Dịch: Sylvesta

Vạn Bảo Lâu.

Chiến Thiên Minh trước khi tới cũng đã nghe qua, có người nói nơi này là địa phương tượng trưng cho thân phận người lớn nhất trong Mạnh Nguyên thành.

Bởi vậy không phải a miêu a cẩu có thể tùy tiện ra vào.

Đồ vật trong Vạn Bảo Lâu đụng một tí là hơn vạn lượng bạc.

Thậm chí còn có hi thế bảo bối hơn triệu, hơn mười triệu lượng bạc.

Nếu như không cẩn thận làm hỏng phỏng chừng rất nhiều người cầm mệnh ném vào cũng không bồi đủ.

Vì lẽ đó, người bình thường căn bản không dám vào trong này.

Nhìn Vạn Bảo Lâu này xây dựng trang hoàng, Chiến Thiên Minh nhớ tới tình cảnh kiếp trước.

Khi đó, nhìn những đại thương trường siêu cấp xa hoa, còn có những quán rượu lớn 5 sao hắn cũng sẽ giẫm chân tại chỗ không dám đi vào. Bởi vì ở trong đó không phải một tiểu nhân vật như mình có thể đi vào. Nếu đi vào, phỏng chừng ngay lập tức bị người khác nhìn với con mắt khác thường.

Loại cảm giác đó giống như là có gai ở sau lưng vậy.

“Được rồi, ta thừa nhận lúc ấy ta có chút tâm lý tự ti.” Chiến Thiên Minh nói.

Bất quá, đó là trước đây.

Hiện tại, mình là ai?

Mình là Chiến Thiên Minh, tương lai sẽ trở thành nam nhân mạnh mẽ nhất trên Cửu Long đại lục.

Một cái Vạn Bảo Lâu nho nhỏ, là cái rắm gì.

Bất quá...

Vừa nãy là tên vương bát đản nào ở bên trong kêu cút ra ngoài?

Ca còn chưa tiến vào đấy.

Còn thiên lý nữa hay không?

Ta xxx tổ tông nhà ngươi chứ!

Người bảo ta cút ra ngoài là ta không được vào chắc.

Ghê tởm, ta cứ đi vào đó, ngươi làm gì được ta.

Nhấc chân, cất bước.

Chiến Thiên Minh trực tiếp đi vào trong.

Vừa đi vào, Chiến Thiên Minh liền nhìn thấy một nam một nữ đứng cách đó không xa trợn mắt đối mặt nhau.

Không, chuẩn xác mà nói thì nữ tử đang trợn mắt nhìn.

Cô gái kia nhìn qua chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, mặc một thân hồng y, dung mạo không tồi, bất quá cũng chỉ có thể nói là không tệ, không tính đặc biệt xinh đẹp hơn nữa kết hợp với cái sắc mặt giận dữ kia Chiến Thiên Minh nhất thời ở trong lòng cho nàng 5 điểm.

Thất bại!

Một điểm ôn nhu của nữ nhân cũng không có.

Năm điểm là cao lắm rồi.

Bất quá, cái vóc người kìa thực sự là tốt đến không nói nên lời à. Tuổi còn trẻ mà hai gò núi đã nhô thật cao, làm y phục của nàng như sắp bung ra vậy. Hơi chuyển ánh mắt xuống dưới, một cái khăn lụa màu đỏ gắn liên châu chế thành đai lưng ôm gọn lấy vòng eo yêu kiều, hơn nữa nàng còn sở hữu một đôi chân dài đến nách. Đây quả thực là một vóc người hoàn mỹ à.

Còn nam nhân kia khá là tuấn tú, có chút dáng vẻ thư sinh, chấm điểm nhan sắc thì cũng được trên 8 điểm.

Nói cách khác, đây là tiêu chuẩn của một soái ca hơn nữa còn soái rất khác biệt.

Chỉ là...

Tại sao tên này cứ cho người ta cảm giác như một thằng đểu cáng?

Trong đầu Chiến Thiên Minh hiện lên mấy dấu hỏi.

Lúc này, nam tử này ra vẻ nhu tình nói với hồng y nữ tử: “Vô Song, ta mặc kệ ngươi nói cái gì. Chỉ cần ngươi một ngày còn không có tìm được bạn trai, ta sẽ không từ bỏ theo đuổi người coi như mỗi ngày ngươi đều mắng ta thậm chí đánh ta, ta cũng phải theo ngươi, mãi đến khi ngươi đáp ứng làm bạn gái của ta mới thôi.”

Nghe vậy, Chiến Thiên Minh sững sờ.

Cái đệch! Nam tử này cũng quá ghê tởm đi? Tiện cũng không thể tiện đến trình độ như thế này à?

Thực sự là ném hết mặt mũi nam nhân chúng ta.

Bất quá, nam tử này rất có nghị lực à.

Không còn nhiều. Nam nhân như vậy trên đời này tuyệt đối đã không còn nhiều.

Quên đi, quản những thứ này làm gì?

Mình tới nơi này, đó là dùng tiền lời mua đồ, có thời gian xem trò vui còn không bằng trước tiên làm chính sự.

Nghĩ vậy Chiến Thiên Minh liền đi tới trước quầy.

Ngay khi Chiến Thiên Minh đi qua một nam một nữ kia thì nữ nhân này đột nhiên xoay người lại vọt tới trước mặt Chiến Thiên Minh.

Hô địa! Trực tiếp đè ngã Chiến Thiên Minh.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Chiến Thiên Minh còn không rõ chuyện gì xảy ra, một đôi môi đỏ đã hôn hắn, chặn cái miệng của hắn lại.

“A a...”

Chiến Thiên Minh sững sờ, trợn trắng mắt.

Ta xxx! Chuyện gì xảy ra?

Cái đệch!

Ca lại bị một nữ nhân cưỡng hôn?

Đây là thế đạo gì à?

Có còn vương pháp hay không à?

“Ba...”

Sau khi hồng y nữ tử hôn xong Chiến Thiên Minh, con mắt không hề liếc mắt nhìn Chiến Thiên Minh một cáu. Nàng chỉ trừng mắt nhìn nam tử tuấn tú kia làm bộ dáng ta là đại tỷ, duỗi ngón tay cái chỉ Chiến Thiên Minh.

“Thấy không, hắn chính là bạn trai ta, hiện tại ngươi có thể từ bỏ tâm tư kia được rồi chứ?”

Nói xong, hồng y nữ tử đưa tay mơn trớn vai Chiến Thiên Minh.

Nam tử tuấn tú kia nhìn Chiến Thiên Minh một cái, sau đó hai tay che mặt, vẻ gượng ép.

“Không... Ông trời, đây không phải sự thật... Ô ô...”

Nam tử tuấn tú vừa khóc vừa chạy ra ngoài.

Chiến Thiên Minh hoàn toàn sửng sốt.

Nam tử này thực sự là kỳ hoa cực phẩm thiên hạ ít có à! Thế mà lại khóc lóc như đàn bà?

Ạch...

Còn có nữ tử bên cạnh mình cũng quá cởi mở đi?

Tuy rằng ca không phải rất chú ý, thế nhưng...

Chiến Thiên Minh xoay đầu, nhìn phía hồng y nữ tử, nói: “Tiểu thư, phiền phức ngươi bồi thường phí tổn thất tinh thần cho ta, còn có phí dằn vặt thân thể.”

“Cắt.” Hồng y nữ tử trợn mắt nhìn Chiến Thiên Minh rồi xoay người rời đi.

“Này, tiểu thư, ngươi còn không bồi thường tổn thất chi ta, tổng cộng 10 ngàn lượng bạc.” Chiến Thiên Minh hô.

Đáng tiếc, hồng y nữ tử đã sải bước rời đi.

Chiến Thiên Minh cười nhún vai một cái.

Lần này ra ngoài, thực sự là một kỷ niệm đầy ý nghĩa.

Đầu tiên là gặp phải nữ thổ phỉ, hiện tại lại gặp phải nữ lưu manh.

Thiên hạ to lớn thực sự là không gì không có. Tại sao một mực để mình trước sau trong vòng hai ngày gặp gỡ hai người như thế?

Lẽ nào, mình gần đây có số đào hoa?

Chiến Thiên Minh nở nụ cười.

Cười đến rất sảng khoái.

Mấy tiểu nhị trong Vạn Bảo nhẹ giọng nói thầm, mắt thấy Chiến Thiên Minh đi tới, bọn họ vội vã ngừng lại không dám tiếp tục lẩm bẩm.

“Có Bách Hoa Thảo, Liên Quang Sinh Tinh Lộ, còn có Bát Khảm Lưu Ly Hôi không?” Chiến Thiên Minh mở miệng hỏi.

Ba món đồ này là ba vị thuốc chính để luyện chế đan dược. Tuy rằng có thể mua được ở hiệu thuốc nhưng Chiến Thiên Minh cũng không tính làm như thế, mà là cố ý mua trước dược liệu chính sau đó mới đi tới hiệu thuốc mua những dược liệu khác. Làm như vậy người khác mới không đoán được đan phương.

Dù sao, đây cũng là đan phương thay đổi à.

Không hảo hảo lợi dụng một chút, chẳng phải là xin lỗi mình tiêu hao hết hơn 300 điểm Long khí?

“Đương nhiên là có, chúng ta nơi này bất luận là linh dược hay là thượng đẳng vũ khí hoặc là linh phù gì đều có, có thể nói không thiếu gì cả.” Một tiều nhị tự hào nói, trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo, phảng phất mình làm việc ở đây là một việc vô cùng tự hào.

Cuối cùng, tiểu nhị này bổ sung: “Không biết khách quan ngài muốn bao nhiêu cây?”

Chiến Thiên Minh suy nghĩ một chút, nói: “Trước tiên cho ta một cân.”

“Cái gì?” Tiểu nhị này một trận kinh ngạc.

...

Rất nhanh, Chiến Thiên Minh từ trong Vạn Bảo Lâu mua được dược thảo cần thiết.

Bất quá...

Con mẹ nó! Quá đắt à!

Mới mua 3 loại dược liệu chính mà mất tới tận 50 ngàn lượng bạc.

Cái này có khác gì đi ăn cướp?

“Gian thương! Tuyệt đối là gian thương...”

Đem ba bao dược liệu thu vào hệ thống túi trữ vật, Chiến Thiên Minh phẫn nộ rời đi.

Mấy tiểu nhị lộ dáng vẻ vô tội, phảng phất đang nói: Đại gia, ngài mua ba loại thuốc này là mua theo cân đó, có thể không quý sao?

Vừa rời khỏi Vạn Bảo Lâu, còn chưa đi được mười bước, Chiến Thiên Minh liền thấy mấy Võ tu sắc mặt âm trầm đi tới trước mặt mình. Hơn nữa, đằng sau mấy võ giả này là một cái cô gái mặc hồng y.

Nhìn một lúc, Chiến Thiên Minh liền nhận ra hồng y nữ tử này chính là nữ lưu manh vừa nãy đẩy mình cưỡng hôn.

Nhìn khí thế hùng hổ của nàng, lẽ nào ai lại đi trêu chọc nàng.

Ngay khi Chiến Thiên Minh âm thầm nghĩ, hồng y nữ tử đột nhiên chỉ tay về phía Chiến Thiên Minh, tỏ rõ vẻ tức giận.

“Chính là hắn! Bắt hắn lại cho ta.”