Bụng Hương Hương theo thời gian lớn dần lên, sau bảy tháng. Một ngày nọ khi đang nằm suy nghĩ vẩn vơ, bụng đột nhiên trở nên đau nhói. Nàng biết mình sắp sinh, vội vàng gọi Hùng Đại Tráng vào rồi lại đuổi Hùng Đại Tráng ra.

Hùng Đại Tráng không biết làm thế nào chỉ có thể lo lắng đi đi lại lại ngoài cửa.

Bên trong Hương Hương đau đến mức hét to, Hùng Đại Tráng bên ngoài lo lắng xoa móng vuốt.

Mãi sau trong hốc cây truyền ra một tiếng rống lớn, sau đó mọi thứ lại yên tĩnh như thường.

Hùng Đại Tráng đi vào, khi đã xác nhận Hương Hương bình an mới nhìn sang gấu nhỏ.

Nhìn gấu nhỏ bé bằng bàn tay phát ra tiếng khịt khịt, trái tim Hùng Đại Tráng muốn tan chảy.

Cảm nhận được ánh mắt bên cạnh, Hùng Đại Tráng nhẹ nhàng bế gấu con qua chỗ Hương Hương.

Hương Hương nội tâm tràn đầy ấm áp, cảm giác rất kỳ diệu, giống như có một sợi dây vô hình liên kết với gấu con.

“Một cậu bé, vậy sẽ đặt cái tên mà chúng ta chọn trước đây?”

“Được.” Hùng Đại Tráng mắt không rời khỏi gấu con.

“Vậy được rồi… Hùng Đồ Đồ, chào mừng con.”

Vì thế, núi An Lĩnh có thêm một thành viên mới - Hùng Đồ Đồ.

“A a, ba ba con đau quá.” Khỉ xám nhỏ ôm đầu về mách ba ba.

“Sao thế bảo bối?” Khỉ xám cha đau lòng nhìn con mình.

Nhìn cục u trên đầu con trai, khỉ xám cha nổi giận.

“Ai? Ai dám đánh khỉ con của ta? Ở núi An Lĩnh này ai cũng phải nể mặt ta, nói đi con trai, ai đánh con?”

Thấy cha mình trừng mắt hung ác, khỉ con lúng túng đáp: “Là… Là Hùng Đồ Đồ.”

Nghe thế biểu cảm hung ác của khỉ cha lập tức sững lại, những lời muốn nói bỗng nghẹn ở họng.

Nhìn ánh mắt chờ đợi của khỉ con, khỉ cha cảm thấy không tự nhiên: “Con trai, có phải có hiểu nhầm gì không? Hùng Đồ Đồ không thể vô phép vô tắc đi đánh con?”

Khỉ xám con: “?!”

Sau khi Hùng Đồ Đồ sinh ra mấy tháng, thể trạng tuy chỉ bằng con nghé con nhưng sức mạnh vô địch. Trở thành tiểu bá vương núi An Lĩnh, gây thù chuốc oán với rất nhiều cư dân.

Cư dân núi An Lĩnh thực sự tuyệt vọng, vất vả lắm gấu cái kia mới trở nên hiền lành, giờ lại tới gấu con.

Nhưng tóm lại vẫn không có cư dân nào dám đứng ra vạch tội, chỉ có thể ở sau lưng thầm mắng chửi nguyền rủa.

Nhìn gia đình mình hòa thuận vui vẻ Hương Hương cảm thấy rất vui sướng, nàng cuối cùng cũng hiểu cái hạnh phúc sinh con mà mẹ nàng nói.