*Chương 14: Thực Chiến
Tác giả: Tà Lão Quái*
Sau khi đã tu luyện hoàn thành “Liệt Hỏa Quyền” thì cũng đúng lúc cách đó hai ba ngày lượng lương khô một năm trước Tần Túc mua đem đem vào cũng vừa hết cách đó 3 ngày
Thế là Gã quyết định sẽ ra ngoài để thử luyện gân cốt cũng như hai món võ kỹ mới luyện thử ra sao.
……………………………………….
Sau khi dùng truyền tống trận rời khỏi hạp cốc số linh thạch trong tay Tần Túc cũng chỉ còn lại vỏn vẹn 12 viên hạ phẩm linh thạch.
Sau đó một hơi gã đi tới La Tụ quầy mua nợ một thanh kiếm Bán Linh Khí tên là “Ma Bối Kiếm” giá 30 viên Hạ Phẩm linh Thạch. Bởi là Khách quen nên bao Chưởng quầy mới không ngại nguy hiểm cho Tần Túc mua nợ chứ gặp kẻ khác thì thôi khỏi nói: see you again!
Tiếp đến gã rời khỏi Đằng Sơn Thành
………………………………
Hai ngày sau, Ở Bích phong Trấn cách Trường Thiên sâm lâm vừa vặn hai mươi dặm.
gã đi lên tầng hai của Trích Tinh Điếm
Tần Túc bụng sớm đói muốn rã rời, bất chấp bị nhiều người nhìn gã vẫn ngấu nghiến thưởng thức bàn thịt rượu đầy ắp trước mặt.
Vốn dĩ trước cùng lắm hắn chỉ ăn tầm 5 – 6 bát là đã no căng bụng rồi, nhưng kể từ khi tu luyện thân thể dạ dày của gã cũng một dần lớn hơn, cơm ăn thường là những nồi lớn hoặc cực lớn, mặc dù không biết nó ngon hay không ngon, chỉ cần có thể duy trì được thể lực và một cái bụng đầy ắp cho gã là được
ở đây ngoài Tần Túc ra thì nhiều bàn khác đều có những tráng sĩ võ lâm. Có người thì vác đao sau lưng, có kẻ thì vắt kiếm bên hông, có tên thì tỏ vẻ vừa ăn vừa cắm con dao lên bàn… đủ các thể loại:
*
“ngươi nghe gì chưa Bắc Hà của Phí Minh bang không biết ai giết hắn mà còn dám đem đầu hắn tới tặng quà thọ 80 năm của Phí Minh Bang Chủ đấy?”*
“ta cũng có nghe qua! Hình như cách đây vài ngày trước thì phải”“khủng khiếp thật! tên Bắc Hà này chí ít cũng là Định khí kỳ tầng 8 mà lại”“nghe đâu có thể là mấy cao thủ Tầng 10 của Lưu Ba Hội hoặc mấy lão quái cấp bậc Khai môn trong truyền thuyết ra mặt cũng nên”“ừm! đúng! Đúng!”Nghe bọn nhân sĩ này nói, Tần Túc nhếch mép cười,cái gì mà cao thủ Ngưng Khí Tầng 10 cái gì mà Trúc cơ truyền thuyết. toàn là một bọn ếch ngồi đáy giếng.
Bỗng một gã tu sĩ cách đó không xa cũng lên tiếng:
“các ngươi nghe tới đại thọ 400 tuổi của lão tổ Hàn Băng Tông chưa”“có có ta có nghe, hình như là 2 – 3 tháng nữa cử hành thì phải.”“ngoài trừ đó ta còn nghe là hiện giờ đã phát thiệp khắp nơi rồi”“hừ! đúng là danh môn chánh phái có khác. Những 3 tháng nữa mới cử hành mà bây giờ đã lo phát thiệp”“Ta nghĩ chắc mấy lão quái đó chuẩn bị phát trước để đối phương lo mà tìm kỳ trân dị bảo đi mừng thọ đây mà. Ahahah”Cả đám người cũng hả miệng cười theo
“cái đó ta thấy đúng thôi mà đằng nào Hàn Băng Tông cũng là một trong Ngũ đại thế lực của Diên quốc ta mà.”“ừm! nghe đâu Hỏa Vân Tông, Thiên Âm Các, Bắc Tuyết Sơn Trang hình như cũng rục rịch đi tìm kỳ bảo thì phải!”Sau hai ngày ở đây.
Ngoại trừ việc tìm kiếm thông địa độ về Bích Phong sơn, các yêu thú thường gặp lai vãng,…
Sau đó Tần Túc mới rục rịch bắt đầu chuyến thực chiến này của gã. Quả thật sau 1 năm tu luyện gã đã tự cảm thấy hình như đã đạt đến cực hạn, tiếp tục rèn luyện thêm cũng chẳng thể tiến thêm bước nào nữa,
Chi bằng gã nghĩ nên đi tăng gia kinh nghiệm thực chiến, tôi luyện kĩ năng ứng phó mưu lược đối địch thì tốt hơn, vả lại còn có thể kiếm được chút ít linh thạch như chứ.