Lúc Công và Thụ đến gian riêng của nhà hàng, B đã ở đó rồi.

Công nhìn trái nhìn phải, tò mò nói: A hẹn chúng ta dùng cơm, vậy mà cậu ta còn chưa tới sao?

B: Còn chưa tới đâu.

Vì thế ba người ngồi uống uống trà, tán gẫu.

Lát sau, liền thấy A ôm một cô gái ăn mặc cực kì thời trang xuất hiện.

Cậu ta còn đứng từ cửa, rất cợt nhả mà đánh tiếng chào hỏi: Các cậu, tớ đến rồi.

Công Thụ hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía B.

B nở nụ cười nhẹ: Không giới thiệu người đi cạnh cậu kia sao?

A khiêu khích hôn lên má cô gái một cái: Bạn gái tớ, Ngô Hân.

Công Thụ hai người giễu cợt “Úi” lên một tiếng.

B thế nhưng rất phong độ đứng lên vươn tay ra, trên mặt tươi cười như gió xuân: Hôm nay thật may mắn, chẳng những có thể ăn chực, còn được quen biết một mỹ nữ. Xin chào, tôi là XXX.

Mỹ nữ xinh đẹp bắt tay B: Xin chào, nghe A nói anh là tổng biên tập nhà xuất bản, tôi là lần đầu tiên được nhìn thấy biên tập gia nha.

B tỏ vẻ kinh ngạc: Ô, cậu ta không kể cho cô bình thường tôi khắc nghiệt với cậu ta thế nào?

Ngô Hân: Để tôi nhớ xem a…… Có, anh ấy nói cơm hộp anh mua quá khó ăn.

Một câu nói hiến mọi người bật cười, không khí nhìn qua rất tốt.

Thụ âm thầm nói với Công: Sao lại thế này a?

Công nhìn Thụ ra hiệu một cái, sau đó nói với A: Tìm được bạn gái xinh đẹp như thế, A cư nhiên đến giờ mới cho chúng tôi gặp mặt, hôm nay nhất định phải uống thêm mấy ly. Đi, cùng tớ đi chọn rượu.

Vì thế Công túm lấy, đem A lôi đi.

Công đem A kéo ra ngoài, nói: Cậu sao lại thế này, cách lần dùng bữa kia mới có ba ngày, bạn gái này ở đâu ra vậy?

A: Quen trong quán bar a, cảm thấy cũng không tệ lắm.

Công có chút chần chờ mở miệng: Cậu cùng B không phải……

A: Tớ quen bạn gái cậu lôi hắn ra làm gì. Tớ cùng hắn nhiều lắm trước kia là người xa lạ, hiện tại là bạn bè bình thường mà thôi.

Công:…… được rồi, tớ nghĩ nhiều rồi.

Hai người mang theo rượu trở về, bên trong đang tán gẫu đến vui vẻ, Ngô Hân đã đã cười đến run hết cả người.

Cô vừa nhìn thấy A, vội vàng nói: A, Bạn của anh rất là thú vị a!

A liếc nhìn B một cái: Nga?

B không nói lời nào, chỉ mỉm cười nhìn A.

Bất quá bữa cơm hôm nay, nhìn qua như là để A khoe khoang hạnh phúc, lại ăn không ra mùi vị gì.

Bởi vì trong bữa cơm này, B thể hiện hoàn mỹ hình tượng một người đàn ông độc thân thành công đầy sức cuốn hút: Hài hước, khéo nói, tự tin, có phong độ.

Nói thật ra, hắn cũng chỉ là chậm rãi kể lại những chuyện thú vị gặp được trong công việc hằng ngày, ngay cả A cũng nghe đến mê mẩn, Ngô Hân lại không ngừng phát ra những âm thanh thán phục.

B còn nhiệt tình mời bọn họ cuối tuần cùng nhau đi tắm suối nước nóng ở thành phố bên cạnh, nói là vừa hay trong tay đang có mấy vé chiêu đãi.

Như vậy so ra, A liền thành ra keo kiệt.

Ăn xong bữa tối, Công Thụ muốn đi xem phim,

B nói mình không có lái xe tới, bảo A tiện đường đưa hắn về.

Lên xe, A lái xe, Ngô Hân ngồi ghế phó lái, B ngồi phía sau.

Có lẽ là do khi ăn cơm quá cao hứng, sau khi lên xe rồi ba người cũng không nói gì với nhau.

Ngô Hân hình như có chút mệt mỏi, B thì lại ngắm cảnh ngoài cửa xe, không biết suy nghĩ cái gì.

Đến khu phố nơi Ngô Hân ở, ba người biến thành hai người,

Trong xe lại là bầu không khí yên tĩnh kì quái, A chịu không được mở nhạc lên.

Khi B nghe được tiếng nhạc quen thuộc vang lên thì có chút kinh ngạc, là “You belong to me”.

Này là bài hát hắn thích, hắn trên xe từng bật rất nhiều lần.

A cũng không nghĩ tới sẽ mở ra bản nhạc này, vừa lúc nhạc vang lên, cậu nhịn không được nhìn vào gương chiếu hậu,

Như là cảm giác được ánh mắt của cậu, B cũng nhìn về phía gương chiếu hậu,

Ánh mắt hai người chạm nhau.

A xấu hổ đừng hết sức, đằng hắng thông cổ họng: Ca khúc này khá hay, phù hợp để nghe lúc tôi vẽ.

B khẻ nở nụ cười.

Rất nhanh đã đến chỗ B ở, sau khi hắn xuống xe thì khẽ gõ lên cửa kính xe A.

A hạ kính xe xuống, lười biếng nói: Cái gì, muốn trả tiền xe?

B: Thứ bảy đi tắm suối nước nóng a, đừng quên mang theo bạn gái của cậu.

A lẩm bẩm một câu: Không dưng lại ân cần, không phải lừa đảo thì cũng là trộm cướp. (Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo)

B cúi người, nhìn thẳng vào mắt cậu, nói: Cậu sao lại biết, là tôi muốn “gian” cậu? (“gian” ở đây là thông gian đó:D)