Khi Bạch Du Nhiên vừa bước ra khỏi phòng thì vô tình chạm mặt quản gia Lý đang tới phòng để tìm anh. Bà gặp cô vừa đi ra từ phòng Hắc Hàn Phong, bà vô cùng ngạc nhiên cùng hốt hoảng nhìn cô hỏi:

-" Tiểu thư sao người lại bước ra từ cửa phòng của cậu Hàn Phong? Còn bộ quần áo này nữa, không phải là hôm qua cô......"

-" Má Lý à, đây là nhà của tôi, muốn đi nơi nào hay ở nơi nào, không cần bà phải quan tâm..." Cô lạnh lùng trả lời, nhưng trong lòng lại đang cố gắng che dấu những suy nghĩ rối rắm của mình

-" Vâng, thưa tiểu thư " Bà cung kính đáp, nhưng trong lòng lại hiểu rất rõ là cô đang phân tâm vì dù sao bà cũng đã chăm sóc cô từ nhỏ đến tận bây giờ, ba luôn yêu thương cô và xem cô như con cháu mà đối đãi thì làm sao bà không hiểu nó chứ...

Lúc bà đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình... Chợt tiếng nói của Bạch Du Nhiên làm cắt dứt dòng suy nghĩ của bà

-" Được rồi. Vậy bà tới đây có chuyên gì?"

-" Dạ. Tôi tìm cậu Hàn Phong để hỏi cậu ấy về việc bố trí đám người vệ sĩ kia như thế hợp lí chưa, dù sao cậu ấy cũng là đại ca của họ... Và mời cậu xuống dùng bữa sáng" Bà đáp

-“ Về việc những người kia bà cứ tự sắp xếp đi…Còn về phần ăn sáng bà cứ chuẩn bị một phần mang lên phòng cho anh ta, anh ta bây giờ không tiện đi lại…” Nói xong cô quay người hướng về phòng mình tiến vào, không giải thích bất cứ điều gì…

Tuy cô có những hành động khó hiểu như vậy, nhưng lại khiến cho bà quản gia Lý rất vui mừng… có thể nói anh là người đầu tiên khiến tiểu thư phải để ý những năm vừa qua. Có khi nào anh là người có thể khiến cho cô trở về giống như trước kia, luôn luôn vui vẻ, đối diện với cảm xúc của chính mình không cần phải lo lắng gì nhiều thêm nữa, nhưng không biết điều đó có làm được hay không nữa… Bà luôn cầu xin người kia trên trời sẽ luôn phù hộ và bảo vệ cô. Thấy vậy, bà vui vẻ đi chuẩn bị đồ ăn cho Hắc Hàn Phong theo lời tiểu thư đã căn dặn… biết đâu được sao này hắn có thể trở thành….

Lúc này, trong phòng làm việc của Bạch Du Nhiên, cô đang gối gắm suy nghĩ về tâm trạng của chính mình, tại sao cô có thể dễ dàng bị chi phối bởi một người kia chứ? Tại sao trong lòng mình lại có cảm xúc không nói nên lời mỗi tiếp xúc với hắn chứ ? Nhưng cảm giác kia rất ấm áp, nó hoàn toàn khác với những cảm xúc cô đã từng trải qua……….

Những hành động và lời nói của anh rất ái muội và càng gỡ nhưng lại có ma lực khiến cho người nghe không thể chối từ. Anh nói anh bảo vệ và che chở cô trong khi tình thế lại khó có thể thực hiện nhưng anh lại làm được… Anh nói anh cho cô lần đầu tiên của anh và bất cô phải chịu trách nhiệm, vậy thì lần đầu tiên của cô thì ai chịu trách nhiệm đây … tuy lời nói của anh rất ngông cuồng nhưng laị khiến cho người khác phải tin tưởng, chắc chắn và nó cũng khiến cô phải suy tư…….. Bất giác cô giật mình vì những suy nghĩ của cô. Không, cô không thể dễ dàng bị người khác chi phối… Đúng rồiphải bình tĩnh, kiểm xót cảm xúc của chính mình, không phải cô đã học được điều này từ rất lâu rồi sao……

Khi cô đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ của chính mình, chợt tiếng chuông điện thoại reo lên, ngay lúc đó cô lập tức lấy lại bình bĩnh, cầm điện thoại lên bắt máy. Thiên Vũ ở đầu giây bên kia cung kính nói:

-“ Thưa tiểu thư, mọi việc trong công ty đã được thu xếp ổn thỏa. Công việc ở công ty sẽ được giữ qua cho cô ngay sau khi bàn bạc thống nhất.”

-“ Được, cậu làm tốt lắm” Cô mở giọng hài lòng nói

-“ À. Cậu liên lạc với bên Hứa Thiếu, tuần sau hãy tới hòn đảo phía Nam để dễ dàng quan sát địa hình và kí kết hợp đồng” Cô tiếp tục căn dặn

-“ Vâng” Thiên vũ đáp

-“ Đúng rồi. Cậu cho người điều tra dùm tôi 2 người”Bạch Du Nhiên lạnh giọng nói

-“ Được. Người kia là ai ạ?” Thiên Vũ trả lời

-“ Người đầu tiên là…. Lăng Triệt” Giọng cô vô cùng lạnh nhạt nói

-“ Người đó không phải là…….” Thiên Vũ kinh ngạc đáp

-“ Đúng. Cậu điều tra xem anh ta bây giờ đang ở đâu? Hợp tác với ai? Thận phận hiện tại? Và người đứng sao anh ta là ai? “ Cô lạnh lùng nói

-“ Dạ. Thế người kia là ai?” Thiên Vũ hỏi tiếp

-“ Hắc Hàn Phong”

-“ Vâng” Thiên Vũ kinh ngạc nhưng nhanh chống gật đầu phản ứng

Bạch Du Nhiên tắt điện thoại , từ từ bước tới cửa sổ, mắt nhìn vào bầu trời xa xăm rộng lớn kia, trong lòng khẳng định” Người như Hắc Hàn Phong không đơn giản”