Kim Bích Hàm cười cười, có chút nhụt chí lại có chút mừng thầm. Vẻ mặt Sở Vân không giống như đang làm bộ. Hơn nữa hắn cũng không có lý do để lừa gạt mình.
- Chẳng qua, ta thực sự hiểu nàng hơn người khác một chút.
Sở Vân cười rộ lên, vẻ mặt ý vị thâm trường. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Phải không? Nói ta nghe thử.
Kim Bích Hàm nhướng mày, trong lòng căng thẳng, giọng điệu cũng có vẻ rất tùy ý.
- Không thể nói, không thể nói.
Sở Vân lại lắc đầu.
- Nói hay không?
Kim Bích Hàm trừng mắt nhìn qua.
- Không thể nói, không thể nói. Nói ra huynh cũng sẽ không tin.
Sở Vân rất kiên trì.
- Vậy quên đi, ta ngủ.
Kim Bích Hàm bĩu môi, trong lòng hừ lạnh một tiếng, đến giường nằm, quay lưng về phía Sở Vân.
Sở Vân không nghi ngờ, chỉ cười. Hắn ngồi bên cửa sổ, ánh mắt sáng ngời, nhớ lại ký ức kiếp trước.
Ngoài mặt, Hồng Thường Tiên Tử là vũ cơ rất có tiếng ở Chư Tinh Quần Đảo, mỹ danh lan xa bốn bể, thậm chí ở quốc đảo khác cũng có danh tiếng không nhỏ.
Kỹ thuật nhảy của nàng, hết sức uyển chuyển, ẩn chứa sự khiêu khích, gợi cảm mê người, câu động lòng người. Giống như áng mây đỏ rực sỡ, tay áo tung bay, như hoa hoa, nhẹ nhàng theo gió.
Chẳng qua, thân phận vũ cơ của nàng chỉ là vỏ bọc trước mặt mọi người. Thân phận thực sự của nàng, chỉ sợ ai cũng không nghĩ ra.
Phi Hổ!
Cuồng Sư, Phi Hổ, Tàn Lang, chính là ba đoàn hải tặc lớn nhất ở Chư Tinh Quần Đảo.
Tàn Lang bị Sở Vân bạo phát, chém một đao chết uất nghẹn. Thật ra thực lực của hắn vô cùng mạnh, nhưng thực lực của Phi Hổ còn cao hơn cả hắn.
Đoàn hải tặc Phi Hổ nổi tiếng với là đoàn hải tặc nữ. Tất cả thành viên, không có một nam nhân nào, đều là nữ tử.
Vật phẩm các nàng cướp đoạt được, phần lớn tập trung vào tài bảo, xa xỉ phẩm, tác phẩm nghệ thuật thủ công. Hàng hóa thương phẩm bình thường cũng không nằm trong phạm vi những thứ bọn họ muốn cướp.
Thủ đoạn của các nàng so với nam nhân càng tàn nhẫn, phạm vi đánh cướp vô cùng rộng lớn, cơ hồ bao trùm toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo. Theo lời đồn đại, thuyền hải tặc phần lớn là cấp số Linh yêu. Trong tất cả các đoàn hải tặc, hành tung đoàn của các nàng thần bí nhất, mơ hồ bất định, làm người ta khó có thể đoán được.
Nếu tập hợp hành tung của cả hai thân phận gắn liền với nhau, có thể đoán được.
Chẳng qua mọi người sao có thể liên hệ được, một người có mỹ mạo động lòng người, vũ cơ như tiên nữ trong lòng mọi người, và một hải tặc Phi Hổ giết người không ghê tay, lòng dạ hiểm độc lại với nhau?
Hồng Thường Tiên Tử ngụy trang quá tốt, đã lừa gạt được mọi người. Mặc dù ở kiếp trước của Sở Vân, thân phận của các nàng, cũng không phải bị người vạch trần. Mà là Hồng Thường Tiên Tử chủ động để lộ ra.
Nhớ rõ lúc đó, toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo đều ngạc nhiên. Rất nhiều thương gia giàu có nghe được tin tức này, đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Thì ra kẻ hung ác đã khiến bọn họ tổn thất nghiêm trọng, chính là Vũ cơ nổi tiếng khiến bọn hắn luôn tìm mọi cách để lấy lòng!
Chẳng qua, hiện tại mọi người còn không biết bí mật trọng đại này.
Trừ Sở Vân.
Bí mật nàycó giá trị trọng đại. Phải vận dụng như thế nào mới có thể có ích lợi lớn nhất đối với mình?
Trong lòng hắn đang cân nhắc.
Bốn ngày sau, Tinh Thánh đại xạ lễ chính thức khai mạc.
Trên bãi bắn bia, hầu hết các sư phụ và thư sinh Thiên Ca Thư Viện đều tụ tập ở đây.
Trên đài cao mấy trượng, trên bàn có bày đủ rượu hoa quả chén cốc. Ngồi ngay ngắn ở giữa là ba đại quốc chủ cùng viện chủ Thiên Ca - Phong Bá Nhạc.
Hai bên, cũng bày bàn rượu, hơn năm mươi vị thuộc các thế lực lớn đang ngồi. Bọn họ hoặc là chuyện trò vui vẻ, hoặc là cúi đầu xem danh sách.
Tinh Thánh đại xạ lễ, là một lần tụ hội của thế lực khắp nơi tới đây. Đầu tiên là giao lưu với nhau. Trong lúc đó, các thế lực cũng thử hợp tác vân vân. Thứ hai là vì tuyển chọn nhân tài xuất sắc, làm thế lực của họ mạnh thêm.
Mà danh sách trong tay bọn họ là do phía bên Thư Viện đặc biệt chuẩn bị. Trên danh sách đều là tư liệu về các thư sinh, lấy thực lực của bọn họ làm tiêu chuẩn để tham khảo.
Tinh Thánh đại xạ lễ là một cơ hội để bọn họ biểu diễn. Danh sách này khiến những người này trực tiếp cảm nhận được thực lực của các thư sinh.
Sau Tinh Thánh đại xạ lễ, mới là thời điểm thực sự quan trọng. Thế lực khắp nơi đều mời các thư sinh tới trực tiếp nói chuyện. Nếu buổi nói chuyện khiến họ vừa lòng, người đó sẽ mời bọn họ mời gia nhập vào thế lực của mình. Lần này đối với thư sinh xuất thân bình dân, cùng với thư sinh gia tộc quyền thế mà nói, là một cơ hội thay đổi vận mệnh, thăng chức rất nhanh.
Kiếp trước, Nhan Khuyết chính là dựa vào cơ hội lúc này tạo ra thành tích, cuối cùng trở thành câu chuyện được mọi người nhất thời ca tụng.
- Quá nhiều nhân vật lớn. Thật sự quá căng thẳng, ngón tay cũng phát run lên.
- Đáng chết, ta lại đi WC một chuyến.
- Tinh Thánh đại nhân, van cầu người ở trên trời có linh thiêng, phù hộ cho ta!
Rất nhiều thư sinh đều có biểu hiện thật sự khẩn trương. Có vài người nuốt nước miếng.
Có chút người khẽ cầu nguyện.
- Nhìn bên trái kìa. Đó có phải Hồng Thường Tiên Tử hay không?
Rất nhiều người nhìn chằm chằm vào một phía, ánh mắt sáng ngời.
- Đúng là tiên tử đại giá nha. Đáng tiếc lại che khăn, thật sự là đáng tiếc.
Có người phát ra tiếng thở dài tiếc nuối.
Ngồi ở bên trái đài cao, một nữ tử mặc Hồng Thường, hơn nữa rất thu hút sự chú ý của người khác. Nàng để tóc đen cuộn sóng thả dài, dáng người xinh đẹp. Khuôn mặt trắng mịn, khẽ lộ ra sau màn che mỏng, khiến khuôn mặt của nàng ẩn hiện phía sau tấm màn che, càng thêm chấn động lòng người, tăng thêm cảm giác muốn nhanh chóng được lật ra.
Mặc dù nàng ngồi sau bàn rượu, thân hình vẫn hoàn mỹ động lòng người. Cổ nàng trắng như tuyết, xương quai xanh tinh xảo, bầu ngực cao ngất, eo nhỏ khuất dạng không thấy, hai chân thẳng dài lộ ra đường cong hấp dẫn... Điều này khiến ánh mắt người ta lưu luyến không muốn rời đi nơi khác.
- Không hổ danh là Phi Hổ.
Sở Vân nhìn nàng thật sâu, chợt quay đầu đi. Không muốn làm nàng chú ý. Đối phương là đầu lĩnh hải tặc danh tiếng lẫy lừng, được liệt vào Dị Sĩ bảng, thực lực càng mạnh hơn so với Tàn Lang.
Ánh mắt nóng bỏng nhất nhìn chằm chằm vào Hồng Thường Tiên Tử chính là của Quốc chủ Mông Nguyên quốc.
Bộ dạng Quốc chủ Mông Nguyên quốc tráng kiện, toàn thân đầy bắp thịt. Nam nhân Mông Nguyên quốc thường để râu quai nón. Hắn nhìn Hồng Thường Tiên Tử, dùng bàn tay to vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh, nói:
- Đã sớm nghe nói tới mỹ danh của Hồng Thường Tiên Tử. Ha ha ha. Tới ngồi đây đi. Nơi này có tầm nhìn rất tốt!