Đồng Thư Nhã ở trường ưu thế lớn nhất là chính là giao du rộng rãi, nhân duyên tốt. Mà ý nghĩa sau lưng của nhân duyên tốt tức là đại biểu cho việc tin tức linh thông, bao gồm những tin tức lớn đến lời đồn đãi trong hệ, chỉ xem cô có muốn biết hay không mà thôi. (ko có việc gì là ko thể biết) Sau khi cô và Quan Tử Cần không hiểu sao bị ghép thành một đôi, lại kháng án không có hiệu quả (ko ai tin), mọi người đều cho rằng hắn là bạn trai của cô. Cũng bởi vậy, có rất nhiều nhiệt tâm dân chúng tìm đến cô mật báo về những chuyện xấu liên quan đến bạn trai, thậm chí ngay cả hắn nói thêm vài câu với bạn nữ sinh nào đều được truyền đến trong tai cô.

Ngay từ đầu, cô cũng không để ở trong lòng, cho đến những ngày gần đây nhất, nhiều người khác nhau một lần nữa nhắc tới hệ hoa học muội với sự tích công khai theo đuổi. Tiểu học muội tương đối tích cực, hành động liên tục, cô rất hiếu kỳ, không biết bản thân nam nhân vật chính có ý thức được mình bị theo đuổi hay không?

Tuyến thần kinh của người này so với cột điện còn cứng, muốn hắn hiểu phong tình (chuyện tình cảm), còn không bằng đợi trúng xổ số còn hơn.

Hôm nay vừa đến trường, lại nghe nói tiểu học muội đã bắt đầu đưa điểm tâm.

“ Thư Nhã, cậu phải dịu dàng một chút. Cậu xem, tiểu học muội người ta nhu tình như nước, còn cậu lại luôn đối với hắn hung dữ như vậy, cẩn thận có ngày hắn thật sự sẽ bị tiểu học muội bắt cóc”

Gần nhất, mọi người đều không hẹn mà cùng khuyên cô một câu như vậy.

Cô hung dữ? đó là bởi vì mọi người không biết hắn rất ngốc, luôn luôn làm một số chuyện làm người ta muốn mắng hắn.

Người này rốt cuộc tốt ở chỗ nào? Thần kinh cứng, vận khí kém, nói chuyện rất ngốc, làm việc không có nề nếp, lại không hiểu gì về phong hoa tuyết nguyệt(lãng mạn), cư nhiên lại có một đống người muốn cướp, đúng là thực không có thiên lý mà.

Cô miễn cưỡng nằm sấp trên bàn, thời tiết buồn, ngay cả tâm tình cũng bắt đầu buồn theo.

“ Thư Nhã, tiểu học đệ nhà cậu đến tìm cậu”.

Cô ngay cả đầu cũng chưa nâng, vẫn nằm ở trên bàn như cũ.

“ Học tỷ, làm sao vậy? không thoải mái sao?” Quan Tử Cần cúi đầu xem kỹ, lấy tay sờ trán cô.

“ A biết, chắc là chưa ăn cơm trưa, không có thể lực thôi!” Bạn học trả lời thay, có người cự tuyệt lời mời ăn cơm trưa của cậu ấy, hại cậu ấy tức giận đến ngay cả cơm trưa cũng không thèm ăn. Hừ, hừ! lại mạnh miệng. Còn nói rằng không để ý a! Kết quả còn không phải bởi vì “người ta” cùng tiểu học muội ngọt ngào ăn cơm trưa, nên bản thân mình liền ăn không có vị thôi!

“ Thật vậy chăng?” Kết quả Quan Tử Cần vừa nghe, lập tức từ trong ba lô lấy ra một gói bánh bích quy nhỏ. “ Ăn này trước”.

Đồng Thư Nhã ngước mắt, miễn cưỡng liếc nhìn hắn một cái “ Không phải nói là của tiểu học muội đưa không thể đưa cho người ta”.

“ Ăn không sao”. Tùy ý mở ra cái nơ con bướm được gói tỉ mỉ, đem nguyên gói nhét vào trong tay cô, chính bản thân mình thì tự động tự giác giúp cô cầm túi sách. “ Đi thôi!”.

“ Đi? Đi đâu?” Nghe đồn không phải là tiểu học muội hẹn hắn đi xem phim sao?

“ Ăn cơm a! Hôm kia chị không phải nói là rất muốn ăn lẩu ở chợ đêm sao?”

Cô có nói qua! Nhưng đó chỉ là thuận miệng nói thôi a! Hắn nhớ kỹ?

“ Ăn lẩu xong, có muốn đi xem phim hay không? Hôm nay, nghe học muội nói có một bộ phim mới không tệ”.

Người ta nói vậy là muốn hẹn cậu đi xem, chứ không phải muốn cậu hẹn nữ sinh khác……..

Đồng Thư Nhã tức giận “ Vậy cậu với tiểu học muội đi xem!”

“ Nhưng mà tôi có vẻ muốn cùng đi với chị a!” Hắn vừa nghe học muội nói, liền cảm thấy Đồng Thư Nhã hẳn là sẽ thích, cho nên liền cự tuyệt học muội. Cùng một bộ phim, hắn làm chi phải coi hai lần.

“ Hừ!” Tính ra hắn còn có lương tâm, biết có phim hay, người đầu tiên muốn chia sẻ là cô.

Tầm mắt dừng lại trên gáy hắn có khăn quàng cổ màu trắng, đó là cô tặng, thời tiết rất lạnh, thường thấy hắn quàng. Nhưng thật ra bao tay tiểu học muội tặng, chưa bao giờ thấy hắn dùng qua.

Đương nhiên, cái này cũng không đại biểu là cái gì. Thời tiết lạnh vốn nên dùng khăn quàng cổ để giữ ấm, dùng bao tay lại không tiện lắm, cùng lắm chỉ dùng khi lái xe. Huống chi cái đầu của hắn suy nghĩ rất đơn giản, không nên tự mình nghĩ sang nghĩa khác, bất quá, chỉ thế này thôi, cô cũng cảm thấy rất an ủi.

Hắn vẫn là thích đồ cô tặng…….?

Không hiểu vì sao dạ dày trống rỗng lúc nãy đột nhiên lại không khó chịu nữa?

“ Không phải muốn ăn cơm sao? Còn không đi?”

Nhìn theo bóng lưng hai người đi xa, mọi người ở phía sau khe khẽ thì thầm: “ Hai người……… thực sự không phải là tình nhân sao?”

Thực sự không phải bọn họ nhiều chuyện. Nhìn thấy nhau liền cãi cọ, hai người cũng không khỏi rất mập mờ đi!

Mọi người bình luận cho rằng, bộ dạng đó rất giống vợ chồng son cãi nhau? Ăn giấm chua thành như vậy, muốn nói không có gì, ai mà tin a?

“ Học, học tỷ……………”

“ Làm sao?” Cắn một miếng khoai lang, hàm hồ lên tiếng trả lời.

“ Chị gần đây………. Có đắc tội ai sao?” Quan Tử Cần hơi chần chờ hỏi.

“ Không có. Vì sao hỏi chuyện này?”

“ Phía sau, giống như có người theo dõi chị nha”.

Hắn cũng phát hiện? Nguyên lai, hắn cũng không ngu ngốc lắm a, tính cảnh giác rất cao?

Cô nhún nhún vai, hỏi lại: “ Vì sao nhất định là theo dõi tôi, mà không phải là theo dõi cậu?”

“ Bởi vì bọn họ là từ chỗ ở của chị mới bắt đầu đi theo?” Sau khi rời khỏi trường học, bọn họ có ghé nhà học tỷ ngồi một chút, rồi mới bắt đầu đi ra ngoài dạo chợ đêm. Những người đó, căn bản là đứng canh chừng ở dưới lầu nhà học tỷ.

Đã ăn lẩu xong, còn đi theo?

“ Cậu sợ?” Đồng Thư Nhã nhíu mày, nhìn hắn.

“ Đương nhiên sợ a!” Không biết những người đó sẽ đối với học tỷ như thế nào.

“ Không có việc gì! Ba tôi là đại ca hắc đạo mà, cậu cứ coi như những người đó là đang bảo vệ chúng ta thì tốt rồi!” Cô bình thản trả lời một câu như vậy, còn hưng trí cầm một miếng khoai đút cho hắn.

“ Học tỷ” Quan Tử Cần bực mình trừng cô, cô không biết hắn thật sự lo lắng sao? Còn có tâm tình ở đây đùa giỡn.

“ Quan Tử Cần, cậu thật to gan” Muốn tạo phản sao? Cư nhiên dám trừng cô?

“ Kia lại như thế nào?” Lại càng thêm tội lớn bất kính.

Ai nha, dám cãi lại cô?

Đồng Thư Nhã vốn định cãi lại hai câu, hắn quay đầu, nghiêm mặt buồn bực không thèm lên tiếng.

“ Uy, tức giận?” Giật nhẹ ống tay áo của hắn. Thì ra hắn cũng có tình tình đây!

“ Chị không nên lấy loại chuyện này ra nói đùa, nếu gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ?”

Ai thèm nói đùa? Ba cô thật sự là đại ca hắc đạo a, tuy rằng cô thật không thích phương thức bảo hộ này cũa lão ba lắm! Nhưng thấy hắn vì thế mà lo lắng cho cô, bộ dáng hờn dỗi với cô, thật là đáng yêu.

“ Được rồi! tôi không đùa cậu. Không phải muốn đi xem phim sao? Đừng nóng giận nữa!” Cô cười ngọt ngào, kéo kéo tay hắn.

Cô đời này còn chưa ăn nói khép nép lấy lòng qua ai như vậy đâu, ngay cả đại ca đầu đảng kia còn thường bị cô hung, không dám hé răng luôn. Hắn thử không hãnh diện thử coi!

Sắc mặt Quan Tử Cần có vẻ hơi nguôi giận: “ Thế hai người ở phía sau thì sao?”

“ Bỏ rơi bọn họ thôi!” Cô thường làm loại chuyện này, giờ nên bắt đầu!

“ Tối nay tôi muốn ngủ ở nơi này”. Thật tự nhiên nói xong một câu, liền tự mình tiến vào phòng tắm đánh răng.

Để lại cô một mình há hốc mồm, cứng họng, ngơ ngác đi ra bên ngoài.

Nếu đổi lại là người khác nói như thế một câu, cô đã sớm một cước đá bay ra ngoài cửa sổ, thế nhưng người kia lại là Quan Tử Cần……… Cô thở dài một hơi.

Không nghĩ cũng biết hắn vốn không có cái gì suy nghĩ không đứng đắn, tám phần là bởi vì lo lắng cho cô, sợ những người kia đối với cô bất lợi thôi!

Nhìn bộ dạng cô giống như dễ dàng bị bắt nạt sao? Nói như thế nào hắn cũng không tin. Mà cũng khó trách hắn không tin, con gái của đại ca băng đảng cũng không phải mỗi ngày đều gặp được.

Lần này, hắn rất tự động tự giác trèo lên giường, không cần ai rống, không cần ai hung, rất biết điều kéo chăn lên ngủ thật ngon.

Sau đó, giống như đúc cảnh tượng, cánh tay gác ngang qua đây, tiếp theo là chân, cuối cùng cả người cũng đều đè lên đây (KL: ăn đậu hủ thật trắng trợn)

Hắn thật xấu xa, ăn đậu hủ của nữ sinh lại ăn được rất yên tâm thoải mái, chỉ thiếu điều không có la lên: “ Ông chủ, lại thêm một mâm”

Cô thở dài một hơi, cúi đầu xem cái đầu đang cọ xát trước ngực mình.

Rõ ràng nên tức giận, nhưng lại bị trêu chọc ra dục vọng muốn cười, lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve một đầu tóc đen dày của hắn. Tóc của hắn chất lượng rất tốt, vừa đen vừa mềm, không nhuộm màu, cũng tựa như con người của hắn vậy, có nguyên thủy nhất chất phác cùng chân thành.

Được rồi, cô thừa nhận, kỳ thực cô biết rất rõ ràng tại sao lại có nhiều nữ sinh thích hắn như vậy, cùng với thích hắn điểm nào nhất. Có lẽ hắn sẽ không bào giờ học được xây dựng lãng mạn, hoặc làm ra những hành động gì để cho nữ sinh kinh hỉ (kinh ngạc+vui vẻ), tạo cho người ta niềm vui. Nhưng mà, đôi mắt trong sáng cùng với tươi cười chân thành, kỳ thực rất dễ dàng bắt được tâm của các cô gái.

Chỉ cần là một cô gái thông minh sẽ biết, một trái tim chân thành không lừa dối, so với cái gì cũng quan trọng hơn. Nam nhân như vậy, sẽ không lừa gạt ngươi, không cho ngươi khóc. Một khi hắn đã là của ngươi, sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi, căn bản không thèm nghĩ đến khả năng khác.

“ Cậu nha……” Cô nhẹ nhàng nở nụ cười. Thật sự là hi hữu động vật, cần được liệt vào viện được chăm sóc.

Lần này, người tỉnh lại trước là Quan Tử Cần. Bất đồng là, người bị đè đổi ngược lại thành hắn.

Đồng Thư Nhã mơ mơ màng màng tỉnh lại, chống lại ánh mắt lăng lăng của hắn, hàm hồ nói tiếng “ Sớm”, lại ‘đông’ một tiếng, đầu lại nằm trên khuỷa tay của hắn.

Tướng ngủ của một người có bao nhiêu xấu, cô coi như có thể mở rộng tầm mắt. Đem tay hắn để trở về, hắn lại đưa chân sang, đem chân đá trở về, đổi lại chân với tay của hắn đều cùng đè đi lên. Thần kì nhất là, mặc kệ động tác của cô có bao nhiêu thô lỗ đem hắn đá trở về, hắn vẫn an an ổn ổn mà ngủ của hắn, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, heo cũng không ngủ ngon bằng hắn!

Lần trước, cô căn bản cả đêm không có cách nào ngủ được.

Lần này so với lần trước khá hơn một chút, chiến đấu hơn nửa đêm, cô thực sự là vừa mệt nhọc vừa mệt mỏi, dứt khoác nghĩ đem cánh tay hắn chặn lại, hắn lại đem chân vượt qua, cô trước tiên chen chân vào ngăn chặn, đè người tổng so với bị người đè thoải mái hơn nhiều lắm.

Cuối cùng cô cũng có thể ngủ thẳng đến hừng đông.

“ Học tỷ, thì ra tướng ngủ của chị cũng rất kém cỏi”. Giọng nói chứa đầy đồng tình từ trên đỉnh đầu truyền xuống, cô nghe được thiếu chút nữa tức đến hộc máu.

Rốt cuộc là tướng ngủ của ai xấu? Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng mà!

“ Học tỷ, tay của tôi đã tê rần….” Khẩu khí hảo ủy khuất.

Đáng đời! Đè gãy tay hắn.

Cử động thân thể, đang muốn thu lại chân đứng dậy, trong lúc lơ đãng, tựa hồ “ chạm” đến cái gì, trong khoảnh khắc sắc mặt hắn khác thường, cô sửng sốt ba giây sau mới bắt đầu kịp phản ứng kêu “ Di” một tiếng.

“ Cậu…. cũng sẽ có cảm giác?” Cô thật kinh ngạc hỏi.

“…….” Vô nghĩa, hắn cũng không phải là tính vô năng(ko có năng lực), tại sao lại không có?

“ Không phải tương truyền rằng cậu là một cái xử nam cuối cùng của toàn trường sao?”

“…….” Xử nam chẳng qua là chưa có cùng nữ sinh làm, không có nghĩa là sẽ không hưng phấn.

“ Chậc, mọi người đều nói cậu rất ngây thơ, rất đàng hoàng, thì ra đều là gạt người”.

“…….” Đó là hiện tượng bản năng sinh lý buổi sáng của nam sinh, cũng với đàng hoàng hay không không có quan hệ được không? Không nghĩ tới học tỷ thoạt nhìn trông thật thông minh, cũng có thời điểm ngốc nghếch. Nếu không phải rất bất kính, thật muốn ném cô ấy về trung học học lại giáo dục giới tính.

“ Uy, cái vụ xử nam, là thật hay giả?”

“…… Học tỷ, chị muốn hay không đứng lên trước?” Thật vất vả mới nặn ra được thanh âm, bọn họ nhất định phải dùng loại tư thế này, thảo luận đề tài ái muội, khốn quẫn đến cực điểm hay sao?

“ Cậu trả lời tôi trước?” Khuỷu tay đè xuống hắn, kẻ đang cố gắng ngồi dậy, cằm dựa vào lên trên, rất có tâm tư nói chuyện phiếm.

“ Chị đứng lên trước…” Mặt đỏ đến cả tóc đều muốn thiêu cháy.

“ Cậu trả lời tôi trước”.

“ Thực sự”. Quẫn đến muốn chết.

Oa, a. Thật đúng là bị mọi người nói trúng rồi!

“ Thủ thân như ngọc như vậy? có người trong lòng? Hay là dự định lãnh trinh tiết đền thờ?”

“ Không phải?” Làm ơn, có thể đừng trêu hắn hay không? Trêu đùa hắn như vậy rất vui vẻ sao?

Không nhìn thấy hắn cầu xin tha thứ mười phần hàm xúc ánh mắt. tiếp tục đùa hắn “ Muốn hay không thử xem sao? Tôi biết có một gian khách sạn, tiểu thư ở đó tố chất cũng không tệ, có thể cho cậu một lần sơ nghiệm khó quên…….”

“ Không được” Hắn tưởng thật, nên vẻ mặt thật nghiêm túc bác bỏ: “ Loại chuyện này phải cùng với người trong lòng cùng nhau, làm sao có thể xằng bậy?” Cho dù cứ bị cười là xử nam, hắn vẫn cứ thật kiên trì.

Nếu không phải nữ sinh hắn thật thích, thật thích. Nếu không phải là người tương lai hắn muốn kết hôn, hắn tuyệt đối sẽ không làm. (KL: ta thik a này có nhiu đó đó, thủ thân như ngọc)

Đồng Thư Nhã vốn có ý xấu trêu đùa hắn, ai ngờ bị hắn giáo huấn đến sửng sốt, sửng sốt.

Người này thoạt nhìn như quả hồng mềm (nhu nhược), rất dễ nói chuyện, nhưng có đôi khi thình lình cường ngạnh, kiên trì lên, thật làm cho người ta thấy,…….. Thật suất.

Không dám đùa hắn nữa, buông tay làm cho hắn đứng dậy.

Rửa mặt chải đầu xong rồi cùng nhau đi ra ngoài, đưa cô đến trước phòng học, trước khi rời khỏi, hắn lại thận trọng nói rõ một lần “ Muốn đi đến chỗ nào khá xa mà nói, đợi tôi tan học rồi cùng đi, chị không cần một người chạy loạn, biết không?”

“ Có cần khó khăn chia lìa như vậy không a?” Bạn học của cô nhìn không nổi, chế nhạo nói.

Đồng Thư Nhã không có thời gian rảnh để cãi nhau, đợi cho Quan Tử Cần đi xa, lập tức ra bên ngoài phòng học, gọi điện thoại chửi người.

“ Lão ba, con cảnh cáo ba một lần cuối cùng, không cần kêu một đống người loạn thất bát tao đi theo con, có biết không?”

“ Đó là vì bảo vệ an toàn cho con……” Ông đâu có biết, tên nhóc kia có hay không khi dễ con gái của ông, hại nó chịu ủy khuất.

“ Ba làm vậy sẽ dọa đến hắn”. Cô xem ra được, Quan Tử Cần thật sự lo lắng cho cô.

“ Tệ như vậy sao…..” Chỉ quan tâm đến bạn trai, cũng không sợ cô phụ tình thương của cha.

Xem ra tên nhóc kia đối với nó tốt lắm, xem nó một lòng hướng về tên nhóc kia như thế, ông chưa bao giờ thấy con gái luôn luôn độc lập, có chủ kiến lại kiên cường coi trọng một người như thế đâu?

Trước kia là sợ nó không có người muốn, nay có người muốn, lại thấy nó toàn tâm toàn ý bảo vệ người khác, thật đúng là cảm thấy không phải tư vị. Haiz, đúng là tấm lòng làm cha làm mẹ của mọi người trong thiên hạ a!

Vận xui của một người có cực hạn hay không? Nếu người kia là Quan Tử Cần mà nói thì đáp án là ‘ không có’

Bắt đầu nói từ lúc người nào đó hiểu chuyện tới nay, chuyện xui, chuyện ngốc đã phát sinh có thể nói là dùng mười chiếc xe lửa chở cũng không hết, thẳng đến trước mắt cũng vậy, vẫn như cũ nhìn không thấy đến tận cùng, thậm chí nó lại càng có xu thế ngày càng nghiêm trọng.

Từ lúc quen biết hắn tới nay, gặp sự tích ‘ Xui xẻo’ của hắn nhiều đến đếm không xuể. Những chuyện không thể ngờ được thế nào có thể xảy ra trên người hắn, cô đã học được đến không thể nào kinh ngạc.

Hôm nay khi đi học,nghe nói hắn đi ngang qua sân bóng, bị bóng rổ ‘K’trúng, lảo đảo hai bước, rồi lại dẫm phải bình cứu nguy đặc biệt ở trên đất, nên họa vô đơn chí cả người chàng thẳng vào cái cây đụng đến cả đầu nở hoa……… Nghe qua rất giống hiệu ứng khoa trương của truyện tranh. Nhưng bởi vì người kia là Quan Tử Cần, cô một chút cũng không hoài nghi cái chuyện nghe qua thật tệ hại đến cực điểm này lại có tỷ lệ phát sinh. Cho nên, lập tức bỏ dở một nửa khóa học, chạy thẳng đến phòng y tế.

Hắn quả thật rất có năng lực làm cho bản thân mình xui đến cực điểm.

Vội vàng chạy tới đó, chợt ở trước cửa cô nghe được tiếng đối thoại.

“ Học muội, tôi thật không có chuyện gì rồi, em trở về học đi”.

“Không được, đầu của anh bị đụng trúng, nhất định phải có người ở lại chăm sóc mới được”. Giọng nữ tinh tế, nghe qua thật là dịu dàng, ngay cả nữ sinh nghe qua còn mềm lòng huống chi là nam sinh, nam sinh chắc là ăn này một bộ phải không!

“ Nhưng mà giáo sư Đặng có điểm danh”. Hắn năm nhất có học qua khóa này, giáo sư Đặng không phải là nhân vật hiền lành gì, cô làm vậy vì hắn, hắn sẽ rất ngại.

“ Không sao. Dù sao có đề cương của anh, cuối kỳ thi tốt hơn một chút sẽ không có vấn đề gì.”

Tốt! thì ra hắn lấy đề cương của cô đi cua gái, dùng để lấy lòng con gái đây mà! Đồng Thư Nhã cảm thấy không phải tư vị, rầu rĩ đẩy cửa ra “ Quan Tử Cần, cậu lại chơi cái gì ngu ngốc, đang hảo hảo lại chạy đến làm sao bị bể đầu?”

Khẩu khí của cô rất kém cỏi, kém đến nổi ngay cả học muội đều nhìn không được.

“ Học tỷ, chị làm gì đối với anh ấy dữ như vậy? Người ta cũng đâu muốn bị bể đầu đâu, anh ấy bị chảy máu đã rất đáng thương”.

Người ta? Là người nhà ai a? Kêu thân mật như vậy, có cần phải ngọt ngào như thế không a?

“Quan Tử Cần, nói chuyện đi”. Là thôi, cô mãi mãi cũng không học được mềm giọng ngọt ngào, ân cần săn sóc. Bất quá đương sự cũng không có ý kiến gì, cô ta có cần phải vội vã biểu hiện ra mặt hiền tuệ hộ phu sao? Quan Tử Cần có là gì của cô ta đâu?

“ Chị luôn đối với anh ấy vênh mặt hất hàm sai khiến, tất cả mọi người đều nhìn không được”. (KL: chuyện nhà của người ta mà, e này nhiều chuyện quá!) Học muội lớn mật cãi lại.

“Mọi người là ai?” Căn bản chỉ có cô ta đi.

“Cái kia…….” Mắt thấy hai người sắp trở mặt, cho dù không có thần kinh, Quan Tử Cần cũng cảm thấy được bốn phía tia lửa lạc đạn, ở trước khi các cô bắt đầu tranh cãi ầm ĩ, vội vàng đứng ra hòa giải: “Không phải, không nghiêm trọng như vậy, học muội. Tôi và học tỷ đều ở chung như vậy, cô ấy đối với tôi rất tốt”.

“ Học trưởng, con người anh chính bởi vì tốt như vậy, mới có thể để cho chị ấy khi dễ gắt gao”. Vừa quay sang nói chuyện với hắn, liền chuyển qua giọng mềm nhẹ, bộ dáng đau lòng hắn chịu ủy khuất.

Ai khi dễ hắn. Đồng Thư Nhã khó chịu trừng lớn mắt, đang muốn bác bỏ…….

“Học muội, em trở về trước đi học, ngay bây giờ” Quan Tử Cần đè thấp tiếng nói, có vẻ kiên định, không cho phép cự tuyệt.

Tiểu học muội rất không tình nguyện rời đi, sắc mặt của Đồng Thư Nhã vẫn rất khó coi!

Dưới đáy lòng hắn lặng lẽ thở dài. Cũng biết không thể để cho hai người kia ở cùng một chỗ, nếu không sẽ rất phiền phức. Cũng không hiểu tại sao, Đồng Thư Nhã chưa bao giờ bài xích một ai, nhưng vừa bắt đầu lại đối với học muội rất có thành kiến. Dĩ nhiên, một bàn tay là vỗ không kêu, thái độ của học muội đối với cô ấy cũng không thân thiện được chỗ nào. Hắn không thể hiểu được tại sao hai người lại không hợp đến như thế (Kl: là tại vì anh đó, ai cũng hiểu chỉ có anh này ko hiểu, pó tay)

Làm đến cuối cùng, hai người vương không thấy vương, nghe nói học muội mới vào trường, được xưng là hoa khôi, phía sau cũng là một đám học muội khác rất kiêu kỳ, thích nói móc các học tỷ, người ở bên Đồng Thư Nhã cũng rất khó chịu học muội, nghe nói cả hệ hiện giờ đang rất căng thẳng.

Có thật đây chỉ là tâm tính quấy phá của phụ nữ hay không? Sao lại làm đến nghiêm trọng như vậy?

Kỳ thực về sau, tất cả mọi người đều thói quen đem hắn và Đồng Thư Nhã ghép thành một đôi, cũng có một tốp học tỷ lục tục kéo tới cảnh cáo hắn, không cho phép hắn đứng núi này trông núi nọ, cô phụ Thư Nhã. Nếu không đàn ông phụ lòng cũng với hồ ly tinh đi cướp bạn trai người khác đều cùng nhau xử đẹp!

Được rồi, cái đoạn chuyện xấu tình yêu này lưu truyền hơn một năm, hắn cũng nên chịu chút trách nhiệm. Mà học muội cũng thật bướng bỉnh, chẳng những không chịu giải thích, còn thuận thế khiêu khích, nói muốn đem hắn đuổi tới tay, khiến cho học trưởng, học tỷ, học đệ gặp nhau đều làm như không quen biết, hoàn toàn dùng lỗ mũi chào hỏi.

Hắn đau đầu muốn chết, rõ ràng cùng học tỷ không phải là chuyện như vậy, cùng học muội cũng thế, lại đem tiết mục tranh giành tình nhân diễn rất sinh động, có thể đừng náo loạn hay không? Mọi người a!

Yên tĩnh hồi lâu, đợi không được cô mở miệng, Quan Tử Cần nhẹ nhàng kéo tay cô xuống “ Học tỷ, còn tức giận?”

“ Nếu là cậu, cậu có giận hay không?” Hắn còn nhìn được người nào đó giữ vừng hình tượng thục nữ ôn nhu uyển chuyển, khi hắn không có mặt, thì vẻ mặt người nào đó liền cao ngạo đến khiến người ta phát điên.

Cô căm giận hất tay hắn ra “ Cậu thật là ngon, dám dùng đề cương của tôi để lấy lòng nhân tình, muốn tán gái sao không dùng bản lĩnh thật sự của mình”.

Có ……. Như vậy hỏa đại sao? “Tôi đã nói với chị a, đề cương này là tôi đưa cho cả ban của bọn họ, hơn nữa, tôi cũng không có tán gái cái gì…..” Cô rõ ràng nói là tùy ý hắn a, lớp của học muội thi giữa kỳ rất là thảm, cho nên hắn mới đem đề cương của cô với hắn truyền lại trong ban, cũng không phải chỉ cho riêng học muội.

“Đúng vậy a, giúp cô ta thi tốt một chút, như vậy mới có tinh thần tới nói móc tôi?” Khẩu khí của cô rất lạnh “Quan Tử Cần, cậu là kẻ ăn cây táo rào cây sung, lần sau mơ tưởng tôi quan tâm tới sống chết của cậu”.

Người nào thích vừa gặp mặt đã bị nói móc! Luôn chỉ trích cô bạc đãi Quan Tử Cần? Là bị cô ta nhìn thấy sao? Không phải là người trong cuộc, lại tự cho là đúng thay người ta lên tiếng dùm? Người khác làm sao sống chung có cần cô ta nhiều chuyện sao? Đúng là tự mình đa tình tới cực điểm.

“ Học tỷ……” Xem ra cô tức giận đến không nhẹ “ Học muội cũng không phải cố ý, cô ấy chẳng qua là không biết…….”

Ngay từ đầu hắn cũng không biết a, nhưng là về sau ở chung lâu, từ từ hiểu được, kỳ thực con người của cô tốt lắm. Có đôi khi đối với hắn thật hung dữ, nhưng chẳng qua là không chịu nói dễ nghe chút mà thôi, thật ra là vì muốn tốt cho hắn thôi….

Hắn có để ý đến khi cô vừa bước vào, nói chuyện còn thở gấp. Có thể hiểu được khi cô nghe thấy hắn bị thương liền vội vã chạy tới, hắn biết cô không nói ra sự quan tâm, mà học muội cũng là có ý tốt, cho nên hắn không thể trách cứ được….

“ Quan Tử Cần, tôi nói trước, nếu cô ta còn kiêu ngạo như vậy. Một ngày nào đó, tôi nhịn không được muốn đánh người, cậu cũng đừng có ngoài ý muốn”

Quan Tử Cần chỉ nhẹ nhàng cười, không nói gì.

Hắn biết cô. Học tỷ miệng dao găm nhưng lại tâm đậu hủ, cô giận thì giận, chỉ nói một chút mà thôi, cũng không thật sự gây sự với học muội.