" Thôi nín đi con gái, ngoan,mẹ thương, chắc là có hiểu lầm thôi " Nhiên Nhu vỗ về đứa con gái đã 19 tuổi của mình, không hiểu vì sao hôm nay vốn là ngày con bé đi dự tiệc cùng Hàn Khải,lúc đi nó còn líu lo chọn đồ, vậy mà giữa chừng lại chạy về nhà sà vào lòng mẹ mà khóc thút thít

Nhiên Nhu hỏi chuyện thì con bé chút lắc đầu, lát sau mới thỏ thẻ kể cho mẹ nghe

Chuyện là Hàn Khải cùng Hoa Nhi đi sinh nhật của một cô tiểu thư trong lớp đến đoạn cô đi vệ sinh thì cô tiểu thư kia liền có nhã ý mời Hàn Khải nhảy. Anh cũng là không muốn,nhưng cô tiểu thư kia cứ lôi kéo, thôi thì anh nể mặt, một điệu nhảy chắc cũng không to tác gì, ai ngờ kết thúc điệu nhảy cô ta liền nhón chân hôn anh, mà ông trời cũng thật biết sắp đặt, để Hoa Nhi thấy ngay lúc đó

Trong lòng Hoa Nhi đau như cắt, nước mắt như chỉ trực chờ trên mí, dù cô và Hàn Khải vẫn chưa rõ ràng về mối quan hệ, vẫn chưa một lần nói yêu nhau nhưng sao cô lại đau thế này. Rõ ràng cô biết anh có thể thích ai khác nhưng sao cô vẫn không tiếp nhận nổi cảnh anh ân ái người con gái khác?

" Cái gì? Thằng nhóc đó dám làm con khóc á? Được rồi để papa xử giúp con " Lưu Ngạo Thiên lúc đó vừa về nhà nghe con gái vừa kể vừa khóc, thử hỏi có người ba nào không thương con, lại thêm Hoa Nhi chính là tiểu thư độc nhất của Lưu Gia và Kiều Gia, là con gái rượu của hắn, hắn làm sao mà để người khác ức hiếp con mình

Máu nóng nổi lên xồng xộc, Ngạo Thiên vén hai tay áo lên

"Thiếu gia, Đằng tổng và Đằng Phu Nhân tới "

Á à đúng lúc lắm bạn tốt, con trai cậu dám động đến con gái tôi

Không suy nghĩ nhiều Ngạo Thiên bay ngay ra ngoài đấm thẳng vào mặt Hàn Mạc, may là thân thủ của Hàn Mạc tốt nên hắn kịp né sang một bên

"Chết tiệt! Cậu đón tiếp tôi nồng hậu thế nhỉ? " Đằng Hàn Mạc sắc mặt không tốt chút nào

Còn về phần Nhiên Nhu và Dao Dao hốt hoảng không thôi liền chạy nhào ra cản hai ông chồng mình lại.Thật không biết cái tình thế gì xảy ra

" Tôi thấy cậu nên dạy lại con trai của mình đừng để nó suốt ngày ức hiếp Hoa Nhi nữa " Ngạo Thiên liền đứng dậy tỏ vẻ khó chịu quay lưng bỏ đi

" Dì Tô tiễn khách "

-----------------------------------------------------------------------------------------------

" Dì Trương gọi Hàn Khải vào đây giúp con " Đằng Hàn Mạc cùng ngồi với Nguyệt Dao Dao trong phòng làm việc, sắc mặt hắn cỏ vẻ không tốt lắm

" ba, gọi con việc gì " Hàn Khải bước vào,đoán biết được việc gì, sát khí ba phừng phừng như thế cũng đủ khiến một một người rắn rỏi và lạnh lùng như anh có chút lạnh sóng lưng

" vụ con bé Hoa Nhi....lo mà giải quyết cho tốt " Hàn Mạc ngồi dữa ra đằng sau hớp một ngụm trà, ánh mắt hắn lơ đễnh

ai mà chả biết Lưu Ngạo Thiên nổi tiếng là cưng chiều con gái, hắn không cần biết giữa Hoa Nhi và Hàn Khải xảy ra chuyện gì nhưng theo lời Dao Dao kể lại sau khi nghe Nhiên Nhu tâm sự thì đoán chắc chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi.Hắn hiểu thừa Hàn Khải, con trai hắn thích ai, nhìn cách nó bá đạo với Hoa Nhi như thế, y như hắn với Dao Dao ngày đó.Mà cái tên Ngạo Thiên đó cũng thật nóng tình quá đi, chưa hiểu cái mô-tê gì hết mà nhào tới rồi, thật vô phúc khi làm xui gia với hắn

Hàn Khải dạ một tiếng rồi liếc sang nhìn mẹ một chút, help me,mom

" cũng chỉ là hiểu lầm, chi bằng bây giờ con đi giải thích với con bé rồi dỗ dành nó "

Thiệt ra Dao Dao rất có cảm tình với con bé Hoa Nhi đó,nó giống hình ảnh của cô lúc xưa, nhút nhát,nhỏ nhẹ,lại còn rất biết vâng lời. Chỉ tôi là gặp thằng con trời đánh của cô, sau này hai đứa tiến tới thì con bé chắc chắn sẽ còn chịu nhiều uất ức nữa. Cô thấy thằng con của mình thật là vô cảm quá đi, y như ba nó, không hiểu tâm lí phụ nữ chút nào, với cương vị là một bà mẹ, cô phải cho nó một lời khuyên chứ không để nó làm mất con dâu dễ thương của cô thì sao?

sau khi Hàn Khải ra ngoài, sắc mặt Đằng Hàn Mạc có vẻ cũng không tốt hơn

( tg: Đằng ca anh đừng diễn sâu nữa

ĐHM: Suỵt! im lặng * mặt nham hiểm *)

" ông xã, bớt giận đi, chuyện vặt của mấy đứa nhỏ thôi mà " cô dựa vào người hắn, lấy tay vuốt vuốt ngực hắn, mục đích của cô là muốn hắn bớt giận ai dè bị hắn lật kèo đè xuống ghế sofa

" bà xã chi bằng em dùng thân thể làm tôi vui lên đi "

" Anh..cầm thú "

-------------------------------------------------------------------------------------------

còn về phần Hàn Khải sau khi rời khỏi phòng thì liền dùng chiếc audi của mình phóng đi mua một chiếc bánh tiramisu loại mà Hoa Nhi thích ăn sau đó chạy sang nhà cô.ông trời hình như cũng thương anh hay sao ý, may mắn là Nhiên Nhu và Ngạo Thiên đã ra ngoài cùng nhau, trong nhà chỉ còn có mỗi Hoa Nhi và Dì Tô nên việc anh vào là quá dễ dàng

Tiến tới căn phòng màu hồng, anh mở cửa vào thì thấy thân thể nhỏ nhắn nằm trùm mền quay hướng khác rồi, sao mà anh không nhìn ra cho được, cô là đang giả vờ ngủ,lúc nãy cô biết anh đến mà

" Nhi Nhi " anh dịu dàng gọi khiến cho trái tim ai kia rộn nhịp nhưng vẫn phải vờ không nghe

"Nghe anh giải thích. Thật ra...." Hàn Khải ngồi đó như đứa tự kỉ nói ra hết. Anh cũng thắc mắc, dáng vẻ phong độ, tuyệt tình của anh hôm nay đâu rồi, sao hôm nay anh lại dịu dàng thế kia?

Hoa Nhi nghe không sót một chữ, liền bật dậy hỏi

" Thật chứ " Hai mắt to long lanh sáng rỡ

" Không phải đang ngủ sao " Hàn Khải nhíu mày nhìn cô

Chết, cô quên mất, huhu xấu hổ quá Hoa Nhi ơi, kiếm cái lỗ mà chui xuống thoi huhu

" ai cho em khóc? Anh không cho phép! Phải phạt em thế nào đây " Hàn Khải đưa tay lên sờ vào mí mắt đã đỏ ửng của cô, trong lòng không khỏi xót xa, cô gái này quá đơn thuần, quá dễ tổn thương, khiến anh không nhịn được mà muốn bảo vệ cô

Anh tiến gần hơn, gần hơn với khuôn mặt của cô khiến cho Hoa Nhi đỏ cả mặt, cô nghe tới chữ phạt là đã sợ run cả lên rồi, nhắn tịt mắt lại. Huhu sắp bị đánh đòn..

Ai ngờ đâu, anh hôn lên trán cô một cái rồi bảo

" Anh có mua tiramisu cho em "

Thế là tối hôm đó, hai ông bà Nhiên Nhu và Ngạo Thiên trở về ghé qua phòng con gái thì thấy Hàn Khải ôm Hoa Nhi vào lòng ngủ ngon lành

" thằng nhóc chết tiệt này " Ngạo Thiên vén tay áo định xông vào nhưng Nhiên Nhu vội cản lại

" thôi anh, đừng đánh thức con, về phòng đi " thế là ai đó ngoan ngoãn qnghe lời vợ bình tĩnh lại về phòng

———————-

Năm cô 20 tuổi, anh 21 tuổi một lễ cứơi đựơc tổ chức cực linh đình