Có đôi lần, tôi thấy Hứa Tiêu giống như tuổi trẻ của Mạnh Dịch.

–Giống như tuổi trẻ của tôi.

Biệt thự nhà em rất tráng lệ.

Sắc vàng của bóng đèn khiến người ta lác mắt.

Vừa bước vào chúng tôi liền hôn môi.

Hứa Tiêu mở đèn phòng khách sáng trưng, kéo rèm cửa lại, cả hai chúng tôi tiến vào phòng ngủ.

Bên trong tối, tôi chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt Hứa Tiêu.

Em hỏi tôi, âm thanh vừa gấp gáp mà cũng trầm thấp: “Chúng ta làm nhé?” – Lời ít ý nhiều.

Tôi cười: “Được thôi.”

Em không nói gì, lặng lẽ luồn tay vào áo tôi.

Tôi đợi em, nếu như có thât sự tôi không chịu nổi nữa thì cũng là lỗi của em, đừng trách móc tôi.

Tôi cứ đứng yên để mặc em quyến rũ tôi.

Em nói: “Làm đi.”

……

Làm xong khúc dạo đầu, tôi đưa thứ đàn ông của mình tiến vào bên trong em, em thấy khó chịu làm tôi cũng không thoải mái gì.

Nhưng em lại phơi bày ra dáng vẻ phối hợp.

Em vươn tay lên chiếc tủ đầu giường nơi đặt chiếc đèn ngủ.

—-Chúng tôi mặt đối mặt

Tôi bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của em — Động tác dưới thân cũng chậm lại.

Em chậm rãi tự bản thân động, cũng vì thế mà khó tìm được khoái cảm, tôi lập tức giúp em, vừa tiến vào vừa cùng hôn môi.

—-Cảnh tượng thật lãng mạn.

Đúng là sau khi ân ái thì sức lực cũng cạn kiệt.

Tôi mêt mỏi, còn Hứa Tiêu vẫn còn tràn đầy sức lực, không ngừng lăn qua lăn lại khiến tôi ngủ không xong, muốn xuống giường em cũng không cho còn mời gọi tôi cùng em làm thêm lần nữa.

…Thật sự mệt muốn chết.