"Sao lại sơ sài thế chứ, ít ra cũng phải có hoa có bong bóng cho em chứ " Nguyễn Tâm ngồi đối diện cậu trong quán vừa nói vừa ghi ghi chép chép.

"Dù sao cũng không cần thiết mà chị.

Mà chị đang ghi gì vậy ạ " Cậu mỉm cười lắc đầu, cậu cũng không phải những cô bé vừa mới lớn yêu thích màu hồng thích sự lãng mạn.

Hai người cảm thấy vui vẻ hài lòng là được rồi.

"Ghi những việc cần làm cho đám cưới của em " Nguyễn Tâm không ngẩn đầu lên chuyên chú ghi chép.

"Khụ..

Chị tính xa như vậy sao " Cậu nghe vậy liền bị sặc nước vừa uống.

"Nếu không thì sao, chuyện trọng đại của đời người mà, em đừng nói nữa để chị chuyên tâm đi " Cô khoác khoác tay nói rồi lại chăm chú ghi chép.

"Được em không làm phiền chị nữa.

Em đều nghe theo sắp xếp của chị"

Lạc Du Nguyên vừa định đi tìm Bảo Bảo chơi thì lại nhận được cuộc gọi đến.

Nói chẳng được mấy câu thì lập tức tời đi.

"Chị em có công việc quan trong em đi trước đây ạ.

"

Bắt một chiếc xe liền nói địa chỉ.

Cậu chưa từng nghĩ lần thứ hai gặp lại người nhà họ Lưu lại ở trong tình cảnh thế này.

Triệu Tử Khâm tên kia hai hôm trước bị cảnh sát tóm gọn, trong nhà của tên đó lại tìm được dấu vết giao dịch của Lưu Gia Ngọc.

Lại lần theo dấu vết đó mà tra ra được chuyện y làm năm xưa, hiện tại Lưu gia bị đả kích, mà Lưu Gia Ngọc cũng khó giữ mình.

Lưu Quân Toàn vì tức giận mà ngất xỉu bị đưa vào viện.

Lại được chẩn đoán bị ung thư xương.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh chóng, ai cũng không thể ngờ được.

"Cho nên các người muốn tôi cứu ông ta." Lạc Du Nguyên nhìn hai người nhà họ Lưu hỏi.

Cũng thật là, cậu vậy mà lại có tủy phù hợp với ông ta như vậy.

"Niệm Kỳ chúng ta thật có lỗi với con, nhưng mà ông ấy cũng là cha của con " Bà Lưu lên tiếng.

"Những mười mấy năm trước các người đã vứt bỏ máu mủ này cứu lấy đứa con nuôi kia.

Bây giờ đến lúc cần thì lại nhận thân sao "

Cậu còn chưa trả lời thì Yến Tri Mộ chẳng biết đến bao giờ đã lên tiếng.

"Anh sao anh lại đến đây? "

"Yến Kiều cùng bạn đi khám bệnh vô tình gặp em đã nhắn cho anh đến.

Anh lo cho em "

Yến Tri Mộ nắm tay cậu trả lời.

"Ngài Yến dù sao đây cũng là chuyện nhà của chúng tôi cũng không đến lượt ngài thay em ấy trả lời " Lưu Gia Quân nói.

"Tôi là bạn trai em ấy, cũng sắp là chồng hợp pháp của em ấy.

Tôi có quyền này.

" Yến Tri Mộ đáp lời.

"Anh!!!"

"Anh đừng nói nữa, chúng ta đi đi" Cậu kéo anh đi, cậu muốn có thời gian để suy nghĩ.

Cậu không vội đáp ứng cũng chẳng từ chối, cậu muốn suy nghĩ một chút.

Mặc dù bản thân đã nói sẽ không nhận họ nữa, nhưng mà lại không thể buông bỏ được.

Lạc Du Nguyên à Lạc Du Nguyên sao mày lại không quyết đoán như vậy.

Cuối cùng Lạc Du Nguyên vẫn đồng ý cứu ông Lưu.

Vì chuyện này mà Yến Tri Mộ còn ghi hận bọn họ rất nhiều nhưng anh tôn trọng cậu.

Để quản lý sắp xếp thời gian hợp lý không nhận thêm công việc trong nữa năm tới cho cậu.

Ngày phẫu thuật Yến Tri Mộ đi đi lại lại lo lắng vô cùng, may mà cuối cùng mọi chuyện đều thuận lợi.

Anh quyết định dùng nữa năm thời gian này giúp người yêu điều dưỡng thật tốt.

Chuyện với nhà họ Lưu Lạc Du Nguyên cuối cùng cũng buông xuống, sau này cậu cũng sẽ có một gia đình cho riêng mình.

Sẽ cùng anh đi đến hạnh phúc thuộc về cậu.

Bụppppp

Pháo giấy và hoa tươi rơi xuống, bên cạnh là bạn bè thân thiết và người thân trong nhà mọi người đều tươi cười chúc mừng.

Yến Tri Mộ và Lạc Du Nguyên kết hôn, địa điểm là một hòn đảo tư nhân.

Không gian lễ cưới ấm cúng chỉ mời người thân và bạn bè.

"Anh..chúc mừng anh rước được anh dâu về nhà, mãi hạnh phúc " Yến Kiều vui vẻ nói.

"Vĩnh kết đồng đồng mãi hạnh phúc nhé Lạc Lạc " Nguyên Tâm cùng chồng cuối cùng cũng an lòng vì em trai nhỏ cuối cùng đã tìm được bến đỗ.

Hai vị chú rễ không ở lâu trong bữa tiệc sau đó, đã sớm kéo nhau rời khỏi.

"Lạc Lạc, bảo bối anh yêu em " Yến Tri Mộ nắm tay cậu bày tỏ.

Người trước mặt là người quan trọng nhất cũng là người anh yêu nhất.

"Em cũng vậy, em yêu anh Tri Mộ " Lạc Du Nguyên mỉm cười thật tươi kéo anh lại trao cho một nụ hôn.

Yên Tri Mộ ôm cậu vào lòng, tay đặt sau gáy cậu để nụ hôn này càng sâu sắc hơn.

Bên ngoài mặt trăng đã sớm treo trên cao, ánh trăng dịu dàng soi rọi màn đêm tối tăm.

Tiếng sống biển rì rào cùng rặn dừa đung đưa.

Trong căn phòng tân hôn hai bóng người đang dán sát vào nhau, bây giờ lẫn sau này sẽ không chia tách..