Bên UBND quận, Phó chủ tịch thường trực Lý Minh Nhiên, Ủy viên thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận Quách Vĩ Toàn, Phó chủ tịch quận Nghiêm Hoa. Ba người này tuyệt đối là tâm phúc của Bành Viễn Chinh. Còn Phó chủ tịch quận bình thường Ninh Hiểu Linh và Tôn Thắng Tuấn thì ở vào vị trí trung lập. Cho nên, vì cũng cố quyền uy của một Chủ tịch quận, Cố Khải Minh âm thầm áp dụng việc lợi dụng Đổng Dũng, lôi kéo Tôn Thắng Tuấn và Ninh Hiểu Linh.

Còn những bộ môn hạch tâm của UBND quận cũng bị người của Bành Viễn Chinh chặt chẽ nắm trong tay. Điều này làm cho Cố Khải Minh rất khó chịu. Cũng không phải là y muốn đối nghịch với Bành Viễn Chinh, hình thành phe phái, mà là làm Chủ tịch quận, nhưng bên cạnh toàn bộ đều là "cơ sở ngầm" của Bí thư Quận ủy, y làm sao mà cam tâm tình nguyện chứ?

Chánh văn phòng UBND quận Vương Hạo là trợ lý Chủ tịch quận, nhưng Cố Khải Minh đối với Vương Hạo lại bất lực. Nhưng Phó chánh văn phòng chủ quản Trí Linh thì y đã sớm xem không vừa mắt, có ý định muốn dời Trí Linh, an bài người của mình vào.

Hiện giờ, dường như là một cơ hội đúng lúc. Đổng Dũng người này cái đầu ngốc nghếch, có thể lợi dụng. Cố Khải Minh ngồi trên xe, khóe miệng đột nhiên hiện lên một nụ cười lạnh.

Theo bản tâm mà nói, y cũng không nghĩ sẽ chống lại Bành Viễn Chinh. Nhưng là Chủ tịch quận, y nếu cái gì cũng không làm được, cũng không tranh giành thì ở huyện chẳng khác nào một tên rối dùng để bài trí. Y quyết định lợi dụng Đổng Dũng để thử Bành Viễn Chinh một chút.

Sáng ngày thứ hai đi làm, Cố Khải Minh gọi điện thoại cho Trí Linh:

- Tiểu Trí, thông bao cho các lãnh đạo của UBND quận, chiều nay có cuộc họp Chủ tịch quận làm việc. Yêu cầu mọi người phải tham dự đầy đủ, không được vắng mặt.

Trí Linh cũng không để ý, lập tức kính cẩn đáp ứng, sau đó gọi điện thoại cho tất cả lãnh đạo của UBND quận, thông báo Cố Khải Minh triệu tập cuộc họp Chủ tịch quận làm việc. Đồng thời, dặn người của UBND quận an bài phòng họp và những công việc cụ thể.

Cố Khải Minh từ lúc nhậm chức cho đến nay không có điều chỉnh công tác của các Phó chủ tịch quận mà duy trì hiện trạng không thay đổi. Y trầm mặc lâu như vậy, một khi xuống tay, nhất định là phải suy xét chi toàn, cũng là cảm giác thời cơ đã chín mùi.

Đương nhiên, không chỉ có điều chỉnh lại công tác phân công quản lý của bộ máy thành viên UBND quận, mà còn đề cập đến việc điều chỉnh lại danh sách cán bộ trung tầng của UBND quận. Trong bản danh sách này, Trí Linh nằm ở vị trí đầu tiên, ngoài ra còn có ba phó chức của ba bộ môn cũng bị điều chỉnh.

Cố Khải Minh triệu tập buổi họp Chủ tịch quận làm việc, Bành Viễn Chinh đang nói chuyện với hai giáo sư chuyên gia ở Viện Khoa học xã hội thủ đô về vấn đề quy hoạch khu tổng hợp công năng.

Từ lúc kinh tế phát triển và cải cách mở ra, quy hoạch công năng tổng hợp càng ngày càng nổi bật. Quy hoạch tổng hợp có ba đặc điểm. Thứ nhất là quy hoạch vật chất. Tổng hợp quy hoạch chủ yếu là thông qua chỉ đạo phát triển không gian thành phố. Thứ hai là tính tổng hợp. Tính tổng hợp cùng lúc thể hiện nó là một quy hoạch thành thị đầy đủ, không chỉ suy xét đến bộ phận đồng nhất của thành phố, mà về phương diện khác, nó bao gồm việc tận dụng đất đai, nhà ở, giao thông, ngành phục vụ công cộng, và những phương tiện giải trí khác. Hơn nữa ngày càng chú ý đến những phương diện này. Thứ ba là tính trường kỳ. Quy hoạch tổng hợp bình thường đều là quy hoạch từ năm năm trở lên, thậm chí là hai mươi, ba mươi năm.

Là người trọng sinh, Bành Viễn Chinh có tầm nhìn về vận mệnh của thời đại vượt xa những người khác. Cho nên, hắn rất chú ý đến việc coi trọng lâu dài, và quy phạm khoa học. Hắn làm ra bất luận một quyết sách nào cũng không phải là quyết sách thiển cận.

Hắn xem ra, khu Kiến An trước mắt đã ở vào một vị trí rất quan trọng. Bất cứ một vật không có thứ tự trước sau đều có thể gây ra hậu quả khó có thể xoay chuyển. Hắn hy vọng, trong nhiệm kỳ của mình sẽ đem hết khả năng, khiến cho người tiếp nhận chức vụ của mình sau này không chỉ có thể lưu lại một khu Kiến An phồn vinh mà còn lưu lại một khu Kiến An mang hơi thở thành thị.

Bởi vậy, hắn thông qua mối quan hệ trong nhà tìm tới viện Khoa học Xã hội thủ đô, mời được chuyên gia có quyền uy đến quận, khiến đối phương có thể đưa ra được ý nghĩ quy hoạch chỉnh thể cho quận. Từ suy nghĩ của chuyên gia, sau đó bộ môn quy hoạch của quận sẽ làm ra quy tắc chi tiết. Tái trải qua luận chứng của chuyên gia sẽ hình thành một bản dự thảo bước đầu.

Đương nhiên, một phương án kế hoạch như vậy thì không phải khi hình thành rồi thì không thể thay đổi, mà là theo tình thế biến hóa không ngừng để tu chỉnh và điều chỉnh cục diện.

Sau khi nói chuyện với các chuyên gia, hắn bảo Mạc Xuất Hải phái xe chở hai vị chuyên gia đi dạo xung quanh quận. Buổi tối hắn ở thành phố an bài một bữa cơm. Cá nhân mở tiệc chiêu đãi, người tham dự cũng không nhiều lắm. Bên quận chỉ có Chánh văn phòng Mạc Xuất Hải là cùng tham gia.

Bành Viễn Chinh đang chuẩn bị dạo quanh các công trường xem xét các hạng mục mới, sau đó trực tiếp đến thành phố mời hai chuyên gia ăn cơm, thì lúc này Vương Hạo sắc mặt rất khó coi vội vã gõ cửa bước vào.

Vương Hạo thanh âm có chút dồn dập:

- Bí thư Bành, tôi có chuyện muốn báo cáo với lãnh đạo một chút, làm phiền lãnh đạo hai phút.

Bành Viễn Chinh ngẩn ra, thản nhiên cười nói:

- Không nóng vội, anh cứ nói.

Vương Hạo do dự một chút, sau đó hạ giọng đem tình hình cuộc họp Chủ tịch quận làm việc nói ra một lần.

Cuộc họp Chủ tịch quận làm việc trước sau giằng co chừng nửa tiếng. Không chỉ trong cuộc họp nổi lên tranh luận mãnh liệt mà còn xuất hiện một cuộc phong ba không nên có. Mà người bị hại không ngờ là người mà đám người Vương Hạo không nghĩ tới, Phó chánh văn phòng UBND quận Trí Linh.

Trí Linh vẫn là dựa theo lệ thường của UBND quận khi Bành Viễn Chinh còn tại nhiệm để an bài phòng họp và số ghế lãnh đạo tham dự. Nhân vật số một ở giữa, Lý Minh Nhiên là Phó chủ tịch thường trực quận thì ngồi bên trái. Quách Vĩ Toàn là Ủy viên thường vụ quận ủy thì ngồi bên phải. Sau đó là những Phó chủ tịch khác ngồi hai bên trái phải theo thứ tự sắp xếp.

An bài như vậy tuyệt đối là không thành vấn đề. Trí Linh ở UBND quận làm đã được tám năm, sẽ không để cho xảy ra vấn đề trong công tác thường quy như thế này. Nhưng mấu chốt của vấn đề ở chỗ, cô không để mắt đến một chi tiết nhỏ. Hiện tại, trong bộ máy UBND quận không chỉ có các Phó chủ tịch quận, mà còn có ba trợ lý Chủ tịch quận. Như vậy theo thứ tự trái phải gạt ra, liền trực tiếp làm cho Phó chủ tịch quận xếp hạng chót nhất Đổng Dũng và trợ lý Chủ tịch quận Vương Hạo ở cùng một thứ tự cấp bậc quyền uy.

Thậm chí, trợ lý Chủ tịch quận Mã Thiên Quân ngồi bên trái, trong thị giác của mọi người còn ở phía trên Đổng Dũng.

An bài như vậy, Trí Linh trước đã xin ý kiến của Cố Khải Minh. Cố Khải Minh cũng không có ý kiến gì bất đồng. Nhưng khi Đổng Dũng tiến vào phòng họp, liền cảm thấy bất mãn, ngay tại chỗ phát tác, chỉ cây dâu mắng cây hòe, mượn đề tài để nói chuyện của mình, nói rằng Trí Linh và nhân viên công tác của UBND quận có rất nhiều tật xấu, khiến Trí Linh không biết nói như thế nào, che mặt khóc rời đi.

Sau đó, Đổng Dũng trước mặt Cố Khải Minh và những lãnh đạo có liên quan của UBND quận phẫn nội quở trách Trí Linh và công tác của phòng xử lý UBND quận. Thậm chí còn tỏ lòng đầy căm phẫn, tỏ vẻ kinh nghiệm công tác của Trí Linh không đủ, năng lực yếu, không thích hợp đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng chủ trì công tác UBND quận, đề xuất đổi chỗ giữa Trí Linh và Tiền Học Ngữ.

Nếu chỉ là Đổng Dũng không có phong độ thì chuyện này coi như qua. Nhưng thay vào đó, vốn là Cố Khải Minh lợi dụng Đổng Dũng vừa hát vừa diễn, Đổng Dũng gọi ầm ĩ như vậy, thì Cố Khải Minh thừa cơ làm khó dễ ngay.

Cố Khải Minh đưa ra bản danh sách điều chỉnh cán bộ trung tầng. Trí Linh nằm ở đầu danh sách. Đến lúc này, đám người Lý Minh Nhiên làm sao mà không rõ, Cố Khải Minh đã sớm muốn bắt Trí Linh, đem người chủ trì công tác của phòng xử lý UBND quận trở thành người của mình.

Có lẽ là nhìn thấy thái độ kiên quyết của Cố Khải Minh, cũng có lẽ là địa vị của Trí Linh trong suy nghĩ của Lý Minh Nhiên, Nghiêm Hoa và Quách Vĩ Toàn không cao, nên ba người này vẫn giữ trầm mặc, không có lên tiếng nói chuyện cho Trí Linh. Chân chính công khai nói chuyện cho Trí Linh vẫn là Vương Hạo. Nhưng Vương Hạo chỉ là một trợ lý Chủ tịch quận, đối mặt với áp lực hùng mạnh của Chủ tịch quận Cố Khải Minh thì y cũng không thể tự lực xoay chuyển tình thế.

Cuối cùng, trong cuộc họp làm việc đã định ra, Trí Linh điều nhiệm làm Phó chủ nhiệm phòng xử lý khẩn cấp, Phó bí thư Chi bộ Đảng. Phó chủ nhiệm phòng xử lý khẩn cấp làm Phó chánh văn phòng UBND quận (chủ trì công tác). Cứ như vậy, không chỉ có Trí Linh bị trục ra ngoài mà ngay cả Vương Hạo trên danh nghĩa Chánh văn phòng UBND quận và trợ lý Chủ tịch quận cũng bị mất đi quyền lực.

Bành Viễn Chinh im lặng lắng nghe, lâu lâu lại khẽ cười, không nói gì thêm. Một câu cũng không lên tiếng, không tỏ thái độ, không có phát biểu bất cứ một ý kiến gì.

Mặc dù biết rõ Cố Khải Minh hành động này là nhằm vào mình, nhưng dù sao cũng là điều chỉnh cán bộ trong nội bộ UBND quận nên Bành Viễn Chinh không muốn nhúng tay vào.

Thấy Bành Viễn Chinh vẫn thản nhiên như thế, Vương Hạo nhiều ít có chút thất vọng.

Bành Viễn Chinh liếc mắt nhìn Vương Hạo, lạnh nhạt nói:

- Vương Hạo, sau khi anh trở về, nói với đồng chí Trí Linh rằng, bảo cô ấy đừng có bất cứ một gánh nặng tư tưởng nào. Bất kể trên cương vị nào cũng phải tận tâm tận lực mà làm. Con người thì phải phóng mắt về lâu dài, không thể so đo nhất thời được mất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Vương Hạo cũng không dám nói gì nữa, khùm núm rời khỏi phòng làm việc của Bành Viễn Chinh.

Cố Khải Minh lần thử này không nhận được bất cứ một phản ứng nào của Bành Viễn Chinh. Bành Viễn Chinh bên này phản ứng rất bình tĩnh, yên như mặt nước. Tuy nhiên, điều này khiến cho Cố Khải Minh trong lòng sinh ra cảnh giác, khẩn trương ngừng lại kế hoạch rục rịch kế tiếp cho lần sau.

Nhưng Đổng Dũng thì lại trở về bộ dạng lớn lối. Trí Linh còn chưa bàn giao công tác với Tiền Học Ngữ thì Đổng Dũng bảo thực hiện áp lực với phòng xử lý, khôi phục lại công tác cho Lý Tường Quốc.

Trí Linh cảm giác rất ủy khuất, chỉ có điều cô ở quận không có căn cơ, cũng không có lãnh đạo thượng tầng che chở, không có chỗ cầu khẩn. Tuy rằng cô coi như là cán bộ do Bành Viễn Chinh cất nhắc, nhưng nghiêm khắc mà nói vẫn chưa được coi là người của Bành phái.

Cô từ trong phòng làm việc của Vương Hạo đi ra, mặc dù Vương Hạo đã nói chuyện với cô, bên cạnh đó biểu thị sự quan tâm của Bành Viễn Chinh, nhưng trong nội tâm của cô vẫn cảm thấy áp lực và nghẹn khuất.

Ở trên hành lang gặp phải Phó chủ tịch quận Nghiêm Hoa, cô dừng bước, cúi đầu chào hỏi:

- Phó chủ tịch quận Nghiêm.

Nghiêm Hoa gật đầu, lấy tay vỗ vai của cô, sau đó im lặng rời đi. Đi được hai bước, Nghiêm Hoa quay đầu lại cười nói:

- Tiểu Trí, cứ an tâm làm việc. Phải nhìn về lâu dài, không cần có gánh nặng tư tưởng.

- Xin lãnh đạo cứ yên tâm, tôi sẽ an tâm làm việc.

Trí Linh buồn bã nói, đôi mắt đỏ lên, gần như muốn rơi lệ.

Nghiêm Hoa than nhẹ một tiếng, rồi xoay người bước nhanh đi. Cô tuy rằng thông cảm với Trí Linh, nhưng đứng ở góc độ của cô, vì một vị trí như Trí Linh mà chống lại Cố Khải Minh thì không cần. Hơn nữa, cho dù cô đứng ra nói chuyện cho Trí Linh thì cũng không có kết quả gì.

Cố Khải Minh bắt đầu củng cố quyền lực của mình. Là Chủ tịch quận, y làm như vậy cũng không có gì đáng trách.