Bạn đang đọc truyện
Cậu Bỏ Dao Xuống Rồi Nói của tác giả
Cố Khê Sơn.
Rời nhà lang thang, Thành Tễ nếm trải hết đắng cay, đau khổ.
Mà ngay lúc hắn túng quẫn nhất, lại còn ăn trúng một tô mì trứng dở nhất cuộc đời.
Ngay lúc nhác thấy có người bước ra từ phòng bếp, là một thanh niên soái khí, chân dài, Thành Tễ định nói đôi lời về món ăn, ai dè định thần lại, thấy người thanh niên kia còn cầm một con dao phay trong tay.
Lần thứ hai gặp mặt, là khi Thành Tễ nấu cơm, vô tình khiến cho căn bếp nổ tung, có người gõ cửa phòng, lại chính là anh chàng câm dao kia, lúc này trong tay lầ một con dao chặt thịt lóe sáng.
Thành Tễ lau mồ hôi lạnh trên trán: "Vừa rồi nấu ăn nóng quá nên đổ mồ hôi."
Nếu tôi có tội cứ để pháp luật trừng trị, đừng để tiểu ca ca mặt mày hung ác này năm lần bảy lượt cầm dao đến bắt chuyện với tôi! --"
Sát bên nhà Cao Trản chuyển đến một tên đực rựa chỉ được mỗi cái mặt, phế vật đến nỗi làm cơm thôi cũng biến thành hiện trường hỏa hoạn được, về sau hai người còn trở thành bạn cùng bàn. Kẻ sành ăn cô độc Cao Trản bỗng nhiên phát hiện, tên phế vật không biết nấu cơm kia có vẻ như thích cậu.