Sáng sớm tinh mơ, hắn đã lục đục dậy chuẩn bị y phục, chỉ có Hàn Ngọc là vẫn còn nằm ngủ trên giường, không biết trời trăng mây gió gì.

- Tiểu Á Á, ngươi xuống dưới dặn người chuẩn bị một bàn đồ ăn, sắp xếp tất cả mọi thứ, ăn xong chúng ta lên đường.

Hắn giờ phút này đã chỉnh trang y phục, đúng là một vị hoàng đế vô cùng gương mẫu, nhưng nhìn sang bên phía Hàn Ngọc thì ôi thôi

- Đùng

Một tiếng động khiến hắn sửng sốt, hắn quay lại góc giường nhìn thì nghe có một tiếng hét to

- Đứa nào, đứa nào dám đánh lão nương lúc đang ngủ

Nàng giật mình nhìn nhanh thì thấy mình đang nằm ở dưới đất, không những thế đôi mắt nàng hoang mang tột độ tựa như có địch tập kích

- Ta nói, ngươi dù gì cũng là Tiệp Dư hàng tam phẩm, mà ngươi ngủ thì mộng du, lăn qua lăn lại đến nổi bây giờ rớt hẵn luôn xuống đất, ngươi còn mặt mũi quay lại hậu cung không hã

Hắn phì cười khi thấy bộ dạng này của Hàn Ngọc, ai ngờ một tiểu cô nương công dung ngôn hạnh khi ngủ lại có bộ dạng xấu như thế này, chẵng thể biết phép tắc lễ nghi ở đâu cả, Hàn Ngọc giờ đây đã biết tiếng động hồi nãy là gì, chính là nàng lăn mà rớt luôn xuống giường, điều này có thể nói là quá nhục nha. Dù gì nàng cũng là một nữ tử mà, nhưng thôi mọi chuyện đã lỡ rồi, nàng phải lấy lại phong độ mới được. Nàng ngồi thẳng lưng, xếp bằng tựa như đang ngồi thiền cho tĩnh tâm, sau đó nàng đứng dậy một cách nhẹ nhàng như một tiên nữ hạ phàm, cử chỉ, lời nói ung dung khiến Tề Minh đang uống nước hiện tại muốn phun luôn ra ngoài.

Hàn Ngọc không để ý đến hắn, vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh đi rửa mặt, thật ra nàng không dám đối diện nhìn hắn, vì nàng sợ nàng sẽ xé xác hắn ngay tại chỗ, cứ cười đi, cười cho cô vô, rồi bổn cô nương sẽ có dịp trả thù ngươi thôi.

Ngày hôm nay, cả 5 người bắt đầu tiến vào một thị trấn phải nói vô cùng xa hoa. Nước Tề có 5 khu vực lớn chính là Đông Vực, Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực và Trung Vực. Mà thị trấn này nằm ở Đông Vực, nơi đây được mệnh danh là một trong những nơi đáng sống hàng đầu của Nước Tề,vì nơi đây cận biên giới. Tưởng tượng nơi đây có một thành phố gọi là trung tâm của 5 nước. Nhìn sang hướng đông chính cổng thành giao với Đông Vực của nước Tề, phía tây giao với nước Thục, Phía Bắc giao với nước Chu và nước Tấn và phía Nam giao với nước Ly. Vì thế nơi đây hội tụ văn hóa của cả 5 nước và Đông Vực của nước Tề cũng là nơi các nước nhiều người đi ngang qua.

Ở Đông Vực mọi bài trí đều hết sức đẹp và sáng tạo, không gò bó như những chỗ khác, kinh tế cũng vô cùng khá giả, người đi qua lại khắp các nơi đều rất đông, ồn ào, náo nhiệt, trên đường đi có nhiều đoàn đường phố diễn nghệ, tiếng mua bán ở khắp nơi, phía xa tít trên cao là Lầu Hương Sắc, đây là một nơi dạng như lầu xanh, ắt hẵn là một nơi ăn chơi xa đọa tại đây, hôm nay hai người các nàng đi vào với tư cách là 2 đại thiếu gia nhà giàu quyền lực và 3 kẻ hầu. Mục đích nơi đây nàng không biết rõ, nhưng chắc chắn lại là một lí do bí mật gì đó của cẩu hoàng đế, nên nàng cũng không hỏi hắn nhiều.

“Các vị đại gia, ghé vào, ghé vào nha”

Các cô nương sắc xuân phơi phới, trang điểm lồng lộn cùng với những bộ quần áo sắc màu, hương thơm ngào ngạt đến nỗi khiến ai cũng mê mệt, vừa thấy đám người Hàn Ngọc đến các cô nương đã chạy ra, ngã nhào vào lòng của họ, quá mạnh bạo a, ngay cả Hàn Ngọc cũng vô cùng thích thú, thuận nước đẩy thuyền, cả hai mạnh dạn cùng tiến vào

“Nàng quả thực là quá xinh đẹp, khiến cho tâm trí của ta mãi vấn vương”

Hàn Ngọc giở giọng chọc ghẹo các cô nàng khiến các nàng cười tít mắt

“ Ai lại có thể so với vị đại gia đây, tướng mạo phi phàm, khí chất đúng là vương giả, ôi đại gia, đến chơi với thần thiếp đi”

Bọn hắn nhanh chóng đấm bóp, vuốt ve Hàn Ngọc, Hàn Ngọc cười lớn

“ Được hôm nay các nàng đừng hòng thoát khỏi bổn đại gia, tới, tới nha aaaaaa”

Nàng vừa nói vừa la, nhìn lên thì thấy Tề Minh đang xách lỗ tai nàng đi về phía trước