"Ta muốn hỏi Đại trưởng lão, khi huyết mạch của ta bị phế thì Diệp gia có vị trưởng lão nào đứng ra nói chuyện cho ta không?"

"Dù chỉ nói một lời công bằng cũng không có!"

"Muội muội ta cũng là người của Diệp gia, bị bệnh nặng thể hàn, Diệp gia lại không chịu cung cấp lấy một viên Khai Dương Đan, muốn muội muội ta trực tiếp chết cóng!"

"Gia tộc không có một chút ấm áp nào như thế thì không có cũng chẳng sao!"

Từng câu từng từ của Diệp Thanh đâm thẳng vào tim gan.

Hắn đã sớm nhìn thấu Diệp gia là một gia tộc máu lạnh vô tình.

Những trưởng lão Diệp gia kia đều là một đám người hám lợi, khi Diệp Thanh không bày ra thiên phú và thực lực thì ai cũng nghiêng về hướng gia chủ và Diệp Ngôn.

Mãi đến khi Diệp Thanh giết Diệp Ngôn thì Đại trưởng lão mới đứng ra.

Đại trưởng lão dốc hết sức bảo vệ Diệp Thanh cũng là vì suy xét cho lợi ích của gia tộc!

Chỉ coi trọng lợi ích mà không có chút tình nghĩa nào cả.

Diệp Thanh không có khả năng ở lại gia tộc này để cùng thối nát theo đám người đó!

"Muội muội, chúng ta đi!" Diệp Thanh nói xong thì kéo bàn tay ngọc của muội muội rồi nhanh chân rời đi.

Hà Hùng vừa đi không xa đã nghe Diệp Thanh và Diệp gia cắt đứt quan hệ, trong mắt Hà Hùng lập tức bắ n ra một tia sắc lạnh.

Ông ta bỗng xoay người lại.

"Trưởng lão, giết hắn!" Hà Vũ Mẫn bên cạnh Hà Hùng âm u nói.

Trong mắt nàng ta tràn đầy sát ý lạnh lẽo.

Vừa thành thân chưa bao lâu đã trở thành quả phụ, Hà Vũ Mẫn đã hận Diệp Thanh đến cùng cực.

"Tiểu thư, người yên tâm, ta nhất định sẽ giết hắn! Người đối nghịch với Vương phủ không có kết cục tốt!"

Hà Hùng nhe răng cười, ra hiệu cho các cường giả Vương phủ lao đến bao vây Diệp Thanh lần nữa.

Vương phủ có tổng cộng hai mươi người, trong đó có năm người lên đến Luyện Thể cảnh tầng chín.

"Đại trưởng lão, hiện tại Diệp Thanh đã cắt đứt liên hệ với Diệp gia, ta đưa hắn về Vương phủ hỏi tội thì chắc ngươi không có ý kiến chứ?" Hà Hùng cười lạnh một tiếng, không che giấu sát ý trong đôi mắt.

Đưa Diệp Thanh đến Vương phủ thì hắn sẽ phải chịu đủ loại cực hình của Vương phủ.

"Cái này..." Đại trưởng lão Diệp gia nghẹn lời.

Ông ta đã không có lý do ra tay ngăn cản nữa.

Diệp Thanh tuyên bố thoát ly quan hệ với Diệp gia trước mặt mọi người, không để lại chút đường lui nào.

Đại trưởng lão biết Diệp Thanh muốn triệt để quyết liệt với Diệp gia!

Vậy thì dù có bảo vệ được Diệp Thanh thì cũng không có ích lợi gì, sau này hắn cũng không trợ giúp cho Diệp gia.

Đại trưởng lão trầm mặc.

Hà Hùng cười to, sát khí toàn thân bùng nổ như bão táp.

"Oanh!"

Tu vi Ngưng Nguyên tầng bốn được phóng thích ra.

Sau một khắc, Hà Hùng đích thân đánh tới.

"Ồn ào!"

Diệp Thanh chém Tu La Huyết Kiếm ra, thi triển Phong Kiếm Thuật.

Trong nháy mắt, chỉ nghe một tiếng phốc, thân thể Hà Hùng bị một kiếm xuyên thủng.

"Ngươi!" Hà Hùng kinh hãi muốn chết.

Cảm nhận được sự sống trong cơ thể mình đang trôi qua, trong nháy mắt tinh huyết trong người Hà Hùng đã bị Tu La Huyết Kiếm hút sạch.

Ngưng Nguyên cảnh tầng bốn đã chết.

Hà Hùng cũng không chịu nổi một chiêu dưới tay Diệp Thanh.

Nhưng thời khắc này trạng thái của Diệp Thanh đã bắt đầu suy yếu.

Liên tục thi triển Tu La Huyết Kiếm tiêu hao rất nhiều sức lực của Diệp Thanh.