Chí Tôn

Chương 218: Vũ dũng của chúng ta (thượng)

- Không sai, ta cũng suy đoán như vậy!

- Theo tin tình báo, trứng yêu thú của Sở Vân là đạt được trong lễ thành niên. Thẳng thắn tuyên bố với mọi người là hỏa hồ dị biến. Hôm nay xen ra không hề đơn giản như vậy!

Chiến đấu cho tới bây giờ, Thiên Hồ cũng không thể tránh khỏi để bại nộ thân phận của nó.

- Yêu thú tuyệt phẩm?

Đoạn Thiên Nhai không kiềm chế được, hai mắt tỏa quang mang. Vật cưỡi Lam Vũ Hải Lam cấp số Đại Yêu của hắn đã là đỉnh phong. Hắn đã sớm nghĩ muốn thay đổi.

Khi xuất hiện yêu thú tuyệt phẩm Thiên Hồ, có vẻ như là lựa chọn tốt hơn!

Hắn nghĩ cách, nhưng người khác còn hơn như vậy. Ánh mắt nóng bỏng, vẻ tham lam toát ra rất rõ nét.

Yêu thú tuyệt phẩm biểu hiện cho tiềm lực và thân phận. Đặc biệt Thiên Hồ cũng chỉ tu luyện tới cấp số Đại Yêu, bắt được nó cũng không phải không có khả năng. Nếu tu luyện đến cấp số Linh Yêu, liền vượt quá khả năng của mọi người.

- Thiên Hồ tuyệt phẩm! Ta thật muốn cưỡi trên lưng nó!

Trầm Văn Bác liếm liếm môi khô ráp.

- Hừ! Yêu thú tuyệt phẩm Thiên Hồ, ngươi thật là có phước! Ngày mai Viên Tái Bác ta sẽ dùng một đao chém chết Sở Vân, đoạt lấy Thiên Hồ!

Viên Tái Bác rống lớn.

Tuy các tướng lĩnh khác không nói lời nào. Thế nhưng khuôn mặt có chút thay đổi, trong lòng đều muốn cướp được Thiên Hồ.

Hoa Anh thấy thời cơ đã chín muồi, tâm tư mọi người đang xích mích, bỗng nhiên cười lên một tiếng:

- Nếu chư tướng đều có chiến ý, hà tất phải chờ đến khi trời sáng? Đêm nay trực tiếp tấn công!

- Thế nhưng, đại quân ác chiến một ngày một đêm, tướng sĩ đã mệt mỏi, như vậy không tốt cho lắm.

Có thống lĩnh chau mày nói.

- Không chỉ có như vậy, yêu thú, yêu binh, yêu thực trong tay các vị tướng lĩnh. Yêu khí đã hao tổn nhiều, chiến lực không đủ.

Có người do dự nói.

Hoa Anh tiếp tục cười, trên thực hắn cố ý đưa ra Thiên Hồ, chính là gợi lên lòng tham của quần hùng. Lập tức chặn ngang, khuyên nhủ:

- Đại quân chúng ta đã mệt mỏi, tự nhiên quân Thư gia cũng đã mệt. Yêu nguyên chúng ta thiếu thốn cần bổ sung. Lẽ nào Sở Vân cũng không như vậy sao?

Ngừng lại một chút hắn lại nói tiếp:

- Vả lại phòng thủ, khiến bọn chúng còn có cơ hội đột phá vòng vây. Không bằng chủ động tấn công, sự mạo hiểm sẽ ít hơn. Các vị nghĩ mà xem. Nếu như phòng thủ, thực sự Sở Vân đã phá vòng vây trốn thoát rồi. Tin tức này truyền khắp Chư Tinh Quần Đảo, mặt mũi chúng ta để đâu?

Lời nói này quả thực, đi vào lòng mọi người, tất cả quần hùng đều rung động.

- Được. Vậy chúng ta hãy nghỉ ngơi một canh giờ, nay đêm nay cường công, tiêu diệt Thiết Lung thành!

Quần hùng nhất tề đưa ra sáng kiến.

Trong thành Thiết Lung.

Ào ào ào ào!

Nguyên khí cuộn trào mãnh liệt, dường như dịch thể nồng đậm trong phòng cuộn trào thành một dòng xoáy bị Túy Tuyết Đao, Thiên Hồ cùng yêu binh, yêu thực hấp thụ một lượng lớn.

Sở Vân không ngừng đưa tay vào túi Tiên Nang tại thắt lưng, nắm ra từng nắm thạch tệ, từng đám thạch tệ bay vào không trung.

Những thạch tệ này, phần lớn còn chưa rơi xuống đã bị tiêu hao không còn. Trong không khí những hạt thạch tệ vụn vặt từng đám bay lên.

Túi Tiên Nang này chính là Tinh Hải Long Cung tiếng tăm lừng lẫy. Túi Tiên Nang thượng đẳng này vô cùng quý giá, giá trị có thể ngang bằng yêu thú tuyệt phẩm.

Những thạch tệ này đều là những thứ dự trữ tại tiền điện trong Tinh Hải Long Cung.

Hôm nay Sở Vân sử dụng đến, nhanh chóng bổ sung yêu nguyên cho yêu vật trong quân.

Chuyện này nếu để liên quân nhìn thấy, e là vô số người phải giậm chân mắng Sở Vân hoang phí!

Những thạch tệ này là tài phú rất lớn. Sử dụng như vậy, thật giống như là để ngọc trai hóa thành đá vụn, đại pháo đánh muỗi.

Nhưng lúc này không có cách nào khác. Sở dĩ Sở Vân có thể thủ vững đến nay, đều là nhờ bổ sung yêu nguyên cho yêu vật toàn quân kịp thời. Khiến hỏa lực quân mình dư thừa.

Rốt cục yêu nguyên bổ sung cho yêu vật toàn quân đã hoàn tất, Sở Vân liếc mắt qua Tiên Nang Tinh Hải Long Cung. Âm thầm thở dài một tiếng, thạch tệ hao tổn rất nhiều, vốn thạch tệ giống như hai ngọn núi nhỏ, giờ chỉ còn lại không đến một nửa.

Không chỉ có như vậy, các loại kỳ trân dị bảo bày trên ba mươi chiếc bàn trong điện dùng hơn phân nửa. Bây giờ còn lại không được bao nhiêu.

Rất nhiều trứng yêu thú tư chất thượng đẳng cũng đều dùng đến. Giao cho năm lão tướng, trong khoảng thời gian ngắn ấp trứng nở. Đồng thời chém giết yêu thú hoang dại trong rừng rậm Thư gia chủ đảo hấp thụ yêu tinh, rất nhanh tăng cấp tu vi.

Kinh nghiệm của các lão tướng đều rất dư thừa, yêu thú tư chất thượng đẳng, có thể trong thời gian ngắn nhất hình thành sức chiến đấu. Chế tạo ra một ít tướng lĩnh tạm thời. Truyện Tiên Hiệp

Nguồn mộ lính của Thư gia đảo cũng không hề thiếu, đảo dân cũng đều rất dũng mãnh, tư chất rất cao. Thế nhưng tướng lĩnh khan hiếm, làm như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ. Trong một khoảng thời gian ngắn phải đào tạo ra đội quân lực mạnh mẽ chống lại liên quân.

Về phần hậu điện, hôm nay Thư Thiên Hào chính thức thu phục Thương Lam Hải Long, thân thể thương nặng, dẫn đến nguyên bản tu vi cấp kiếp yêu giảm xuống cảnh giới Đại Yêu. Trong khoảng thời gian ngắn này, hắn đã ở trong rừng rậm Thư gia đảo tích cực bù đắp tu vi. Mục tiêu là trong khoảng thời gian ngắn nhất đề thăng tới cảnh giới Linh Yêu.

Ngoài những việc này, Sở Vân cũng luôn có lòng tin kiên cường chống đỡ trấn thủ tại đây.

Nhưng mà lúc này, hắn cũng có chút dao động.

Rốt cục có nên rút khỏi đây hay không?

Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, tuy rằng hắn cương mãnh, nhưng trong cơ thể hắn chưa bao giờ cảm thấy man dũng như vậy. Then chốt chính là, không phải một mình hắn tại chiến trường. Bên cạnh hắn còn có Kim Bích Hàm, Vũ Đại Đầu, và gần một nghìn tàn binh.

Những người này, đã trải qua nhiều ngày ác chiến như vậy mà vẫn có thể sống sót, đúng là tinh binh tinh nhuệ trong những tinh binh tinh nhuệ. Nếu giữ được phần binh lực này, ngày sau phản kích sẽ có tác dụng lớn.

- Báo! Quân địch treo đèn đánh đêm, đã tập hợp một đội binh mã lớn dưới chân thành, chuẩn bị phát động tán công suốt đêm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên có binh lính thông tin tiến tới cấp báo.

- Cái gì?

Vũ Đại Đầu nhất thời sợ hãi, bỗng nhiên đứng phắt dậy, sắc mặt hoảng hốt.

Binh sĩ bên cạnh cũng một phen rối loạn.

- Sợ cái gì!

Sở Vân quở mắng, nhất thời toàn bộ trở thành một mảnh yên tĩnh. Các tướng sĩ trông thấy bộ dáng bình tĩnh của hắn, nhất thời như tìm được một chỗ dựa, đều bình tĩnh trở lại.

Đây chính là tầm ảnh hưởng của tướng lĩnh. Nếu như không có sự quản lý của tướng lĩnh, binh lính cường thịnh đến đâu cũng trở nên tan tành thành từng mảnh.