Dịch giả: Titan

Một kích tất sát! Đánh chết địch thủ chỉ bằng một cú!

Trong tình huống mặt đối mặt, một vị dung huyết một tầng tu sĩ của Huyền Linh phái bị Lục Bình một kích đánh chết!

Tình huống như thế chẳng những khiến cho hai tên tu sĩ còn dư lại của Huyền Linh phái kinh hãi không thôi, mà chính Hồ Lệ Lệ đứng sau lưng cùng Diêu Dũng và Đỗ Phong hai người cũng khiếp sợ vô cùng.

Hai tên Huyền Linh phái tu sĩ bị hù dọa hoảng sợ, xoay người định chạy trốn, Lục Bình đem nhạn linh song đạo tế lên, hai tầng đao quang tạo thành sóng nhỏ thoáng qua, liền đem một tên tu sĩ trong đó ngăn trở. Diêu Dũng cũng xung lên dư dũng, một cục gạch đem một tên tu sĩ khác cuốn lấy. Hồ Lệ Lệ cũng tế xuất một chuỗi trung cấp phi kiếm ở một bên trợ chiến.

Huyền Linh phái tu sĩ cùng Lục Bình đối chiến tinh thần bị đoạt, pháp lực không đủ, pháp quyết kiếm thuật không sánh kịp Lục Bình, trong khoảnh khắc bị Lục Bình loạn nhận phân thây

Còn dư lại tên tu sĩ kia vội vàng tính kế thoát thân, không tiếc đem lưng lộ ra cho Diêu Dũng, liều mạng hướng nam phương bay đi.

Hắn không ngờ đã bỏ quên Hồ Lệ Lệ. Hồ Lệ Lệ mặc dù chỉ có luyện huyết chín tầng tu vi, nhưng ở Chân Linh phái ngoại môn đệ tử rất có danh tiếng, pháp lực tự nhiên không thấp, mặc dù so ra kém dung huyết kỳ tu sĩ, nhưng một chuỗi phi kiếm tà tà lược qua, đem tên tu sĩ này ngăn trở một chút. Lúc này, cục gạch của Diêu Dũng đã từ trên trời giáng xuống, đem tên tu sĩ này phách thành thịt nát.

Trên mặt biển, trên một tòa tiểu đảo tiều, Lục Bình bốn người đang nghỉ ngơi, chuẩn bị thương lượng một chút tình huống về Huyền Kỳ đảo hải vực, đồng thời tính toán bước kế tiếp của bốn người.

Lục Bình lại có được hai trữ vật đại. Vốn hắn định bốn người cùng nhau phân, nhưng ba người còn lại sống chết không đồng ý, Lục Bình biết ba người đều là kẻ có ngạo khí, cũng không miễn cưỡng, ngồi ở một bên tra xét chiến lợi phẩm.

Lần này tài sản của hai kẻ bị giết phong phú hơn một chút, tổng cộng hơn năm ngàn linh thạch. Lục Bình lần đầu tiên trong đời trong tay có linh thạch hơn vạn, điều này khiến hắn không khỏi có chút đắc ý. Dung huyết kỳ đan dược vẫn ít như thường lệ, chỉ có mười mấy viên, nhưng cũng khiến cho Lục Bình hưng phấn không ít. Ngược lại, bây giờ pháp khí từ trung cấp trở xuống Lục Bình đã nhìn không thuận mắt, chẳng qua là tùy tiện đem chúng đồng vào trong trữ vật đại.

Một tu sĩ khác có trữ vật đại bị Diêu Dũng ba người phân chua. Diêu Dũng cùng Đỗ Phong thì không có gì, Hồ Lệ Lệ ngược lại hưng phấn không thôi.

Lục Bình ở trong trữ vật đại lấy ra một bình ngọc màu đỏ đưa cho Đỗ Phong, bên trong là ba viên Tu Nguyên đan thượng hạng, là dung huyết kỳ tu sĩ thượng hạng chữa thương đan dược. Đỗ Phong ánh mắt sáng lên, lập tức uống một viên, nói:

- Thứ tốt, ba ngày sau, sẽ khôi phục tám phần thực lực.

Lục Bình cười cười, lại đem một bình đan dược ném cho Diêu Dũng. Diêu Dũng mở ra xem, thì ra là một bình mười viên đỉnh giai Phục Nguyên đan, đây là thượng tầng đan dược dùng để khôi phục pháp lực trong cơ thể, lập tức nuốt một viên, nói:

- Lục sư đệ trong tay thứ tốt cũng không ít, sư huynh đi theo cũng dính hào quang.

Lúc này, bốn người đã là giao tình quá mệnh, nói chuyện cũng tùy ý hơn, Lục Bình "A a" cười một tiếng, nói:

- Vận khí tốt, mua trên Địa Khôn đảo đó, xài linh thạch khiến cho tiểu đệ xót đau cả thịt.

Lúc này Hồ Lệ Lệ ở một bên nôn mửa nửa ngày, bấy giờ đi tới, nói:

- Hai vị giết người bằng biện pháp thật đúng là rất khác biệt, một đem người chém thành mười mấy khối, một dứt khoát đem người đập thành bánh thịt, tiểu nữ tử thật sự là không dám cung duy.

Lục Bình cùng Diêu Dũng "Ha ha" cười lớn, một bên Đỗ Phong cũng khóe miệng nhéch lên, lộ ra vẻ tươi cười.

Bốn người ngồi chung một chỗ, liền đem tao ngộ của mỗi người cặn kẽ kể cho nhau nghe một lần, tổng hợp lại suy đoán và tin tức của mỗi người, sau đó Diêu Dũng liền nói:

- Nói một chút đi, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?

Hồ Lệ Lệ biết trong đoàn thể nhỏ bốn người này thực lực của mình yếu nhất, nếu muốn không trở thành gánh nặng, phải biểu hiện năng lực của bản thân, mặc dù Diêu Dũng ba người đều không phải là kẻ thế lực, nhưng Hồ Lệ Lệ tự có ngạo khí của nàng, vì vậy đầu tiên nói:

Bây giờ rất rõ ràng, Huyền Linh phái cũng không giống như chúng ta tưởng tượng, cùng chúng ta Chân Linh phái ở biên giới toàn diện khai chiến, mà là lựa chọn Huyền Kỳ đảo làm mục tiêu công kích trọng điểm. Như lẽ vậy, Huyền Kỳ đảo bây giờ khẳng định bị Huyền Linh Ta phái bao vây, song phương bây giờ ắt đang đại chiến, dù sao trên đảo có Khúc chân nhân và các đoán đan kỳ cao thủ trú đóng, lại có hộ đảo đại trận ngăn trở, trong thời gian ngắn Huyền Linh phái sẽ không bị công phá. Do đó, Huyền Linh phải tất nhiên phải cảnh giác Chân Linh phái cao thủ của ta từ những phương hướng khác tiếp viện. Vì vậy, lúc này chung quanh hải vực của Huyền Kỳ đảo ắt đã bị Huyền Linh phái cao thủ phong tỏa rồi.

Diêu Dũng nhíu mày một cái, nói:

- Nói cách khác chúng ta trong thời gian ngắn là không thể trở về Huyền Kỳ đảo hoặc là những vị hình đảo khác của bổn phái. Hơn nữa còn tùy thời tùy khắc bị cao thủ Huyền Linh phái phong tỏa hải vực đuổi giết?

Hồ Lệ Lệ cau mày gật đầu một cái.

Đỗ Phong thương thế chuyển biến tốt hơn một ít, nghe vậy đột nhiên nói một câu:

- Nên làm cái gì bây giờ?

Hiển nhiên là hỏi Hồ Lệ Lệ.

Hồ Lệ Lệ nghe vậy thần sắc vui mừng, biết mọi người đã công nhận phân tích của mình, và cũng chính là thừa nhận địa vị của bản thân nàng ở trong cái đoàn thể này. Vì vậy, nàng nói:

- Đầu tiên chúng ta phải có hành tung bí ẩn, ở Huyền Kỳ đảo hải vực chung quanh chu toàn, không thể bị Huyền Linh phái tu sĩ phát hiện, nếu bị phát hiện sẽ phải diệt khẩu. Tiếp theo, toàn lực cứu những vị hình đảo trú đảo tu sĩ khác, làm lớn mạnh lực lượng của chúng ta. Đặc biệt là trừ ba người các vị ra, còn có hai dung huyết kỳ tu sĩ khác, sẽ là bảo đảm cho lực lượng của chúng ta lớn mạnh. Sau đó, chúng ta sẽ phải ở trong hải vực tìm kiếm Huyền Linh phái dung huyết kỳ tu sĩ đơn độc. Săn giết chúng, làm yêu bớt lực lượng Huyền Linh phái vây công Huyền Kỳ đảo.

Lục Bình nói:

- Như vậy chẳng phải là sẽ dẫn tới Huyền Linh phái cao tầng cảnh giác, phái ra cao thủ tiêu trừ chúng ta?

Hô Lệ Lệ tự tin cười một tiếng, nói:

- Chính là muốn bọn họ phái ra cao thủ!

Hồ Lệ Lệ nhìn thấy trừ Lục Bình có chút hiểu biết ra, Diêu Dũng cùng Đỗ Phong đều là đầu óc mơ hồ, vì vậy nói:

- Huyền Linh phải công kích quý ở chỗ xuất kỳ bất ý tập trung toàn lực công kích phái ta, nếu ở trong thời gian nhất định không thể công phá Huyền Kỳ đảo, sẽ bị phái ta phản ứng kịp, cả phải tiếp viện, khi đó thắng bại sẽ khó liệu rồi.

Hồ Lệ Lệ dùng một chút, tổ chức ý nghĩ một chút, rồi nói tiếp:

Huyền Linh phái vây công Huyền Kỳ đảo, đầu tiên sẽ phải ở bên ngoài đảo bố trí trận pháp, chặt đứt không gian liên tiếp Truyền Tống Trận pháp trên Huyền Kỳ đảo, ngăn trở phái ta viện quân. Nếu chúng ta đem cao thủ vây công Huyền Kỳ đảo hấp dẫn vài người tới đây, trên đảo áp lực giảm bớt, nếu như có mấy dung huyết kỳ cao thủ liều chết lao ra khỏi hộ đảo đại trận, phá hỏng trận pháp chặt đứt Truyền Tống Trận, cao thủ trong phái lập tức liền có thể thông qua Truyền Tống Trận tới tiếp viện, cuộc bao vây Huyền Kỳ đảo coi như có thể giải quyết gọn. Huyền Linh phái mưu đồ cũng sẽ không công tự phá.

Nghe Hồ Lệ Lệ một phen bố trí cùng giải thích, Diêu Dũng hai người vô cùng kính nể, Lục Bình nói:

- Cái này gọi là du kích chiến trên biển rồi.

Hồ Lệ Lệ sửng sốt một chút, cười nói:

- Du kích chiến, cái danh từ này nghe hay hay, hợp với tình hình hiện tại lắm.

Lục Bình tĩnh tâm lại suy nghĩ một chút, nói:

- Chuyện lần này sợ rằng còn có biến số, ta ở trong hải vực đã hai lần đụng phải luyện huyết kỳ yêu thú theo dõi, nếu là Bắc Hải yêu tộc lại chọc chân vào một cái, chẳng phải là thành ngư ông đắc lợi hay sao?

Nghe Lục Bình nói như vậy, không khí vốn có chút buông lỏng lại căng thẳng lên, Hồ Lệ Lệ suy nghĩ một chút, nói:

- Phải nghĩ biện pháp đem ý tưởng của chúng ta thông báo cho tu sĩ trong Huyền Kỳ đảo. Nếu là tiền bối trên đảo có chuẩn bị, tổn thất sẽ không lớn, ngược lại Huyền Linh phái sẽ ứng phó không kịp. Như vậy cũng tốt, yêu tộc một khi nhúng tay, hai phái tranh đấu tất nhiên sẽ bị Bắc Hải chư phái điều đình rồi ngưng chiến, đến lúc đó thua thiệt nhất phải là Huyền Linh phái.