Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Trong phòng.
Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt.
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công vận chuyển, nguyên khí hùng dũng chuyển động trong người Cảnh Ngôn. Trước mặt hắn đặt bảy khối linh thạch màu trắng ngà.
Vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công chưa đầy một tách trà Cảnh Ngôn đã cảm giác nguyên khí hụt hẫng:
- Không đủ nguyên khí!
Nếu không có linh thạch thì lúc này Cảnh Ngôn phải ngừng lại, nhưng trước mặt hắn đặt linh thạch là để dùng cho lúc này.
Cảnh Ngôn nhanh nhẹn cầm một khối linh thạch, động ý niệm, linh thạch màu trắng ngà tỏa vầng sáng nhạt. Cùng lúc đó, nguyên khí ẩn chứa trong linh thạch bị cơ thể Cảnh Ngôn nhanh chóng hấp thu.
Có nguyên khí cung ứng Thương Khung Đệ Nhất Thần Công tăng tốc độ vận chuyển.
Nguyên khí trong linh thạch liên tục ùa vào người Cảnh Ngôn, trùng kích vách tường cảnh giới.
Đối với Cảnh Ngôn thì lúc trước hắn từng tu luyện Tiên Thiên cảnh, cực kỳ quen thuộc cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên dưới cảnh giới Tiên Thiên. Giờ có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Cảnh Ngôn đột phá vù vù chẳng chút chướng ngại, miễn có đủ nguyên khí là hắn một hơi xông lên.
Thời gian chậm rãi trôi, sau một canh giờ Cảnh Ngôn bắt đầu hấp thu khối linh thạch thứ hai.
Hai canh giờ qua đi, Cảnh Ngôn hấp thu khối linh thạch thứ ba.
Sắc trời tối dần, đêm khuya đến.
Cảnh Ngôn chăm chỉ tu luyện, hắn yên lặng mà hết sức chăm chú cho tới khi bình minh lên.
Bùm!
Khi tia ban mai đầu tiên chiếu xuyên qua khung cửa sổ, người Cảnh Ngôn dâng lên lực lượng, lực lượng hình thành các vòng xoáy trong căn phòng thổi bay vạt áo hắn.
Qua khoảng hai, ba giây lực lượng quanh người Cảnh Ngôn dần yên tĩnh lại.
Xoẹt!
Cảnh Ngôn mở mắt ra nhìn quét bốn phía, khóe môi hơi cong lên:
- Võ Đạo tứ trọng thiên, rốt cuộc cảnh giới có thể tăng lên lại rồi.
Lúc trước mặc cho Cảnh Ngôn chăm chỉ tu luyện đến đâu cũng ko ngăn được rớt cảnh giới, bây giờ cảm giác tăng cảnh giới đã trở lại, điều này khiến hắn vô cùng vui sướng. Nếu không phải đang trong trạch viện gia tộc Cảnh Ngôn rất muốn hú dài biểu đạt lồng ngực uất nghẹn bị gỡ bỏ.
Cảnh Ngôn nhìn bảy khối linh thạch đặt trước mặt còn có một khối:
- Đã dùng hết sáu khối linh thạch.
Sáu khối linh thạch đã dùng hết đều hóa thành bụi, may mắn Cảnh Xuyên Lăng cho Cảnh Ngôn mượn năm khối linh thạch nếu không hắn chẳng biết đi đâu kiếm, vậy thì không thể nhanh chóng trở lại cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên.
Cảnh Ngôn động ý niệm cầm linh thạch cuối cùng tiếp tục hấp thu:
- Mới đột phá cảnh giới còn cần hơi củng cố.
Đương nhiên Cảnh Ngôn không hấp thu linh thạch để củng cố cũng được, dù sao hắn từng đến cảnh giới này, đã rất quen thuộc, hắn có thể dễ dàng khống chế nguyên khí tăng mạnh trong người. Nhưng củng cố cảnh giới có lợi lớn cho Cảnh Ngôn.
Sau khi đến Võ Đạo tứ trọng thiên tốc độ hấp thu nguyên khí trong linh thạch của Cảnh Ngôn tăng lên nhiều, ban đầu mất một canh giờ mới hấp thu hết nguyên khí trong một khối linh thạch, giờ chưa đầy nửa canh giờ linh thạch đã thành hạt bụi trong tay hắn.
Cảnh Ngôn mím môi:
- Đến cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên có thể sử dụng võ học hạ phẩm.
Lúc trước Cảnh Ngôn từng học vài loại võ học, có võ học hạ phẩm, võ học trung phẩm, cũng có võ học thượng phẩm.
Dù là võ học hạ phẩm cần võ giả có cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên, sau khi Cảnh Ngôn rớt xuống tam trọng thiên thì không cách nào sử dụng bất cứ loại võ học nào, vì nguyên khí không cung cấp đủ lực lượng võ học cho hắn thi triển.
- Thu Phong Lạc Diệp Kiếm!
Xoẹt!
Tuy Cảnh Ngôn không có vũ khí nhưng không ảnh hưởng hắn thi triển kiếm kỹ này.
- Hưm?
Khi Cảnh Ngôn thi triển Thu Phong Lạc Diệp Kiếm liền cảm giác Thương Khung Đệ Nhất Thần Công có cảm ứng, một số tin tức mơ hồ bị hắn lĩnh ngộ ngay.
Vài giây sau Cảnh Ngôn biến sắc mặt nói:
- Đây là... cô đọng lại Thu Phong Lạc Diệp Kiếm? Sao... sao... sao có thể? Thu Phong Lạc Diệp Kiếm tuy là võ học hạ phẩm nhưng đã được vô số võ giả tu luyện, sao nó có thể bị nhiều lỗ hổng vậy được?
Vì xem tin tức từ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thì Thu Phong Lạc Diệp Kiếm có mấy chục lỗ hổng, kết quả này quá kinh người.
Thu Phong Lạc Diệp Kiếm là võ học hạ phẩm, được nhiều võ giả tu luyện, bị các võ giả cải tiến. Nếu không phải rõ ràng thấy những lỗ hổng Cảnh Ngôn tuyệt đối không tin tưởng loại kiếm này có nhiều tỳ vết đến thế.
- Thử xem!
Mặc dù tìm thấy những tỳ vết, biết nên cải tiến, bù đắp lỗ hổng thế nào nhưng khi chưa biết uy năng Thu Phong Lạc Diệp Kiếm sau khi thay đổi Cảnh Ngôn không chắc mình cải tiến có lợi hay hại cho võ học.
Vèo!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Cảnh Ngôn chộp đại một cây gậy dài múa may trong phòng.
Dần dà Cảnh Ngôn chìm đắm trong võ học hạ phẩm Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, khi hắn ngưng lại trở về với hiện thực đã qua ba canh giờ.
Cảnh Ngôn thở hắt ra:
- Quá đáng sợ! Thật kinh người, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công rốt cuộc là công pháp gì?
Cảnh Ngôn nhỏ giọng kinh thán:
- Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, với uy lực hiện giờ của nó ta không biết sẽ mạnh đến mức nào nhưng ít nhất tăng mạnh gấp đôi.
Không chỉ có tăng mạnh uy lực võ học, khả năng nhìn thấu của Cảnh Ngôn cũng vô tình nâng cao nhiều. Lúc Cảnh Ngôn ở Tiên Thiên cảnh có nhiều chỗ thấy mơ hồ, giờ hắn nắm rõ. Nâng cao năng lực nhìn thấu ảnh hưởng ngũ giác của hắn, ở trong phòng hắn thậm chí cảm ứng dưới lớp đất trong sân có mấy con sâu.
Cảnh Ngôn bình tĩnh lại, mỉm cười:
- Đi, kiếm linh thạch!
Con ngươi Cảnh Ngôn co rút nhanh chóng rời khỏi phòng.
Trước khi chưa trở về cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên Cảnh Ngôn đã lên kế hoạch kiếm linh thạch. Khi ở Võ Đạo tam trọng thiên hắn không thể sử dụng võ học nên không có cách nào. Cách hắn kiếm linh thạch điều kiện cơ bản là cảnh giới Võ Đạo tứ trọng thiên, nay cải tiến Thu Phong Lạc Diệp Kiếm giúp tốc độ kiếm linh thạch của Cảnh Ngôn nhanh hơn nữa.
Phía tây Đông Lâm thành có dãy sơn mạch siêu khổng lồ, trong sơn mạch sống nhiều linh thú. Không chỉ có võ giả Đông Lâm thành đi vào sơn mạch săn bắt linh thú, hơn mười thành thị quanh Đông Lâm thành cũng có võ giả đi vào sơn mạch siêu khổng lồ này.
Săn bắt linh thú là con đường tốt nhất cho võ giả kiếm linh thạch.