Edit: Hiên

Nhìn Sư Thanh Huyền bưng chén thuốc xoay người rời đi, lần nữa để lại cho hắn bóng dáng người đang loay hoay sắc thuốc, Hạ Huyền nhịn không được đỡ trán. Đây là hậu quả khi không nói cho rõ ràng mà. Sư Thanh Huyền không phát hiện hắn là Thiên Càn, cũng không biết Thiên Càn Địa Khôn sẽ hấp dẫn lẫn nhau, sẽ theo lẽ thường mà dành cho nhau.

Hạ Huyền cũng biết gần đây bản thân ngày càng chệch hướng, xem ra kế hoạch "Báo thù" cần phải mau chóng thực thi. Ít nhất nhân cơ hội nói rõ mọi chuyện để hắn không còn phải dùng thân phận Minh Nghi đối mặt với Sư Thanh Huyền nữa

Nhưng trước hết thì... vẫn đừng nên "chạm vào" hắn......

Hạ Huyền thầm có chút thất vọng, hắn giống như thật sự nghiện rồi. Muốn chạm vào đối phương nhiều hơn, giống như như vậy mới có thể tốt hơn được... Lần nữa ép mình tỉnh lại, Hạ Huyền quyết định sau bữa tiệc Trung Thu, hắn sẽ đi tìm Hoa Thành thương lượng một chút. Dẫu sao thì trên con đường báo thù này, Hoa Thành vẫn luôn không hề ngần ngại bỏ vốn hỗ trợ.

Tiệc Trung Thu mới đây đã tới rồi, mặc dù Sư Thanh Huyền đã trang điểm tỉ mỉ, nhưng thực sự chẳng có tinh thần tới. Vốn dĩ Minh huynh có thể xuống giường thì y hẳn nên vui vẻ. Nhưng từ ngày đó y hỏi một câu như thế, Minh huynh không chỉ không trả lời y, hơn nữa còn không chạm vào y luôn.

Sư Thanh Huyền không khỏi nghĩ ngợi... Xem ra đầu óc Minh huynh đã hoàn toàn bình thường lại rồi. Mấy chuyện xảy ra trước đó chỉ là do nguyên thần bị chấn động làm cho hành vi thất thường mà thôi.

Môi của Minh huynh... lại mềm mại như thế...

Nghĩ đến chuyện sau này không hề có cơ hội thân cận đối phương như thế, Sư Thanh Huyền thấy vô cùng uể oải. Minh nghi ngồi ở vị trí bên cạnh Sư Thanh Huyền, cuộc thi còn chưa bắt đầu nên hắn chỉ ngồi ăn bánh Trung Thu. Hắn vừa ăn vừa liếc nhìn Sư Thanh Huyền, không biết người này lại đang thầm tính toán mấy trò nhảm nhí gì đây...

Hôm nay Sư Thanh Huyền cũng hóa nữ tướng, bởi vì tiệc Trung Thu mỗi vị thần quan đều phải lấy bộ dạng mang pháp lực mạnh nhất tham gia, cả Linh Văn Chân quân cũng hóa nam tướng. Trước đây hễ Sư Thanh Huyền hóa nữ tướng là lại kéo cánh tay Hạ Huyền. Nhưng vừa rồi y lại chỉ là túm cổ tay áo hắn kéo hắn đến cạnh bàn.

Hạ Huyền nhìn đến chỗ Sư Thanh Huyền, phát hiện người này hôm nay lại đẹp đẽ động lòng người đến mức khác thường. Y không chỉ trang điểm nhẹ, trên lỗ tai còn mang theo một đôi hoa tai, tản ra ánh sáng nhu hòa bảy màu lấp lánh từ vỏ sò. Trên khuôn mặt xinh đẹp trời sinh mang theo một chút phiền muộn, ngược lại làm y càng đẹp hơn, giống như bọt biển hư ảo, lại có vẻ càng thêm trân quý.

Tạ Liên đi đến, đánh gãy tầm mắt Hạ Huyền. Y nói với Minh Nghi: "Địa sư đại nhân, lâu rồi không gặp."

Hạ Huyền chỉ gật gật đầu, nghe Sư Thanh Huyền nói: "Thái tử điện hạ, tới đây nào! Ngồi ở chỗ ta này."

Trong tiệc Trung Thu, mỗi bàn ngồi hai người, Tạ Liên vốn dĩ muốn tìm một nơi khiêm tốn không ai để ý đến mà ngồi, nhưng tấm lòng của Sư Thanh Huyền y không thể chối từ. Tuy rằng Tạ Liên cảm thấy mình ngồi ở giữa "bạn tốt nhất" của Sư Thanh Huyền và y thì không hợp lý lắm.

Do dự một chốc, Tạ Liên đành chịu thua vẻ mặt đáng thương của Phong sư mà ngồi xuống. Y khẽ hỏi: "Phong sư đại nhân, ta ngồi chỗ này có ổn không vậy? Ngươi không ngồi với Địa sư đại nhân à?"

Sư Thanh Huyền lộ ra nụ cười mờ mịt, nhẹ giọng trả lời: "Ngươi không biết, Minh huynh chưa bao giờ cùng ngồi cùng ta. Có thể để huynh ấy ngồi cạnh bàn ta thôi là đã tốt lắm rồi."

Thật ra, Sư Thanh Huyền cũng thế, năm nào Sư Vô Độ cũng kêu y ngồi cùng gã. Dẫu sao thì tiệc Trung Thu cũng là tiệc đoàn viên, nào có đạo lý hai anh em tách ra ngồi chứ. Nhưng từ Sư Thanh Huyền quen biết Minh Nghi, y chưa ngồi cùng ca ca mình bao giờ.

Tạ Liên quay đầu đi xem cái vị Địa sư "có phúc mà không biết hưởng" kia, vừa vặn bắt gặp một thiếu niên mũi cao mắt thâm, tóc đen hơi xoăn ngồi xuống bên cạnh Minh Nghi. Sư Thanh Huyền nhìn theo tầm mắt Tạ Liên, thầm nói với y: "Võ thần phương Tây, Kỳ Anh điện Quyền Nhất Chân."

Tạ Liên chợt hiểu, đây là vị Thiên Càn duy nhất ở Thượng Thiên đình – ngoài Quân Ngô, cũng là người phân hóa sau khi phi thăng giống y...

Hạ Huyền bên này, vốn dĩ muốn sắp xếp phân thân của mình ngồi cạnh thái tử Tiên Lạc theo như lời nhờ vả của Hoa Thành. Ai ngờ thái tử lại ngồi cạnh mình. Mặc dù không ngồi cùng bàn, nhưng vị trí kia những năm trước vẫn luôn là chỗ ngồi của Sư Thanh Huyền.

Tuy rằng sẽ thuận tiện để lát nữa đưa ly cho Tạ Liên hơn nhưng lại chặn tầm mắt Sư Thanh Huyền nên lòng Hạ Huyền thầm hụt hẫng. Lúc này, Quyền Nhất Chân đến ngồi cạnh hắn. Tuy rằng đều là Thiên Càn nhưng Hoa Thành lại mang đến cho mình cảm giác thân cận khác lạ, trái lại tên Quyền Nhất Chân này lại khiến Hạ Huyền cảm thấy trong lòng mình gợi lên du͙ƈ vọиɠ đấu tranh.

Cũng may từ lâu Hạ Huyền đã sớm điều tra gốc gác của Quyền Nhất Chân, đây cũng là chuyện Hoa Thành kêu hắn làm. Đối với tiết mục Hạ Huyền phụ trách hôm nay, hắn đã giao cho thần quan là phân thân của mình. Lúc sắp xếp tiết mục diễn mà Hoa Thành yêu cầu, hắn cũng sửa cả tiết múc của Quyền Nhất Chân.

Trải qua một phen sắp xếp, Hạ Huyền cũng đổi cả tiểu thần quan đánh trống hôm nay thành phân thân của mình. Như vậy "chén rượu" hôm nay dừng lại ở chỗ nào đều là do một tay Quỷ vương hắn quyết định.

Lúc Quân Ngô bước vào điện, mọi người đều đứng dậy, sau khi Đế quân duỗi tay tỏ ý, mọi người mới lại ngồi xuống. Quân Ngô rót một chén rượu, chuyền xuống, tiếng đánh trống vang lên, chúng thần quan vừa cười vừa kêu, bắt đầu chuyền chén rượu kia đi.

Lúc tiếng trống dừng, chén rượu ở trong tay ai thì sẽ trình diễn tiết mục trợ hứng liên quan đến người đó. Hạ Huyền vừa ăn vừa tùy ý chỉ thị phân thân. Đồ ăn ở chỗ này dù không ngon bằng đồ Sư Thanh Huyền làm, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nuốt được.

Nghĩ đến đây, Hạ Huyền nhớ lại chuyệnSư Thanh Huyền nhìn Bùi Minh không vừa mắt. Thế là chén rượu đầu tiên cứ thế dừng lại trong tai Minh Quang tướng quân. Màn che màu đỏ giữa buổi tiệc được kéo ra, trình diễn vở kịch về chuyện tình hương diễm của Bùi Minh.

Sư Thanh Huyền dùng sắc mặt bất thiện nhìn Bùi Minh, còn Sư Vô Độ lại không để ý lắm mà cứ lo phe phẩy quạt Thủy sư của mình, trò chyện với Linh Văn. Ngược lại, tầm mắt Bùi Minh cứ luôn hướng về phía sườn mặt Sư Vô Độ, dù có quay đầu uống rượu, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn gã.

Hạ Huyền đương nhiên không thể nhìn nổi bộ mặt ngạo mạn kia của Sư Vô Độ, màn hài kịch về Bùi Minh vừa qua đi, chén rượu liền dừng ở tay Thủy sư. Sư Thanh Huyền khẽ nói với Tạ Liên: "Đó là ca ca ta, huynh ấy lợi hại lắm."

Tạ Liên nhìn về phía đối diện, Thủy sư Vô Độ trông có bảy tám phần giống với Sư Thanh Huyền. Nhưng tâm sinh tướng, Sư Thanh Huyền bình dị gần gũi, tính cách khác một trời một vực với gã. Mà tiết mục trình diễn hôm nay lại càng không thể tưởng tượng nổi.

"Nương tử!"

"Tướng công!"

Tiết mục vừa mới diễn, đã nghe Sư Thanh Huyền hô lớn: "Ca! Mau giật màn xuống!"

Thủy sư Vô Độ lập tức vứt ra mười vạn công đức, kéo màn xuống ngay. Sư Thanh Huyền giải thích với Tạ Liên: "Chuyện này... dân gian viết ta và ca ca thành phu thê, chúng ta là huynh đệ mà, ha ha..."

Bên này, trán Hạ Huyền đã nổi gân xanh, suýt không ức chế được tin hương của mình. Ly rượu nhanh chóng dừng trên tay Quyền Nhất Chân, xem được một nửa tiết mục Quỷ vương an bài cho mình thì Quyền Nhất Chân đã phóng xuống hạ giới mất tăm.

Sư Thanh Huyền nói cho Tạ Liên biết, đợt này Kỳ Anh điện hạ đi đánh tín đồ của mình rồi. Tạ Liên không hiểu tại sao, còn Hạ Huyền lại tiếp tục kế hoạch. Thế là chén rượu thứ tư được đưa vào tay Thái tử Tiên Lạc.

Mà tiết mục Huyết Vũ Thám Hoa an bài hôm nay là "Cuộc du hành đến nước Bán Nguyệt". Tạ Liên hết sức tò mò xem bây giờ nhân gian lưu truyền thế nào về mình. Thế là y nghiêm túc nhìn lên, vở diễn tả lại cảnh bọn họ ở Bán Nguyệt quan với Bùi Túc, Tạ Liên có hơi thẹn thùng.

Thì ra đó là trước khi mình phân hóa đã dính Tam Lang vậy rồi sao? Mình có không ngừng kêu tên Tam Lang vậy không nhỉ? Quả thực là nói ba câu không câu nào không có hai chữ "Tam Lang" mà. Sau khi phân hóa, Tạ Liên mới biết tự giác. Có vẻ trong mắt người khác, họ đã sớm nhìn ra y đối với Tam Lang khác với người thường.

Sau khi trò "Đánh trống chuyền hoa" kết thúc thì chính thức đến hội đấu đèn. Tại Tiên kinh đã tắt hết ánh nến, xung quanh ngoài ánh trăng chiếu rọi thì đã chẳng còn ánh sáng nào.

Hạ Huyền dùng thông linh liên hệ Hoa Thành: "Bắt đầu rồi."

Hoa Thành đứng trong Thiên Đăng quán ở Quỷ thị, nhếch khóa miệng, thông linh nói với Dẫn Ngọc: "Thả đi."

Kế đó, từng ngọn trường minh đăng viết "Thiên Đăng quán – Thái Tử điện" từ từ bay lên trời, lộng lẫy chiếu sáng đêm tối vô biên.

... Điện hạ, ta là tín đồ trung thành nhất của người... Mãi mãi...