Và từ khi sự xuất hiện của Minh Uyên và Trang Vy. Sự sủng nịnh dành cho chị em Sang Hiểu Thi ngày càng giảm dần.

Sang Hiểu Thi và Sang Hiểu Du cứ như một cái bóng trong nhà. Buổi tối đi ngủ cũng chỉ nằm một mình trên chiếc giường. Căn phòng lạnh lẽo trông thấy.

Hoàng Thiên Phong, Hoàng Thiên Minh dạo này toàn bộ thời gian dành cho công việc. Sáng đi tối về liền tắm rửa rồi vào thư phòng làm việc ngủ luôn trong đó.

Minh Uyên, Trang Vy biết chị em Sang Hiểu Thi được anh em nhà họ Hoàng đặc biệt quan tâm. Nổi máu ghen ăn tức ở mà đánh mắng Hiểu Thi, Hiểu Du khi Thiên Phong, Thiên Minh không có ở nhà.

Mấy chị người hầu và quản gia thì tất bật làm việc không hề hay biết gì. Với lại chị em Sang Hiểu Thi đều che dấu.

Hôm nay cũng vậy, Minh Uyên, Trang Vy đem Hiểu Thi, Hiểu Du ra bên cạnh bể bơi nhấn nước.

Cả hai vùng vẫy loạn xạ, muốn ngóc đầu dậy để thở nhưng đều không được.

Dồn hết sức lực kháng cự, cuối cùng cũng thành công cứu lấy mình. Sang Hiểu Thi tức giận hung hăng trừng mắt với cô ta.

Cô đã nhịn đủ lắm rồi, đã không còn sợ đánh người nữa. Đừng nghĩ cô ngốc mà cứ ra tay bắt nạt hoài. Cứ được nước lấn tới.

" Tụi mày dám trừng mắt "

Trang Vy tát vào má Hiểu Thi. Sang Hiểu Du thấy chị mình bị đánh liền tát lại cô ta.

Thế là cả hai bên giằng co qua lại. Nghe tiếng bước chân và tiếng gọi của anh em nhà họ Hoàng, hai cô ta lấy hai tay chị em Sang Hiểu Thi đặt lên vai mình.

Tự mình ngã xuống hồ bơi. Hiểu Thi, Hiểu Du đang mở to mắt mà nhìn vì bất ngờ, vươn tay định kéo hai cô ta lên.

Bàn tay bất ngờ bị một lực mạnh đánh vào vì đứng không vững ngã bệch xuống sàn.

Hoàng Thiên Phong và Hoàng Thiên Minh nhảy xuống hồ ôm Minh Uyên, Trang Vy lên.

Ánh mắt lạnh băng quét qua người chị em Sang Hiểu Thi.

" Không ngờ em lại càng ngày trở nên loại người xấu xa như vậy. Mấy ngày trước, hai em ấy có nói với tôi hai em ở nhà ỷ được bọn tôi nuông chiều liền không nể nang mà đánh hai em ấy bầm tím tay chân. Bọn tôi chưa truy cứu mà hôm nay lại còn xảy ra việc này. Từ giờ về sau tránh xa bọn tôi và Minh Uyên, Trang Vy ra. Căn phòng của bọn tôi cấm bọn em bước chân vào nửa bước. Từ bây giờ bọn em ngủ ở nhà kho "

Hoàng Thiên Minh lạnh lùng nói, cả người toát ra sát khí ngùn ngụt thật đáng sợ. Dứt lời cùng Thiên Phong bế hai cô ta rời đi.

Sang Hiểu Thi, Sang Hiểu Du chết trân ngồi đó. Quả nhiên hai cậu chủ đã thay đổi. Chưa tra rõ ngọn ngành lại trút hết lên đầu hai cô.

Cũng phải thôi, lòng dạ con người ai mà không thay đổi chứ. Chỉ trách chị em Sang Hiểu Thi quá tin lời cậu chủ mình nói.

Hiểu Thi, Hiểu Du bước đi thất thần. Đi đến căn nhà kho sau nhà, cả hai mỉm cười giễu cợt chính bản thân mình.

Mở cửa vào bên trong, bụi bay mịt mù. Chị em Sang Hiểu Thi cong lưng dọn dẹp cho sạch sẽ để có chỗ nghỉ ngơi.

Dọn xong, Hiểu Thi, Hiểu Du ngồi dựa vào nhau. Ánh mắt trống rỗng vô hồn.

Cửa bỗng được mở ra. Quản gia đem quần áo, chăn gối cùng một ít thức ăn vào.

Nhìn chị em Sang Hiểu Thi xót xa vô cùng. Quản gia biết cả hai không phải là loại người đó nhưng cậu chủ vẫn không chịu tin.

" Ta đem quần áo, chăn gối và thức ăn đến. Tụi con đã không ăn gì từ sáng giờ rồi, ăn một ít đi "

Hiểu Thi, Hiểu Du nhào lại ôm quản gia khóc nức nở, nghẹn ngào mà nói thành câu.

" Dì ơi, tại sao cậu chủ không chịu tin tụi con "

Quản gia không biết trả lời ra làm sao. Ôm lấy chị em Sang Hiểu Thi nhẹ giọng bảo.

" Đừng khóc nữa. Cậu chủ nói sau này bọn con không được bước chân vào nhà chính nữa "

Sang Hiểu Thi, Sang Hiểu Du nghe vậy. Tiếng khóc càng thê lương. Cậu chủ là đang không cần hai cô nữa rồi.

" Ta phải về làm việc. Lâu lâu lại cùng mấy cô người hầu đến thăm tụi con. Kế bên đây có xây một phòng tắm tụi con cứ vào đó tắm rửa sạch sẽ. Ngoan đi, đừng khóc nữa "

Quản gia gỡ tay chị em Sang Hiểu Thi ra, không nỡ mà khép cửa rời đi.

Về phía hai cô ta chỉ bị cảm nhẹ một chút. Hoàng Thiên Phong và Hoàng Thiên Minh nhờ người hầu chăm sóc còn mình thì thay đồ rồi lại đến công ty.

Mỗi người một tâm trạng. Đau lòng, phẫn giận, thất vọng, luyến tiếc...Cả hai đều không biết mình phải làm sao cho phải.

Tức giận mà đem chị em Sang Hiểu Thi vào nhà kho không cho rời khỏi nơi đó. Điều đó đồng nghĩa Thiên Phong và Thiên Minh không thể gặp cô người hầu ngốc nghếch, dễ thương của mình nữa rồi.

~~~~~~

Minh Uyên, Trang Vy nằm ở nhà vô cùng đắc thắng với kế hoạch của mình. Từ giờ còn ai dám cản đường nữa không?

Chị em Sang Hiểu Thi ở nhà kho ăn thức ăn quản gia đem vào. Nước mắt lại lặng lẽ rơi.

Cố ăn xong rồi tắm rửa sạch sẽ. Cả hai trải chăn gối ra mà ngủ.