Chương 6 - Bắt Đầu Thử Thách
19/7/2010: Lubumbashi – DR Congo.
Tia nắng đầu tiên ló dạng trên đường chân trời dưới hình dạng vàng óng, rạng rỡ. Những sắc vàng và cam rực rỡ bùng lên như lửa ở phía đông trên những con sông, khu rừng và bên ngoài Thành phố Lubumbashi.
Những tia nắng chiếu xiên qua cửa sổ phòng trọ của Zachary. Anh chớp mắt vài lần trong nỗ lực giúp mắt thích nghi với ánh sáng chiếu thẳng vào thân hình không chút phòng bị của mình.
“Thật là một buổi sáng đẹp trời,” anh lẩm bẩm một mình. Anh đã ngủ như một đứa trẻ vào đêm hôm trước. Mặc dù căn phòng trọ nhỏ rất rẻ so với tiêu chuẩn của Lubumbashi, nhưng nó có một tấm nệm thoải mái hơn nhiều so với cái ở nhà anh.
Zachary nhảy ra khỏi giường và vội vã tắm rửa để chuẩn bị cho ngày mới.
Vài phút sau, anh ta ăn bữa sáng nhẹ do nhà nghỉ cung cấp và đi đến thành phố sau khi giao chìa khóa. Anh ấy để hành lý trong phòng vì anh ấy đã đặt trước cả tuần. Hơn nữa, anh ta không lo lắng về những tên trộm vì không có gì có giá trị để đánh cắp từ chiếc vali kim loại đơn giản của anh ta.
Thành phố tràn ngập một biển người di chuyển theo nhiều hướng khác nhau. Những người thuộc tầng lớp thượng lưu khệnh khạng bước xuống phố, mang theo những chiếc túi xách hàng hiệu và mặc những nhãn hiệu mới nhất hoặc quần jean và giày thể thao. Trong khi những người thuộc tầng lớp thấp hơn ngồi xuống sàn nhà lạnh lẽo rải rác để xin tiền. Ở mọi góc phố, những người hát rong đang hát những bài hát Lingala hàng đầu phổ biến ở DRC. Một số hát với một tài năng tuyệt vời, trong khi những người khác nghe như một con mèo trong máy giặt. Xe ô tô mới và cũ, xe máy chở hai đến bốn khách, đàn ông đi xe đạp khắp nơi bủa vây như châu chấu.
Zachary phớt lờ sự hỗn loạn của thành phố và giữ cho riêng mình. Anh ấy đi qua các cửa hàng đồ cũ khác nhau để mua dụng cụ thể thao cần thiết cho các cuộc thử nghiệm. Anh ấy không muốn mạo hiểm bị các huấn luyện viên đuổi đi vì chuẩn bị không đầy đủ. Những tình huống như vậy đã xảy ra với anh ta rất nhiều trong kiếp trước.
Đến giữa trưa, Zachary đã mua được một đôi ủng cũ, áo thi đấu và miếng bảo vệ ống chân rất đẹp.
Anh hiện tại tiền khá nhiều vì tiền kiếm được khi đặt cược vào việc Tây Ban Nha vô địch thế giới ở Nam Phi. Với kiến thức về tương lai của mình, anh đã kiếm được khá nhiều đô la khi còn ở Bukavu và nghĩ rằng mình giàu có vào lúc này.
Sau khi mua sắm, anh ta trở về phòng trọ của mình để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho buổi kiểm tra ADTA diễn ra vào ngày hôm sau. Zachary muốn đảm bảo rằng anh được nghỉ ngơi đầy đủ và không mệt mỏi. Anh hiểu rằng chỉ một cầu thủ được nghỉ ngơi đầy đủ mới có thể thi đấu trăm phần trăm trên sân.
Trở về phòng, anh thực hiện một bài Hatha-Yoga nhẹ nhàng trước khi mở giao diện hệ thống để kiểm tra tiến trình hiện tại của mình. Anh ấy chủ yếu lo lắng về các chỉ số kỹ thuật bóng đá của mình sẽ được các huấn luyện viên và tuyển trạch viên xem xét kỹ lưỡng trong quá trình thử việc.
****
THỐNG KÊ NGƯỜI DÙNG
->Kỹ thuật bóng đá (Xếp hạng trung bình: B +)
Kiểm soát bóng: A +
Kỹ năng rê bóng: C +
Độ chính xác chuyền bóng: A -
Kiểm soát cơ thể: B -
----
Chân ưa thích: (Trái và Phải)
****
Sau khi có được Zizou-Visual-Juju và tập luyện với người dân địa phương ở Bukavu, kỹ thuật chơi bóng của anh ấy đã ổn định ở mức B+. Anh ấy đã cố gắng cải thiện điểm số bằng cách sử dụng mọi cách có thể, nhưng nó vẫn không thay đổi bất chấp những nỗ lực của anh ấy.
Hệ thống không đưa ra bất kỳ phần thưởng nào nữa trong cả tháng mà chỉ là những hình phạt nếu anh ta không hoàn thành lịch trình đào tạo hàng ngày mà nó đã quy định. Do đó, Zachary đã ở trong tình trạng tắc nghẽn trong thời gian chờ đợi.
"Dù chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không thất bại." Anh đã thề.
Anh vẫn tự tin rằng khả năng chuyền bóng, kiểm soát bóng và nhận thức trận đấu sẽ giúp anh ấy vượt qua thử thách.
**** ****
Sáng sớm hôm sau, Zachary thuê một chiếc xe máy và đến sân vận động Kibassa-Maliba. Đó là sân nhà của TP - Mazembe (câu lạc bộ kiếp trước của anh ấy) cho đến năm 2011.
Vào lúc này anh đến Kibassa-Maliba, đã có hơn một trăm cầu thủ bóng đá mới chớm nở đang chờ để tham gia các cuộc thử nghiệm của ADTA năm đó. Một số ngồi trên ghế trong gian hàng và những người khác ngồi trên đường chạy. Họ đã mặc bộ dụng cụ của họ.
Zachary nhận thấy một số cầu thủ đáng chú ý trong số họ, những người sau này trở nên nổi tiếng ở Châu Phi và hơn thế nữa. Ngồi ở hàng ghế đầu của gian hàng là chàng trai trẻ Chris Luyinda, người sau này sẽ chơi cho TP Mazembe, Standard Liège và Galatasary. Zachary không có cảm tình tốt với anh ta vì anh ta thường xuyên bắt nạt anh ta khi họ ở TP Mazambe trong kiếp trước.
Ngoài ra còn có những cái tên nổi tiếng khác như Fredric Luamba, Nike Kabanga và Ngonda Muzinga ngồi trên đường chạy.
Nhưng Zachary phớt lờ phần còn lại và tập trung vào một người chơi đã được hưởng lợi nhiều nhất từ các thử nghiệm ADTA ở kiếp trước.
Dựa vào bức tường của gian hàng là một cậu bé sẽ tiếp tục gây chấn động thế giới bóng đá mười hai năm sau. Anh ấy là Steven Mangala, cầu thủ gia nhập học viện bóng đá thành tích cao ngay sau khi thử việc ở tuổi mười bốn. Đến năm 2022, anh ấy đã nổi tiếng là Samuel Eto tiếp theo ghi nhiều bàn thắng và trở thành một trong những tài năng châu Phi xuất sắc nhất trong thời đại đó.
Nhưng thật tệ cho DRC, Mangala đã từ chối tiếng gọi của ĐTQG trước khi đổi quốc tịch và chơi cho Bỉ trong kiếp trước của Zachary. Anh bị nhiều CĐV Congo chửi bới cả ngày lẫn đêm nhưng vẫn tiếp tục ghi bàn như một cái máy. Mangala là ví dụ hoàn hảo về những gì Zachary mong muốn đạt được trong kiếp trước.
[Anh cũng sẽ thành công lần này. Với hệ thống này, anh có thể bay lên đỉnh cao.] Zachary thầm thề.
Anh ấy tìm một chỗ để ngồi, mặc áo thi đấu và đi ủng.
Nhưng niềm an ủi của anh ấy đã sớm bị quấy rầy bởi một số nhóc phiền phức. Anh đứng dậy và quay lại nhìn hai người bạn thân trước khi anh bị thương. Họ là Patrick Luamba và Tony Majembe, là bạn học cũ của anh ấy, và cũng đến từ Bukavu. Nhưng sau tai nạn của anh ấy, họ xa cách nhau và bắt đầu chế nhạo anh ấy ở trường hàng ngày.
"Yo. Đây chẳng phải là đội trưởng nổi tiếng của chúng ta sao - Zachary Bemba." Tony, một thanh niên cao lêu nghêu, thở dài. Anh ta có vóc dáng tương tự như của Peter Crouch.
"Chắc chắn rồi," Patrick chen vào.
"Anh ấy đang làm gì ở đây? Anh ấy nên quay lại Bukavu để ăn khoai tây và vắt sữa bò."
"Có lẽ, anh ấy ở đây để xem chúng tôi gây ấn tượng với các tuyển trạch viên và gia nhập TP Mazembe."
"Chuyện nên như vậy..."
[Thùng rỗng kêu .] Zachary thở dài.
"Patrick, Tony," Anh ngâm nga trong khi lườm hai cậu bé. "Hai người muốn cái gì? Có muốn ăn đấm không?" Anh vừa hỏi vừa bước vài bước về phía hai tên lưu manh. Zachary đã cao hơn và bự con hơn hầu hết những cậu bé khác cùng tuổi và do đó trông rất hơi đáng sợ.
Cả hai lùi lại vài bước, có vẻ hơi hoảng sợ và thỉnh thoảng liếc trộm Chris Luyinda trong khu .
[Chắc hẳn anh ta đã sắp đặt cho họ chuyện này.] Zachary kết luận trong khi quan sát đối thủ cũ của mình. Luyinda luôn là kẻ bắt nạt trong bất kỳ đội nào anh tham gia. Zachary không ngạc nhiên khi anh ta đã cử những kẻ nịnh hót của mình đến bắt nạt anh ta.
"Muốn kiếm chuyện nữa hả?" Zachary nhướng mày khi nhìn chằm chằm vào các chàng trai. Anh ấy muốn đứng vững và đảm bảo rằng anh ấy không bị quấy rầy bởi bất kỳ đứa trẻ nào khác trong quá trình thử nghiệm.
“Mày dám ,” Tony lắp bắp. "Nhưng, bạn có chắc chắn rằng bạn muốn tấn công một ứng cử viên đã đăng ký ADTA trước phiên tòa không?" Anh ấy hỏi.
Zachary cau mày và định cho các chàng trai suy nghĩ một chút nhưng rồi dừng lại. Anh ấy bị gián đoạn bởi một số huấn luyện viên bắt đầu bước ra khỏi phòng thay đồ và xếp hàng trên bãi cỏ ở giữa sân.
Tất cả các cầu thủ vội vã rời khỏi gian hàng và tập trung trên sân bóng đá trước các huấn luyện viên.
"Chào buổi sáng tất cả các bạn..." Một người đàn ông có tuổi mập mạp với bộ râu dê dài rống lên. Zachary đã quen với huấn luyện viên. Anh ấy là Samson Damata, một trong những nhân viên phát triển thanh niên của TP Mazembe. Anh ấy là một người đàn ông vô nghĩa, người đã đào tạo một số cầu thủ chuyên nghiệp sau đó chơi cho đội tuyển quốc gia DRC trong những năm tháng hoàng kim của nó.
"Tôi cho rằng mọi người ở đây đã đăng ký tham gia Thử nghiệm Lubumbashi 2010. Nếu chưa, tôi khuyên bạn nên rời đi ngay bây giờ trước khi tôi gọi bảo vệ." HLV Samson Damata nói thêm.
Không ai trong số các cầu thủ quay lại rời đi.
"Được rồi," Samson ngâm nga sau vài giây. "Tôi đoán mọi người ở đây đã đăng ký rồi." Anh vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình.
"Nhưng chúng tôi chưa muốn biết tên của bạn," anh hét lên. “Bởi vì hầu hết các bạn sẽ không ở đây vào ngày mai,” anh ấy nói thêm, giọng nói trở nên kịch tính về cuối.
Tiếng các thanh niên bắt đầu lảm nhảm lo lắng như núi sông. Zachary vẫn im lặng. Anh ấy đã biết rằng các thử nghiệm của năm 2010 sẽ khác. Trước đây, ban huấn luyện TP Mazembe sẽ cho phép mọi cầu thủ đã đăng ký tham gia các buổi tập thử bóng đá cuối cùng. Nhưng trong năm nay, chỉ còn vài chục người chọn lọc sau khi trải qua sàng lọc do có sự hiện diện của các trinh sát Pháp.
"Im lặng," Huấn luyện viên Damata gầm lên, ngay lập tức khiến cậu thanh niên im lặng.
"Tôi sẽ không lãng phí thời gian để giải thích quyết định của chúng tôi với bạn. Nhưng bạn phải biết rằng chúng tôi chỉ muốn 26 cầu thủ từ nhóm của bạn. Những người còn lại sẽ phải về nhà và chờ đợt thử việc vào năm tới."
"Chúng tôi sẽ chỉ kiểm tra một thứ. Đó là thể lực của bạn. Bạn sẽ không bao giờ trở thành chuyên gia chừng nào bạn không khỏe. Vì vậy, bài kiểm tra của chúng tôi rất đơn giản." Huấn luyện viên Damata dừng lại trong khi cười toe toét.
Tất cả các cầu thủ trẻ có mặt trên sân đều trở nên lo lắng.
"Bạn sẽ phải chạy ba mươi hai vòng quanh sân đấu này. Ai có thời gian nhanh nhất sẽ được ở lại để tham gia các cuộc thử nghiệm chính." Huấn luyện viên Damata tuyên bố.