Vừa định tiếp tục hôn lên cánh môi đang ửng đỏ, nhưng lại thấy mình bị đạp một cước thật mạnh, Tỉ Hà Di vỗ vỗ ngực có chút không dám tin nhìn Bối Bối.

Bối Bối một tay chống trên mép bàn, một tay cuống quít kéo váy lại che khuất quần lót cùng dây buộc tất vừa mới lộ ra: “Tỉ Hà Di, đừng tưởng rằng anh là cấp trên của tôi, lại có bộ dạng đẹp trai, có thể tùy tiện bắt buộc tôi?! Tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy nhiễu tình dục!!”

Tỉ Hà Di trầm thấp cười ra tiếng: “Quấy nhiễu tình dục?! Với người phụ nữ của mình?!”

Bối Bối sắc mặt đỏ bừng, nhất thời không có biện pháp phản bác, trong lòng thoáng có ý nghĩ chua xót: Hắn là Tỷ đại thiếu gia, là thân phận địa vị gì, muốn dạng phụ nữ nào mà chẳng có?! Nói không chừng cô cũng chỉ là muối bỏ biển, là bát cháo thanh đạm sau khi ăn những thức ăn phát ngấy kia. Chẳng qua chỉ là một lần 419 mà thôi!

Nước mắt chợt trào ra, cô ngẩn đầu nói thật nhanh: “Tôi không phải là người phụ nữ của người nào, tôi là Biện Bối Bối!”

Nhìn Bối Bối đẩy ghế chạy đi, đôi mắt đen như ngọc của Tỉ Hà Di bỗng hiện lên một tia ôn nhu.

Ngày hôm qua biết được cô hẹn gặp Steven ở “Nhà hàng Taiji”, anh cảm thấy khó chịu cả một đem, cho nên hôm nay mới kịch liệt như vậy, không thể ngăn cản nổi.

Biểu hiện trên mặt anh có chút phức tạp, hơi hơi mất mát, ghen tị, vẻ mặt mê say, anh mong muốn tâm tư mình bình ổn.

Nhưng là nhưng là … vẫn không được, bởi vì trừ bỏ chính mình, không ai có thể biết tâm trạng phập phồng mấy ngày nay của anh, anh đã hao tốn bao nhiêu tâm lực mới có thể khống chế được cảm xúc của chính mình, từng bước một chậm rãi tiến gần vào cuộc sống của cô, e sợ cho cô gái nhỏ này không thể tiếp nhận.

Glan cho rằng anh thực sự phải rất nỗ lực, nhưng là nhìn thấy cô bắt đầu chấp nhận từng chút, anh vui vẻ chịu đựng……

Bởi vì, cô không phải bất kỳ người phụ nữ nào khác, cô là Biện Bối Bối!

Tặng anh cả đời, lại là cô gái nhỏ đã trộm hắn cả đời……

Bối Bối chạy trốn vào buồng vệ sinh, liền mở nước vào bồn rửa tay, nhìn gương mặt cực kỳ hỗn loạn của mình, xuân triều cuồn cuộn nổi lên.

Hỏng mất rồi……

Hắt mạnh nước trong bồn lên mặt, một bên hắt nước một bên tự mắng bản thân: “Biện Bối Bối, ngươi là đồ đần độn! Anh tiểu thư người ta xinh đẹp như thế, có bao nhiêu khí chất, ngươi cư nhiên còn vọng tưởng cùng nàng đánh đồng. Người ta cử chỉ tao nhã phi phàm, ngươi nha, cũng chỉ giỏi giả vờ đứng đắn, người ta biết Nhật – Trung – Pháp, 3 ngôn ngữ, ngươi nha, nói chuyện còn lắp bắp, người ta là chủ nhà hàng cao cấp như vậy, ngươi nha, cũng chỉ là một cái giám đốc nho nhỏ! Ngươi đố kỵ cái gì?! Nổi giận cái gì a!!! Người ta muốn phụ nữ, chỉ cần phất tay liền có một đống cô gái trẻ trung xinh đẹp xếp hàng, ngươi lại nhiều lần ảo tưởng cái gì…… Ô……”

Một nhân viên mặc kimônô ở bên cạnh hơi nhếch khóe môi, dường như cô đã không cẩn thận nghe được bát quái của bà chủ……

“Mẹ, con nghĩ trả hắn hai mươi vạn kia, như vậy con và hắn liền sòng phẳng. Mẹ nói có đúng không?” Cô lại có thể đem tâm tư ngớ ngẩn đến mức nói chuyện với mẹ.

Tự khinh bỉ mình một hồi, Bối Bối cầm khăn bông ướt có mùi Ngải thảo xoa xoa trên mặt, bi thương nghĩ: Sớm biết như thế này sẽ không trả lại hai mươi vạn kia, lại còn tự chui đầu vào lưới, tự làm cho mình mất mặt, có lẽ Boss yêu nghiệt không cần số tiền đó.

Hai mươi vạn này với hắn xem ra có lẽ không đáng kể, nhưng sẽ làm cho cô thực gian nan, cái này có nghĩa là cô phải giảm bớt sinh hoạt phí đến mức thấp nhất, không chỉ có tiền nhà phải trả, còn phải để dành tiền trả lại cho Long Điện.

Tối trọng yếu nhất là tuyệt đối không thể mất đi công việc, mà chỉ có thể yên lặng chịu đựng rất nhiều thứ, việc đầu tiên chính là khuất phục sự việc thảm thương trước mắt……

Chỉ vì muốn ở thế ngang hàng, thầm nghĩ làm cho hắn đừng vì 419 mà khinh thường một phần tôn nghiêm của chính mình, có phải rất rõ ràng hay không?!

“Tiểu thư, khăn mặt dùng xong có thể để vào thùng này!” Nhân viên mặc kimônô thật dè dặt nói với Bối Bối.

” A…… Thực xin lỗi, giao cho cô!” Bối Bối lấy lại tinh thần, đưa khăn mặt đang cầm trong tay cho nhân viên.

Nhân viên mặc Kimônô cúi chào cô, tiến lại gần, thần bí nói nhỏ: “Tiểu thư, tôi có thể hỏi thăm cô một việc không?”

Bối Bối quay lại nhìn cô ta, hơi khó hiểu gật đầu: “Có thể a…… Cô hỏi đi!”

“Vừa rồi nghe trong lời tiểu thư nói, cái kia, bà chủ của chúng ta, Anh tiểu thư thật sự cùng vị mĩ nam trong phòng đặc biệt kia có gì gì phải không?!”

Bối Bối:”……”

Nguyên lai bát quái là chỗ nào cũng có, nơi nào có người là bát quái liền xuất hiện!

Mà WC không chỉ có thừa hoàng kim, còn có thừa bát quái sánh cùng hoàng kim!

>_

Cho dù đã đá hắn một cước, cho dù có bị đánh vào địa ngục sâu thẳm, Bối Bối vẫn dùng hết dũng khí đi đến gian phòng đặc biệt.

Tiếp tục chịu đả kích cũng không sao cả, cô – Biện Bối Bối đã từng trải qua rất nhiều thử thách, phải xứng đáng là con gái của mẹ cô!

Nhớ lại ngày hôm nay ở khuôn viên lăng mộ có một vườn hoa hồng trắng, giống như mẹ đang mỉm cười cổ vũ cô!

Một lần nữa lấy lại tự tin, Bối Bối phấn chấn lại, giống như chiến sĩ bước lên chiến trường!

Trước cửa gian phòng đặc biệt, nhân viên xinh đẹp mặc kimônô đang chuẩn bị dẫn hai người vào phòng đối diện, cô gái mặc quần ống bó rất đẹp, áo khoác lông cừu, cảm giác rất nữ tính.

Mà chàng trai kia cầm trong tay một chiếc áo vét nữ, một tay đỡ lưng cô gái, bộ dáng rất là thân mật..

Bối Bối lặng lẽ đi từ từ đến trước cửa phòng của mình, một bên cởi giày, một bên đánh giá bóng dáng cô gái kia.

Nhìn rất quen thuộc, dường như đã gặp qua bộ dáng này ở đâu rồi……

Thời điểm cô đang định thu hồi tầm mắt, cô gái kia dường như phát hiện điều gì, cô nhẹ nhàng quay đầu lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhất thời cực kỳ khinh hãi……

Đông một tiếng, đầu Bối Bối đụng vào cửa, bất chấp đau cô chỉ tay vào cô gái kia kêu: “Daisy!!”

“Ách……” Trương Thu Cẩn cũng bị trùng hợp như vậy dọa, không nói được tiếng nào.

” Làm sao vậy?” Chàng trai bên cạnh cũng quay đầu nhìn theo.

……

Kia cũng là gương mặt quen thuộc, Bối Bối phun ra một ngụm máu, như là gặp quỷ kêu lên: “Jim!!”

Bỗng chốc cửa phòng bị mở ra, Bối Bối không có phòng bị, lập tức ngã vào trong lòng Tỉ Hà Di, hắn ôm cô nói: “Sao lai không tiến vào, làm nữ nhân của tôi để cho em phải khó xử đến vậy sao?!”

Bối Bối囧tl

Cát Thanh cùng Trương Thu Cẩn hai người chỉ vào cô, đồng thanh kêu to: “Lynn!!”

Tiếp đến lại chỉ vào Tỉ Hà Di, lại đồng thanh kêu to: “Vincent!!”

Bốn người đứng ở trước gian phòng ngơ ngác nhìn nhau ……

Nhân viên mặc kimônô hai mắt tỏa sáng, trong lòng âm thầm nói: Chẳng lẽ là hai ngừoi bạn tốt hồng hạnh ra tường (ngoại tình) sau đó bắt gặp ở cùng một địa điểm, mới phát hiện đối tượng ngoại tình hóa ra là ông xã của đối phương?! Thật sự là rất JQ ( JQ= gian tình)

(= = vị tỷ tỷ này, ngươi có muốn thay ta viết tiếp truyện không!)

囧tl , lặp lại n lần ……

Thành phố S lớn như vậy, lại có thể cùng người một nhà tại nơi này phát hiện JQ, đây đều là trò khỉ nha, trò khỉ nha……

Vì thế CEO Thánh Thế, CHO Cát tổng, trưởng phòng tuyển dụng nhân sự Trương Thu Cẩn cùng vào một gian phòng đặc biệt, gian phòng đó chính là gian phòng mà Tỉ Hà Di đã đặt trước, bốn người cùng ngồi một bàn.

Boss yêu nghiệt vừa gọi thêm rất nhiều đồ ăn, không chú ý đến Bối Bối đau lòng vì thẻ tín dụng sắp bị quét sạch mà rơi lệ……

Rất nhanh, đồ ăn đã được đem đến, trong phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng bát đũa leng keng quanh quẩn trong phòng……

Tầm mắt của Bối Bối không rời khỏi Trương Thu Cẩn ở đối diện, chỉ thấy đầu tiên cô ấy giơ đũa gắp một miếng cá hồi chưng nước tương vào trong bát, cười cười với Cát Thanh ngồi bên cạnh, sau đó lại chậm rãi đưa lên miệng thưởng thức.

Bộ dạng kia của cô ấy làm cho Bối Bối nhớ tới dáng vẻ cung kính của cô đối với Cát tổng ở trong công ty, mồ hôi lạnh giọt giọt chảy ra sau ót …..

Đây là loại tình huống gì?! Ai tới nói cho cô biết với?!

“Lynn, cô biết không?! Lúc trước ở buổi phỏng vấn, năng lực của cô đối với HR rất độc đáo, làm cho tôi có cảm giác tìm được nhân tài có thể bồi dưỡng. Thậm chí tôi vẫn cho rằng không quá một năm, cô có thể thăng tiến lên làm giám đốc quản lý. Thật là không nghĩ tới cô lại có thể mất gần bốn năm để đi đến vị trí giám đốc! Lynn, cô cũng thật chậm chạp a……” Trương Thu Cẩn nuốt đồ ăn xuống, trầm tĩnh nói.

Bối Bối囧tl, thân hình thu nhỏ lại……

“Quản lí HR tiềm nhiệm bất ngờ từ chức, tôi nghĩ cơ hội tốt đến như vậy đặt ở trước mắt, cô sẽ cố chút sức lực để đi lên?! Nhưng là, cô lại có thể làm như không thấy gì, tùy ý Julie ở nơi này làm mưa làm gió, ý đồ nắm quyền! Hại người cũ là tôi đây không muốn xuất đầu lộ diện cũng phải làm, Cưỡng ép chế ngự khí thế kiêu ngạo của cô ta! Lynn, cô làm cho tôi thật thất vọng a……”

Bối Bối 囧tl, thân hình càng thêm thu nhỏ lại……

“Cô nói xem đến chừng nào cô có thể lên giọng một phen, sớm một chút ngồi trên vị trí giám đốc nhân sự?”

Bối Bối như nghe sấm nổ bên tai, đối thủ cạnh tranh lại có thể yêu cầu cô sớm một chút làm người lãnh đạo trực tiếp!

Địa Cầu thật sự khủng bố, làm ơn cho cô trở về hành tinh nhỏ bé đi……

Cố gắng khôi phục lại thần sắc, Bối Bối mới gian nan trả lời:” Julie với tôi mặc dù có chút khúc mắc, nhưng cũng không thể phủ định năng lực của cô ấy. Lại nói nếu so sánh tư cách, hai chúng tôi cũng chưa thể so sánh được với cô, cho nên đối với tôi mà nói ai làm giám đốc nhân sự kỳ thật không có khác biệt gì, tôi vẫn vì Thánh Thế phục vụ, đều phải làm tốt công tác chức trách của mình. Thực ra, tôi vẫn luôn hi vọng cô sẽ luôn giữ chức giám đốc nhân sự của Thánh Thế!”

Trương Thu Cẩn nhìn Bối Bối, biết cô là xuất phát từ thực tâm mới nói những lời này, vì thế thản nhiên nở nụ cười: “Tôi không thể đảm đương nổi chức giám đốc nhân sự, trưởng phòng tuyển dụng là công tác thích hợp nhất với tôi!”

Tiếp theo cô nắm lấy tay Cát Thanh, một lần nữa giới thiệu: “Giới thiệu một chút, thân phận khác của anh ấy, là chồng của tôi!”

( ̄口 ̄)!

Bối Bối chớp mắt bị nổ tung, há mồm to……

Soái ca có thứ hạng trong bảng “Danh sách những chàng đẹp trai ở Thánh Thế” – Cát Tổng chính là ông xã của trưởng phòng tuyển dụng ?!

>_

Nếu đem tin tức thú vị này công bố ở diễn đàn “Bát quái Thánh Thế thoại “, bài viết của cô – Biện Bối Bối có phải sẽ được xếp hạng nhất không?!

Tỉ Hà Di ở một bên nhẹ nhàng khép cằm nàng lại: “Jim chính là ông xã đáng kinh ngạc của Daisy!”

Vẫn đắm chìm ở trong thế giới YY của mình, Bối Bối không có phát hiện cử chỉ vô cùng thân mật của hắn, gật gật đầu nói: “Thật sự là ra ngoài dự đoán của tôi!”

Anh cười khẽ: “Bọn họ kết hôn đã năm năm rồi!”

Cho tới bây giờ cô cảm thấy chính mình là rất rối loạn, càng không nghĩ tới ở trong này, lại có thể biết cấp trên đã kết hôn năm năm, lại ở trong cùng một công ty, vậy mà ngay cả một chút tin đồn cũng không có, có thể che dấu hoàn mỹ không chút tỳ vết!

Cái gì là điệu thấp?! Đây mới là chân chính là điệu thấp!

Trước tình hình hiện tại Bối Bối lại nhịn không được rơi lệ ……

Đợi chút, Jim là ông xã của Daisy!!!

Bối Bối đột nhiên như bị sét đánh nảy ra ý nghĩ kỳ lạ, cô nhảy dựng lên, chỉ vào Trương Thu Cẩn đang uống trà lúa mạch hét lớn một tiếng: “Lão công của ta là Jim!! Cô là [Lão công của ta là Jim]!”

“Vợ yêu, bảo em không cần dùng ID rõ ràng như vậy! Xem đi, bị vạch trần tại chỗ rồi!” Cát tổng cười ha ha, một tay vỗ về mái tóc dài của Trương Thu Cẩn.

Trương Thu Cẩn kéo tay hắn ra, cũng cười nói: “Em nào có biến thái như ai đó, còn ở trên diễn đàn vẫn liên tục kêu gọi quản lý viên “ban” ID người khác!”

Hô nháo làm cho quản lý viên ban ID người khác?!

Làm chuyện như vậy chỉ có một người ở trong ấn tượng của Bối Bối, bởi vì ID kia không chỉ có mỗi lần đều đòi ban ID Dave, còn mắng nhiều câu khiến cho cô phải nổi da gà.

Chẳng lẽ Cát Tổng chính là người mắng câu “Thảo nê mã” ở trên diễn đàn – [thất trọng tội]?!

#-.-

Nhìn thấy Cát tổng một bộ dáng đàng hoàng, vậy mà có thể lên diễn đàn bát quát!

Bối Bối khóc thành sông……

Cái gì kêu đáng khinh?! Đây mới là chân chính đáng khinh!!

Nếu chiếu theo suy đoán logic này, không phải mọi người ở tầng cao nhất của Thánh Thế đều cho rằng cô là con gà bị nhét ở trong nồi chờ luộc chín?!

囧tl

Theo địa ngục sâu thẳm bò lên, cô chuyển hướng nhìn đến Boss yêu nghiệt, chuẩn bị nhận phán xét cuối cùng của thượng đế: “Được rồi, anh ở trên diễn đàn là ID nào?! Nói đi, tôi tuyệt đối có thể chấp nhận!”