*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 24: Hoa

Beta: Hana

"Gϊếŧ đẹp lắm, ông chủ Úc trâu bò"

-

Hô hấp Từ Dĩ Niên ngưng lại.

Vẻ mặt Úc Hoè không thay đổi, như trước vẫn mang theo ý cười nhìn cậu. Ánh sáng ấm ngoài hành lang chiếu vào đáy mắt anh, bao phủ lên vài nét dịu dàng.

Nam sinh vội vàng dời tầm mắt đi, không dám nhìn anh nữa: "Tôi đi sấy tóc tí."

Cậu vừa nói vừa quay đầu về phòng: "Nếu không anh đi trước đi, lát nữa tôi tới tìm anh sau? Ở đâu thế?"

Úc Hoè lễ phép hỏi một câu: "Có thể đi vào không?"

Từ Dĩ Niên đáp một tiếng.

Máy sấy trong phòng vang lên tiếng ồn. Từ Dĩ Niên tắm xong chỉ mặc một cái áo T-shirt rộng thùng thình, cổ áo mở lớn hơi ẩm ướt, lộ ra xương quai xanh gầy gò tinh tế.

Úc Hoè nhìn sườn mặt cậu, lại dừng tầm mắt trên xương quai hõm xuống một lúc, mới chậm rì rì thu lại ánh mắt.

"Được rồi." Nam sinh tắt máy sấy đứng lên, thuận tay cầm thêm một cái áo khoác, "Chúng ta đi thôi."

Úc Hoè bị câu "chúng ta" của cậu lấy lòng, hiếm thấy kiên nhẫn đáp một câu vô nghĩa: "Đi."

Từ Dĩ Niên cầm điện thoại lên: "Tôi gửi tin nhắn cho đám Thần Nhiên nhé? Chắc cũng chưa ngủ đâu."

Úc Hoè: "?"

Từ Dĩ Niên thấy vài phút trước Hạ Tử Hành vẫn đang nỗ lực kêu gọi lập đội trong nhóm, hơn nữa dự án lập đội còn là cùng nhau xem phim ma cực kì thiếu đạo đức: "Quả nhiên chưa ngủ."

Cậu cảm thấy Úc Hoè gọi một mình cậu đi nghe tin tức với gọi mọi người cùng nhau đi nghe cũng không có gì khác nhau, xuất phát từ lễ phép, cậu vẫn bày ra dáng vẻ trưng cầu ý kiến.

Úc Hoè bình thản nói: "Cậu gọi đi."

Từ Dĩ Niên hô một tiếng trong nhóm : [ Lập đội đeee. ]

Hạ Tử Hành vô cùng phấn khởi: [ Quỷ Quyệt hay Bệnh Viện Ma Ám? ]

*Quỷ Quyệt là phim kinh dị của Mỹ, tên gốc là Insidious ; Bệnh Viện Ma Ám là phim kinh dị Hàn Quốc, tên gốc Gonjiam: Haunted Asylum. Poster phim mình nhét bên dưới nhá.

Thần Nhiên rất trực tiếp: [ Ờ. ]

Diệp Tiễu rất qua loa: [.]

Từ Dĩ Niên: [ Có tin tức của máy ước nguyện, qua nghe cùng không? ]

Diệp Tiễu với Thần Nhiên vừa rồi còn đang chẳng hào hứng chút nào nghe đến đây đều hứng thú bừng bừng. Sau khi biết được tin tức là từ chỗ Úc Hoè đi ra, Hạ Tử Hành còn đang treo mạng nhỏ trên người máy ước nguyện không nhịn được nói: [ Ông chủ Úc trâu bò! ]

Mấy người bọn họ tới rất nhanh, Từ Dĩ Niên ngồi ở phòng tiếp khách không lâu lắm, những người khác cũng lần lượt tới rồi.

Thân là một nữ quản gia xuất sắc, Nam Chi đã chuẩn bị xong đầy đủ đồ uống và vài món ăn nhẹ, cô cắm một bó hồng trắng tươi tắn xinh đẹp ngay chính giữa bàn dài, khăn trải bàn chọn kiểu dáng phù hợp với bình hoa; Từ Dĩ Niên cảm thấy cô luôn trong chế độ chờ 24/24, dù có là sáng sớm 3 giờ vẫn có thể mặt mày rạng rỡ sắp xếp hết mọi công việc.

"Người đã đến đủ rồi." Úc Hoè nói với La trưởng lão bên kia bàn.

Từ Dĩ Niên ngồi bên trái Úc Hoè, vị trí bên phải nhường cho Hạ Tử Hành. Ở trong nhóm thì thổi phồng thuận miệng lắm, vậy mà ngồi kế bên vị sát thần này rồi Hạ Tử Hành lại lặng im như gà, không dám nói câu cà chớn nào.

Ngược lại là Từ Dĩ Niên bên kia, không chỉ lười nhác làm ổ trên ghế tựa, còn tranh thủ rót thêm cho mình ly coca lạnh. Hạ Tử Hành thầm nói đây chẳng lẽ là sức mạnh của người yêu cũ, tiểu Từ ca cậu cũng thật trâu bò.

La trưởng lão ngồi bên kia vẻ mặt phờ phạc, trong mắt chen đầy tơ máu. Đối diện với ánh mắt Úc Hoè, ông ta thấp giọng nói: "Hội đấu giá từ trước đến nay luôn mời những yêu quái có máu mặt, để không khiến ngài nghi ngờ, các trưởng lão trong nhà cũng gửi cho ngài một tấm thư mời."

"Sau khi chắc chắn ngài sẽ tham gia, chúng tôi nghĩ đến một cách có thể đánh lạc hướng ngài: thuê người sống sót còn lại của tộc Nữ Rối, bảo hắn ta cướp máy ước nguyện trước mặt mọi người. Sau đó lại lén liên lạc với người bán ra giá cao nhất hoàn thành giao dịch. Để tránh không lộ thông tin, chúng tôi đã hạ độc con Rối Nữ đó trước....Ban đầu những trưởng lão trong nhà chỉ định mang máy ước nguyện đến dùng cho đấu giá, nhưng tới lúc sau, chúng tôi không thể không dùng hắn ta đối phó với Hoa Hành Cảnh."

Xuất phát từ tia hiểu ngầm nào đó, các trưởng lão không hề nhắc đến mục đích cụ thể sử dụng máy ước nguyện trên bục xét xử.

"Gia chủ muốn đuổi cùng gϊếŧ tận, đến cả đại trưởng lão cũng khó mà chống đỡ được." Nhắc tới việc xấu trong nhà, La trưởng lão luôn ngồi trên cao cười khổ, "Chúng tôi chỉ có thể hi vọng thông qua huyết tế khống chế được Hoa Hành Cảnh, làm cho nó trở nên nói gì nghe nấy."

Những người ở đây ai nấy cùng khẽ biến sắc, Thần Nhiên với Từ Dĩ Niên liếc nhìn nhau, đều bị mục đích thâm độc này làm cho chấn động.

Nói gì nghe nấy?

Như thể chơi đùa một con rối, dùng suy nghĩ của mình điều khiển ý chí và cảm xúc của người khác. Từ Dĩ Niên nhíu mày: "Mấy người bị điên đấy à."

Đối diện với trừ yêu sư trẻ tuổi nói năng vô lễ này, trong mắt La trưởng lão nổi lên một tia u ám, rất nhanh lại bị chết lặng thay thế đi.

Thôi, ông ta nghĩ trong lòng.

Đến mức này rồi, lợi thế trên tay bây giờ đã ít đến đáng thương.

"Hoa Hành Cảnh từng có một em trai. Nói đúng ra, tất cả những gia chủ tiền nhiệm của tộc Huyễn yêu đều từng có anh em ruột thịt."

"Mỗi một gia chủ đều phải tự tay gϊếŧ chết anh em của mình. Hoa Hành Cảnh cũng không ngoại lệ." La trưởng lão không để ý đến vẻ mặt không thể hiểu nổi của mấy trừ yêu sư ở đây, tiếp tục nói, "Đây là truyền thống của gia tộc. Tộc Huyễn yêu có một bí thuật lưu truyền qua nhiều thế hệ, sau khi được các trưởng lão trong nhà chấp thuận, gia chủ đương nhiệm chỉ có thể truyền bí thuật này cho gia chủ tương lai và anh em song sinh của người này, dưới tác dụng của bí thuật, một khi gia chủ tương lai gϊếŧ chết anh em của mình thì có thể thu được sức mạnh to lớn. Trưởng lão trong nhà luôn cho rằng chỉ có gia chủ mới có thể kéo dài vinh quang gia tộc, cho nên truyền thống này đã bí mật tồn tại được hơn 1000 năm."

"Em trai của Hoa Hành Cảnh tên là Hoa Hành Nghệ, bọn họ là sinh đôi, diện mạo giống nhau như đúc. Tình cảm giữa hai anh em vô cùng tốt, anh trai tính cách sáng sủa, em trai nội liễm trầm mặc. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Hoa Hành Cảnh, cậu ta chỉ vừa qua 16 tuổi, khi đó cậu ta đã là một trong số những ứng cử viên cho vị trí gia chủ tương lai, cậu ta và vài đứa trẻ khác luôn nằm trong danh sách quan sát của các trưởng lão trong nhà, không ngoại lệ, những đứa trẻ này đều có anh em sinh đôi.

Hoa Hành Cảnh chính là đứa trẻ bọn tôi hài lòng nhất, cậu ta bày ra những thiên phú kinh người trong ảo thuật, các thành tích ở mặt khác cũng vô cùng vượt trội. Trưởng lão trong nhà bắt đầu nhất trí kiểm tra đứa trẻ này, đó là một ngày tuyết rơi, những đứa trẻ khác đều có ba mẹ trông nom ngoài khu vực chờ, chỉ Hoa Hành Cảnh không có, cậu ta và Hoa Hành Nghệ là cô nhi từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau."

Nói xong vài lời cuối, trong phút chốc ánh mắt La trưởng lão lơ lửng, không khỏi lại nhớ về cảnh tượng kiểm tra hôm ấy.

Nội dung kiểm tra của bọn trẻ là dùng ảo thuật biến ngày tuyết rơi thành mùa xuân, Hoa Hành Cảnh hoàn thành tốt nhất, hắn hoá tất cả bông tuyết thành hoa lê, thiếu niên diện mạo giống hệt hắn đang chờ bên kia, nhón chân đợi anh trai mình kết thúc kiểm tra.

Có lẽ lúc đó anh em trêu đùa nhau, Hoa Hành Cảnh cố ý biến mái hiên khu chờ thành một gốc lê thật lớn, hoa lê phất phơ rơi ào xuống, như thể tuyết lạc mùa đông....Những ba mẹ khác tức giận đi thẳng vào nhà tránh, chỉ có Hoa Hành Nghệ vẫn đứng yên tại chỗ không, bị hoa lê rụng khắp cả đầu, vẫn vô cùng vui vẻ phất phất tay về hướng Hoa Hành Cảnh.

"....Khi đó bọn tôi đã ngạc nhiên năng lực ảo thuật của cậu ta, cũng không khỏi kiêng dè trong lòng, tình cảm của cậu ta với em trai quá tốt, thế này sẽ gây rắc rối không nhỏ.

Chờ đến khi lớn thêm một ít, cậu ta được xác định là gia chủ tương lai, trưởng lão trong nhà yêu cầu gia chủ đương nhiệm truyền lại bí thuật cho cậu ta. Ngay cả đại trưởng lão cũng đồng ý cậu ta chính là người kế vị tốt nhất, nhưng đại trưởng lão cho rằng tình cảm của cậu ta với em trai chính là tai hoạ ngầm. Cho nên chúng tôi tiền trảm hậu tấu, truyền lại bí thuật cho cậu ta và Hoa Hành Nghệ trước, sau đó mới giải thích tác dụng cụ thể của bí thuật cho cậu ta. Không còn đường rút lui, cậu ta phải trở thành gia chủ, nếu cậu ta đã biết bí mật của gia tộc mà còn từ bỏ vị trí này, cậu ta và đứa em trai sẽ bị trưởng lão trong nhà xoá sổ toàn bộ."

*Tiền trảm hậu tấu: chém trước tâu sau, hành động trước báo cáo sau

Nghe đến đó, Úc Hoè cười giễu một tiếng: "Các người cũng thật thiếu đạo đức."

La trưởng lão không phản bác.

"Tình huống như cậu ta từng có rất nhiều tiền lệ. Đối với những gia chủ tương lai không muốn động thủ gϊếŧ chết người thân, chỉ cần dùng tiền bạc quyền lực hấp dẫn, gây nên hiểu lầm, xúi giục ly gián.....Các trưởng lão trong nhà bắt đầu đối phó. Cậu ta phát hiện động tác của bọn tôi, cầu xin bọn tôi đừng ép cậu ta làm tổn thương Hoa Hành Nghệ, cậu ta sẽ nghe theo sắp xếp của các trưởng lão trong nhà, cũng sẽ dốc hết toàn lực để trở nên mạnh mẽ hơn. Cậu ta không phải gia chủ tương lai đầu tiên nảy sinh cảm xúc chống đối, bọn tôi chưa từng để vào mắt nổi loạn và lời cầu xin của cậu ta."

Hoa Hành Cảnh khó đối phó, bọn tôi chuyển hướng mục tiêu về phía Hoa Hành Nghệ. Bọn tôi giải thích lợi hại, nói cho cậu ta nếu Hoa Hành Cảnh đợi đến khi bí thuật mất đi hiệu lực mà vẫn chưa động thủ gϊếŧ cậu ta, bản thân Hoa Hành Cảnh cũng sẽ mất mạng.

Có thể bởi vì Hoa Hành Cảnh bảo vệ cậu ta quá tốt, Hoa Hành Nghệ không hề biết tranh đấu quyền lực trong gia tộc, cũng không hiểu những rối loạn phức tạp trong này. Hơn nữa thời gian gần đây trưởng lão trong nhà ép Hoa Hành Cảnh rất chặt, cậu ta phải nhận rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, liên tục bệnh tật triền miên, tình trạng cực kì tồi tệ.

Hoa Hành Nghệ cũng bị doạ, cậu ta đồng ý hi sinh cho anh mình, nhưng còn thêm một điều kiện____trưởng lão trong nhà phải đảm bảo Hoa Hành Cảnh an toàn.

Đương nhiên, chỉ cần cậu ta trở thành gia chủ của bọn tôi, bọn tôi làm sao có thể không đảm bảo cậu ta an toàn?

Bọn tôi sắp xếp một buổi huấn luyện.

Huấn luyện gia chủ. Đây là việc từng có tiền lệ trong lịch sử gia tộc, nếu một vị gia chủ thông qua huấn luyện, chứng minh người này đủ mạnh mẽ, như vậy sẽ không phải gϊếŧ người thân của mình nữa. Hoa Hành Cảnh rất kinh ngạc, cũng rất vui vẻ, nhưng cậu ta vẫn không buông lỏng cảnh giác. Cậu ta tìm đọc tư liệu, bằng mọi khả năng liên tục xác nhận tính xác thực của huấn luyện____đương nhiên đây là thật, chỉ là bọn tôi không chuẩn bị huấn luyện thật sự mà thôi.

Ngay cả trưởng lão trong nhà cậu ta cũng không đối phó được, làm sao có thể đạt tới tiêu chuẩn được nhận huấn luyện?

Nhưng bọn tôi bày ra dáng vẻ nhượng bộ, bảo cậu ta chuẩn bị huấn luyện, nói với cậu ta không phải các trưởng lão trong nhà muốn gây phiền phức, mọi người luôn cố gắng tìm cách giải quyết, đây thật sự không phải nói dối. Cậu ta tỏ ra rất thông cảm, bên ngoài bọn tôi đều lùi lại một bước."

......

......

Ngày huấn luyện, Hoa Hành Nghệ cười nói tạm biệt Hoa Hành Cảnh, chúc hắn thuận lợi thông qua huấn luyện, trở thành gia chủ.

Địa điểm thi nằm trong một ngọn núi đá sâu trùng trùng điệp điệp, chỉ cần Hoa Hành Cảnh có thể trong vòng 3 ngày gϊếŧ sạch vật sống trên núi Dao, trưởng lão trong nhà sẽ chấp nhận hắn thông qua huấn luyện. Không khí trên núi Dao có một loại độc tố, hít vào lâu ngày sẽ khiến cho sinh vật biến dị, ở đây tụ tập không ít quái vật gương mặt xấu xí, tướng mạo dữ tợn, tương tự, trên núi rất khó tìm được nguồn thức ăn nước uống sạch sẽ. Cho dù như vậy, Hoa Hành Cảnh không mất đến hai ngày đã có thể gϊếŧ chết toàn bộ yêu quái trên núi Dao. Một ngày cuối cùng, hắn vẫn kiểm tra xem xung quanh còn sót không, sau cùng phát hiện một con quái vật ngủ đông lâu ngày trong khe núi.

Bên ngoài thân thể quái vật đều là bắp thịt đỏ tươi, nó không có da, cả người mọc đầy tròng mắt. Hoa Hành Cảnh thử dùng mọi cách tấn công, thế nhưng quái vật luôn có thể lúc gần chết lại sống lại, Hoa Hành Cảnh bị thương trong quá trình chiến đấu, dần cảm thấy lực bất tòng tâm, hắn ép mình phải tỉnh táo tìm ra nhược điểm của nó.

Hoa Hành Cảnh chú ý thấy, mỗi khi quái vật bị đánh hấp hối, tròng mắt trên người nó sẽ giảm bớt một cái. Nhận ra tròng mắt có thể giống như là bùa hộ mệnh hay gì đó, lần tấn công cuối cùng Hoa Hành Cảnh đã xuyên thủng tất cả tròng mắt của nó.

Quái vật chết đi, trong mắt nó chảy ra máu.

Hoa Hành Cảnh thả lỏng, bởi vì mất sức mà quỳ rạp xuống đất. Cuối cùng hắn cũng thông qua huấn luyện, từ nay về sau, hắn không phải chịu ép buộc của trưởng lão trong nhà nữa, có thể quanh minh chính đại bảo vệ em trai của mình.

"Tôi nhớ rõ ràng, lúc đó cậu ta khẽ mỉm cười, trong mắt thoải mái như trút được gánh nặng." La trưởng lão nhỏ giọng nói.

Sau đó Hoa Hành Cảnh nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn cả đời cũng không thể quên.

Quái vật chết đi dần biến thành hình dáng ban đầu, sau khi từng lớp từng lớp ảo thuật biến mất, Hoa Hành Nghệ với hốc mắt tối đen hiện ra. Đôi mắt hắn bị xuyên thủng, dưới viền mắt chảy xuống hai dòng huyết lệ.

Hoa Hành Cảnh ngây dại, những ký hiệu màu vàng màu tím từ trên người hắn tràn ra, không đếm được là bao nhiêu ký hiệu đang vây quanh hắn và Hoa Hành Nghệ, như một chùm sáng khổng lồ cao ngút trời. Bí thuật trên người hắn bắt đầu có hiệu lực, tránh cho hắn trả thù, các trưởng lão điều tất cả những cao thủ trong gia tộc tới đây, một khi hắn có biểu hiện bất thường sẽ đánh chết ngay tại chỗ.

"Lúc cậu ta ngẩng đầu lên, bọn tôi đều nhẹ lòng. Cậu ta khóc."

"Có thể khóc ra là tốt, cậu ta ôm thi thể Hoa Hành Nghệ cùng về gia tộc với bọn tôi, cả đường đi đều vô cùng trầm mặc. Các trưởng lão trong nhà dùng cách thức cao quý nhất chôn cất em trai cậu ta. Hoa Hành Cảnh rất phối hợp, ngoại trừ ở lễ tang cực kì im lặng thì tất cả đều như thường. Chúng tôi cho là cậu ta quá mức đau lòng không muốn nói chuyện, tất cả mọi người đều cảm thấy cậu ta đã chấp nhận số phận rồi.

Nhưng chúng tôi lại xem nhẹ một chuyện, bọn họ là dựa vào nhau mà lớn lên. Đối với Hoa Hành Cảnh mà nói, thứ hắn trân quý nhất sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi.

Chuyện xảy ra lúc sau, ngài đều biết cả rồi."

La trưởng lão nói xong, bởi vì nói lâu khiến miệng khô lưỡi khô, chậm rãi nhấp một ngụm nước trà.

Úc Hoè như đang suy nghĩ cái gì đó, không chủ động mở miệng. Mấy trừ yêu sư trẻ tuổi cũng lặng im không nói, đối với những học sinh chưa tốt nghiệp mà nói, chuyện xưa tàn nhẫn như vậy quả thực mang đến chấn động không nhỏ.

Một lúc lâu sau, Úc Hoè đột nhiên hỏi: "Máy ước nguyện không ở trong tay trưởng lão nào, đúng không?"

"Bọn tôi không ngờ Hoa Hành Cảnh đã lén đạt được thoả thuận với máy ước nguyện, sau khi các trưởng lão trong nhà gặp chuyện không may, Hoa Hành Cảnh lập tức mang máy ước nguyện đi." La trưởng lão tự giễu nói, "Các trưởng lão trong nhà cũng xem như là xui xẻo giúp cậu ta, bọn tôi vốn định dùng máy ước nguyện khống chế Hoa Hành Cảnh, đánh dấu mười ngàn người chuẩn bị huyết tế. Bởi vì còn chưa chính thức ước nguyện, mười ngàn người này đều có thể trực tiếp sử dụng cho ước nguyện của cậu ta."

Từ Dĩ Niên cảm thấy không đúng lắm: "Anh ta cũng có nguyện vọng? Không phải trưởng lão mấy người đều chết gần hết rồi hả?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Thần Nhiên với Diệp Tiễu cùng phản ứng lại, sắc mặt của hai người đều trở nên cực kì khó coi.

Úc Hoè trầm giọng nói: "Sống lại?"

"Đúng vậy," La trưởng lão gật đầu, "Tôi đoán cậu ta muốn Hoa Hành Nghệ sống lại, sau khi các trưởng lão trong nhà bị gϊếŧ, đây là chuyện duy nhất cậu ta không thể tự mình làm được. Nhưng sống lại một người và khống chế một người là hai cái giá hoàn toàn khác nhau, hơn mười ngàn người cũng không đủ để cho Hoa Hành Nghệ sống lại, cậu ta còn cần nhiều nhân loại hơn để huyết tế. Nếu tôi đoán không lầm, trước khi cậu ta chính thức ước nguyện, sẽ còn xuất hiện thêm hàng loạt người hôn mê không rõ nguyên nhân."

Một khi Hoa Hành Cảnh ước nguyện thành công, những người này hoàn toàn không cứu được nữa.

Nhân vật chính của chuyện xưa đột nhiên từ người bị hại biến thành người hại, Từ Dĩ Niên bất giác nắm chặt ly coca. Rõ ràng vẫn đang ngồi trong phòng ấm, ý lạnh lại bao phủ lên từng tấc từng tấc.

Úc Hoè nhìn về phía đôi mắt đục ngầu của La trưởng lão: "Ông nói chuyện này cho tôi biết, muốn tôi làm cái gì?"

"Theo như giao hẹn, tôi hi vọng ngài có thể bảo vệ cho vợ và hai đứa con trai của tôi. Bọn nó đều còn nhỏ, không hề biết gì về bí mật của gia tộc, vợ của tôi dành hết tâm sức cho gia đình, cũng không biết đến tôi từng làm cái gì."

"Được." Úc Hoè đồng ý rất nhanh, "Nếu chúng ta đã thương lượng xong...."

Trong lòng Từ Dĩ Niên bỗng nhiên có dự cảm_____

Hốc mắt La trưởng lão đột nhiên bị một sức mạnh vô hình nào đó đâm thủng, hai tròng mắt vỡ ra vang lên một tiếng, máu và nước mắt từ hốc mắt tràn ra, sức mạnh vô hình kia mượt mà lưu loát chọc xuyên qua gáy ông ta, trên đầu của ông ta để lại hai lỗ máu.

Cả một tiếng nghẹn ngào cũng không kịp phát ra, yêu quái một giây trước còn đang nói chuyện chết ngay trên ghế ngồi, cách chết giống hệt như Hoa Hành Nghệ trong chuyện xưa.

Sắc mặt Hạ Tử Hành tái nhợt.

Tuy rằng trong lúc nghe chuyện cũ cậu ta không chỉ một lần cảm thấy các trưởng lão tộc Huyễn yêu tội ác tày trời, không biết đã dùng cách này gϊếŧ chết bao nhiêu cặp sinh đôi.

Nhưng mà....Sao có thể trực tiếp gϊếŧ như thế?!

Cậu ta không nhịn được quay đầu nhìn Diệp Tiễu bên cạnh, sắc mặt Diệp Tiễu cũng tái nhợt như cậu ta, thậm chí nhìn qua còn sợ hãi hơn, hắn nhìn chằm chằm hốc mắt trống rỗng của La trưởng lão, cả mắt cũng không chớp lấy một cái.

Hạ Tử Hành thầm nói ba Diệp còn sợ tới mức này.

Dù cho đã chuẩn bị tâm lý, trong nháy mắt Úc Hoè động thủ, Từ Dĩ Niên mới thật sự cảm nhận được sát ý trên người anh.

Mặc dù sát ý đó không hướng về cậu, nhưng cảm giác áp bách lạnh buốt đó vẫn khiến Từ Dĩ Niên sợ hãi trong lòng, thần kinh cả người dựng đứng hết cả lên.

Cậu nhịn không được hơi rụt lại, khiến cho Úc Hoè nhìn sang cậu.

"Gϊếŧ đẹp lắm," Da đầu Từ Dĩ Niên tê rần, thốt ra một câu thừa thãi, "Ông chủ Úc trâu bò."

Phim Insidious này có tận bốn phần luôn, xem cũng giật mình dữ lắm á

Gonjiam: Haunted Asylum 👇

Có thể bạn không biết nhưng mình đang sì poi đấy: Đừng quá tin tưởng vào đàn ông, vì cho đến bây giờ "Hoa Hành Cảnh" vẫn là Hoa ảnh đế🙇🏻‍♀️