Eno bên trong phòng đọc tư liệu, thì Việt Sạn lại ở ngoài cửa "Nghe", quả thật hắn nghe được không ít tin tức quan trọng.

Mỗi giây trôi qua, mồ hôi trên trán trợ lý càng lúc càng dày đặc.

Gã cứ nghĩ tiểu hoàng tử chỉ là cái bình hoa di động, vào đoàn điều tra để cho đủ nhân số, hoàn toàn không ngờ rằng một thiếu niên mới 18 tuổi lai có thể bỏ ăn bỏ ngủ mà ngồi trong phòng tra tư liệu cả một ngày.

Đến bữa chỉ gọi người đưa vào vài lon cá hộp.

Lúc đầu trợ lý còn chả lo lắng nhiều, nhưng thời gian càng lâu gã lại càng cảm thấy có điều không đúng rồi lại cảm thấy sợ hãi.

Tiểu hoàng tử sẽ không tra ra cái gì đó chứ?

Trợ lý lặng lẽ đi ra bên ngoài, nhanh chóng gọi cho Tông Vĩ.

Tông Vĩ rạng sáng mới ngủ, nên khi nghe điện thoại không giấu được giộng điệu bực bội.

"Giám đốc, tiểu hoàng tử bọn họ còn ở đây tra, làm sao bây giờ?"

"Còn ở?" Tông Vĩ nghe vậy nhíu mày, "Nói lại cho ta, chuyện này là sao?"

Trợ lý nhìn vài người bận quân trang còn đứng trước cửa phòng tư liệu, sau đó quay lại nhỏ giọng nói: "Ngày hôm qua sau khi bước vào phòng tư liệu, tiểu hoàng tử cơm cũng không ăn cũng không ngủ mà ở bên trong phòng suốt.

Đúng rồi, Việt thiếu tướng vẫn luôn đứng bên ngoài canh giữ, lâu lâu cogn gọi tiểu hoàng tử ra nói vài câu..."

Tông Vĩ nghe thấy vậy vội vàng ngồi bật dậy, nhanh chóng nói: "Cậu nhanh chóng tìm cách để bọn họ rời khỏi đó đi."

Chỉ nghe như vậy Tông Vĩ cũng nhận ra Việt Sạn đang suy nghĩ cái gì, gã không có ngu, ai đâu rảnh rỗi mà đi tra cái chuyện không có manh mối một ngày một đêm như thế?

Còn tiểu hoàng tử thì từ đầu tới cuối Tông Vĩ cũng không để trong mắt.

Trợ lý bên này nghe xong liền lộ khuôn mặt đau khổ, sao gã dám đuổi người, thì lúc này Eno bỗng nhiên mở cửa bước ra, hướng gã mà nói: "Những tư liệu chúng ta mang đi làm vật chứng, ngươi không có dị nghị gì chứ?"

Nói xong cũng không để trợ lý trả lời, mà cường điệu nói tiếp một câu: "Cái này đúng theo quy định pháp luật của Đế Quốc nhá."

Dựa theo quy định, nhân viên điều tra quả thật không thể mang theo thiết bị ghi âm lẫn ghi hình đẻ vào phòng tra tư liệu, nhưng không có quy định chuyện không được mang tư liệu có vấn đề đi, vì đó xem như vật chứng.

Trợ lý nghe xong không khỏi cười gượng: "Nếu nó không phải là tư liệu cơ mật..."

"Yên tâm, không phải cơ mật gì cả." Eno giơ lên tư liệu trong tay, sau đó đưa cho Luya đứng phía sau, "Mấy cái đó đều mang đi."

Việt Sạn nhìn bộ dạng tiểu hoàng tử không khác gì con mèo kiêu ngạo mà nhịn không được nở nụ cười, cảm thấy bộ dáng tự tin của cậu vô cùng xinh đẹp.

Tông Vĩ không ở, trợ lý không làm chủ được, cũng không dám ngăn cản, chỉ có thể đứng nhìn Eno phân phó thuộc hạ lấy đi vài tập tư liệu.

Khi lên xe huyền phù, Eno cũng chả quan tâm hình tượng hay cái gì,trực tiếp cầm tư liệu xoay sang hỏi Việt Sạn: "Anh xem không?"

Cậu xem qua cuốn sách kì quái nên biết vô cùng rõ, chính là Việt Sạn không chỉ biết đánh giặc, mà những chuyện khác cũng vô cùng thành thục.

Khụ, đương nhiên cậu không nói đến cái chuyện tối lửa tắt đèn kia.

Hơn nữa cậu tin chắcm Việt Sạn cũng muốn vặn gãy cái Tông gia u nhọt này.

Cậu quả thật phải thừa nhận một chuyện, đó chính là bản thân mình tuy xinh đẹp thông tuệ nhưng chỉ là cái bánh quẩy khi đứng trước mặt Việt Sạn.

Cậu chỉ thiếu một chút kinh nghiệm...!mà thôi.

Tóm lại, chính là có người giúp đỡ, ngu gì cậu từ chối.

Việt Sạn đang đưa tay muốn nhận tư liệu thì lại nghe được tiếng lòng của tiểu hoàng tử, không ngờ rằng tiểu hoàng tử lại nghĩ như vậy, nên không khỏi phì cười mà đưa nhận lấy rồi nói: "Đa tạ!"

Những tư liệu này đều là những thứ Việt Sạn nhắc Eno mang ra.

Eno vô cùng tò mò, nhịn không được liền hỏi: "Anh sao biết trong đó có những tư liệu thế này?"

Việt Sạn đương nhiên không thể nói chính là hắn nghe được tiếng lòng của Eno, nên chỉ ậm ừ đáp: "Dựa theo kinh nghiệm mà đoán thôi."

Eno: "......"

【 tức giận nha, ăn nhiều cơm hơn cậu 9 năm liền lợi hại vậy sao? Không cần bước vào trong phòng, chỉ dựa vào kinh nghiệm cũng có thể đoán ra những tư liệu quan trọng?】

Việt Sạn: "......"

Hắn ho nhẹ một tiếng, thập phần chột dạ mà tiếp thu lời khen của tiểu hoàng tử.

Việt Sạn trước đó nghe tiếng lòng của tiểu hoàngg tử nên đã biết nội dung của những tư liệu này, nên hiện tại chỉ quyét mắt một cái, sau đó liền phân tích: "Có thể khẳng định một chuyện, chính là Tông gia ban đầu xác thật nhận ra vấn đề là dây dẫn tinh thần của cơ giáp hệ Z."

"Ý nghĩ ban đầu của họ vô cùng đơn giản đó chính là chi phí thay đổi dây dẫn khá cao, so với tiền vốn còn cao hơn rất nhiều.

Vì muốn kiếm thêm vài đồng mà bọn họ giấu đi chuyện này, rồi không muốn công ty lỗ vốn nên bịn họ đem những đài cơ giáp lỗi này bán ra.

Tư bản trục lợi, bọn họ đánh cược chuyện này sẽ không bị phát hiện."

Việt Sạn ngừng một lúc lại nói tiếp: "Ngay từ đầu, quả thật bọn họ đã trót lọt.

Nhưng nửa năm trước, chuyện này lại bị phát hiện, cũng chính vì thế mà cựu bộ trưởng kỹ thuật ở căn cứ đã mất mạng.

Sau đó Tông Minh danh chính ngôn thuận mà bước lên chức vụ đó..."

Eno: "......"

【 tức giận nha, sao hắn có thể phân tích y hệt mình thế? Sao hắn có thể thông minh giống mình như vậy chứ?】

Việt Sạn: "......"

Eno: "Nói tiếp đi chứ."

Việt Sạn dừng một chút, lại tiếp tục nói: "Ngoại trừ cựu bộ trưởng kỹ thuật, hẳn cũng có người đã phát hiện chuyện này, đối phương dùng nó mà uy hiếp Tông gia, để Tông gia tiếp tục động tay chân trên những đài cơ giáp hệ Z.

Vì thế Tông gia biết rõ chuyện thăng cấp hệ thống sẽ dẫn đến kết quả thảm khốc, vẫn phải làm."

Nói đến đây giọng nói Việt Sạn lạnh lẽo không ít, khuôn mặt cũng như phủ băng.

"Nhưng là kẻ nào mới được cơ chứ? Eno ngoại trừ Liên bang thì cậu không nghĩ ra kẻ nào khác.

Việt Sạn cười lạnh một tiếng, ngón tay gõ trên tập tư liệu, "Tinh hệ thứ ba, cùng với...Liên bang."

Eno liền nhanh chóng hiểu ra: "Ý anh nói là chủ tinh lĩnh chủ Tinh hệ thứ ba, Mayne?

Ở Đế quốc, rất nhiều tinh cầu có chủ, chúng nó không nằm trong sự thống trị trực tiếp của Hoàng đế, mà nhận thống trị từ những lĩnh chủ.

Những lĩnh chủ này có quyền hạn như nhứng vị vương được phong phiên ở cổ đại, có tinh cầu của chính mình, hưởng rất nhiều quyền lợi cùng đặc quyền.

Bọn họ có thể tự đặt luật pháp trên chính tinh cầu của mình, tự phòng quan lập quân đội, mỗi năm chỉ cần nộp thuế tương ứng cho Đế quốc là được.

Đương nhiên, theo pháp luật của Đế Quốc, nhóm lĩnh chủ của tinh cầu cũng không thể lướt qua pháp luật của Đế quốc, thành lập quân đội cũng phải có sự giám sát và cho phép của Đế quốc.

Nhưng qua ngàn năm nay, nhóm lĩnh chủ càng lúc càng lớn mạnh, tự thành lập quân đội cũng không báo lên Đế quốc, mà chính hoàng đế cũng không thể làm gì họ.

Bởi vì những người này so với nhóm quý tộc của Đế quốc còn giàu có hơn trăm lần, nếu không cẩn thận còn có thể dẫn đến cuộc nội - loạn.

Các quý tộc nhiều lắm chỉ có tiền có quyền, nuôi chút lính đánh thuê, rồi liên hôn để làm lớn mạnh gia tộc.

Nhưng nhóm lĩnh chủ kia không chỉ có tiền có quyền, còn có một đội quân.

Đế quốc tổng cộng có 8 tinh hệ trực thuộc, trong đó 5 tinh hệ đã có lĩnh chủ thống trị.

Mà Mayne chính là một trong nhưng vị lĩnh chủ đó, thống trị Tinh hệ thứ ba.

Eno vừa nghe chuyện này có thể có liên quan đến gia tộc Mayne, thì mày không khỏi nhíu lại.

Có đôi khi, cậu thấy cư dân mạng mắng phụ hoàng mình là đồ nhu nhược vô cùng đúng.

Vị phụ hoàng của cậu còn không thể trị được những kẻ quý tộc của Đế đô, sao có thể trị những lĩnh chủ kia?

"Như thế nào, sợ?" Việt Sạn nhướng mày, nhìn về phía đứa nhỏ xinh đẹp bên cạnh đang u sầu thở ngắn than dài.

Eno liền lắc đầu, tuy hiện tại cậu hai bàn tay trắng không chút quyền lực nào, nhưng cậu cũng không hề sợ hãi, không phải có câu nghe con mới sinh không sợ cọp sao?

Cậu lại có bàn tay vàng, là nhân vật chính với hào quang chói lọi muôn nơi.

Cậu chỉ sợ là bản thân mình đang tra sắp ra thì vị phụ hoàng kia lại kéo chân sau, không cho cậu tra tiếp nữa mà thôi.

Việt Sạn vươn tay xoa mái tóc mềm của Eno, thở dài nói: "Điện hạ tra được những cái này của Tông gia cũng ngưng thôi, bên gia tộc Mayne cũng đừng động vào."

"Là ý gì?" Eno nghi hoặc.

【 chẳng lẽ Việt Sạn sợ? Tuy rằng Mayne cũng hơi mạnh, nhưng chưa gì đã sợ thì......】

Việt Sạn bất đắc dĩ giải thích: "Gia tộc Mayne rễ đâm khá sâu, tôi sợ bọn họ sẽ động thủ với điện hạ, cho nên chuyện Tông gia điện hạ tra, còn bên Tinh hệ thứ ba kia cứ giao cho tôi."

"À".

Eno gật gù, thì ra là ý này.

Eno đương nhiên hiểu, hiện tại cậu không có gì, chỉ có mỗi cái nhiệt huyết, đem nó đi đối phó với Mayne không khác gì đem gà con ra chọi trâu.

Nhưng Việt Sạn lại khác, hắn có binh lại có thực lực.

Hơn hết, ba của Việt Sạn chính là thống soái của tập đoàn Đệ tam, so với phụ hoàng của cậu đáng tin hơn trăm lần.

【 không đúng! Cậu nhớ Việt Sạn chính là kẻ đầu lĩnh sau này sẽ làm loạn, còn cấu kết với thế lực bên ngoài đem cậu đá xuống ngôi hoàng đế, rồi còn cầm tù cậu.

Theo lý thuyết, hắn ta chính là cùng một giuộc với đám lĩnh chủ kia, nhưng hiện tại hắn lại muốn giúp cậu đối phó với Mayne, vậy không phải là...!chó cắn chó à?】

Khuôn mặt Việt Sạn tối đen, nghe có được hay không? Đây còn là tiếng người ư? Đứa nhỏ vô lương tâm này!

【 hay do hào quang vai chính của cậu có hiệu lực? Hai tên vai ác cắn xé nhau......】

Việt Sạn nhẫn nhịn, nhưng vẫn không thể nhịn nổi, trực tiếp giơ tay bẹo má tiểu hoàng tử.

"Á!" Eno đang yy thì bỗng nhiên bên má bị kéo dãn, không nhịn được hét lớn một tiếng rồi xoay sang nhìn hung thủ.

Khuôn mặt Việt Sạn vẫn đen thui như bị tạt mực, "Tay ngứa!"

Eno: "......" Anh ngứa tay thì nhéo má tôi sao?

Xe huyền phù nhanh chóng chạy tới trại tạm giam của căn cứ, Việt Sạn bước xuống trước, Eno còn hậm bực bước theo, trong lòng không hỏi nghĩ ——

【 không được, càng nghĩ lại càng thấy bực, cậu phải nhéo hắn lại mới được! Nhưng hình như Việt Sạn hơi cao thì phải.

Mình từ phía sau nhảy lên nhéo có tới má hắn không nhỉ?】

Việt Sạn bỗng nhiên xoay người, một tay kéo Eno đến bên người, giọng điệu vô cùng bất đắc dĩ: "Đi thẩm vấn Tông Minh thôi!"

Eno cuối cùng cũng không thể nhéo lại Việt Sạn, mà mệt hơn đó chính là thẩm vấn Tông Minh cả buổi cũng chả có kết quả gì.

Những kết luận trước đó, phần lớn là cậu cùng Việt Sạn điều tra, nên không có chứng cứ.

Muốn đẩy ngã hoàn toàn Tông gia, nhất định phải có chứng cứ xác đáng, bằng không cũng chỉ là dạng làm ầm ĩ và kết thúc êm ả mà thôi.

Nếu Tông Minh có thể nhận tội và khai ra, thì bọn họ cũng nắm chắc được một phần chứng cứ.

Nhưng Tông Minh lại như thà chết không mở miệng, dù có tiêm thuốc nói thật cũng vô dụng.

Sau đó cậu và Việt Sạn mới biết được, thì ra lúc Tông Minh bị bắt, đã tự nhét độc vào thân thể.

Quá rõ ràng chính là gã không chỉ biết những chuyện ở Tông gia, mà còn biết khá nhiều, biết khi bị bắt bản thân cũng không có kết cục tốt.

Bước ra khỏi phòng thẩm vấn, sắc mặt Việt Sạn cũng không tốt lên chút nào.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Tông Minh ngụy trang quả thật vô cùng cao siêu, trước đây đều bị gã lừa gạt.

Eno bên này cũng vô cùng ưu thương, cậu có thể điều tra ra.

Một là nhờ vào tin tình báo của anh họ, hai chính là hào quang bàn tay vàng.

Chẳng lẽ, bây giờ muốn tìm ra thêm manh mối, cậu phải đi thả thính người khác? Nhưng tác giả vẫn còn chưa ra chương mới, sao cậu biết thả thính để lấy thông tin từ ai đây?

Đang trong lúc sầu não không biết phải làm cái gì tiếp theo, thì sân lớn phía bên kia lưới sẳt truyền đến tiếng đánh nhau.

Rất nhanh đã có quân cảnh cầm côn điện chạy đến dẹp trận ẩu đả.

Khi thấy Việt Sạn bước đến bên cạnh, theo bản năng Eno liền vươn tay chỉ chỉ về phía bên sân kia hỏi: "Đó là......"

Việt Sạn nhìn thoáng qua, nói: "Bên kia là sân khu ngục giam."

Eno: "À."

Cậu lại nhìn thoáng qua, đang định xoay lưng rời đi, thì bỗng nhiên nghe quân cảnh hét lơn cái tên: "Số 7637, mau ngừng tay! Mày không ngừng đừng trách tao, số 7637, Tạ Thanh Nhiên, mày điên rồi hả?"

Tạ Thanh Nhiên?

Eno đột nhiên quay đầu lại, khiếp sợ nghĩ ——

【 Tạ Thanh Nhiên, đó không phải vị chủ tịch quốc hội Đế quốc tương lai hay sao? Sau Việt Sạn cùng Hỗ Dật Trần, thì người bị "Cậu" thả thính chính là Tạ Thanh Nhiên, y cùng Hỗ Dật Trần đều đẵc biệt thích cậu, sau đó lại bị Việt Sạn biết......】

Việt Sạn:???

Câu này sao hắn nghe thấy quen thế không biết?

Vừa xua một Hỗ Dật Trần, giờ lại tới thêm cái "Tạ Dật Trần" sao?.