Nhà tài trợ hướng về phía nữ chính tài trợ, ý vị này không cần nói cũng biết.

Đường Tranh chưa kịp nói chuyện, mắt thấy Tố Tâm đã uống xong một chén rượu mạnh, khóe môi ý cười như đang tính toán gì đó, anh mang theo điếu thuốc lá bỏ xuống sau đó nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Phó tổng giám cho rằng có thể nhìn ra ý cười trong mắt Đường Tranh, lại rót thêm rượu vào chén cho hai người: "Tiểu Tâm đúng là phóng khoáng, một hơi đã uống sạch, tới tới tới... thêm một chén! Cô phải cảm tạ Đường tổng thật tốt!"

"Cảm ơn phó tổng giám đã nhắc nhở, nơi này tôi hẳn là phải kính Đường tổng một chén, sợ là tôi..."

Một âm thanh mang ý cười chen vào.

Hạ Linh nhìn không được phó tổng giám kiên quyết đẩy Tố Tâm phải hết sức nịnh nọt, bưng chén rượu

tới, cánh tay dài nhỏ quàng lấy vai Tố Tâm, đem Tố Tâm hướng về sau ngăn cản.

"Đường tổng, chén này tôi mời anh..." Hạ Linh cười yếu ới với Đường Tranh.

Thấy giám chế Hạ đi qua, những người khác đều lộ vẻ vui mừng, rục rà rục rịch rót cho mình một chén rượu đầy, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tiến lên cùng kết giao với nhà tài trợ.

Được chị Hạ che trở, Tố Tâm ghi ở trong lòng, trên mặt cô đã bắt đầu ngứa.

Đường Tranh ngước mắt, cặp mắt đào hoa híp lại, mỉm cười liếc nhìn Tố Tâm sau lưng Hạ Linh, căn bản là không có tiếp nhận chén rượu của giám chế Hạ.

Đường Tranh đưa điếu thuốc lá lên môi, âm thanh của bật lửa thanh thuý ở đình giữa hồ vang lên, khóe môi tràn ra sương trắng: "Tôi cùng Tố tiểu thư cũng xem như là có duyên, xem ra muốn cùng Tố tiểu thư uống rượu, còn phải uống trước với một bàn người!"

Đường Tranh tiếng nói mang theo ý cười, lại nửa cười nửa nghiêm túc, trực tiếp chỉ điểm Tố Tâm.

Bạch Hiểu Niên chau mày, vì Tố Tâm lau một vệt mồ hôi, ngay cả chị Hạ cũng không bảo vệ được Tố Tâm sao! Cô thầm suy nghĩ một chút muốn nghĩ biện pháp liên lạc với Phó Kiến Văn, dù sao Phó Kiến Văn muốn cùng Tố Tâm kết hôn, chắc không đến nỗi dửng dưng nhìn Tố Tâm bị người đàn ông khác nhắm trúng.

Phó tổng giám đã sớm sống thành tinh, vừa nghe lời này không đúng, liền biết vị tổ tông này chính là mất hứng, dùng ánh mắt cảnh cáo Hạ Linh, ngoài miệng lại cười nói: "Đúng thế, quan hệ của cậu với đài truyền hình vô cùng tốt, giám chế Hạ thấy cậu phóng khoáng nên chủ động kính rượu một chút! Tiểu Tâm... Còn không vào ngồi cùng Đường tổng, cùng Đường tổng uống mấy chén!"

Tố Tâm thả xuống chén rượu mới vừa rồi bị Phó tổng giám rót đầy, lực đạo hơi lớn, rượu chảy ra bàn tay trắng nõn của cô, ít đi nửa chén.

Tố Tâm đúng là như Phó Kiến Văn nói, thông minh có thừa, xử lý quan hệ lại là rối tinh rối mù.

Bản thân cô không phải là một người khéo nịnh, trước đây ở Tố gia cô chính là thiên kim tiểu thư, mặt đối với bất kỳ người nào đều có chút hơi kiêu căng, cái đó từ nhỏ cô đã được Lương Mộ Lan bồi dưỡng nên khó mà sửa được.

Tựa như cùng lúc này, cô trước đó cho dù đã nghĩ kỹ đường lui, nhưng vẫn là bị phó tổng giám cùng nhà tài trợ trước mặt doạ sợ.

"Đường tổng, Tố Tâm bản thân đối với bia rượu bị dị ứng, bởi vì phó tổng nói anh là nhà tài trợ lớn cho chương trình của cô ấy cho nên uống một chén, nếu uống thêm một chén chỉ sợ... Sẽ không thể tiếp tục đi làm."

Bạch Hiểu Niên vội vã đứng dậy nói một câu.