Không tính bảy mẫu đất nhà họ Diêm, Trình Tuấn cùng Mạnh Kỳ lần này tổng cộng thu mua được bốn mươi hai mẫu, vượt qua con số kế hoạch của bọn họ. Sau khi trở lại thành T, Mạnh Kỳ cùng Trình Tuấn bắt đầu bắt tay liên hệ với công ty thiết kế và xây dựng công trình.

Nhà Mạnh Kỳ nhiều năm kinh doanh khách sạn, từ nhỏ mưa dầm thấm đất, trên phương diện này kinh nghiệm cũng coi như phong phú, vì thế chuyện liên hệ thiết kế quy hoạch bản vẽ công trình do hắn phụ trách. Về phần dự án xây dựng, vốn là ba Mạnh Kỳ hắn có một công ty đối tác làm ăn dài lâu nhưng Trình Tuấn muốn đem cái công trình này để cho ba Từ Phương Phỉ phụ trách.

Trình Tuấn tổng luôn cảm thấy mình còn thiếu Từ Phương Phỉ một món nợ nhân tình, hơn nữa, mặc dù không thể thành người yêu nhưng với quan hệ bạn bè lâu năm của hai người bọn họ, ba cô cũng kinh doanh trong ngành xây dựng, không để cho ba cô giống như có chút không được hay lắm.

Mạnh Kỳ cảm thấy không hề gì, dù sao hắn với ba hắn còn đang chiến tranh lạnh, hắn cũng không muốn trở về tìm người quen của ba, thời gian này chỉ cần có một đội ngũ chuyên nghiệp cùng hắn hợp tác, là được, Trình Tuấn đề xuất cái đề nghị này cũng là hợp tâm ý của hắn.

Vì thế chuyện này cứ quyết định vậy.

Trình Tuấn nói với Từ Phương Phỉ chuyện xây dựng, không nói cho cô nàng kỳ thật hắn cũng là cổ đông trong công trình này.

Từ Phương Phỉ dùng một loại ngữ điệu trêu chọc nói với Trình Tuấn: "Thật khó cho anh khi có chuyện tốt còn dành cho tôi."

Trình Tuấn nói: "Biết bạn mình là công ty xây dựng lại cư nhiên không giới thiệu cho nhà cô, cô mà không đem tôi xé thành mảnh nhỏ luôn à."

Từ Phương Phỉ hai mắt trừng to,tay vò cục giấy ném tới Trình Tuấn, giả vờ cả giận nói: "Tôi mà không nói đạo lý như vậy sao?"

Trình Tuấn né tránh công kích, "Nhìn cô mà coi, có chút bộ dáng của con gái được không? Còn như vậy nữa..." Thốt ra nói một cái bỗng chốc phanh gấp dừng lại, Trình Tuấn xấu hổ, "Thật ngại, tôi nói bậy."

Từ Phương Phỉ sở dĩ kéo dài tới tuổi ba mươi còn không có bạn trai, không phải đều là vì chờ hắn sao? Nghĩ như vậy, Trình Tuấn càng thêm ngại ngùng.

"Không hề gì." Từ Phương Phỉ ánh mắt cũng khó chịu một chút, bất quá rất nhanh thoải mái trở lại, cô nàng nhún nhún vai, chuyển hướng đề tài, "Anh cái tên này làm bạn là để làm gì? Trước kia chưa từng nghe nói qua anh quen biết người bạn nào bạo tay như vậy a ——công trình hơn một ngàn vạn."

Không khí xấu hổ đã giảm bớt, Trình Tuấn nói: "Là đàn anh thời học đại học, trước kia quan hệ rất tốt, sau lại hắn tốt nghiệp thì xuất ngoại luôn, tuy cũng có giữ liên lạc, nhưng rất ít. Vừa trở về không lâu tìm tôi ôn chuyện, nhờ tôi hỗ trợ tìmcông ty xây dựng đáng tin. Cho nên đã nghĩ đến cô đó."

Từ Phương Phỉ híp mắt, bát quái hỏi, "Người mà anh thầm mến hả?"

Trình Tuấn lập tức nhặt lên cục giấy vừa rồi rơi trên mặt đất ném qua Từ Phương Phỉ, "Nói bậy gì thế! Chúng ta chính là quan hệ anh em bình thường."

Từ Phương Phỉ thân thủ cũng khá tốt, đầu nghiêng qua một cái đã tránh được, "Hỏi một câu thôi mà, ai bảo anh là cái kia đi, nhỏ mọn như vậy."

"Tôi mới không phải kẻ keo kiệt, tôi là ngăn chặn hết thảy lời đồn, bị Tiểu Ngũ nhà của tôi nghe thấy sẽ bị hiểu lầm."

"Điều này cũng đúng, Tiểu Ngũ tên kia dục chiếm hữu còn rất mạnh." Từ Phương Phỉ nhớ tới lần trước thổ lộ, sau lại bị Tiểu Ngũ gắt gao trừng trụ khí phách tuyên bố "Tuấn là của tôi, nể mặt cô là con gái, tôi mới không đánh cô " tình cảnh kia nhịn không được run run một chút.

Trình Tuấn trong đầu ngược lại đột nhiên lóe lên một đạo sáng lóe lóe, "Ồ, Từ đại tỷ, cô chọn thời gian, tôi mang học trưởng kia cho ba cô nhìn mặt, cô thì tiếp khách, chúng ta trao đổi vấn đề hợp tác." Về phương diện khác cũng giới thiệu hai người quen biết a quen biết.

"Ừm?" Từ Phương Phỉ nhíu mày, giống như không kịp phản ứng, "Chuyện hợp tác bàn bạc kia tôi đây cũng phải có mặt sao? Tôi kỳ thật không hiểu công việc của ba ba lắm."

Trình Tuấn nói: "Cô là người giới thiệu mà, đến lúc đó tôi cũng đi, người quen cũng dễ nói chuyện."

"A, vậy thì để tôi trở về nói với ba ba một tiếng. Định thời gian xong xuôi rồi gọi điện thoại cho anh."

Trình Tuấn muốn đem Từ Phương Phỉ giới thiệu cho Mạnh Kỳ, Mạnh Kỳ trước cũng nói qua, hắn cùng bạn gái hiện tại hai bên không có tình cảm, chính là ngại vì quan hệ trong nhà nên đành bất đắc dĩ ở cùng một chỗ.

Nếu là như vậ thì giới thiệu cho hắn một cô bạn gái cũng không quá đáng đi. Từ Phương Phỉ cùng Mạnh Kỳ hai người tuổi tác cũng rất thích hợp, nam cao lớn đẹp trai, nữ xinh đẹp có năng lực, hơn nữa điều kiện trong nhà cũng tương đương, công việc hai bên cũng có thể bổ sung, đây quả thực rất thích hợp a.

Càng nghĩ càng cảm thấy hai người này thật sự là ông trời tác hợp, đi ở nửa đường Trình Tuấn cũng nhịn không được cười rộ lên, "Mình con mẹ nó thế nhưng còn có khả năng làm mai mối trời cho! Ha ha!"

Rất nhanh liền tới tháng tư, trong thời điểm Trình Tuấn vội vàng bôn ba các loại thủ tục công trình, kỳ động dục của Tiểu Ngũ đã đến.

Trình Tuấn gần đây vội đến sứt đầu mẻ trán, sau khi thu mua đất xong liền ngay lập tức tìm tới các ban ngành liên quan phê duyệt thủ tục, bên kia hắn còn phải đi làm, chiếu cố sinh hoạt hằng ngày một nhà bốn miệng ăn, học tập của con, thật sự là mệt đến không được, cả người đều gầy một vòng.

Thời điểm phát hiện Tiểu Ngũ không thích hợp là chỉ mới vào một buổi tối tháng tư, Trình Tuấn xem bản vẽ cùng bảng dự toán công trường Mạnh Kỳ fax tới đi nghỉ ngơi, kết quả mới vừa đi tới bên giường, đã bị Tiểu Ngũ từ phía sau lưng ôm lấy.

Trình Tuấn rất nhanh phát hiện ra Tiểu Ngũ không đúng.

Tháng tư thời tiết đã rất ấm áp, ban ngày mặt trời sáng lạng đôi lúc còn sẽ cảm giác nóng nực.

buổi tối sau khi Trình Tuấn tắm rửa chỉ mặc một bộ áo ngủ bông trắng. Thân thể dán sát như vậy, hắn nhanh chóng cảm giác được từ trên người Tiểu Ngũ cực nóng. Xoay người kỳ quái mà hỏi ý kiến Tiểu Ngũ, lại kinh ngạc nhìn thấy trên mặt hắn bị một tầng đỏ ửng bao trùm, hai mắt màu lam nước biển sâu thăm thẳm giống như biển sâu, chói lọi không chút nào che dấu dục vọng của hắn. 

Trình Tuấn lúc này mới nhớ tới tháng tư đến rồi, cũng là kỳ cá heo động dục.

Không có bất luận lời dạo đầu, Tiểu Ngũ cơ hồ là khi Trình Tuấn xoay người nháy mắt liền kéo bộ đồ ngủ của hắn xuống, khom người xuống, há mồm đã đem đinh hắn nhét vào khoang miệng. 

Đêm nay Tiểu Ngũ mị hoặc đến mức tận cùng, bị vây trong kỳ động dục so với bình thường hắn càng thêm có hương vị, làn da trắng mịn bóng loáng không có lỗ chân lông lộ ra một tầng hồng sắc mỏng manh, eo thon gầy, khóa ngồi ở trên người Trình Tuấn đong đưa, cơ bụng cũng không khoa trương gợi cảm đến nỗi làm người ta phun máu.

Trình Tuấn tổng luôn vô điều kiện thỏa mãn Tiểu Ngũ, hai người cả một đêm quay cuồng, từ trên giường làm một hồi, lại từ giường chạy tới bên cửa sổ. 

Thời gian cá heo giao phối kỳ thật không dài, không đến một phút đồng hồ là có thể bắn, nhưng số lần cũng rất thường xuyên, theo đuổi khoái cảm làm vui vẻ thập phần mãnh liệt. Cả đêm Trình Tuấn đều bị Tiểu Ngũ dây dưa, yêu cầu, trên người mồ hôi cơ hồ ướt nhẹp cả drap giường, thẳng đến tận cuối cùng Trình Tuấn cái gì cũng bắn không ra mới thôi.

"Thật thoải mái." Tiểu Ngũ trượt xuống nằm ở trong ngực Trình Tuấn, dùng cả tay lẫn chân quấn ở trên người Trình Tuấn, trong dư vị cọ cọ trên thân thể hắn, "Anh thật giỏi!"

Tại loại sự tình này, người đàn ông nếu được người yêu khích lệ, sẽ rất có cảm giác thành tựu rất kiêu ngạo, Trình Tuấn cũng không ngoại lệ, hắn cơ hồ ngay tức thì áp tới trên người Tiểu Ngũ, bắt đầu một vòng tiến công mới.

Trong khoảng thời gian này bận chuyện công trình, Trình Tuấn cũng gần nửa tháng không thân cận Tiểu Ngũ, tích trữ nhiều ngày dục vọng ngay tại một đêm này vô cùng nhuần nhuyễn, hung hăng bạo phát một trận. 

Tới bình minh hai người mới yên tĩnh, Trình Tuấn ôm lấy Tiểu Ngũ, phát tiết qua đi dị thường thỏa mãn làm cho hắn ngay cả ý thức cũng trở nên biếng nhác rất thoải mái.

Kỳ động dục của cá heo sẽ kéo dài rất lâu, hai ba tuần cho nên Trình Tuấn sợ Tiểu Ngũ khi đang làm việc trong viện hải dương không thể khống chế nhu cầu sinh lý mà sai lầm, liền phê chuẩn cho hắn nghỉ bệnh một tháng, đem hắn nhốt ở trong nhà. Lo lắng cái vấn đề nữa chính là cá heo động dục sẽ không quan tâm thứ gì bộ dáng YD, Trình Tuấn muốn đem Trình Hiểu Hải và Sửu Sửu chuyển đưa đến nơi khác.

Ngay tại tối hôm qua, Trình Tuấn cùng Tiểu Ngũ đang trong thời điểm yêu yêu, tên hỗn đản Sửu Sửu này thế nhưng chạy vào phòng ngủ vây xem, nói là học tập Trình Tuấn một chút, tương lai trở lại ở trong biển tìm kiếm con cá hề giống cái không đến mức không có kinh nghiệm. Trình Tuấn tức đến mức sùi bọt mép, thiếu chút nữa đem Sửu Sửu mổ bụng róc thịt làm thành một món thịt cá hề cá hề kho tàu.

Trình Hiểu Hải một đứa trẻ con, cùng lắm thì ở trong phòng ngủ đặt một cái bộ nhỏ, sau đó chờ khi nhóc đi ngủ dùng cái chìa khóa đem cửa phòng khóa trái, nhưng Sửu Sửu thì không được, hàng này rất đáng giận, hắn thế nhưng cất giấu một cái chìa khóa dự phòng cửa phòng ngủ Trình Tuấn, cưỡng bức thế nào cũng không không ra. Cho nên ít nhất phải tạm thời tìm cho Sửu Sửu một chổ ở tạm mới được, bằng không mỗi ngày bị hắn vây xem, Trình Tuấn sẽ héo rụng.

Chính là Trình Tuấn ở thành T nếu tìm một khách sạn tùy tiện ném hắn thì sợ Sửu Sửu trụ bị người lừa gạt, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết nên đem Sửu Sửu đưa đi nơi nào.

Sửu Sửu an ủi Trình Tuấn: "Hai người các anh không cần quản tôi, hàng năm thời gian này, ở trong biển nhiều ít động vật đều đang giao phối đâu, tôi cũng đã quen rồi. Lại nói thêm, tôi thật muốn học tập theo anh một chút."

Trình Tuấn nổi giận, "Học em gái cậu chứ học! Cậu quen nhưng ông đây không có thói quen."

Sửu Sửu ủy khuất mà văn ve ngón tay, "Tôi… tôi cũng không có em gái à nha. Nếu anh thật sự không có thói quen, vậy anh mau mua cho tôi mua một hồ cá, tôi về nhà nhất định ngay lập tức biến trở về nguyên hình đứng ở bên trong, cam đoan không vây xem hai người các anh."

Trình Tuấn rống giận: "Cá hề dài tới gần một thước, cậu cho tôi là kẻ ngu ngốc sao?"

Sửu Sửu sắp khóc, "Vậy anh muốn tôi làm như thế nào?"

Trình Tuấn: "..."

Sửu Sửu thử thăm dò nói: "Bằng không tôi mang theo con của anh quay về ở trong biển ở mấy ngày?"

Trình Tuấn: "..."

Mạnh Kỳ gọi điện thoại hẹn Trình Tuấn gặp mặt, nói là bản vẽ đã thiết kế xong.

Hai người hẹn gặp nhau trong quán trà, Mạnh Kỳ vừa thấy Trình Tuấn đeo theo đôi mắt gấu mèo nhọn hoắc sợ ngây người.

Liên tục hai tối đều đang yêu yêu cùng Tiểu Ngũ, giống như làm như thế nào đều không đủ, không có thời gian đi ngủ đương nhiên sẽ có đôi mắt đen.

Bất quá trước mặt Mạnh Kỳ làm sao Trình Tuấn nói rõ, lấy cớ giải thích trong khoảng thời gian này vì các loại thủ tục nên bôn ba mệt chết đi, hơn nữa phải đi làm, về đến nhà còn muốn phải chăm sóc con nhỏ cùng hai người em, giấc ngủ có chút không đủ.

Trình Tuấn ấn cái trán, buồn rầu mà nói: "Mệt như vậy, cố tình Sửu Sửu hết lần này tới lần khác còn rất ầm ỉ." Nhớ tới đoạn nói chuyện lúc trước với Sửu Sửu, Trình Tuấn có chút buồn bực, "Hiện tại nếu có người nào đó có thể thu nhận tên kia, em thật sự cám ơn trời đất."

Mạnh Kỳ hai mắt sáng ngời, "Em nói là thật sự?"

"Cái gì?"

"Em nói nếu là có người có thể thu nhận Sửu Sửu."

Trình Tuấn vừa rồi cũng chỉ thuận miệng nói ra, không nghĩ tới Mạnh Kỳ giống như có chút ý tứ, vì thế hắn bừng tỉnh đại ngộ, "Đúng đó sư huynh, anh ở thành T hẳn là có phòng ở đi, cũng không dùng..."

"Hoàn toàn không thành vấn đề."

Trình Tuấn ngẩn người, "Em còn chưa nói xong mà, có cảm giác như sư huynh anh rất là nóng vội muốn đáp ứng ấy."

Mạnh Kỳ thu nắm tay để trên môi ho khan hai tiếng, bình tĩnh đáp: "Đây không phải là vội vã giúp em giải quyết rắc rối hay sao."

Trình Tuấn ngẫm lại thấy cũng đúng, bằng giao tình nhiều năm giữa hắn cùng với Mạnh Kỳ như vậy, chút việc nhỏ ấy hắn nhất định sẽ không thờ ơ đứng nhìn. Vì thế không nghi ngờ gì, Trình Tuấn lập tức dẫn Mạnh Kỳ về nhà, nhanh như tên lửa đem Sửu Sửu đóng gói nhét vào trên xe hắn, không để hắn kéo dài thời gian ngay cả tiệc chia tay cũng không làm.

Sửu Sửu nằm úp sấp phía sau xe cửa sổ, hai mắt đẫm lệ ngóng nhìn tiểu khu càng ngày càng xa, "Hỗn đản Trình Tuấn, anh cứ như vậy đem tôi tặng cho người ta à! ~~~~(>_<)~~~~ "