Edit: Tiểu Phong Tranh

Hô…… Hô……

Trong nhà yên tĩnh truyền đến âm thanh kiềm nén.

Đó là một căn phòng màu trắng kì quái, trong phòng chỉ có một thứ duy nhất giống như ghế dựa trong bệnh viện nha khoa, bên cạnh ghế dựa là một cái rương đã bị mở tung ra, rơi rụng một loạt công cụ. Bên trong rương và công cụ bên ngoài thập phần vô liêm sỉ, có vài thứ là đạo cụ mà nhiều • người • bình • thường cũng không biết dùng như thế nào.

Trên ghế có một thân hình trắng nõn bị trói với tư thế thập phần đáng xấu hổ. Bắp thịt rắn chắc phủ trên thân thể hồng nhạt cùng với mồ hôi tinh tế, bên ngoài miệng anh bị bịt lại nên không thể phát ra âm thanh quá lớn, chỉ có thể truyền đến âm thanh kiềm nén như vậy.

Hai tay của anh bị trói vòng qua sau lưng ghế, hai chân cũng lần lượt bị trói ở hai bên chân ghế, anh không thể nhúc nhích.

Một thiếu nữ xuất hiện trước mắt anh, khuôn mặt lạnh như băng từ trên cao nhìn xuống con người đáng thương bị dục vọng tra tấn. Mà trong nháy mắt, vốn dĩ người đang bị trói kia đang mang đôi mắt mê man, nhìn thấy cô gái lại lộ ra ánh nhìn mừng rỡ.

Đối với ánh mắt ngầm khao khát của anh, thiếu nữ vẫn chẳng hề dao động, cô trầm mặc không nói rồi đi vòng quanh thiếu niên hai vòng, sau đó bước đến trước rương đang mở, chọn lấy một cái roi da màu ngăm đen.

Cô nhẹ nhàng cân nhắc roi da trong tay, nhẹ nhàng vung lên trong không trung.

Roi vung lên trong không gian yên tĩnh cực kì vang dội, sau đó đương lúc thiếu niên lộ ra ánh mắt vô cùng hạnh phúc thì mạnh mẽ quất roi về phía anh.

Roi ở trên thân thể trơn nhẵn • trần trụi quất xuống tạo thành một loạt vết đỏ thẫm, không biết thiếu niên đau đớn hay khoái • cảm mà đong đưa trái phải.

Cuối cùng, dây trói chặt trên người thiếu niên cũng vì đong đưa mà rơi xuống, khăn bịt miệng rơi xuống, tiếng thét chói tai vang vọng trong nhà.

“A! A! A! Gậy tốt! Dùng sức! Hạ Noãn, xin dùng sức quất anh! Mạnh mẽ quất chết anh đi! A!"

——

“A a a a a a a a!!!!!”

“Ngao ngao ngao ~ ngao ô ~”

Tiếng kêu của một người một chó vang vọng trong không trung của tiểu khu yên tĩnh, Hạ Noãn ôm mặt ngồi ở trên giường, cả người run rẩy, mà một bên là Nhị Quyển không hiểu nội tâm rối rắm của chủ nhân, thành thực vui sướng chạy quanh giường xem náo nhiệt.

Ngồi ở trên giường run rẩy nửa ngày, yên lặng thu hồi tâm tình, khuôn mặt tê liệt khó thấy, rời giường, thu dọn, ra cửa, đi học.

Hạ Noãn, An Nguyên và Vương Nhụy vượt qua địa ngục cao tam [1], cùng thi đậu vào Đại học Tống Kỳ đang theo học. Bởi vì đại học ở thành thị, cho nên từ thứ hai đến thứ sáu Hạ Noãn sẽ ở tại phòng ngủ, tới cuối tuần sẽ về nhà.

[1] Cao tam: Năm thứ 3 của Cao trung (tương đương cấp III)

Lại đến thứ hai, Hạ Noãn thu dọn xong thì lên xe buýt trở về trường học.

Đẩy cửa ra, trong phòng ngủ chỉ có Vương Nhụy vẻ mặt nghiêm túc ngồi dưới đất lên mạng, hai bạn cùng phòng khác đều không có ở đây. Hạ Noãn dọn đồ xong, bước dài đến chỗ ghế, tựa cằm vào lưng ghế đáng thương kêu lên:

“Vương Nhụy ~~~”

“Có chuyện gì?” Đầu Vương Nhụy không quay lại, hỏi.

“Tớ mơ thấy ác mộng ~”

“À……”

“…… Cậu không tò mò là ác mộng gì sao?!”

“À không……”

Hạ Noãn không nói gì mà nhìn Vương Nhụy, cái cảm giác kỳ vọng người khác tò mò mà người ta còn chẳng buồn ngoảnh đầu quan tâm đúng là qúa buồn bực!

“Rốt cuộc cậu đang làm gì? Tớ về rồi còn không quan tâm tớ!”

“Tớ đang học cách làm lươn.”

“…… Cậu học cái này để làm gì?”

“Tớ cho rằng gần đây Tống Kỳ cần bổ thận……”

“…… Rốt cuộc cậu đã làm gì anh ấy?!”

“Không có gì a ~ Phải biết rằng thận của đàn ông vô cùng quan trọng đó ~” Cuối cùng Vương Nhụy cũng quay đầu liếc mắt nhìn Hạ Noãn một cái, “Có muốn làm cho An Nguyên của cậu không? Tớ xem cái dáng vẻ gà hen của cậu ta hẳn là không thỏa mãn được cậu đi?”

Hạ Noãn mắt cá chết nhìn Vương Nhụy nửa ngày, sau đó như khinh khí cầu bị kim đâm nằm bẹp trên ghế.

“Anh ấy còn chưa bắt đầu thỏa mãn tớ đâu……”

“Hả?” Vương Nhụy không thể tưởng tượng xoay người nhìn bạn học ngồi trên ghế.

“Đã bao lâu rồi? Cậu còn chưa gạt anh ta lên giường?!”

Hạ Noãn một vẻ sống không còn gì luyến tiếc, ỉu xìu nói:

“Tớ xem nhiều sách của con gái như vậy, nhẹ nhàng có, âm hiểm có, không phải bên trong đều nói dáng vẻ nữ sinh nhu nhược rưng rưng đáng thương nhất mới có thể kích thích dục vọng của đàn ông sao…… Vì sao mỗi lần tớ giả bộ nhu nhược thẹn thùng An Nguyên đều có dáng vẻ như gặp phải quỷ vậy?”

“Ngạch, cái này sao……” Vương Nhụy xoa xoa cằm, đưa ra chủ ý "ôi thiu" cho cô bạn tốt: “Dứt khoát trực tiếp bỏ thuốc anh ta đi!”

“Thuốc gì cơ?” Hạ Noãn trợn trắng mắt: “Thuốc diệt chuột sao? Ngươi không yêu ta ta liền giết ngươi gì đó…… Ta lại không phải bị bệnh nhõng nhẽo.”

“Ngốc!” Vương Nhụy vỗ ót Hạ Noãn một cái: “Đương nhiên là □□ a!”

“Chuẩn bị như thế nào? Chúng ta chưa bao giờ đi nơi như quán bar, cậu nghĩ có thể chơi đùa □□ người khác sao?”

“Ngạch…… Không biết……”

Không khí rơi vào trầm mặc, Hạ Noãn vẫn như cũ tựa cằm xuống lưng ghế, Vương Nhụy tiếp tục xoa xoa nghĩ chủ ý "ôi thiu".

“Rất đơn giản a, chuốc say anh ta không phải đơn giản rồi sao……”

Đột nhiên một giọng nói vang lên, hai người theo giọng nói nhìn lại, thấy bạn học Mạc Tiểu Đông đang ngồi xổm dưới đất nháy mắt nhìn hai người.

“Má ơi!”

Hạ Noãn và Vương Nhụy bị dọa nhảy lên ghế, không biết Mạc Tiểu Đông vào đây khi nào, nghe được bao nhiêu phần đoạn đối thoại của hai người.

Mạc Tiểu Đông nhìn vẻ mặt của hai người, dường như hiểu ra vấn đề, cô đứng lên sửa lại làn váy, cười hì hì nói:

“Từ chỗ Vương Nhụy nói bỏ thuốc tớ đều nghe thấy ~ hai người các cậu thảo luận vấn đề này còn không nhớ đến tớ sao ~”

“Ngạch…… Cái này……”

Hạ Noãn có chút xấu hổ, hoàn toàn không nghĩ bí mật của mình sẽ bị bạn cùng phòng biết. Nhà của Mạc Tiểu Đông ở nơi khác, tuy rằng không phải rất xinh đẹp, nhưng thường ngày dáng vẻ vô cùng hiền lành cười tít mắt, cho nên không chỉ có nhân duyên rất hảo, người theo đuổi cô cũng không ít. Chẳng qua là, đối với những người theo đuổi mình, cô đều công khai cự tuyệt, công bố mình đã có bạn trai ở quê. Nói tóm lại, Hạ Noãn cảm thấy Mạc Tiểu Đông là người rất chính trực. Cho nên hiện tại, thấy dáng vẻ đáng khinh của cô, dạy mình cách gạt đàn ông lên giường, Hạ Noãn cảm thấy cô có chút không tiếp nhận được  _(:з” ∠)_.

Mà Mạc Tiểu Đông làm lơ vẻ mặt xấu hổ của Hạ Noãn, thay Vương Nhụy nghĩ ra chủ ý "ôi thiu" cho Hạ Noãn.

“Không phải lúc nào dùng phương pháp dịu dàng với đàn ông cũng được, đôi khi nhanh, chuẩn, tàn nhẫn mới là phương pháp tốt! Chuốc sau anh ta rồi trực tiếp ném lên giường, lột sạch quần áo anh còn không phải mặc cậu xâu xé sao?! Sau khi xong việc, nghiêm túc nói với anh ta cậu sẽ chịu trách nhiệm, vậy sau đó anh ta còn không phải là người của cậu rồi à!”

Hạ Noãn & Vương Nhụy: = Câm nín  =

“Tin tớ đi!” Mạc Tiểu Đông vỗ bả vai Hạ Noãn, duỗi ngón cái, răng cửa chợt lóe: “Đàn ông uống say có một phong vị khác nha ~”

……

“Hạ Noãn à……” Vương Nhụy quay đầu nghiêm túc nhìn Hạ Noãn: “Tớ cảm thấy phương pháp này của Tiểu Đông rất tốt, tớ và Tống Kỳ sẽ giúp cậu một tay!”

Khuôn mặt Hạ Noãn tê liệt không nói nhìn dáng vẻ xắn tay áo của hai người, thong thả mà kiên định…… Gật gật đầu.

Mà lúc này ở trong ký túc nam cách phòng ngủ của nữ sinh không xa, An Nguyên đang mở máy tính chơi game không hiểu sao cảm thấy một trận khí lạnh, không khỏi rùng mình run lên