Chí Tôn

Chương 329: Linh Yêu Thiên Hồ đăng tràng (thượng)

- Đáng giận!

Đồng tử Sở Vân co rụt lại, vỗ tiên nang trong tay, Thiên Hồ bay ra. Thiên Hồ đạt được Nguyệt Thỏ trợ giúp, đã tiêu hóa được rất nhiều đan dược, yêu nguyên đã được bổ sung một phần mười. Kéo theo thân thể trọng thương, một lần nữa điên cuồng thúc dục ra đạo pháp, triệt để đánh tan Thổ tinh còn sót lại.

- Tốt! Rốt cục cũng vượt qua, không để cho Thổ Thần Kiếp phát sinh dị biến!

Tâm tình Sở Vân vừa mới tốt lên, bên tai đã truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Bách Túc Kim Ngô. Vừa quay đầu lại, vừa vặn trông thấy một màn thủ lĩnh thích khách giết chết Bách Túc Kim Ngô, đập thành yêu tinh.

- Hừ! Băng Phách Thần Quang!

Sở Vân không cầm nổi Túy Tuyết Đao, dứt khoát cũng không triệu hồi nữa, trực tiếp cầm Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi trong tay, thôi phát ra Băng Phách Thần Quang, tạm thời ngăn trở thủ lĩnh thích khách công kích. Đúng lúc này một luồng sóng nhiệt cường hoành đến cực điểm, đột nhiên khuếch tán ra từ bên trong kiếp vân. Khí lãng mạnh đến mức khiến cho nhiệt độ trong không khí lập tức bị kéo nên, khiến cho người ta cảm thấy giống như bản thân đã tiến vào một cái ***g hấp.

- Ha ha ha! Can thiệp vào kiếp số Linh Yêu, Thiên địa bạo nộ rồi. Tuy rằng ngươi cùng nó có thể triệt tiêu Thổ Thần Kiếp nhưng kế tiếp đạo Hỏa Thần Kiếp tối hậu đã hoàn toàn dị biến. Sở Vân, cố gắng dãy dụa làm gì, cùng ta chết đi!

Thủ lĩnh thích khách đã ăn Tịch Diệt Đan, nhất định sẽ tử vong. Nàng tới gần Sở Vân, Đại Yêu thực Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi cuối cùng vẫn không cản nổi Linh Yêu chủy thủ trong tay nàng. Bất quá phàm là yêu binh đều sẽ có khuyết thiếu, thế công của thủ lĩnh thích khách cũng bởi vì chỗ khuyết thiếu này mà trở nên cổ quái. Khi thì lăng lệ ác liệt, khi thì sơ hở chồng chất, cấp cho cơ hội để Sở Vân thở gấp. Dù là như thế Sở Vân vẫn ở trong tình thế cực kỳ nguy hiểm, tràn đầy nguy cơ. Nguy cơ trước mặt, Kim Bích Hàm cùng Nhan Khuyết nhanh chóng giải quyết đối thủ, kịp thời quay trở lại cứu viện. Đến lúc này Sở Vân mới có chút rảnh rang, có cơ hội chuyển dời lực chú ý về phía Thiên Hồ.

- A...

Hắn chứng kiến kiếp vân đồng từ lập tức co rụt, nhịn không được vô cùng hãi hùng khiếp vía.

Trên bầu trời kiếp vân màu đen đã không thể che được Hỏa Thần Kiếp, một con hỏa long cực dài, dường như đã ngưng tụ thành thực chất, long lân như hồng ngọc không ngừng uốn éo bên trong kiếp vân.

Thiên long hỏa hải!

Ngọn lửa cực nóng, còn chưa phát ra đã bức bách xuống toàn bộ Thư gia đảo, cho dù mọi người đang ở Thư gia thành phía xa xa cũng cảm thấy nhiệt độ quá cao, cao đến khó chịu cả người. Giống như đang đi giữa sa mạc chứ không phải bờ biển đang đầy gió đêm thổi.

- Lần này Thiên Hồ chết chắc!

Bên trong sứ đoàn, rất nhiều người đều hân hoan, vô cùng vui mừng, hai mắt sáng ngời.

- Thành công rồi! Cho dù Sở vân có Hóa hỏa đạo pháp trong tay cũng không thể triệt tiêu Hỏa Thần Kiếp mênh mông khổng lồ như thế.

- Không hổ là thủ lĩnh Dạ Vũ, sau khi trở về nhất định phải trọng thưởng nàng thực lớn!

Khuôn mặt Thủy Nhược Lan đầy thần sắc lo lắng, nhưng trong lòng lại đang cười lớn.

Gào!

Vô số Hỏa Long gào thét, thân rồng uốn lượn. Trong nền trời u tối, gần một ngàn con Viêm long đỏ thẫm, giương nanh múa vuốt, phủ xuống, khí thế hung mãnh đến cực điểm, khiến cho người nhìn mà kinh hồn táng đảm. Mục tiêu của Viêm long nhằm thằng vào thân ảnh đơn độc đầy mỏi mệt của Thiên Hồ. Trong nháy mắt, dưới bầu trời đêm hình thành nên một bức tranh thiên long phệ hồ vô cùng khủng bố.

Vô số người đồng thời phát ra tiếng kinh hãi, có hoảng sợ nhưng lại không lấn át được hân hoan. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Sở Vân…

Thư Thiên Hào động dung, trong ánh mắt gấp gáp đến cực điểm, hắn đã nhịn không được, không để ý đến thương thế của Thương Lam Hải Long, triệu hoán nó ra, cấp tốc bay về phía Sở Vân cứu trợ.

- Làm sao bây giờ!

Trong con mắt Sở Vân phản chiếu hình ảnh Viêm Long đầy trời, trong lòng hắn lần đầu tiên sinh ra do dự cùng chần chờ từ lúc trọng sinh đến giờ. Yêu kiếp khủng bố như thế, cho dù Thiên Hồ ở trạng thái toàn thịnh cũng không thể thông qua. Lúc này toàn thân nó đẫm máu, trên người không còn chỗ nào nguyện vẹn. Yêu nguyên lại chỉ còn không đến một phần mười, chỉ miễn cưỡng đủ dùng hai lần đạo pháp thượng đẳng hoặc là tuyệt phẩm. Điểm mấu chốt nhất chính là, Sở Vân không còn cách nào sử dụng Túy Tuyết Đao. Trong chớp mắt, trong đầu hắn liên tục xoay chuyển ý nghĩ, thậm chí đã tính toán đủ mọi khả năng!

Nhưng không còn biện pháp!

- Ha ha, hôm nay Thiên Hồ nhất định phải chết, Sở Vân ngươi cũng nên chết đi!

Thủ lĩnh Dạ Vũ dũng cảm quên mình, dựa vào Linh Yêu chủy thủ trong tay, một lần nữa công tới, khiến cho Sở Vân ngay cả cơ hội mệnh lệnh cho Thiên Hồ cũng đều không có.

- Đáng giận! Nếu Thiên Hồ xảy ra mệnh hệ gì, ta sẽ đồ diệt Vũ đảo các ngươi, giết sạch cửu tộc Thủy gia các ngươi gà chó không tha!

Nội tâm Sở Vân gào thét, bản thân đối mặt với Linh Yêu kiếp đã tràn đầy nguy cơ. Hơn nữa thủ lĩnh Dạ Vũ lại có đẳng cấp đại tướng, thiện về ám sát, hắn mất đi Túy Tuyết Đao, thoáng chốc đã bị ép vào thế hạ phong tuyệt đối.

Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên!

Nhân lực cạn kiệt rồi!

Thiên Hồ nguy, Sở Vân cũng lầm vào tình cảnh sinh tử một đường.

- Cứu Sở Vân!

Kim Bích Hàm nhìn thoáng qua Thiên Hồ trên không trung, hung hăng cắn răng đánh về phía thủ lĩnh thích khách. Nhan Khuyết chậm một nhịp, nhưng lập tức theo sát theo phía sau.

Gào!

Một ngàn Viêm long đồng thanh cuồng hống, Thiên Hồ tê minh. Vô số Viêm long hợp thành hỏa diễm ngập trời, nhanh chóng nhấn chìm thân ảnh nhỏ nhoi của Thiên Hồ. Nội tâm Sở Vân mãnh liệt trầm xuống, giờ phút này hắn cảm thấy vô cùng đau đớn!

- Thiên Hồ!

Hắn ngửa đầu gào thét, hai mắt biến thành đỏ thẫm, giống như phát điên.

Thủ lĩnh Dạ Vũ bị khí thế hắn chấn nhiếp, mặc dù có chiến lực Linh Yêu trong tay, vẫn bị Sở Vân điên cuồng phản kích, rơi vào hạ phong.

- Thiếu niên đáng sợ! Cho dù là Thiết Ngao cũng phải kém hắn!

Thủ lĩnh Dạ Vũ lập tức giật mình tỉnh lại, sát cơ cuồng thịnh. Nàng đã ăn vào Tịch Diệt chỉ còn con đường chết. Dùng tổn thương đổi lấy tổn thương, đánh bay Kim Bích

Hàm cùng Nhan Khuyết ra ngoài. Sau đó lại trả một cái giá lớn cánh tay trái bị Băng Phách Thần Quang đóng băng, đánh ngã Sở Vân xuống đất. Sau đó nàng quát lên một tiếng, giơ cao Linh Yêu chủy thủ, lăng không bổ xuống, hướng Sở Vân tung ra một kích tất sát.

Chủy thủ ảm đạm, xẹt qua không khí, phát ra một tiếng rít khẽ. Giống như là tử thần phát ra thanh âm đùa bỡn đối với Sở Vân. Một luồng hàn phong âm u lạnh lẽo, lăng không thổi tới, muốn mang theo tất cả thể xác và tinh thần Sở vân.