– Chúng ta chuẩn bị phẫu thuật chứ?- Tsunade lên tiếng.

Sasuke và Sakura cùng ngước lên nhìn. Sakura không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu coi như 1 lời đồng ý. Sasuke ậm ừ trong miệng:

– Hnm.

Shizune mở cánh cửa, đẩy xe đẩy bên trên toàn dụng cụ phẫu thuật đến bên cạnh Tsunade. Cô cúi nhẹ, rồi đưa cho Tsunade và Sasuke 2 chiếc áo phẫu thuật, giục họ mặc vào

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong. Tsunade nói:

– Sakura, em hãy gây mê cho Sasuke đi.

– Dạ.

Sakura ngoan ngoãn làm theo lời Tsunade. Cô lấy thuốc mê 1 cách nhanh chóng và bảo Sasuke hãy nằm xuống.

– Xin hãy nằm xuống, Sasuke-kun – Giọng nói Sakura vẫn phảng phất nỗi buồn khi nghe Sasuke trả lời lúc nãy.

Sasuke nhìn cô, có chút gì đó hơi khó chịu. ” Nói kiểu đấy là sao chứ! ” – Sasuke nghĩ. Anh thực sự chả thấy mình làm gì quá đáng khiến cô ấy phải buồn như thế này cả.

Nhưng Sasuke vẫn làm theo, mọi điều mà Sakura nói.

Tsunade quan sát cậu trai có khuôn mặt đẹp nhưng lạnh lùng kia một hồi lâu. Thấy được hết cái tính cách ngang tàn, lạnh lẽo, mạnh mẽ trong con người đấy. Bà lẩm bẩm “đúng là người tộc Uchiha!”. Hơi nhếch môi cười, bà nói lớn:

– Ta mong cậu hợp tác cậu Sasuke Uchiha. Cánh tay này làm từ tế bào ông nội ta- Hashirama. Quả thực làm nó không phải dễ. Cậu đừng có vì điều gì đó mà phát hỏng nó. hiểu chứ?

– Tôi biết rồi.

Sasuke đáp lại.Rồi anh ngước lên nhìn trần nhà, cảm thấy cơ thể mình dần dần mất đi cảm giác, đầu óc anh nhẹ bẫng, mi mắt nặng trĩu, cảm giác buồn ngủ ập tới.

Hình như…… thuốc mê………. có tác dụng rồi.

Cứ thế , cứ thế, Sasuke dần chìm sâu vào giấc ngủ.

.. cùng lúc đó, ca phẫu thuật được tiến hành.

1 tiếng trôi qua

Ca phẫu thuật này quả thật quá khó. Sakura cảm thấy trình độ của mình còn phải học hỏi nhiều quá.

Sakura nhìn Tsunade cẩn trọng làm từng bước. Bà làm sạch chỗ cánh tay đứt lìa của Sasuke, rồi bảo Sakura đưa cánh tay để nối lại gần đó. Sau đó, bà vận chakra từ bàn tay của mình. Lúc này, như 1 phép màu, chakra của Tsunade biến thành hình dạng như hàng trăm sợi chỉ nhỏ, chúng len lỏi, luồn lách qua vị trí cần nối, xiết chặt. Cánh tay dính dần, dính dần vào vị trí cánh tay đã lìa của Sasuke, cho đến khi chỗ đứt biến mất. Chakra tan ra, để lại 1 vết sẹo mờ.

Sakura nhìn Tsunade đầy thán phục.

– Cuộc phẫu thuật thành công!- Tsunade cười.

Cả 2 cô trò mồ hôi mẹ, mồ hôi con thi nhau đổ xuống, ướt đẫm. Shizune thu dọn đám dụng cụ ngổn ngang. 1 tay vịn vào thành bàn, 1 tay chống hông, Tsunade nói Sakura:

– Ta mất quá nhiều chakra rồi. Sakura, việc theo dõi cậu ta, em lo nốt đi nhé.

Nói rồi, bà quăng cái áo cho Shizune, mở cửa đi ra.

Sakura quăng mình xuống ghế. Lẩm bẩm:

– Mệt quá đi! – Sakura buông thả mái tóc, tay lau mồ hôi còn xót lại trên mặt. Rồi cô quay lại nhìn người con trai đang nằm ngủ mê man trên chiếc giường bên cạnh.

– Cậu cũng đã vất vả rồi. Sasuke-kun!- Cô nói thầm.

Sakura ngắm nghía thật kĩ khuôn mặt Sasuke.

“Lúc ngủ,cậu thật đẹp, Sasuke-kun!”.- Sakura rụt rè đưa tay lên chạm nhé khuôn mặt Sasuke

Gương mặt thanh tú, nước da trắng ngần, đôi mi dài đen nhánh, mái tóc đen mềm rủ xuống 1 bên, che phủ vầng chán….Tim Sakura như muốn ngừng đập.

Sakura lấy hết can đảm cúi xuống. Thơm nhẹ lên má Sasuke.

– Dù có chuyện gì, tớ vẫn yêu cậu Sasuke -kun! – Sakura nói

.rồi cô đứng lên, bước ra khỏi căn phòng.

—–

Trong lúc Sasuke hôn mê………..

“Tối quá, mình đang ở đâu?”

“Hình như là do tác dụng của thuốc mê”

“Cách tay thế nào rồi nhỉ?”

“chết tiệt , bao giờ mới tỉnh đây?”

Một lúc sau, Sasuke dần dần tỉnh lại, nhưng mi mắt anh chưa chịu mở ra. Anh bực bội trong lòng.

Bỗng……

Anh thấy có thứ gì đó mềm mại, ấm áp chạm vào má.

Sasuke ngạc nhiên. “ai vậy?”…..

Rồi đột nhiên, một hơi thở ấm áp lại chạm vào trán Sasuke, anh nghe thấy 1 tiếng nói quen thuộc:

– Dù có chuyên gì, tớ vẫn yêu cậu Sasuke-kun!

.ngỡ ngàng

…..trái tim Sasuke đập loạn nhịp.

Sakura đi khỏi,

Sasuke mở mắt ra.

Anh mỉm cười, một nụ cười chứa đựng đầy yêu thương:

– Anh cũng yêu em, Sakura!