Nhậm Doanh Doanh cũng y như thế, nhìn chằm chằm khuôn mặt giống nhau như đúc kia liền nhớ đến sự tình ở Đình Viện, trong lúc nhất thời không biết nói thế nào cho tốt.

Lý Thu Thủy nhìn bọn họ ngây ngốc liền cười nói

"Tốt lắm, hiện tại chúng ta ba ván thắng hai, các ngươi phải giữ lời vô điều kiện thả người! Nếu các ngươi nuốt lời thì sẽ biết hậu quả. Lý Thu Thủy ta nói một không nói hai!"

Lý Thu Thủy biểu tình nghiêm túc làm cho bọn họ không khỏi run rẩy một chút, may mắn bọn họ vẫn còn lý trí khôn ngoan mà lựa chọn thả người. Nhưng vào lúc này, bầu trời đột nhiên xuất hiện nhiều cánh hoa rơi, một cỗ mùi hương Hoa du nhiên nhi sinh. Những kẻ có chút kiến thức liền biết người đến là ai

"Cảnh tượng này....chẳng lẽ là chủ nhân của Dời Hoa Cung?"

"Dời Hoa Cung? Đây không phải là con cá nhỏ cùng hoa không ở một nơi sao, như thế nào lại qui tụ về đây?"

Lý Thu Thủy nhỏ giọng nói thầm , nhìn đến biểu tình của Vu Hành Vân cơ hồ đều không muốn gặp lại các nàng, lập tức đến bên cạnh Vu Hành Vân

"Hành Vân, nhìn dáng vẻ của ngươi tựa hồ như không muốn gặp mặt các nàng...Có phải hay không có gì gạt ta?"

"Không..không có a, ta làm thế nào dám gạt ngươi. Chính là không nghĩ các nàng...rất cao điều!!

Cái từ này chính là Lý Thu Thủy dạy cho Vu Hành Vân, nàng còn dạy rất nhiều từ ngữ hiện đại cho Vu Hành Vân, hiện tại vừa vặn dùng tới.

Chỉ thấy được mười bạch nữ tử bay đến trước mặt Vu Hành Vân cùng Lý Thu Thủy, đều quì xuống, kẻ đi đầu là Tuyết Tiêu

"Tuyết Tiêu bái kiến nhị vị tôn chủ."

"Không cần đa lễ, các ngươi nên trở về đi! Nói với Kiếm Mai ta đã tìm được Thu Thủy, không cần lo lắng cho ta."

Vu Hành Vân chậm rãi nói, nàng vốn là thích đứa nhỏ này. Chỉ tiếc Tuyết Tiêu là một kẻ cố chấp, Nàng đã đáp ứng cung chủ sẽ bảo vệ tốt cho hai vị tôn chủ thì nhất định phải làm được, đứng lên liền nói

"Tôn chủ, mệnh lệnh của Tuyết Tiêu vẫn chưa xong, nên không thể rời bỏ tôn chủ."

Tuyết Tiêu quay lại nói với mọi người ở đây: "Các ngươi ai dám tỏ bất kính với tôn chủ, chính là chống đối với Dời Hoa Cung!"

Lúc này Lý Thu Thủy mới hoàn toàn hiểu được, thì ra Linh Thứu Cung chính là Dời Hoa Cung, vừa vặn hai cái tên đều là nữ nhân làm chủ: "Thì ra là thế..."

"Xem các nàng tuổi còn trẻ thế nhưng lại là tôn chủ Dời Hoa Cung, một chút cũng không đoán ra a!" Mọi người bên dưới nghị luận.

"Chính là Dời Hoa Cung khi nào lại có tới hai Tôn chủ??? Chưa từng nghe nói qua??" Mọi người tiếp tục nghị luận, đối với người trước mắt lại có chút nghi ngờ.

Bên này, Nhậm Doanh Doanh đã an toàn về bên cạnh Đông Phương Bất Bại. Hai người nhìn nhau cũng không nói gì. Cuối cùng, vẫn là Đông Phương Bất Bại mở miệng trước

"Doanh Doanh, theo ta trở về đi!"

Nhậm Doanh Doanh quay đầu qua nhìn Lệnh Hồ Xung nói: "Lệnh Hồ đại ca, thật xin lỗi, ta phải quay về! Có duyên chúng ta sẽ gặp lại."

Lệnh Hồ Xung nhìn bóng dáng đã đi xa của Nhâm Oanh Oanh liền nói: "Có đúng hay không như lời ngươi nói...rất không quả quyết!"

"Hai vị, tuy rằng ta không biết các ngươi là thần thánh phương nào, nhưng hôm nay ta Đông Phương Bất Bại cảm tạ các ngươi ra tay tương trợ, không biết hai vị có bằng lòng đi cùng chúng tôi?"

Mục đích cuối cùng của Đông Phương Bất Bại là muốn cùng người giống mình như đúc phân tài cao thấp, giang hồ hiếm có cao thủ...Bởi vậy Lý Thu Thủy thuận theo ý của Đông Phương Bất Bại nhận định đối thủ.

"Tốt dù sao chúng ta cũng tạm thời không có nơi để đi, đi Hắc Mộc Nhai vui đùa một chút cũng không sao." Lý Thu Thủy vừa rồi nhìn thấy ánh mắt Nhâm Oanh Oanh nhìn Đông Phương Bất Bại cơ hồ có chút phức tạp, nói không chừng bên trong có chuyện không muốn người khác biết.

"Hành Vân..." Lý Thu Thủy nhìn Vu Hành Vân, ánh mắt như muốn nói trước nên thoát khỏi đám nha hoàn này đã. Vu Hành Vân ngầm hiểu, hướng Tuyết Tiêu nói: "Các ngươi vẫn là trở về đi, chúng ta còn phải đi du sơn ngoạn thủy...các ngươi theo bên người thật không thích hợp. Trở về đi, đây là mệnh lệnh."

Vu Hành Vân liền lấy lệnh bài Thiên Sơn đồng mỗ ra lệnh làm cho vài nha hoàn hoảng sợ, Tuyết Tiêu đương nhiên vội vâng theo mệnh lệnh của tôn chủ, liền dắt tùy tùng trở về.