Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Trên đài cao quảng trường.
Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh cười tủm tỉm nhìn Lâm Nam La:
- Lâm tộc trưởng, chuyện này tính sao đây? Hình như mới rồi ta nghe Lâm tộc trưởng nói muốn tự vả miệng?
- Cái gì? À thì... ta bỗng nhớ ra trong gia tộc có chuyện quan trọng phải giải quyết. Ngại quá các vị, ta đi một lát. Cảnh tộc trưởng, ta đi đây, không cần tiễn, đừng khách sáo với ta!
Lâm Nam La huơ tay nhảy xuống đài cao, vận chuyển nguyên khí nhanh như tia chớp xông ra ngoài.
Những người khác trợn mắt há hốc mồm nhìn lão già này chuồn nhanh.
Thật ra Cảnh Thiên Anh chỉ thuận miệng nói, không trông chờ thấy Lâm Nam La thật sự vả miệng mình, đối phương dù gì là tộc trưởng gia tộc lớn thứ hai Đông Lâm thành.
- Cảnh tộc trưởng, ta cũng đi đây.
- Cáo từ! Cáo từ!
- Hôm nay không uổng công đến, được thấy trận đối chiến đặc sắc như vậy. Cảnh tộc trưởng, chúc mừng.
- ...
Đám người trên ghế thượng khách lục tục rời đi, một số người quan hệ tốt với Cảnh gia lên tiếng chúc mừng Cảnh Thành Dã.
Đa số người lòng nặng trĩu, Cảnh Ngôn biểu hiện quá yêu nghiệt, không thể hình dung. Nếu không thấy tận mắt có ai tin một võ giả cửu trọng thiên đánh bại cường giả Tiên Thiên cảnh? Đừng nói Đông Lâm thành, nguyên Lam Khúc quận trong vòng mấy chục năm cũng không ra một người.
Trừ những gia tộc, thế lực phụ thuộc Cảnh gia ra các gia tộc, thế lực khác không ai muốn thấy trong Cảnh gia ra yêu nghiệt như vậy. Bọn họ vui được mới kỳ.
Cảnh Tử Kỳ cười nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, chúc mừng ngươi! Thực lực của ngươi bây giờ có lẽ ta cũng không đánh lại, không hiểu ngươi tu luyện thế nào nữa. Nếu ngươi bước vào Tiên Thiên e rằng võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ cũng không đánh lại ngươi.
Cảnh Tử Kỳ nói thật lòng.
Tiên Thiên cảnh chia ra Tiên Thiên sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh.
Sau Tiên Thiên là Đạo Linh.
Cảnh Thiên Long là võ giả Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng gã khá mạnh trong số võ giả Tiên Thiên sơ kỳ, vậy mà gã không đánh lại Cảnh Ngôn.
Đại tái Cảnh gia đã kết thúc, nhưng thảo luận về Cảnh Ngôn còn tiếp tục lên men trong Đông Lâm thành, có xu hướng ngày càng nghiêm trọng.
Cảnh Ngôn nổi bật trong Đông Lâm thành còn hơn hắn mười bốn tuổi vào Tiên Thiên cảnh.
Cảnh Ngôn không quan tâm mấy danh tiếng ảo đó, qua vài ngày các vết thương trên người hắn lành lại.
Lúc đấu với Cảnh Thiên Long thật ra Cảnh Ngôn bị thương nhẹ.
Sau khi lành vết thương Cảnh Ngôn lại đến Kỳ Trân Hiên Đông Lâm Đệ Nhất Lâu mua mười khối linh thạch cực phẩm.
Sau khi nguyên khí hóa sương, nguyên khí trong kinh mạch Võ Đạo hơi thưa thớt, hai khối linh thạch cực phẩm không đủ khiến nguyên khí tràn ngập kinh mạch Võ Đạo.
Mua mười khối linh thạch cực phẩm xong tài nguyên trên người Cảnh Ngôn còn hai vạn khối linh thạch bình thường, mười ba khối linh thạch cực phẩm, một tấm Thần Mộc Lệnh.
Cảnh Ngôn hao phí hai tháng tiêu hết mười ba khối linh thạch cực phẩm, hắn tu luyện đến cực hạn cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên, đạt tới cảnh giới một số cường giả gọi là Nửa Bước Tiên Thiên. Sai sót còn lại của Trảm Nguyệt kiếm pháp lại được Cảnh Ngôn sửa hai lỗ hỏng, chỉ còn ba cái chưa sửa.
Sau đó Cảnh Ngôn đi bảo khố võ học trong gia tộc, sử dụng Thần Mộc Lệnh, được một cơ hội vào tầng ba bảo khố.
Trước kia Cảnh Ngôn từng vào tầng ba bảo khố võ học gia tộc, hắn tu luyện võ học thượng phẩm Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Trong tầng ba bảo khố võ học Cảnh gia không có nhiều võ học thượng phẩm, Cảnh Ngôn ưu tiên chọn kiếm kỹ. Tầng ba mới có năm loại võ học kiếm kỹ thượng phẩm.
Nếu là Cảnh Ngôn ngày xưa thì tu luyện một loại võ học thượng phẩm Trảm Nguyệt kiếm pháp đã quá đủ, nhưng hắn bây giờ có thể tiếp tục dung hợp võ học, nếu dung hợp một loại võ học thượng phẩm khác vào Trảm Nguyệt kiếm pháp thì uy năng sẽ lên đến đẳng cấp gì?
Chỉ tưởng tượng đã khiến Cảnh Ngôn tràn ngập mong chờ, nên hắn mới vội vàng sử dụng Thần Mộc Lệnh.
Lục trưởng lão Cảnh Minh Tri cười nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, mấy tấm bia đá võ học này đều là kiếm kỹ, ngươi có thể cẩn thận xem giới thiệu rồi chọn một loại võ học thượng phẩm tu luyện.
Trên thế giới này võ học bình thường lưu trữ trong một loại bia đá đặc biệt, được tạo bằng khoáng thạch đặc biệt có thể cất chứa đạo lực ghi tin tức võ học.
Đương nhiên võ giả tu luyện võ học sẽ tiêu hao đạo lực trong bia đá võ học.
Thông thường một bia đá võ học có thể sử dụng ba đến bốn lần, khi đạo lực tiêu hao hết thì bia đá võ học cũng không còn giá trị gì quá lớn.
Bởi vậy tử đệ trong gia tộc nào cũng lựa chọn nghiêm khắc, đặc biệt là bia đá võ học thượng phẩm, tấm bia nào cũng có giá trị cao không dễ kiếm được, phải sử dụng thận trọng.
Bảo khố võ học thường do Cảnh Minh Tri phụ trách trông giữ.
Thái độ của Cảnh Minh Tri đối với Cảnh Ngôn khách sáo hơn hồi trắc nghiệm thực lực ở diễn võ đường gia tộc. Mặc dù khi đó Cảnh Minh Tri cũng tốt với Cảnh Ngôn nhưng không cách nào so sánh với bây giờ.
Hiện tại Cảnh Minh Tri tự mình đưa Cảnh Ngôn lên tầng ba bảo khố chọn lựa võ học.
Nghe Cảnh Minh Tri nói, Cảnh Ngôn gật đầu:
- Vâng.
Từ lần trước đi vào Cảnh Ngôn đã hiểu sơ những bia đá võ học kiếm kỹ thượng phẩm trong bảo khố, nếu không hắn đã chẳng chọn Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Cảnh Ngôn nhìn một tấm bia đá võ học:
- Nó đi, Lưu Thủy kiếm pháp.
Theo như bia đá giới thiệu Lưu Thủy kiếm pháp là một loại võ học nhẹ nhàng, khi thi triển ít tiêu hao nguyên khí, ưu điểm là kéo dài.
Trảm Nguyệt kiếm pháp mới uy lực lớn nhưng tiêu hao kinh người, lúc Cảnh Ngôn đấu với Cảnh Thiên Long đã cảm nhận được. Dung hợp võ học thượng phẩm mới vào khi thi triển càng hao nguyên khí hơn, nên Cảnh Ngôn chọn Lưu Thủy kiếm pháp tiêu hao ít, sự lựa chọn chính xác.
Chợt ý thức của Cảnh Ngôn nhận được một tin tức:
- Ủa? Chỗ tồi tàn này còn tồn tại võ học mạnh vậy sao?