Khi hai chị em họ Tần tản bộ ở hòn đảo thiên đường thì là hơn 10 giờ tới Hong Kong, Trương Thắng vừa đưa vị hôn thê của mình về khách sạn.
Chuyến này bọn họ tới Hong Kong là để đặt làm váy người, kết hôn tuy là giả, nhưng quá trình không được qua loa, Chung Tình sắp cùng cha mẹ y từ bắc Kinh tới, ở Thâm Quyến đang có công tác chuẩn bị long trọng. Báo chí Hong Kong cũng cho đăng tin phú hào trẻ cùng vị hôn thê tới Hong Kong đặ áo cưới, hôn lễ này định sẵn sẽ vô cùng oanh liệt.
Đích thân tổng giám của chi nhánh Chanel Hong Kong tới đo đạc làm váy cho Lạc Phi ba bộ lễ phục đẳng cấp, cùng làm chiếc dây chuyển do 320 viên kim cương tạo thành.
Lạc Phi biết đây chỉ là vở kịch, cho dù trong lòng cô dần có bóng dáng của Trương Thắng, nhưng cô luôn kiềm chế tình cảm của mình, duy trì quan hệ như cũ, trước mặt người khác là vợ chồng sắp cưới, sau lưng là anh trai và em gái là bạn bè, là ông chủ và thư ký.
Nhưng khi nhìn bản vẽ thiết kế áo cưới của mình trên màn hình vi tính, bị vẻ đạp của nó chạm tới tâm linh.
Bộ váy cưới đẹp tới mức làm cô sợ hãi, cô sợ khi cô mặc bộ váy đẹp đẽ này lên, tươi cười đối diện với những lời chúc phúc những ánh mắt hâm mộ, mình sẽ lún quá sâu vào vở kịch này.
Khi Lạc phi ôn nhu chúc vị hôn phu của mình ngủ ngon, rồi ai về phòng người nấy, cũng là lúc nụ cười của cô biến mất...
Trương Thắng rời khách sạn quốc tế, cùng vệ sĩ đi tới Phường Lan Quế, tụ điểm ăn chơi khét tiếng của giới trẻ Hong Kong, có điều y bỏ lại vị hôn thê danh nghĩa của mình tới đây không phải để chơi bời trụy lạc, cũng không phải bàn chuyện làm ăn với một phú hào, y thu được tin tức bí mật, vì một nam nhân mà tới.
Từ Hải Sinh đã về từ Châu Âu trở về, hôm nay ông ta ở nơi này, đương nhiên chỗ ông ta tới luôn phải là nơi cao cấp nhất, đây là hội sở khép kín, chỉ phục vụ hội viên.
Năm nay Trương Thắng có rất nhiều chuyện muốn làm, trong đó có kết thúc ân oán với Từ Hải Sinh, kết liễu con rắn độc trước khi thành thân với Tần Nhược Nam, cho người mình yêu cuộc sống hạnh phúc, ngọt ngào, bình yên.
Dưới lầu Từ Hải Sinh đang cùng một vị khách Hi Lạp thưởng thức ca mua, vừa vui vẻ chuyện trò, rất lâu sau đứng dậy cùng lên lầu.
Trương Thắng tay cầm ly rượu dựa vào cửa sổ, mắt nhìn không chớp một cô phục vụ xinh đẹp dẫn hai người đó vào gian phòng khách quý.
Từ Hải Sinh ngồi trên ghế sô pha, cầm điều khiển từ xa, bật màn hình cực lớn phía trước, màn hình hiển thị không phải là tiết mục truyền hình mà là một thực đơn đặc thù, bên trên liệt kê danh sách bằng hai tiếng Trung- Anh gồm có phong tình Âu Mỹ, Nhật Hàn, Ả Rập, Nga... Từ Hải Sinh lựa chọn bản địa, thực đơn chuyển sang trang tiếp theo là quyến rũ, thanh thuần, nóng bỏng, lạnh lùng, cao nhã.
Từ Hải Sinh lại đưa ra lựa chọn, trong tiếng nhạc êm ái, từng mỹ nhân tạo dáng xuất hiện trên màn hình, ông ta xem lướt qua từng người, đột nhiên có một mỹ nhân làm ông ta cực kỳ chú ý, vội ấn nút phóng to, để hình ảnh lấp kín màn hình, đồng thời có hai hàng chữ xuất hiện, giới thiệu tên tuổi, số đo cùng kỹ xảo sở trường.
Trương Thắng cũng đang nhìn một cái màn hình lớn tương tự, nhìn cô gái tương tự.
Trong phần mềm lựa chọn "món ăn" này, nếu cô gái nào đã được chọn, sẽ không xuất hiện trên màn hình, cô gái nào đang được xem thông tin, sẽ có ký hiệu đặc biệt nhắc nhở, nhưng vẫn có thể lựa chọn, như thế để tránh xung đột với nhau.
Có điều tối hôm nay, hệ thống ở đây có một lỗi nhỏ.
Cô gái Từ Hải chọn cao 1m75, thân hình hoàn mỹ, tuổi 21, là sự kết hợp hoàn mỹ giữa vẻ đẹp thanh thuần của thiếu nữ và thành thục của thiếu phụ, giá mỗi tiếng 350 bảng Anh, đó là giá tiếp chuyện, nếu phục vụ khác, giá tăng lên gấp mười.
Trương Thắng mỉm cười, nhìn thấy khách phòng kia ấn nút "chọn", y cũng ấn "chọn"...
***** *****
- Tiểu Lan, em còn nhớ chị kể thời ở trường cảnh sát, chị đã lập công lớn không?
- Nhớ chứ, là vụ án buôn ma túy, sao lại nói tới chuyện này, em đang hỏi anh rể tương lai cơ mà, chị đừng đánh trống lảng đấy. Tần Nhược Lan phản đối:
Tần Nhược Nam nhớ lại cảnh chàng thanh niên say rượu xô ngã cô nói nhanh một câu, nụ cười đến là ngọt: - Đúng rồi, khi đó chị và anh ấy quen nhau, anh ấy là quý nhân mà em từng nói, là người cứu chị thoát khỏi tai kiếp.
- Oa, chính là người đã cứu chị? Ông trời ơi, chuyện đó từ đời nào nào... Hừm, hai người đã ở bên nhau lâu như thế mà dấu em nhé, chơi không đẹp.
Tần Nhược Lan lườm em gái: - Em vội gì chứ, chị đang kể, hôm đó chị muốn cám ơn anh ấy nhưng không tìm được. Sau khi em ra nước ngoài chị mới gặp lại, em không thích nghe thì thôi.
- Nghe nghe, chị kể đi, em không xen mồm vào nữa. Tần Nhược Lan túm tay chị mình, giọng hối lỗi, đây là đề tài các cô gái hứng thú nhất mà:
- Về sau chị và em đi leo núi ở clb công an... Kể tới đó Tần Nhược Nam thấy không ổn, lo em gái nhớ lại lúc còn lành lặn, nói nhanh: - Khi ra về chị để quên di động ở phòng vệ sinh, bị người ta nhặt được. Đến tối chị gọi điện vào số máy của mình, gọi mấy lần mới chịu nhận máy, còn lề mà lề mề, quanh co làm chị tức phát điên, nghĩ rằng người đó không muốn trả điện thoại, liền tức giận cãi nhau một hồi. Hôm sau Hạo Thăng mua cho chị điện thoại mới, chị gọi điện chửi nhau tiếp.
Tần Nhược Nam cười khanh khách: - Em hiểu rồi, anh ta chính là người từng cứu chị đúng không, oa, đúng là câu chuyện truyền kỳ, hai người là đôi oan gia.
- Ừ, là anh ấy. Tần Nhược Nam nhớ lại những ngày tháng cãi nhau đó không khỏi bật cười: - Khi đó, anh ấy có bạn gái rồi.
- Oa oa oa, chị em là số một, còn vung đao đoạt tình à?
- Làm gì có, khi đó... Chị và anh ấy chị trò chuyện qua điện thoại, căn bản không định gặp nhau. Trở thành chi kỷ có thể chia sẻ mọi tâm sự thầm kín nhất... Anh ấy kể cho chị gian nan khi sáng nghiệp, rồi cùng bạn gái va chạm, sau đó trong lúc cùng bạn gái chiến tranh lạnh thì anh ấy say rượu cùng một cô gái lên giường, vì thế chia tay với bạn gái sắp kết hôn, lúc đó anh ấy vô cùng thống khổ, vô cùng đáng thương..
Tần Nhược Lan mặt trắng bệch, hai mắt hoa đi, một sự sợ hãi mơ hồ bao phủ toàn thân cô.
- Khi đó chị vẫn coi anh ấy là bạn, an ủi anh ấy, khuyên nhủ anh ấy. Không lâu sau không liên lạc được nữa, chị còn nghĩ anh ấy vì vết thương lòng quá sâu, nên anh ấy muốn dứt bỏ mọi thứ liên quan với quá khứ, chị còn buồn một thời gian. Không ngờ sau mới biết, anh ấy phạm tội kinh tế bị vào trại giam...
Nghe tới đây, Tần Nhược Nam sống lại, vừa nãy cô sợ chết khiếp, còn cho rằng bạn trai chị mình là người đó.
Không thể là anh ấy, đương nhiên là không... Cô hay nghe ngóng tin tức của Trương Thắng qua đám Tiêu Tử, biết y sống rất tốt, qua lại cực kỳ thân mật với cô thư ký Chung Tình kiều diễm kia, Tần Nhược Lan không hề ngạc nhiên, nam nhân nào có thể kháng cự lại cô gái như thế? Rồi sự nghiệp y ngày càng lớn, bây giờ đã rời Quỳnh Hải tới phương nam.
- Tiểu Lan sao vậy? Tần Nhược Nam phát hiện em gái có chỗ bất thường:
- À không sao, hôm nay hoạt động hơi nhiều, em mệt rồi, chúng ta dừng lại ở đây tắm nắng đi, chốc lát là em khỏe thôi. Chị, kể tiếp, chị là cảnh sát, anh ấy là phạm nhân, làm sao?
Trước kia em gái chạy nhảy suốt ngày, muốn nó đứng yên một khắc cũng khó, bây giờ chỉ ngồi một chỗ thôi cũng mệt, Tần Nhược Nam thương em lắm, nắm tay Tần Nhược Lan kể tiếp: - Lần đầu tiên gặp nhau trong phòng thẩm vấn, chị không biết đó là ngời bạn điện thoại của mình, chỉ biết là người cứu mình năm xưa. Khi ấy vì lấy khẩu cung, đội trưởng bọn chị liên tục thẩm vấn ba ngày, cuối cùng anh ấy không chịu được, vì thoát thân nên lừa chị tới rồi...
- Rồi làm sao?
- Rồi hôn chị.
Tần Nhược Lan mắt tròn xoe, quên luôn chuyện ưu sầu kia: - Quá lãng mạn, quá kích thích.
- Hừm, chị cho anh ta một đá vào bệnh viện luôn.
Tần Nhược Nam sặc nước bọt của chính mình, ho mấy tiếng rồi hỏi gấp: - Không phải chứ, chị quá thể đáng vậy, cú đá của chị voi cũng không chịu nổi... Hì hì, em không nói nữa, chị kể tiếp.
HẾT rồi