Thiên Mã Tung Hoành không ngừng nói, ý đồ muốn đánh tan ý chí chiến đấu của Vương Trạch Long. Vương Trạch Long cắn răng, thế công càng thêm lăng lệ ác liệt. Thiên Mã Tung Hoành giận dữ:
- Ngươi lăn lộn bao năm như vậy, còn chưa rõ tình thế hiện giờ sao. Tiểu Bá Vương thì tính là cái gì? Chỉ cần viện quân đến, hắn cũng phải ngoan ngoãn cúp đuôi bỏ chạy thôi. Màn quang tráo này cho dù phải kìm chân hắn trong ba bốn ngày cũng không thành vấn đều!
- Phòng ngự cuối cùng thì vẫn chỉ là phòng ngự. Có gan thì ngươi đi nói mấy lời này với Sở Vân!
Vương Trạch Long cười lạnh, thần sắc lại càng trở nên kiên nghị.
- Giỏi! Giỏi lắm! Vương Trạch Long ngươi biến thành chó săn rồi hả? Vậy thì để cho ta trước mặt chủ nhân mới của ngươi, chém cái đầu chó của ngươi xuống.
Thiên Mã Tung Hoành thấy công kích ngôn ngữ không có kết quả, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Đao kiếm hợp lại, tao thành thế công vô cùng lăng lệ, lập tức ép Vương Trạch Long xuống hạ phong.
- Không tốt!
Sau năm mươi hiệp, Vương Trạch Long bị Thiên Mã Tung Hoành tóm được sơ hở, đánh bay yêu binh có trong tay. Mắt nhìn thấy đao kiếm đối phương chém tới, đồng tử hắn lập tức co rụt lại, cảm được uy hiếp mãnh liệt của tử vong.
Ầm!
Đúng lúc này, Thiên Địa chợt tối sầm lại, một tiếng nổ lực lớn khiến cho toàn bộ thiên địa rung chuyển, khiến cho lỗ tai mọi người lập tức ù ù.
Sắc mặt Thiên Mã Tung Hoành lập tức kịch biến, cả kinh kêu lên:
- Chuyện gì xảy ra?
Vương Trạch Long nhân cơ hội này, tiếp nhận yêu binh từ trong tay một tên tinh binh Hải Giao, đồng thời ổn định lại cước trụ. Nhưng mà cũng không có phát sinh công kích giống như là trong dự kiến. Chỉ thấy Thiên Mã Tung Hoành cưỡi trên Hổ Bì Thiên Mã, một người một ngựa đều ngơ ngác nhìn lên bầu trời, hai mắt trợn trừng. Vương Trạch Long chợt ngẩng đầu lên lên nhìn lại. Chỉ thấy quang mạc mờ đi rất nhiều, mắt vẫn thấy được tàn lửa vẫn không ngừng thiêu đốt, tai vẫn nghe được từng tiếng rống đầy bi thảm của bốn đại yêu thú, hiển nhiên đại trận Tứ Huyết Tượng vừa phải nhận một đợt công kích đạo pháp hung mãnh đến cực điểm.
Sở Vân xuất thủ!
Tinh thần hắn chấn động, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài, chỉ thấy trước người Sở Vân có một đầu bạch hồ đứng thẳng, miệng hồ khẽ nhếch lên, đang tiếp tục triệu tập yêu nguyên, chuẩn bị đợt công kích tiếp theo. Vô số lưu hỏa đang không ngừng lưu chuyển dung hợp bên trong miệng hồ tạo thành hình dáng một đóa hỏa liên vô cùng sống động. Mỗi một cánh hoa đan xen vào nhau, lộ ra vẻ mượt mà bóng bẩy. Dưới một hồi linh
nguyên truyền ra từ trên đảo, hỏa liên bị phun ra, xẹt qua một đường vong cung diễm lệ trên không trung, dọc đường không ngừng hấp thu đại lượng hỏa nguyên khí trong không khí, nhanh chóng bành trướng chẳng mấy chốc đã to bằng một chiếc xe ngựa.
Ầm!
Hỏa liên trùng điệp đánh xuống, chỉ trong thoáng chốc hỏa diễm đã tràn ngập, quang tráo liên tục nhấp nháy, nhiệt lượng đáng sợ đến mức cho dù cách một màn hào quang người ta vẫn cảm thấy bỏng rát.
- Đạo pháp tuyệt phẩm!
Thiên Mã Tung Hoành liên tục nuốt nước bọt, rốt cục cũng phun ra được mấy chữ này!
- Không tốt đây là đạo pháp tuyệt phẩm Diệt Thế Hồng Liên!
Nụ cười trên mặt Anh Hùng Đảm đã biến mất vô ảnh vô tung, thay vào đó là thần sắc đầy hoảng hốt cùng sợ hãi. Hắn có thể cảm giác được một cách rõ ràng, tu vi của bốn đầu Đại Yêu thú trong địa đàn đang giảm xuống một cách chóng mặt.
- Sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa rồi, Đảo chủ, chạy thôi!
Lời nói lúc này cùng ngữ điệu đắc ý ban nãy của Anh Hùng Đảm quả thực là khác nhau một trời một vực.
Nhưng Trữ gia Đảo chủ cũng không còn tâm trạng đâu mà truy cứu mấy chuyện nhỏ nhặt này, cố nén kinh hãi, dồn dập hạ lệnh.
- Nhanh! Triệu tập tộc nhân, thông qua mật đạo lập tức chạy trốn!
Diệt Thế Hồng Liên cũng giống như Hỏa Đức chân thân đều là đạo pháp hành hỏa tuyệt phẩm. Hỏa Đức chân thân nếu do một mình yêu thú sử dụng sẽ hóa thành một đoàn lưu hỏa, nếu là tăng phúc phòng hộ, sẽ hóa thành Hỏa Đức tinh quân. Diệt Thế Hồng Liên đơn thuần chỉ là đạo pháp công kích. Đem nguyên khí hành hỏa ngưng tụ vào cùng một chỗ, hình thành hỏa liên, bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố.
- Uy lực của đạo pháp tuyệt phẩm quả nhiên là không bình thường. Lúc này Thiên Hồ mới chỉ là giai đoạn đại yêu đã thôi phát được ra hiệu quả đến như thế. Nếu như Thiên Hồ phát triển đến giai đoạn Linh Yêu thì...
Trong nội tâm Sở Vân không khỏi cảm thấy nóng bỏng. Một phút sau, hắn dựa vào uy lực của Thiên Hồ cùng Diệt Thế Hồng Liên, cường công đánh hạ Trữ gia Đảo. Bất quá đại bộ phận tộc nhân Trữ gia đã lợi dụng mật đạo chạy trốn mất.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL- Không cần truy đuổi! Trữ gia kinh doanh nhiều năm như vậy, trong mật đạo tất nhiên là sẽ bố trí vô số cơ quan cùng bẫy rập, tiết kiệm nhân thủ đi vơ vét bảo vật trong kho. Tin tưởng viện quân Trữ gia đã sớm lên đường, thời gian còn lại của chúng ta đã không nhiều rồi.
Trong lòng của hắn rất chờ mong. Trữ gia giỏi về kinh thương Trữ gia Đảo lại là một trong những trung tâm mậu dịch lớn nhất của Chư Tinh Quần Đảo. Tài phú chất chứa ở nơi này tuyệt đối sẽ không phải là chuyện đùa. Không bao lâu đã có người bẩm báo:
- Bẩm báo Thiếu đảo chủ, quân ta trong một bảo tàng của Trữ gia phát hiện chừng trăm quả trứng yêu thú Hải Giao!
- Gì?
Sở Vân cả kinh. Tàng trữ nhiều trứng yêu thú Hải Giao như vậy, xem ra Trữ gia định lợi dụng thượng tướng Vương Trạch Long, bồi dưỡng ra một chi tinh binh Hải Giao. Bất quá xem ra hiện tại lại tiện nghi cho Sở Vân rồi.
- Báo! Quân ta tìm thêm được một bảo tàng, trong đó phát hiện ra sáu kiện Đại Yêu binh, bốn trăm tám mươi kiện Tiểu Yêu binh, các loại tài liệu luyện khí nhiều vô số kể, hiện đang kiểm kê.
Sở Vân cười to, nhớ vài ngày trước, Du Nha vẫn còn đang phàn nàn, nói tài liệu luyện binh của mình tiêu hao quá nhanh, nay xem ra đã kiếm được nguồn rồi.
- Nếu Du Nha đại thúc thấy được nhóm lớn tài liệu luyện khí này, chỉ sợ là cao hứng phát điên mất.
- Báo! Quân ta mở ra được luyện đan thất dưới mặt đất của Trữ gia, phát hiện vài ngàn chủng loại đan dược, hiện tại còn đang kiểm kê tổng số.
- Báo! Quân ta đã tìm được mật thất cất trữ đạo pháp của Trữ gia…
- Báo! Quân ta ngoài ý muốn phát hiện ra một bảo khố của Trữ gia dưới mặt đất, không thể mở ra bí tỏa để tiến vào.
Trong mắt Sở Vân lóe lên tinh mang:
- Có bí tỏa ở bảo khố dưới mặt đất. Mau dẫn ta đi xem.
Kiếp trước trong quá trình tầm u thám bí, hắn cũng đã từng gặp qua bí tỏa ở trong một di tích cổ. Thám u nhất lưu đối phó với những bí tỏa này tự nhiên là có phương pháp độc đáo riêng. Hắn rất hiếu kỳ, trong bảo khố bị bí tỏa, đến tột cùng cất chứa bảo vật gì?