Em trai nhà tôi rất nghịch ngợm.

Chẳng hạn khi bố tôi đang đắp kín mền chắn gió nằm trên giường cho ấm người trong tiết trời lạnh lẽo của thành phố dạo này. Em trai tôi từ ngoài đi vào thấy thế, lập tức bò lên giường, bô bô kêu.

"Bố ơi cho con đắp chung với."

Bố tôi chẳng nói gì, nhưng vẫn lộ ra một góc mền cho cu cậu chui vào.

Khi đó nó quay sang nhìn tôi cười khúc khích, nhẹ nhàng vén cao cái mền lên, hòng để gió lùa vào.

Tôi lắc đầu, thầm nghĩ nó thật hư hỏng, và rồi nhẹ nhàng bật quạt máy lên, nhấn số lớn nhất, cả căn phòng gió lùa thật mạnh.

"Lạnh chết tôi! Hai cái đứa kia đứng lại cho bố!"

Ngày hôm ấy lạnh lắm, vì tôi và em trai bị bố phạt đứng trước cửa nhà, mỗi đứa cầm cái quạt tay, tôi quạt cho nó, nó quạt cho tôi. Bố ở trên hành lang quấn mền uống trà nóng hả hê nhìn.

Mễ Bối.