Chí Tôn

Chương 408: Đều là thê tử của ta (thượng)

Toàn thân các nàng bao phủ một bộ lông màu đen, nhe răng trợn mắt, cơ bắp cuồn cuộn, cấu thành vũ trận. Phát ra tiếng kêu kẽo kẹt, vừa múa vũ đạo, vừa đi tới.

Phù!

Sở Vân thoáng nhìn qua, nhất thời một ngụm rượu phu tới.

Trông thấy bộ dáng cứng đờ của Sở Vân, Bạo Động Viên liền cười ha hả:

- Tiểu huynh đệ, đúng là tửu lượng của ngươi rất khá. Hãy tới xem tộc nhân của tộc ta. Ngươi hãy nhìn mỹ nhân da ngăm đen kia, đuôi nàng mềm mại chưa kìa. Cơ thể các nàng non mềm... Có đẹp không hả?

Tửu lượng của Sở Vân rất hùng hậu, khiến hắn nhìn Sở Vân với con mắt khác. Bởi vậy hai từ "Tiểu tử" được hắn đổi thành "Tiểu huynh đệ".

- Đẹp!

Sở Vân còn chưa kịp trả lời, đột nhiên đám Bạo Động Viên hầu cấp Linh Yêu kia phát ra tiếng hò hét rung trời động đất. Đám Linh Yêu nhìn về phía mẫu hầu tử, hai mắt liên tục chớp chớp, nước miếng không ngừng chảy xuống.

- Quả thực rất đẹp.

Sở Vân lau mồ hôi lạnh trên đầu, nói.

- Khà khà khà...

Bạo Động Viên cười đầy thâm ý, lại nói.

- Hai người chúng ta đấu rượu, có gì là thú vị? Độc đấu không có hay, ngươi đâu, mau ban rượu cho mọi người!

- Ta ơn Đại Vương!

Các hầu tử đã thèm uống rượu từ lâu, đều kêu lớn.

- Chuyện này...

Ngược lại, Kiếp Yêu Cửu sắc Lộc và các Kiếp Yêu khác, trông thấy trình Tâm Động Tửu tới, dường như hồi tưởng lại bài học đau thương gì đó. sắc mặt của đám Kiếp Yêu đều rất khó coi.

- Tiểu huynh đệ, ngươi hãy ngồi bên cạnh ta. Chúng ta sẽ lại đấu rượu!

Bạo Động Viên hưng phấn quát lớn.

- Được!

Sợ Vân không hề sợ hãi, ngẩng cao đầu bước đến, ngồi bên cạnh Bạo Động Viên.

10 vò, 11 vò, 12 vò!

Song phương lại đấu 3 vò rượu nữa, khuôn mặt Bạo Động Viên đỏ bừng bừng, đầu óc choáng váng, hai mắt lờ mờ, hiện giờ chỉ còn sót lại một chút ánh sáng.

Sở Vân cũng tràn ngập mùi rượu, cảm thấy đầu váng mắt hoa. uống tới mức như này, hồn phách của hắn đã tăng trưởng ngoài sức tưởng tượng, đồng thời cũng đã tới cực hạn. Tình kháng dược rất cao, nếu như tiếp tục uống nữa, mức độ tăng trưởng sẽ cực kỳ nhỏ. Truyện Sắc Hiệp

Song phương đều kiên trì, dựa vào nghị lực xem ai ngã xuống trước.

- Tiểu tử này, vì sao còn chưa ngã xuống? Không còn cách nào, ta dùng mỹ nhân trong tộc, khiến hắn phân tâm. Rõ ràng hắn không hề động tâm, tâm tư của tên tiểu tử này bằng sát đá sao?

Bạo Động Viên âm thầm khiếp sợ, cảm giác được thực lực vô cùng kinh khủng của Sở Vân.

- Tiểu huynh đệ, ngươi hãy nhìn lại mỹ nhân tộc ta. Các nàng khiêu vũ có đẹp không?

Bạo Động Viên không cam lòng chịu thất bại, dùng giọng nói mê hoặc, gắng sức dụ dỗ Sở Vân.

Nhưng đối với những mẫu hầu tử đầy lông lá này, Sở Vân không có chút hứng thú nào. Trong tình cảnh bất đắc dĩ, thoáng nhìn qua. Lúc này hai mắt hắn mung lung, đầu óc choáng váng.

Lúc này chợt nhìn xuống, lại giật nẩy mình.

Chỉ thấy những mẫu hầu tử này, dần dần biến thành những người quen thuộc trong mắt hắn.

Trong những người này có Hoa Mai, Dịch Yên, Tiểu Phi Yến, còn có Hồng Thường Tiên Tử, dẫn đầu không phải ai khác, mà chính là Kim Bích Hàm!

Lúc này nàng đã vứt bỏ nam trang, toàn thân mặc vũ ý, che khuất ngực và khố, toàn thân nàng lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết. Nàng nhảy vũ đạo tràn ngập mê hoặc, hai mắt quyến rũ tới cực điểm. Sở Vân thoáng nhìn qua, liền cảm thấy đầu óc dạo rực!

- Khà khà khà, Tâm Động Tửu, Tâm Động tửu. Tiểu tử ngươi đã động tâm rồi, ha ha ha! Tâm trí lay động, dục vọng cũng lay động, rượu lực sẽ tăng gấp bội. Trận đấu rượu này, ta nhất định sẽ thắng!

Bạo Động Viên âm thầm cười đắc ý.

Tâm Động Tửu này có thể tăng phúc hồn phách, lại càng có thể kích thích dục vọng trong lòng.

Quả thực Sở Vân uống quá nhiều, khiến người ta phải kinh hãi. Thường ngày, dục vọng quá nhỏ bé, lúc này đã phóng đại tới cực hạn.

- Không xong rồi! Thiếu chủ người đã trúng kế rồi!

- Tâm Động Tửu này có tên gọi khác là Dục Tửu. Xong rồi, xong rồi, thiếu chủ người cũng giẫm lên vết xe đổ của chúng ta.

- Con khí chết tiệt này thật xảo trá, đấu rượu không lại, lại nghĩ ra quỷ kế!

Mấy vị Kiếp Yêu quá sợ hãi, trông thấy hai mắt Sở Vân lờ mờ, tất cả bọn họ đều thở dài. Bọn họ đều hồi tưởng lại chuyện xưa, trên mặt biểu hiện càng phức tạp. Có nuối tiếc, có hối hận, có thống hận, có cả đồng tình.

- Đêm dài đằng đẵng, giấc ngủ vô tình. Tiểu huynh đệ, chi bằng chọn một người vui vẻ một đêm?

Bạo Động Viên chậm rãi đề nghị.

- Chọn một người?

Trong đầu Sở Vân rối tinh rối mù, ngưng thần một chút, nhưng trong lòng không thể lựa chọn.

- Ta nên chọn Hoa Mai khoan thai chín chắn, hay Dịch Yên tao nhã như lan, hay Tiểu Phi Yến hoạt bát khả ái? Hồng Thường Tiên Tử kiềm diễm như lửa, cũng không tồi. Kim huynh dung mạo như tiên, cùng hắn hưởng thụ một đêm đúng là rất tuyệt...

- Khoan đã! Có chuyện gì vậy? Tại sao ta có thể nghĩ như vậy? Kim huynh và ta đều là nam nhi, rốt cục ta có suy nghĩ gì vậy?

Đột nhiên, khuôn mặt Sở Vân hiện lên vẻ kinh hãi. Nguyên bản nhãn thần càng lúc càng mập mờ, bỗng nhiên sáng tỏ.

Lúc này hắn cả kinh, không phải là chuyện đùa.

Thoáng chốc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, phát giác ra quỷ kế của Bạo Động Viên.

Hắn lại một lần nữa liếc mắt nhìn qua, trước mặt vẫn là một đám mẫu hầu tử mình đầy lông lá, đáng nhảy múa loạn bậy. Vừa vặn ngẫm lại, suýt nữa hắn đáp ứng Bạo Động Viên, tùy ý chọn một người trong đó.

Trong lòng Sở Vân sợ hãi không thôi, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng may mắn:

- Vù vù, Kim huynh đã giúp giúp ta. Trong thời khắc quan trọng, huynh đã hiện lên giúp ta chuyển bại thành thắng. Nhưng mà, tại sao huynh lại là dẫn đầu nhóm vũ đạo này?

- Lẽ nào ta là...

Trong lòng Sở Vân xao động, cảm giác thấy một loại ý nghĩ không ổn. Lập tức ngừng suy nghĩ, tìm cách xua tan ham muốn.

- Hãy quên đi, mỹ nhân như vậy, lưu lại cho các ngươi. Ta không dám vọng tưởng.

Sở Vân lắc đầu, kiên quyết cự tuyệt.

- Di? Rõ ràng thiếu chủ đã bắt đầu hồi tỉnh.

- Hắn chế ngự được ham muốn trong lòng, quả thực ý chí rất kiên định!

- Thật hiếm có, hiếm có... Aizzz, chuyện xấu đã không có lặp lại. Khó trách hắn là đệ nhất truyền thừa từ mười vạn năm đến nay!

Trong giờ khắc quan trọng này, toàn bộ Kiếp Yêu đều thốt lên tiếng tán thán. Biểu hiện cự tuyệt của Sở Vân, đối với bọ họ quả thực là một kỳ tích. Khiến bọn họ cảm thấy khâm phục từ tận đáy lòng.

- Rõ ràng ngươi không bị mỹ sắc mê hoặc!

Bạo Động Viên kêu lớn một tiếng, thanh âm tràn ngập bất ngờ. Hắn trừng mắt, tỉ mỉ nhìn Sở Vân, ánh mắt đầy kinh hãi, tựa hồ như đang nhìn một quái vật.