– Hôm nay chúng ta sẽ ăn Sukiyaki nhé Hinata- chan. – Sakura vừa rảo bước, vừa nói với cô bạn đi cùng.

– Ừ… Sakura-chan!- Hinata gật đầu.

Sakura và Hinata tiến đến siêu thị để chọn mua những nguyên vật liệu chuẩn bị cho bữa tiệc tổ chức vào tối nay. Cả 2 vừa đi vừa cười đùa, nói chuyện vô cùng vui vẻ. Sakura khoanh tay trước ngực, nhắm mắt nói:

– Mình chẳng thể nhớ nổi chúng ta tụ họp lần cuối là bao giờ nữa. – sau đó nháy mắt với Hinata – Chắc chắn sẽ rất vui đúng không Hinata?

– Tất nhiên là sẽ vui lắm. – Hinata vỗ tay hưởng ứng.- Lần này có cả Sasuke-kun nữa nhỉ?

Sakura nghe thấy từ Sasuke-kun thì tỏ ra vô cùng ngượng ngùng, giơ cả 2 tay lên ôm mặt:

– Cậu nhắc đến cậu ấy làm gì? Cậu ấy còn chẳng thèm để ý đến mình.

– Không đâu Sakura-chan à, mình chắc Sasuke sẽ hiểu được tình cảm của cậu sớm thôi.

– Mình cũng mong thế lắm đây. Giờ thấy ghen tị với cậu và Naruto quá. Mà 2 cậu thân thiết tới thế nào rồi thế? – Sakura vừa nói vừa liếc nhìn phản ứng cô bạn.

Đúng như Sakura nghĩ, mặt Hinata nóng bừng lên nhanh chóng , 2 bàn tay đan vào nhau, ấp a ấp úng vì xấu hổ.

– Cậu…. cứ…. trêu mình thôi! Ch…chúng… mình… đã có…. gì đâu.

Sakura cười phá lên. Đúng là trêu Hinata thật thú vị quá đi.

Rồi cả 2 tiếp tục mua đồ.

sau 2 tiếng vật lộng trong siêu thị, cuối cùng…

việc mua đồ đã hoàn tất.

Sakura và Hinata đã trở về đến nhà Sakura. Tất cả mọi người , trừ Naruto và Sasuke đều đã có mặt.

Vừa nhìn thấy Sakura và Hinata khệ nệ bê đồ về, Ino đã kêu lên:

– Các cậu đi lâu quá, tính khiêng hết đồ ở siêu thị về hả?

Sakura làu bàu gì đó. Hinata giải thích:

– Vì có rất nhiều thứ phải mua mà, Ino-chan.

– Ừ, Hinata. Vậy giờ chỉ thiếu 2 ông tướng kia nữa thôi..- Ino nhìn đồng hồ rồi nói.- Đã 5 giờ rồi mà chưa thấy đâu nữa.

Sakura cảm thấy hơi lo lắng. Cô sợ Sasuke không đến mất. Bao lâu rồi tất cả mới được tập hợp cùng nhau, nếu Sasuke mà không đến, cô cũng chẳng thấy vui nữa.

Như hiểu thấu suy tư của Sakura, Ino vỗ vỗ vai:

– Đừng lo, họ sẽ đến thôi mà.

Trong khi đó, có 2 chàng trai đang thong thả đi ngoài con đường làng. ..1người không ngừng nói.

1 người không ngừng im lặng.

– Teme, tôi thấy lạ khi cậu chịu đi ăn cùng cả hội đấy. – Naruto chọc Sasuke.

– Cậu im đi.- Sasuke đưa mắt lườm cậu bạn.

– Rồi rồi. Cậu khó chịu thất đấy.

-…..

– Mà cậu sẽ ở lại làng luôn chứ. – Naruto lại hỏi.

– Chưa chắc.

– Tôi biết ngay mà, dattebayo!. – Naruto phản ứng dữ dội khi nghe cậu bạn thân trả lời.- Cậu không thể ở đây yên ổn luôn được à.

– ….

Cứ thế, lại 1 người nói, lại 1 người im lặng cho đến khi tới nhà Sakura.