Kiều Tiểu Ân hôm nay rảnh rỗi buồn chán đến nhà rủ Thiên Lam đi chơi vào cuối tuần, không ngờ bước vào lại thấy cô đang thu dọn đồ đạc giống như sắp sửa dọn nhà.

"Cậu định đi đâu vậy?"

Thiên lam nhìn Kiều Tiểu Ân ngạc nhiên bước tới, cô thản nhiên đáp, tay vẫn lo thu dọn đồ đạc bỏ vào vali: "Tớ sang nhà bạn ở vài hôm, nơi này ban đêm nguy hiểm quá, khi nào an ninh tốt hơn hay tìm được nhà phù hợp tớ sẽ chuyển đi."

"Bạn?"-Kiều Tiểu Ân nhướng mày nghi ngờ, cô ngồi xuống đối diện bạn mình dò xét: "Ngoài tớ ra cậu còn có ai thân thiết để ở chung sao? Hay là..."-một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Kiều Tiểu Ân, cô còn chưa kịp nói ra bên ngoài Hàn Thế Vinh đã bước vào nhà.

"Thiên Lam, em thu dọn xong chưa?"

Kiều Tiểu Ân tuy đang nghĩ tới anh nhưng tận mắt nhìn thấy cũng không khỏi sốc, ánh mắt trêu chọc nhìn sang đứa bạn đang đỏ mặt của mình thúc khủy tay vào hông Thiên Lam: "Hai người tiến triển nhanh thật, đã dọn qua ở chung rồi sao?"

Hàn Thế Vinh nhìn bạn gái đỏ mặt mở lời thay: "Chúng tôi mới bắt đầu thôi, em và Tề Tuấn chiều nay có rảnh không? Bốn người chúng ta cùng nhau ăn một bữa đi, hôm nay anh mời, xem như là tiệc ra mắt bạn gái."

Thiên Lam nghe vậy chợt cắt ngang chỉa hướng sang Tiểu Ân: "Hình như có người vẫn chưa ra mắt bạn trai, giờ sắp lấy chồng luôn rồi."

Tiểu Ân nhún vai: "Được thôi, vậy lần này tụi tớ sẽ ra mắt trước, hai bữa ăn tôi nợ anh hôm nay cũng nên thanh toán dứt điểm rồi nha. Nhưng tối mai đi, tối nay Tuấn có buổi tiệc rượu không đi được rồi."

"OK, em thu dọn xong chưa Thiên Lam, anh đưa em về nhà trước."

Thiên Lam vừa đặt chân tới cổng nhà đã bị choáng chộp trước vẻ đồ sộ và uy nga của ngôi biệt thự, đến khi đặt chân vào bên trong, cô chỉ biết mở to mắt há hốc mồm ngắm nhìn khung cảnh lộng lẫy và rộng lớn bên trong, lối kiến trúc châu âu sang trọng với gam màu trắng chủ đạo, vật dụng bày trí nhìn sơ qua toàn là đồ cổ có giá trị hàng trăm triệu. Thiên Lam nuốt khan nhìn sang vẻ bình thản của bạn trai cô: "Hay là em trở về nhà cũ của mình, nơi này lỡ như không cẩn thận làm bể món gì cả đời này em cũng không đền nổi đâu."

Hàn Thế Vinh thích thú mỉm cười nhìn vẻ mặt căng thẳng của Thiên Lam, anh kề sát khuôn mặt tới gần cô trêu chọc: "Cô gái không biết sợ trời không biết sợ đất của anh đâu mất tiêu rồi."

Cô chun mũi áp tay xoay mặt anh ra đi tới ghế sô pha giữa phòng khách ngồi xuống: "Cái này không giống nhau, niềm tin phải xuất phát từ khả năng của bản thân mình, tài chính của em căn bản không là gì hết."

Anh gật gù hiểu ra vấn đề, bàn tay đưa lên búng cái bốc hô gọi, quản gia lập tức bước ra: "Cậu chủ gọi tôi!"

"Chú cho người đem hết những thứ có giá trị lớn gom vào tủ cất đi, để tránh bạn gái của tôi không cẩn thận làm vỡ sẽ bỏ chạy mất."

Thiên Lam nghe xong liền lừ Hàn Thế Vinh, anh vẫn đang chế giễu cô, nhưng như vậy cũng tốt đi. Bây giờ cô lại tò mò công việc của bạn trai mình rồi: "Anh nói cho em biết đi, anh không làm ăn phi pháp chứ? Còn nhỏ tuổi mà lại giàu có như vậy. Em lên mạng tìm rồi, không có bất kỳ thông tin nào về anh hết."

Hàn Thế Vinh tỏ ra tập trung theo câu hỏi nghiêm túc của Thiên Lam, anh ngoắc tay bảo cô sát lại mình thì thầm khẽ, Thiên lam đang chú tâm chờ nghe nên không suy nghĩ làm theo lời của anh, khuôn mặt càng tập trung hơn lắng nghe.

"Nhìn anh đâu giống kiểu người có máu mặt làm được mấy chuyện lớn lao kia."

Thiên Lam cảm thấy cũng đúng, cô càng tò mò hơn muốn biết nhiều về Hàn Thế Vinh: "Vậy anh làm gì?"

Anh mỉm cười chu nhẹ môi ra kỳ kèo: "Hôn anh một cái đi rồi anh sẽ nói."

Thiên Lam đỏ mặt nhìn quản gia còn đang đứng trong phòng, ông biết điều vội trở vào bên trong không làm phiền không gian của hai người đang yêu nhau nữa. Anh vui vẻ để cô đánh vào vai mình một cái, môi vẫn chu ra chờ đợi, Thiên Lam mím môi lướt mắt nhìn quanh khắp phòng, không thấy ai mới dám rướn người tới hôn lên môi anh.

Được bạn gái chấp thuận, Hàn Thế Vinh tham lam áp tay lên má cô đẩy nụ hôn thêm phần mãnh liệt khi cô ấy định tách khỏi nụ hôn ngắn, Thiên Lam có chút phản kháng nhưng cuối cùng cũng bị anh lấn át, cô khẽ cười vòng tay ôm lấy eo anh nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào này.

"Đàn ông các người thật xấu xa."-đôi mắt lưu ly nhìn lên anh hờn trách, môi cô bị anh hôn đến sưng đỏ lên mới chịu buông tha, vừa mới bước vào nhà Thế Vinh đã bị anh ức hiếp rồi.

Hàn Thế Vinh đưa tay miết nhẹ lên gò má phiếm hồng, giọng nói trầm ấm đều đều lên tiếng: "Bạn trai của em làm chủ tịch tập đoàn game WFT, đáp án này em hài lòng không?"

Thiên Lam ngạc nhiên như không tin vào tai mình, nhưng nghĩ lại những chuyện đã xảy ra, chủ tịch tập đoàn WFT chưa bao giờ lộ diện trước giới truyền thông và mọi người, lại là anh ấy sao? Bạn trai của cô?

Hàn Thế Vinh rời ngón tay xuống cằm nâng lên khép miệng Thiên Lam lại, anh hôn phớt lên môi cô lần nữa tinh nghịch nói: "Hết sốc rồi thì thu xếp đồ đạc xuống nhà ăn cơm cùng anh. Anh đã dặn người làm nấu rất nhiều món em thích."