn bản không thể thi triển được, ngược lại vì thất bại sẽ phản ngược lại. Vạn bất đắc dĩ, nếu không thể làm gì khác, đành phải bỏ ra một vài yêu vật, tiến hành ngăn cản.

Trong đầu Sở Vân không ngừng suy nghĩ tìm kiếm đối sách. Hắn cũng không phải là dạng người hay do dự. Một khi đã quyết, khi bất đắc dĩ đành phải từ bỏ vị trí chỉ huy bảo vệ an toàn cho mọi người.

- Sở Vân, để như vậy thực sự không được. Chúng ta nên vận dụng Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn gấp đôi.

Giọng nói Hồng Thường Tiên Tử từ trong lòng hắn vang lên.

Trong lòng Sở Vân cảm thấy vui vẻ. Các tiên phi chỉ là đồng minh của hắn, cũng không chịu sự chỉ huy của hắn. Lúc này các nàng đã nói ra như vậy, khiến trong lòng hắn thấy xúc động.

Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền là bí mật tuyệt đối không thể để lộ ra. Một khi để lộ ra, không có thực lực Vương Cấp, quả thực chính là chấp nhận cái chết. Danh tiếng về khả năng vĩnh sinh của nó thật sự quá vang dội. Chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của toàn bộ Tinh Châu. Cho dù Thư gia thống nhất Chư Tinh Quần Đảo, cũng không có cách nào giữ được.

Trong lòng Sở Vân cũng biết rõ ràng về nỗi khổ của các tiên phi. Cũng chỉ tới khi vạn bất đắc dĩ mới sử dụng tới con át chủ bài này.

Đổi hướng!

Lại thêm một lần đổi hướng nữa. Việc này khiến Mặc Kỳ Lân gần như đã đuổi kịp.

- Các ngươi!

Tể tướng Thiết Sơn giận tím mặt, gầm lên. Đám người Sở Vân và hắn chạy song song với nhau. Điều này cũng dẫn Mặc Kỳ Lân đuổi theo hắn.

Ngược lại, Sở Vân cười rộ lên, nhìn hắn ôn tồn nói:

- Tể tướng đại nhân, cảm ơn ngươi.

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn làm gì?

Tể tướng Thiết Sơn là cao thủ Hào Hùng cấp sở hữu Chiến lực Kiếp yêu, nhưng thấy Sở Vân cười như vậy, nhất thời thể xác và tinh thần run rẩy. Trong lòng hắn cảm thấy thực sự không ổn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Kim Ngọc Tiên Điệp —— Phỉ Thúy Mộng Cảnh!

Tể tướng Thiết Sơn kinh hãi kêu lên một tiếng. Nay lập tức, tốc độ của hắn giảm xuống, rơi lại phía sau Đám người Sở Vân.

- Không ngờ các ngươi dám làm như thế! Vô sỉ, đê tiện!

Tể tướng Thiết Sơn phát ra tiếng kêu gào kịch liệt. Hai mắt của hắn mở trừng trừng, lửa giận trong con ngươi gần như muốn phun ra ngoài.

Thạch Gia Minh cười ha hả. Tể tướng Thiết Sơn là đối thủ làm cho người khác đau đầu nhất, bởi vì tính hắn trời sinh âm độc, là tể tướng tiền triều, cũng là kẻ ngang ngược có dã tâm lớn nhất, am hiểu các loại âm mưu thủ đoạn.

Nhưng một người như vậy, không ngờ ở giây phút này lại hổn hển, nói người khác vô sỉ đê tiện. Thật sự là khiến người khác phải buồn cười.

Phỉ Thúy Mộng Cảnh! Phỉ Thúy Mộng Cảnh! Phỉ Thúy Mộng Cảnh!

Thạch Gia Minh điên cuồng thôi động đạo pháp, Tể tướng Thiết Sơn phát ra tiếng rên rĩ thê lương. Tốc độ giảm xuống tới đáy, bị Mặc Kỳ Lân đuổi kịp.

Hắn phải triệu hồi ra Kiếp Yêu duy nhất của mình, tiến hành chống đỡ.

Nhưng toàn thân Mặc Kỳ Lân có lớp vẩy màu đen bao phủ, khí thế ngập trời, sức mạnh tuôn trào mãnh liệt, bẻ gãy nghiền nát, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Sau ba chiêu, Kiếp Yêu của hắn bị Mặc Kỳ Lân phun lên người, hóa thành tro bụi. Chính mình tức thì bị Mặc Kỳ Lân dùng một tay chụp xuống một cái. Hắn như pháo đạn, bắn ra thật xa, nện vào bức tường của một cung điện đổ nát, trở thành một bãi thịt nát, máu đỏ.

Đây là một đời người ngang ngược có dã tâm, chia rẽ Đôn Hoàng quốc, chính là nhân vật quyền cao chức trọng. Hơn nữa còn là cao thủ ngự yêu sư cấp số Hào Hùng, khiến bất kỳ kẻ nào cũng không dám xem thường. Nhưng hiện tại, hắn lại chết thảm trong Sa

Nhãn Đôn Hoàng.

Vẻ mặt Thạch Gia Minh đầy phức tạp. Tể tướng Thiết Sơn bị liệt vào cản trở lớn nhất trong việc thống nhất Đôn Hoàng quốc. Lúc này, hắn lại chết ở chỗ này. Trước đây, nàng tuyệt đối không dự liệu được tình huống này sẽ xảy ra.

Nàng thậm chí còn muốn cảm ơn sự nỗ lực của Tể tướng Thiết Sơn. Nhờ có sự chống đối của hắn, mới khiến mọi người có chút thời gian thở dốc, đổi hướng thêm một lần nữa.

- Đám vô sỉ này, cút hết ngay cho ta!

Quỷ Lệ giận tím mặt, điên cuồng hét lớn. Khi hắn nhìn thấy đám người Sở Vân chạy đến bên cạnh, cũng thu hút Mặc Kỳ Lân qua đây, nhất thời sắc mặt xấu xí tới cực điểm.

- Ha ha ha, Quỷ Lệ chúng ta lại gặp nhau. Cuối cùng ngươi cũng có ngày hôm nay!

Tiếu Tiểu Hiền vui sướng cười to, có cảm giác của một tiểu nhân đắc chí.

- Là ngươi! Tiếu Tiểu Hiền. Không ngờ ngươi dám hãm hại ta!

Quỷ Lệ thấy Tiếu Tiểu Hiền, tức giận muốn phát cuồng. Hắn và Tiếu Tiểu Hiền từng gặp nhau vài lần. Mỗi lần chiến đấu đều là cân sức ngang tài. Tiếu Tiểu Hiền âm hiểm. Quỷ Lệ tàn nhẫn. Vì thế hai bên đều kết thù hận.

- Ngươi thấy không, ta đã đối xử với ngươi rất tốt. Cố gắng hưởng thụ đi.

Tiếu Tiểu Hiền cười đến mức vô cùng rực rỡ.

Lời hắn còn chưa dứt, yêu vật của Quỷ Lệ đã bị Kim Ngọc Tiên Điệp kiềm chế, tốc độ bắt đầu giảm xuống.

- Cả đám các ngươi, toàn bộ sẽ không được chết tử tế! Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho các ngươi.

Quỷ Lệ hận không thể ăn sống nuốt tươi đám người Sở Vân. Trước mắt hắn, đám người Sở Vân đã vượt lên trước. Mặc Kỳ Lân cũng đã đuổi tới.

- Sư thúc cứu ta!

Bất đắc dĩ, Quỷ Lệ phải lấy bảo thạch mật môn ra. Mật môn màu xanh ngọc, xoay tròn trong không trung phóng ra ánh sáng màu xanh lam. Một người cao lớn giống như Ma Thần, mơ hồ xuất hiện trong luồng ánh sáng đó.

- Sư điệt chớ hoảng! Là ai? Không ngờ có kẻ can đảm như vậy, dám mạo phạm truyền nhân Cửu U thành ta?

Giọng nói ngoan độc bá đạo, vang vọng trong không gian.

Thân phận của Quỷ Lệ trong thành Cửu U vô cùng trọng yếu. Trên người hắn có thể mang theo bảo thạch mật môn quý hiếm, chính là để khi gặp cảnh khốn cùng có thể cầu cứu bậc trưởng bối trong môn phái bảo hộ cho mình.

- Bạch Cốt Quỷ Quân ở đây, ai dám đụng đến sư điệt Quỷ Lệ của ta?

Trong lúc đó, người giám hộ cho Quỷ Lệ thông qua bảo thạch mật môn, thực sự bước vào Dạ Đế thành.

Vóc người hắn cao gầy, chỉ thấy xương bọc da, tóc đen tung bay, trong mắt ánh lên đốm lửa màu xanh mượt. Một đoàn âm phong, bay xung quanh hắn. Trông hắn khí phách nghiêm nghị, thật giống với Ma Thần, tràn ngập khí thế bá đạo hung hăng ngang ngược, âm

hung ác lạt.

Nhưng, sau một khắc sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi. Hắn trừng mắt tới mức gần như rơi cả ra ngoài, kinh hoàng kêu lên một tiếng đầu chấn động:

- Ta kháo! Kiếp Yêu vạn năm! Mặc Kỳ Lân!

- Đi!

Hắn vốn nghĩ sẽ đại sát bốn phương, nhưng thấy Mặc Kỳ Lân hung mãnh nhào tới tấn cống như vậy, lập tức quay đầu, thân thể hóa thành một cơn gió màu đen, bao lấy Quỷ Lệ. Trong nháy mắt vượt qua đám người Sở Vân.

Tuy rằng, hắn là một trong mười hai Cường giả Quân Cấp phía gần trên của Đằng bảng, nhưng cũng chỉ sở hữu sáu con Kiếp Yêu mười vạn năm. Muốn đánh bại Mặc Kỳ Lân, xét thực lực vẫn còn chênh lệch rất lớn.

- Cường giả Quân Cấp, quả thực cũng không phải là hạng người ngốc nghếch. Không ngờ lập tức đã nhận ra tình thế hiện tại, không đánh bừa.

Trong lòng Sở Vân thở dài. Phàm là ngự yêu sư tu hành đến Quân Cấp, linh quang sẽ nhận được một loại đột biến về chất, khiến não trước lớn hơn, trí tuệ vượt xa người thường, có khả năng nắm bắt thời cuộc nhanh nhạy hơn rất nhiều.

Lại đổi hướng một lần nữa.

Lúc này đây, đám người Sở Vân bay đến cạnh Lãnh Mạc Danh.

- Các ngươi!

Khuôn mặt Lãnh Mạc Danh vốn luôn lạnh lùng khắc nghiệt, lúc này cũng nhịn không được liền biến sắc. Ánh mắt hắn đằng đằng sát ý, nhìn đám người Sở Vân nghiến răng nghiến lợi nói.

- Không ngờ các ngươi cũng dám âm mưu hãm hại ta. Tất cả các ngươi đều phải chết!

Ta phải nghiền các người thành tro bụi!

- Trước hết, ngươi nên lo cho bản thân ngươi đi đã.

Tiếu Tiểu Hiền nháy mắt ra hiệu, sau đó nhanh chóng cùng mọi người vượt lên trước Lãnh Mạc Danh. Hắn đang ở phía trước trở thành người ở phía sau.

Lãnh Mạc Danh tức giận đến muốn nổ phổi. Hắn là thiên chi kiêu tử, người thừa kế trong phủ Yến Vương Kiếm, được người khác đặt kỳ vọng cao vào hắn. Hắn là cường giả quan sát chúng sinh, với vẻ ngạo mạng khinh thường như nhìn một lũ trẻ ranh, không ngờ lúc này lại bị hãm hại tới như vậy. Từ trước đến bây giờ, hắn chưa từng trải qua chuyện như vậy. Điều này khiến hai mắt hắn gần như muốn phun ra lửa.

- Ngươi là Tây Tiện đúng không? Được, ta nhớ kỹ ngươi. Còn có ngươi - Tiểu Bá Vương, Đôn Hoàng vương thất, hừ!

Giọng điệu Hắn đầy băng giá, tung bảo thạch mật môn vốn đang cầm trong lòng bàn tay ra.

- Phi Vũ Kiếm Quân ở đây, kẻ nào dám đụng đến ái đồ của ta?

Một nữ cường giả Quân Cấp, mở cửa bước ra. Vóc người nàng đầy đặn, toàn thân mặc kiếm bào màu trắng, tung bay phất phới. Đôi mắt dài nhỏ như kiếm, ẩn chứa sự sắc sảo khiến kẻ khác không thể nhìn gần.

Nhưng chỉ trong chốc lát, khí thế của nàng đột nhiên bị kiềm hãm. Nàng nhìn thấy Mặc Kỳ Lân.

- Trời... Mặc Kỳ Lân biến dị nghìn vạn năm!

Linh quang lớn khiến nàng có trí tuệ siêu việt hơn người thường. Hầu như chỉ trong nháy mắt, nàng đã hiểu rõ toàn bộ thế cục.

- Đi!

Nàng lựa chọn giống hệt Bạch Cốt Quỷ Quân, khởi động kiếm quang, bao lấy Lãnh Mạc Danh, muốn thoát đi.

Nhưng Mặc Kỳ Lân lại ngừng truy kích. Nó há miệng gầm lên, như Vạn Thú Vương rống giận. Chỉ một thoáng, vô số yêu thú, từ khắp các nơi trong Dạ Đế thành bay vọt ra.

Vô số cái mồm đỏ lòm như máu, phát ra những tiếng rống của loài thú, đinh tai nhức óc liên miên không dứt.

Đây thực sự là vạn thú kịch rống, trời đất rung chuyển. Mấy nghìn con thú đều chạy lại. Phần lớn trong số chúng đều là Linh Yêu, tầng tầng lớp lớp vây xung quanh ngự yêu sư.

Giờ khắc này, Di tích Cổ Thành ở Sa Nhãn Đôn Hoàng rơi vào tình cảnh trước nay chưa có thấy. Phàm là các ngự yêu sư ở chỗ này đều bị uy hiếp tới tính mạng.

- Sao có thể chứ? Những yêu thú này, đều làm theo ý mình, sống ở các nơi trong Cổ Thành. Vì sao hiện giờ lại cùng nhau vọt tới đây chứ?

- Các ngươi nhìn kìa! Trời ạ, không ngờ là một con Mặc Kỳ Lân. Yêu khí thật là khủng khiếp. Kiếp Yêu, chắc chắn là Kiếp Yêu.

- Kỳ Lân, Chân Long, Phượng Hoàng đều có đạo pháp thiên phú, có thể ra lệnh cho đàn thú. Ngày hôm nay, quả thật ta đã được mở rộng tầm mắt!

Tiếu Tiểu Hiền cũng kinh ngạc nhìn trân trân không nói nên lời.

Đây là theo những ghi chép từ thời Thượng cổ. Hiện nay, Kỳ Lân, Chân Long, Phượng Hoàng đều vô cùng ít. Hải Long Vương Khương Bác ngang dọc cả đời suốt

mấy nghìn năm, bất quá chỉ có một con Thương Lam Hải Long, có thể ra lệnh đàn thú trong biển.

Chỉ là, khi Sở Vân mở ra Tinh Hải Long Cung, Thương Lam Hải Long đã bị thương nặng, không thể thôi động đạo pháp thiên phú này. Bởi vậy hiện nay, Thư Thiên Hào trong danh sách Đằng bảng, cũng chỉ ở giữa Dị Sĩ bảng. Nếu Thương Lam Hải Long khỏi, cũng chỉ đủ để hắn tiến lên trước được một, hai vị trí.

Lúc này trên bầu trời, dưới đất đều là yêu thú. Có Sa Ma, có Ám Ảnh Hạt Tử, có Ma Cô Cự Nhân, có Bạo Huyết Văn... Chi chít, đầy rẫy trước mắt mọi người.

Rống!

Mặc Kỳ Lân lại gầm lên một tiếng. Trận hỗn chiến kinh thiên động địa đột nhiên bắt đầu.