Lăng Vĩ Đình liếc qua nhìn Tiểu Vi,giọng nói của cô cất lên làm anh thoát khỏi sự khó sử của mình

"Đình ta vào thôi"

Lăng Vĩ Đình nắm tay cô chặt lại bước vào trong nhà, Lệ Hồng đã ngồi sẵn như ghế chơi cùng với Vĩ Vĩ mà không nhìn hai người trước mặt mình

Bà Trương từ trong bếp đi ra, trên tay còn có một ấm trà nóng Đi đến đặt như bàn

Bà Trương cười thân thiện như chào hỏi rồi lịch sự rời khỏi để lại không gian riêng cho mọi người

An Nhiên thấy mẹ của mình không phản ứng gì,cô mạnh rạn nói chuyện làm bầu không khí có thêm tiếng nói

"Mẹ, tụi con hôn nay đến để nói với mẹ về chuyện của cin và Đình "

Lúc này bà Lệ Hồng mới dừng hoạt động của mình với Vĩ Vĩ lại, bà khẽ xoa đầu Vĩ Vĩ rồi dịu dàng nói nhỏ với cô bé

"Vĩ Vĩ ngoan ngồi yên đây với ngoại nha "

Vĩ Vĩ ngoan ngoãn gật đầu, trên tay cầm một con gấu bông khẽ ôm vào lòng rồi im lặng

Lệ Hồng lúc này nhìn hai người khẽ đưa chén trà đến từng người rồi thở nhẹ hơi nói

"trên báo đưa tin về hai đứa, ta biết rồi "

Lời nói của Lệ Hồng làm cho Tiểu Vi không nói được gì thêm, lúc này Lăng Vĩ Đình Nhìn qua cô một lúc rồi mỉm cười nhìn người phụ nữ trước mặt đang không mấy thiện cảm với anh nói

"Thưa bác gái hôm nay cháu đến đây muốn thật sự tổ chức một đám cưới cho Tiểu Vi và muốn Vĩ Vĩ mang họ của cháu "

Lăng Vĩ Đình Thẳng thắn đến nỗi Lệ Hồng và Tiểu Vi bắt ngờ, Tiểu Vi không biết là anh đến nhà mẹ để nói như vậy, cô đỏ mặt nhéo tay anh một cái rồi nói nhỏ

"anh không nói trước cho em"

Lăng Vĩ Đình chỉ cười với cô một cái rồi quay ra nói tiếp với Lệ Hồng

"cháu biết trước kia cháu không đúng với Tiểu Vi cháu có lỗi với cô ấy và cháu muốn đền đắp cho hai mẹ con Tiểu Vi, mong bác đồng Ý "

Tiểu Vi thật sự bất ngờ khi anh nói thế, cô quay sang nhìn biểu cảm của mẹ mình,Lệ Hồng Đang lạnh lùng nhìn Lăng Vĩ Đình

Bà thở dài một hơi rồi quay sang nhìn Tiểu Vi nói

"Tiểu Vi con và Vĩ Vĩ ra vườn chơi một lát, mẹ có chuyện muốn nói với Lăng Thiếu "

Lệ Hồng vẫn giữ khoảng cách với Lăng Vĩ Đình, Tiểu Vi nhìn anh lo Lắng

"nhưng...."

Lệ Hồng khẽ chau mày nhìn Tiểu Vi giọng lạnh xuống

" con không cần lý ta không chọc nổi người đàn ông của con đâu "

Tiểu vi nghe xong liền nhìn anh một lúc rồi bế Vĩ Vĩ rời khỏi

Lăng Vĩ Đình tuy rất kính trọng người phụ nữ phía trước này nhưng anh không hề sợ hãi như cách anh thể hiện với Tiểu Vi vào buổi tối hôm qua

"bác gái có chuyện gì muốn nói riêng ạ "

Lệ Hồng với con mắt của người đi trước khẽ cười với ẩn ý sâu

"tôi tưởng Lăng Thiếu sẽ như ban nãy vẫn không để ý đến thái độ của tôi mà để Tiểu Vi nó nói thay "

Lăng Vĩ Đình vẫn tôn trọng người phía trước cẩn thận trong từng câu nói

"vậy nên cháu mong bác gái có thể đồng ý việc cháu đưa ra khi nãy "

Lệ Hồng vẫn ngồi đó không nói gì thêm, bà muốn xem thái độ của anh như thế nào

"cháu hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho hai mẹ con Tiểu Vi "

Anh hiểu rõ thái độ của bà, Lăng Vĩ Đình thành thật nói tiếng lòng, anh thật sự muốn bù đắp cho hai người

Lệ Hồng nhướng đôi lông mày

"Hạnh Phúc, tôi chỉ mới nghe lời nói chứ từ trước đến giờ tôi đã thấy đâu, Lăng Thiếu tôi biết cậu thật lòng nhưng tôi không muốn tin cậu "