Chí Tôn

Chương 454: Yến Lưu Đông kêu lên một tiếng thảm thiết

Sở Vân không khoan nhượng, cũng chém xuống một đao. Chỉ thoáng chốc, tiếng long rống nổ vang, ánh đao sáng như tuyết cuộn trào, tạo thành một long đầu hư ảnh. Miệng long mở rộng, đao khí sắc bén từ từ dâng lên, thoáng chốc đánh tan kiếm khí, há mồm hướng về phía Yến Đông Lưu.

- Ngươi đừng cố giãy dựa vô ích. Vô Thượng Quang Minh!

Yến Đông Lưu lớn tiếng cười, lại xuất yêu kiếm thứ hai. Ầm ầm ầm... Bộc phát ra kiếm quang màu vàng chói lòa.

Kiếm quang giống như mặt trời nhỏ, quét sạch mọi thứ xung quanh, không khí chấn động, Đại Long Văn bị đợt công kích này làm suy yếu, nhất thời giống như băng tuyết tan chảy.

Sở Vân có hai yêu vật tốc độ rất mạnh là Hồng Yêu không màu và Tật Phong Kính Thảo Hài, thân hình nhanh như điện. Lúc này, thừa cơ vọt tới trước mặt Yến Đông Lưu.

- Rõ ràng dám xông lên chịu chết, rất hợp ý ta.

Một tay Yến Đông Lưu ầm Hoàng Kim Đại Kiếm. Một tay cầm đại kiếm hoàng kim, một tay cầm huyết kiếm dài nhỏ, thần sắc dữ tợn, ánh mắt đỏ như máu, hướng về phía Sở Vân.

Ầm ầm ầm...

Trên không trung, tiếng sấm rền vang không ngớt. Ánh đao sáng như tuyết liên tục chạm vào kiếm quang của hỗn hợp kiếm Hoàng Kim và Huyết Hồng bạo phát ra những mảnh ánh sáng vụn vặt.

Quang ảnh biến áo chiếc sáng toàn bộ mặt biển, phía dưới Thỏ Tướng Quân ngẩng đầu nhìn lên, trông thấy như vậy không ngừng tặc lưỡi, thần hồn mê mẫn.

Đây đúng là một trận chiến quá ác liệt.

Một bên là nhân tài mới xuất hiện, danh tiếng đang nổi. Một bên là cao thủ đã thanh danh, ra tay ác độc. Song phương giao chiến, khó có thể tách rời. Sở Vân lần lượt sử dụng Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, Mệnh Tuyền Ngọc Tỷ, Cụ Phong Cung.

Yến Đông Lưu chỉ có 5 đầu Linh Yêu, nhưng đều là yêu vật thập toàn thập mỹ, cộng thêm biết cách phối hợp càng tăng thêm hiệu quả. Ngoài áo giáp hộ thân, 4 yêu vật còn lại đều là lợi kiếm.

Hắn không hổ là cường giả thứ 11 trên Dị Sĩ bảng, kiếm pháp vô cùng sắc bén, đã đạt tới cảnh giới đại thành. Đây chính là kẻ lần đầu tiên Sở Vân gặp phải, người có thể ngăn cản Túy Tuyết Đao của hắn trong hoàn cảnh đánh giáp lá cà.

- Yến Đông Lưu này, sớm đã sử dụng thành thạo Linh Yêu của chính mình, phối hợp quả thực quá hoàn hảo. So với ta mà nói, tuy rằng trong tay ta có nhiều Linh Yêu hơn một chút, thế nhưng không thể phối hợp thành thạo.

Sở Vân cảm thán trong lòng, đối phương vô cùng kiêu ngạo, quả thực là kẻ có thực lực và sức mạnh.

Hiện tại yêu vật trong tay Sở Vân, có yêu thú, yêu thực và một số yêu binh. Trong đó có một số yêu vật cướp được, có thể nói rất hỗn độn.

Cũng không thể so sánh với Yến Đông Lưu, 5 đầu Linh Yêu trong tay phối hợp với nhau tạo thành một hệ thống chiến thuật chặt chẽ.

Mỗi một cường giả, ít nhất đều có một hệ thống chiến thuật riêng.

Ví như Hải Long Vương Khương Bác, dùng yêu thú là chính, yêu binh là phụ, am hiểu đạo pháp Hành Thủy để đối địch. Tiếp đến còn có Vạn Thú Vương, cũng dùng yêu thú là chín, yêu binh là phụ, chế tạo ra một bộ chiến thuật quần công tung hoành thiên hạ.

Yến Đông Lưu được mệnh danh là kiếm khách, bởi vì trong chiến thuật của hắ dùng kiếm pháp là chính. Thống qua bốn thanh lợi kiếm, lấy chính mình làm trung tâm, trải qua thời gian và kiểm nghiệm thực tiễn, chiến thuật này có thể đáp ứng trong rất nhiều tình huống.

Đây đúng là khuyết điểm của Sở Vân.

Mặc dù Sở Vân đã có được 8 đầu Linh Yêu, thế nhưng chưa hề xây dựng được một bộ chiến thuật hoàn chỉnh, có thể giúp hắn trong đại đa số có các cuộc chiến, đồng thời có thể khắc chế, chiến thắng cường địch.

Chuyện này cũng không có cách nào giải quyết, dù sao hắn thiếu rất nhiều thời gian, thiếu nhiều lần kiểm nghiệm. Không thể hình thành một chiến thuật thành thục.

- Sở Vân, ngươi còn quá non kém. Yêu vật nhiều cũng không phải là tốt, mà hãy tỉ mỉ lựa chọn ra một yêu vật, phối hợp với chiến thuật độc đáo. Hiện tại đánh giáp lá cà, Thiên Hồ, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thu của ngươi đều không thể phát ra chiến lực thực sự. Nếu như đánh lâu dài, Túy Tuyết Đao của ngươi cũng không thể phát huy tác dụng lớn nhất. Hãy mang theo giáo huấn của ta xuống hoàng tuyền đi! Đạo pháp đặc biệt... Chính Phản Song Thủ Kiếm!

Yến Đông Lưu cười ha ha, hét lớn một tiếng, tay phải nắm trước ngực, tay trái giơ ra. Thân hình quay tròn, thoáng chốc bộc phát ra đợt công kích cuồng bạo quái lạ.

Sở Vân liên tục lùi lại phía sau, huy động Túy Tuyết Đao trong tay, dốc hết toàn lực cũng không thể chống đỡ được đợt tấn công mãnh liệt của đối phương.

Đây đúng là một cường địch.

Trong khoảng thời gian dài là cường giả trên Đằng bảng, cũng chính là thời gian trải nghiệm, quả thực không phải là một kẻ yếu đuối.

- Ngươi còn giãy dụa làm gì? Hãy ngừng lại đi, ngươi hãm đội của người, cũng đã tan tành rồi.

Yến Đông Lưu cười nhạo một tiếng, hắn không từ bỏ bất cứ thủ đoạn nào, không buông tha bất cứ cơ hội nào để đả kích tâm lý của Sở Vân.

Sở Vân vội vàng cúi đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trên mặt biển, hạm đội song phương đang chiến đấu quyết liệt. Quân đội địch quân đều là lính tinh nhuệ, trong đó có 600 tinh binh Phi Kiếm đang tung hoành trong hạm đội bên mình, có lúc bọn chúng giẫm lên phi kiếm bay lượn giữa không trung, lại có lúc ẩn nấp trong nước biển mà đánh lén, rất nhiều sinh mệnh nằm xuống khoang thuyền.

Nhưng tinh binh Phi Kiếm này có ba thanh Yêu Kiếm trong tay, rất cơ động và dung hãn. Tuy rằng Thư gia quân dũng mãnh, thế nhưng không có cách nào có thể chống lại những tinh binh Phi Kiếm này. Ngay cả Thỏ Tướng Quân, là một tướng lĩnh cũng bị hơn mười tinh binh vây công, toàn thân đẫm máu, sắc mặt trắng bệch.

- Ha ha ha, đã sáng mắt rồi chứ. Nếu như ngươi ngoan ngoãn dâng yêu vật trong tay cho ra, ta có thể cho người được toàn thây.

Khí thế của Yến Lưu Đông giống như mãnh hổ, thế tiến công như như thủy triều dâng trào, nhất thời hướng về phía Sở Vân.

- Hừ! Yến Lưu Đông, người đừng nhiều lời vô ích. Chiến thuật của ngươi chẳng qua chỉ là lũ ruồi nhặng. Ta sẽ cho ngươi một chút kiến thức về thực lực thực sự của ta! Bát Quái Trận!

Ầm một tiếng, trời đất rung chuyển.

Yến Lưu Đông liền cảm thấy hoa mắt chóng mắt, trong khí tiếp tục tập trung nhìn vào, lại phát hiên chính mình đã vào giữa trận pháp.

Hắn đang cười ha hả bỗng nhiên dừng lại, nhất thời thế tiến công bị kìm hãn, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt chấn động, hét lớn:

- Đây là trận pháp trên không? Bát Quái Trận của Vạn Thú Vương? Rõ ràng ngươi đã chiếm được nó, thảo nào Thất Tinh tuyệt sát trận cũng không giết được ngươi!

- Bát Quái Trận của ta, chính là chiến thuật vạn năng. Cho dù là 8 đầu Linh Yêu đều có thể phối hợp với nhau, cùng lúc sử dụng. Yến Lưu Đông, không cười được nữa sao? Người ngăn cản bá nghiệp của ta, ắt sẽ bại vong!

Sở Vân lấy Bích Hải Triều Sinh Tiêu ra, từ từ đặt trên môi. Tiếng tiêu vang lên, trong 8 Linh Yêu, Thiên Hô bay ra đầu tiên, không ngại bất cứ thứ gì, nhất thời bắn xuống phía dưới một đạo pháp.

Yến Lưu Đông vội vàng phòng thủ, đang muốn phản công nhưng Thiên Hồ đã biến mất. Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi lại xuất hiện phía sau hắn, cành lá tươi tốt, bao phủ một tầng ánh sáng rực rỡ. Mấy trăm Long Tình Quả nhất tề nháy động, bắn ra vô số tia sáng kỳ dị. Truyện Tiên Hiệp

Yến Lưu Đông nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào tia sáng bắn ra, hung hăng vọt về phía Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.

Thoáng chốc Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi cũng biến mất. Túy Tuyết Đao giống như sao rơi xuống đất, bay vụt tới...

8 đầu Linh Yêu đều đã được Bát Quái Trận trợ giúp, công thêm sự chỉ huy của Sở Vân, phát ra các loại công kích vô cùng mạnh mẽ. Chiến đấu trong thời gian ngắn, Yếu Lưu Đông đã cuống tay cuống chân, mệt mỏi phòng thủ.

Trên đầu hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh, cảm giác tứ phía đều bị tấn công, cuồn cuộn như thủy triều, kéo dài không dứt. Chính hắn thật giống như côn trùng vướng phải mạng nhện, càng giãy dụa, thời gian bại vong lại càng nhanh.

Rốt cục, một cánh tay hắn bị một đạo băng phách thần quang bắn trúng, thân hình liền chậm lại.

Lập tức Sở Vân nắm được chỗ sơ hở, vội vàng hô lớn một tiếng, thôi pháp đạo pháp thiên phú Phi Huyền Ngự Thiên Đao, vẽ lên trên không trung một đạo bát quái ngân quang.

Xoạt!

Ánh đao lóe lên, máy bắn tung tóe, một cánh tay vẫn còn đang nắm chắt thanh yêu kiếm bay lơ lửng trên không trung.

- Aaah!

Yêu Đông Lưu ngửa mặt lên trời rống lớn, bộc phát ra tiếng kêu thê thảm kinh động trời đất.

- Cánh tay của ta, cánh tay của ta!

Con đau nhức kéo tới lộ rõ trên khuôn mặt Yến Đông Lưu, hai mắt hắn đỏ thẫm nhìn cánh tay cụt càng lúc càng bay xa, khiến hắn tràn ngập phẩn nộ và oán hận.

Hắn mắt đi một tay, sau đó cũng chỉ có thể sử dụng một kiếm, nhất thời uy lực chiến thuật của chính mình của giảm đi rất nhiều. Từ giờ về sau sẽ rớt khỏi Dị Sĩ bảng.

Cánh tay này vừa đứt, nhất đi linh quang trong cơ thể hắn mất đi một phần mười. Tiên huyết phun ra, sắc mặt hắn trắng bệch, chiến lực giảm sút nghiêm trọng.

Đương nhiên Sở Vân sẽ không bỏ qua cơ hội này. Tiếng tiêu càng lúc càng nhanh, giống như gió lớn mưa rào, 8 đầu Linh Yêu đan xen vào nhau thi triển đủ loại đạo pháp.

Rất nhanh, mạnh mẽ đánh vào thanh yêu kiếm còn lại của Yếu Đông Lưu.

- Sở Vân, ngươi thật đáng chết! Dám chặt đứt cánh tay của ta, ta chịu đau đớn, ngươi cũng đừng mong sống sót! Đạo pháp Kiếm Bộc!

Yến Đông Lưu ngửa mặt lên trời mà rít gào, bỗng nhiên cánh tay rung lên, quang mạnh yêu kiếm trong tay ra ngoài.

Ầm!

Yêu kiếm vỡ vụn, bỗng nhiên giống như mặt trời bộc phát ra quang mang chiếu xa vạn trượng, sóng xung kích rất lớn quét ngang qua toàn bộ Bát Quái Trận. Ngay cả Sở Vân cũng phải lùi lại vài bước, tiếng tiêu cũng bị kìm hãm bởi một kích kinh khủng từ xưa đến này chưa từng có này.

- Đây chính là đạo pháp Kiếm Bộc? Quả nhiên cường đại! Ngay cả Bát Quái Trận cũng bị đánh phá!

Trong lòng Sở Vân chấn động, chiêu đạo pháp Kiếm Bộc này đúng là đạo pháp tuyệt phẩm hiếm có, uy lực cường đại khó có thể tưởng tượng được.

Trong tiếng nổ, Bát Quái Trận vốn chặt chẽ, đã bị phá ra một lỗ thủng lớn.

Xuyên qua lỗ hổng có thể trông trang cảnh hạm đội Thủy gia và Thư gia đang hỗn chiến trên mặt biển.

- Trời không vong ta!

Yến Đông Lưu thấy vậy, nhất thời vui mừng. Thân pháp như điện, thừa cơ miệng từ từ quát lên một tiếng.

Sở Vân muốn chặn lại cũng đã chậm.

Không còn cách nào khác, hắn đành phải thu hồi Bát Quái Trận, trở về hiện thực.

- A ha ha ha, thực đáng tiếc a. Bát Quái Trận còn chưa hoàn thiện đã bị ta đánh cho chạy bán sống bán chết. Rốt cục vừa rồi ngươi đã đánh mất cơ hội giết chết ta. Dưới đạo pháp Kiếm Bộc của ta, mọi thứ sẽ trở thành những mảnh vụn!

Yến Lưu Đông chỉ còn lại một tay một kiếm, điên cuồng rống giận:

- Tinh binh Phi Kiếm, kiếm hội tụ thành một khối, Trực Quải Thương Thanh Đại Kiếm Bộc!

- Kiếm hội tụ thành một khối, Trực Quải Thương Thanh Đại Kiếm Bộc!

Gần 600 tinh binh Phi Kiếm giận dữ hét lớn, đồng thời phi kiếm bắn ra khỏi tay.

Từng thanh từng thanh Bính Phi Kiếm tản ra quang mang đẹp mắt, từ chiến trường hội tụ tại chỗ Yến Đông Lưu. Thân kiếm mềm mại không gì sánh được, chẳng khác gì đoàn chim Bạch Vũ, giữa không trung xuất ra từng đạo hồng quang trải dài.

Sau cùng hội tụ bên cạnh Yến Lưu Đông, không ngừng uốn lượn xung quanh hắn. Chợt liếc mắt nhìn qua, gần 600 đường kiếm hợp lại tạo thành một quả bạch cầu đường kính tới mười trượng.

Cảnh tượng hùng tráng như vậy, khiến cho cả chiến trường trở lên yên tĩnh.

- Đây là thứ quái quỷ gì vậy?

Sĩ tốt Thư gia chửi bới ầm ĩ, cảm nhận được một luồng áp lực khổng lồ.

Ừng ực, Thỏ Tướng Quân nuốt nước bọt, hai mắt trợn trừng, thất thanh nói:

- Những Phi Kiếm này kết hợp thành một thể thống nhất, quả là to lớn...

Ngược lại, sĩ khí quân đội Thủy gia bỗng nhiên khẽ dâng trào.

- Giết! Giết! Giết!

- Ta thật là may mắn, rốt cục lại một lần nữa thấy được đạo pháp Kiếm Bộc!

- Thư gia, các ngươi hết đường rồi. Hãy thưởng thức một chút cảnh đẹp, trước khi lìa đời đi!

Trên khuôn mặt các tinh binh Phi Kiếm đều hiện lên vẻ điên cuồng, rất nhiều kẻ càn rở mà cười lớn, dùng nhãn thần liếc mắt nhìn quân Thư gia giống như nhìn người đã chết.

- Tốt tốt, hãy nhớ kỹ tên của ta, Sở Vân. Tới hoàng tuyền rồi, đừng quên là ngươi chết trong tay ai! Đại Kiếm Bộc!

Giữa dòng xoáy, Yến Đông Lưu liền phát ra một tiếng hô lớn.

Ầm!

Đột nhiên vang lên tiếng nổ rung chuyển trời đất. Bộc phát ra kiếm quang kéo dài không ngớt, trút xuống, hội tụ thành một giải huyễn bạch kiếm hà to lớn lộng lẫy!

Chỉ trong chốc lát, ngay cả mặt trời cũng bị mất đi ánh sáng chói lọi. Toàn bộ trời đất đều được bao phủ đạo kiếm quang này.

Nó đấu đá lung tung, phá vỡ khoảng không, phát ra tiếng nổ inh tai nhức óc. Kiếm quang tầng tầng lớp lớp, kéo dài vô tận tạo ra cảnh tượng mỹ lệ xen lẫn vẻ lạnh lùng đáng sợ.

Hai mắt Sở Vân liền co lại, lần đầu tiên trông thấy đạo pháp Kiếm Bộc, khiến hắn cảm thấy có một loại cảm giác ngột ngạt.

Trong mỹ cảnh mang theo mối nguy hiểm rất lớn, càng khiến cho hắn dựng tóc gáy, tinh thần và thể xác đều chấn động.

Từ trước tới này, chưa bao giờ hắn cảm nhận được mối nguy hiểm dày đặc đến như vậy! Hắn đột nhiên hiểu được, tại sao Cuồng Nho Tướng Quân lại yên tâm giao hạm đội cho Yến Đông Lưu toàn quyền xử lý.

Bởi vì hắn biết, Yến Đông Lưu có thể dùng thực lực của chính mình để giải quyết!

Nếu như độc đấu, Yến Đông Lưu sẽ không phải đối thủ của Sở Vân. Thế nhưng chỉ dựa vào sát chiêu này, Yến Đông Lưu đã có thể giết chết Sở Vân.